Chương : Thách đố
Lúc này, nữ nghệ sĩ kia mới chú ý tới bọn họ là Lục Tư Nguyên và Lăng Hàm liền vội vàng nói: “Lục ảnh đế, Lăng Hàm, thì ra là hai người, thật vinh hạnh!”
Câu chuyện kia bị nữ nghệ sĩ này ngắt lời nên cũng không tiện nhắc lại. Hai người họ trở lại vị trí của mình, Lăng Hàm cực kỳ phấn khởi nhìn chằm chằm phía trước, chờ mong buổi lễ trao giải bắt đầu.
Lục Tư Nguyên bình tĩnh ngồi bên cạnh cậu, mặt mày lạnh lùng, giống như bông hoa trên núi cao không thể khinh nhờn nhưng thật ra trong lòng lại hơi xoắn xuýt. Cái sự xoắn xuýt này nói ra rất dài dòng, anh đã thích Bạch Tử Sách từ lâu, vẫn luôn lặng lẽ yêu thầm, anh cũng từng tưởng tượng ra cảnh mình cùng Bạch Tử Sách ở bên nhau làm mấy chuyện không trong sáng và lần nào anh cũng tưởng tượng mình ở bên trên. Nhưng khi đó tính cách của Bạch Tử Sách quá vênh váo, tự tin thái quá, vừa nhìn đã biết không phải loại người chịu chấp nhận nằm dưới thân gã đàn ông khác, ấn tượng này vẫn giữ nguyên cho tới lần đầu bọn họ lên giường.
Đó là hôm Lăng Hàm uống say trong khách sạn cứ nhất quyết bắt anh lên giường, lúc đó Lục Tư Nguyên không biết cậu là Bạch Tử Sách cho nên còn thấy tự trách vì nghĩ mình thay lòng đổi dạ, về phương diện khác anh không chịu nổi sự mê hoặc của Lăng Hàm, cộng thêm cảm giác tức giận trước thái độ “tùy tiện tìm người lên giường” của cậu nên mới đẩy ngã Lăng Hàm một cách tự nhiên như vậy.
Bắt đầu từ lần đó đều là Lục Tư Nguyên ở trên, Lục Tư Nguyên liền yên tâm, anh cảm thấy Lăng Hàm là thuần thụ, kết quả anh còn chưa gáy to được bao lâu Lăng Hàm đã đề nghị chuyển đổi vị trí.
Cũng không phải là không thể bằng lòng, chỉ là anh vừa nghĩ một chút đã cảm thấy tê cả da đầu.
Nhưng mà nếu Lăng Hàm đã đưa ra yêu cầu, muốn dỗ cậu vui vẻ thì anh liều mạng cũng phải làm...
Tám giờ, buổi lễ trao giải chính thức bắt đầu, xung quanh các ngôi sao tụ hội, rực rỡ sắc màu, có vô số truyền thông cùng các nhân vật lớn tham gia.
Buổi lễ trao giải bắt đầu trao giải nhỏ đến lớn, càng về sau giải thưởng càng lớn. Người dẫn chương trình cùng khách quý công bố giải “Quay phim xuất sắc nhất”, “Âm nhạc xuất sắc nhất” các loại, sau đó tới giải “Diễn viên phụ xuất sắc nhất”. Cuối cùng giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất được một diễn viên gạo cội giành được.
Tất cả mọi người đều không dị nghị gì, vị diễn viên gạo cội kia đã làm trong nghề hơn hai mươi năm, nhận đủ các giải vai phụ, giành được giải diễn viên phụ xuất sắc nhất hai lần nhưng đáng tiếc không lấy được giải diễn viên chính xuất sắc nhất.
Sau một lúc lâu, người dẫn chương trình bắt đầu công bố giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Lăng Hàm lập tức lên tinh thần, lúc trước cậu vốn không để tâm đến giải thưởng này nhưng sau khi Lục Tư Nguyên nói mới bắt đầu quan tâm, chưa kể cậu đang có tiền để đặt cược trong tay nên tất nhiên tinh thần dâng cao đến một trăm hai mươi phần trăm.
Người trao giải là một người mẫu nổi tiếng, gần đây sự nghiệp của cô nàng đang phát triển rất tốt.
“Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất chính là...” Cô gái lấy ra một tấm thẻ trong phòng bì, đôi mắt xinh đẹp nhìn quanh bốn phía rồi sau đó hô lớn: “Hạ Thiên - Lăng Hàm”
Toàn trường bùng nổ tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lăng Hàm vui mừng đến mức đứng phắt dậy, đôi mắt kích động sáng lấp lánh.
Tất cả mọi người đều cho rằng cậu vui mừng vì đoạt được giải thưởng, chỉ có cậu tự biết cậu mừng là vì thắng cuộc cá cược vừa rồi!
Cậu thắng rồi!
Cậu muốn đè Lục Tư Nguyên!
Dòng điện hưng phấn len lỏi khắp toàn thân, Lăng Hàm sướng đến thần trí bay bổng như vừa uống thuốc lắc. Mỗi người đàn ông đều có tính chinh phục từ trong xương, Lăng Hàm cũng không phải ngoại lệ.
Nói cậu muốn làm công chẳng thà nói cậu muốn chinh phục Lục Tư Nguyên.
Giải thưởng này đúng là niềm vui bất ngờ!
Người dẫn chương trình: “Chúc mừng, chúc mừng!”
Khách mời đưa cúp cho Lăng Hàm xong lại lịch sự ôm cậu: “Chúc mừng cậu.”
Lăng Hàm nói lời cảm ơn, chờ sau khi hai người tách ra thì người dẫn chương trình nói: “Tới đây nào, mau nói cảm nghĩ của cậu khi nhận được giải thưởng này.”
Lăng Hàm cầm chiếc cúp cười như sắp muốn nứt cả miệng: “Nhận được giải thưởng này thật sự khiến tôi rất bất ngờ. Tôi phải cảm ơn công ty của tôi, còn có các đồng nghiệp, đương nhiên còn có anh Lục nữa... anh Lục đã cho tôi cơ hội được diễn, cũng cho tôi sự giúp đỡ rất lớn... Hôm nay thật sự rất vui, tôi vừa có được giải thưởng lại vừa thắng một cuộc cá cược!”
Người dẫn chương trình lập tức tò mò hỏi: “Cậu cá cược với ai thế? Cá cược cái gì?”
Lăng Hàm cười ha hả: “Không nói cho anh biết đâu.”
Sau đó cậu cười bước xuống sân khấu.
Có lẽ vẻ mặt lúc đó của cậu quá ranh ma cho nên về sau bị chế thành các meme được lưu truyền rộng rãi trên mạng.
Lục Tư Nguyên: “...”
Bảo đần lại tự ái!
Lăng Hàm vội vàng không chờ nổi mò đến sát bên tai của Lục Tư Nguyên, nhỏ giọng nói: “Em thắng.”
Ánh mắt của Lục Tư Nguyên vẫn nhìn thẳng về phía trước: “Biết rồi.”
Lăng Hàm đắc ý cười rộ lên, cười đến mức mọi người xung quanh đều chú ý, chắc nghĩ cậu đoạt giải nên vui quá hóa điên.
Buổi lễ trao giải đi đến hồi kết, không có gì bất ngờ xảy ra, ngoại trừ giải “Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất” thì “Hạ Thiên” còn thu hoạch thêm ba giải thưởng lớn là giải “Đạo diễn xuất sắc nhất”, giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” và “Phim điện ảnh xuất sắc nhất”, trở thành người thắng lớn trong kỳ trao giải Kim Chi năm nay.
Lăng Hàm vui vẻ ôm lấy Lục Tư Nguyên mà liều mạng lắc lắc, hô lớn: “Chúng ta đoạt giải rồi! Chúng ta đoạt giải rồi!”
Lục Tư Nguyên cười vỗ bả vai cậu.
Bộ phim “Hạ Thiên” vốn nhắm vào giải thưởng Kim Chi, rất có tính cạnh tranh, hơn nữa nó đã từng đoạt giải thưởng tại nước ngoài cho nên anh rất có tự tin sẽ giành được giải thưởng, có được kết quả như này cũng không bất ngờ.
Nhưng khi Lục Tư Nguyên nhìn thấy đôi mắt tỏa sáng vì kích động của Lăng Hàm, trong lồng ngực anh cứ như bị rót vào một liều thuốc kích thích, khiến anh cũng vui vẻ một cách khó hiểu. Tựa như được trở về khoảnh khắc lần đầu tiên anh nhận giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất”, cực kỳ kích động, cực kỳ hưng phấn.
Đây là lần thứ tư anh giành được danh hiệu ảnh đế, lần đầu giành được anh rất kích động, đến lần thứ hai cùng lần thứ ba đã không còn kích động như vậy nữa nhưng bây giờ, khi nhận được giải ảnh đế lần thứ tư anh lại có được cảm giác hạnh phúc của lần đầu tiên.
Cảm giác vui sướng ấy đến từ chính con người trước mặt anh.
Lục Tư Nguyên ôm Lăng Hàm.
Tiếng vỗ tay như sấm, ánh đèn flash chớp lóe, buổi lễ trao giải kết thúc.
Ngày hôm sau, biểu cảm ranh mãnh sau khi giành được giải thưởng của Lăng Hàm lan tràn trên mạng, đám anti fan thấy thế càng châm chọc khiêu khích, cho rằng Lăng Hàm là đồ nhà quê vừa mới nhận giải đã sướng đến mất mặt, các fan thì lại cho rằng Lăng Hàm thể hiện phần chân thật của mình, rất đáng yêu. Còn có một đám đông đặt nghi vấn về tính chân thực của giải thưởng, cho rằng Lăng Hàm không xứng đáng.
Một người mới mà lại có để chèn ép rất nhiều những diễn viên khác để nhận giải thưởng cao quý, rõ ràng sẽ khiến một vài người cảm thấy không phục.
Đối mặt với những nghi ngờ này, Lăng Hàm chỉ có một thái độ duy nhất, giải thưởng cũng giành được rồi, mấy người hâm mộ hay ghen tị cũng thế thôi, ông đây khoe khoang thì sao! Không phục thì tới đây cắn người đi!
Đương nhiên trên Weibo lại vô cùng lịch sự: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.
Sau đó là một loạt ảnh tự chụp cùng với cúp ở mọi góc độ, cho đám anti fan tức chết.
Tưởng Nghị và Âu Dĩnh nhao nhao gọi điện tới chúc mừng, Lăng Hàm cực kỳ vui vẻ. Tưởng Nghị đã vào đoàn phim “Kế hoạch nhền nhện”, gần đây Âu Dĩnh vừa mới hoàn thành một tác phẩm mới, đang trong giai đoạn tuyên truyền nên bề bộn nhiều việc.
Sau buổi lễ trao giải còn có tiệc rượu, “Hạ Thiên” thắng lớn nhất nên cũng phải tham dự, Lục Tư Nguyên và Lăng Hàm đều uống rất nhiều rượu, vô số lời chúc mừng cùng khen tặng vây xung quanh họ, Lăng Hàm trò chuyện rất vui vẻ nhưng thật ra trong lòng chỉ hận không thể nhanh chóng cùng Lục Tư Nguyên trở về thực hiện cá cược.
Vất vả chịu đựng đến khi kết thúc bữa tiệc đã là rạng sáng. Trở về khách sạn, việc đầu tiên sau khi Lăng Hàm vào phòng đó là làm bộ làm tịch một phen, sau đó lén lút đi tới căn phòng của Lục Tư Nguyên ở ngay bên cạnh, bình thường nếu hai người đi riêng sẽ ở chung một phòng, còn nếu ở nơi có quá nhiều người quen thì sẽ ở riêng.
Vào phòng, Lăng Hàm lập tức cởi quần áo rửa sạch lớp hóa trang, chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm ngang eo đi vào phòng ngủ, hai mắt của cậu sáng rực muốn cùng Lục Tư Nguyên lăn một hiệp.
Lục Tư Nguyên nhìn Lăng Hàm đã tự giác tắm rửa sạch sẽ liền ngẩn ra, yết hầu trượt lên trượt xuống, khàn giọng nói: “Đã khuya lắm rồi...”