Edit: camélia
Quý Vi không đeo tai nghe, trực tiếp mở loa ngoài...
“Ở chỗ rẽ trên đường giả vờ ngẫu nhiên gặp người
Trong nhà ăn chen ngang len lén thưởng thức người…”
Fan hâm mộ nhắn lại tới tấp dưới bài hát, hỏi Lục Trình rằng ai viết lời bài hát này. Ngoại trừ chính Lục Trình, chỉ có một người biết đáp án.
Người viết lời bài hát là Quý Vi, là Quý Vi trắng trợn theo đuổi Lục Trình của năm trước. Lời của bài hát này vốn là nội dung thư tình Quý Vi viết cho Lục Trình. Nhưng cô nhớ không lầm thì Lục Trình đã ném tất cả đống thư tình anh nhận được, cả của cô và những người khác, vào trong thùng rác.
Vậy làm thế nào mà anh biết được nội dung của bức thư đó?
Quý Vi suy nghĩ xuất thần một lát, sau đó mới rời khỏi giao diện âm nhạc cá nhân của Lục Trình.
Cô suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Nếu như đã quyết định buông tay, cho anh tự do, vậy thì cô cũng không cần nhớ về anh quá nhiều. Nhớ lại càng nhiều, cô càng sợ mình sẽ hối hận, sợ mình điên cuồng lên rồi lại quấn lấy Lục Trình không bỏ.
Màn hình quay trở lại trang chủ của phần mềm âm nhạc. Vị trí đề cử nổi bật trên cùng liên quan đến livestream phỏng vấn trực tiếp của Lục Trình.
Quý Vi theo phản xạ có điều kiện nhấn vào.
Đến lúc vào xem livestream rồi cô lại thấy hối hận.
Cô đã hình thành thói quen mỗi lần nhìn thấy bài báo hay phỏng vấn liên quan đến Lục Trình đều sẽ bớt thời gian vào xem một lần.
Thói quen thật sự đáng sợ.
Trong video, người đàn ông đang được phỏng vấn mặc một cái áo len màu trắng, ngồi trên ghế sô pha lười. Tóc đen hơi dài, không cố gắng tạo kiểu nên lộ ra vẻ tùy ý. Người kia không hóa trang tinh xảo như trên màn ảnh rộng nhưng lại rất có hương vị đàn ông, để nguyên như vậy cũng có thể hạ gục một đám hoa mỹ nam trong nháy mắt.
Phóng viên phỏng vấn hôm nay là một cô gái trẻ. Nội dung phỏng vấn đại khái đã sớm được kiểm tra, không xuất hiện vấn đề gì đặc biệt.
Mấy vấn đề được hỏi đều xoay quanh ca khúc mới của Lục Trình.
Chuyến bay của Quý Vi sắp sửa cất cánh, cô đang định tắt máy tính thì chợt nghe thấy lời phóng viên hỏi Lục Trình.
"Lục tiên sinh, mọi người đều biết anh còn độc thân, fan hâm mộ của anh đều rất tò mò: “Nếu như anh yêu một người, anh sẽ cầu hôn với cô ấy như thế nào?”"
Bình thường mấy vấn đề như vậy sẽ không được đề cập trong những buổi phỏng vấn như thế này. Một khi bị đề cập, chính là bản thân Lục Trình đã gật đầu thông qua.
Giống với những fan hâm mộ kia của Lục Trình, Quý Vi cũng rất tò mò đáp án của anh.
Cô dừng động tác tắt máy tính.
Randy ngồi bên cạnh lên tiếng nhắc nhở, "Chúng ta nên lên máy bay."
Quý Vi giơ tay trái ra hiệu Randy yên tĩnh.
Randy bất đắc dĩ nhìn Quý Vi. Cô đã quyết định để anh ta rời khỏi cuộc sống của mình rồi, cần gì phải cố chấp như thế nữa?
Trong video, Lục Trình bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng ống kính. Đôi mắt kia dường như đang chứa đựng một thứ gì đó khiến cho nơi sâu thẳm trong linh hồn run rẩy, gọi là thâm tình. Chính đôi mắt ấy, mỗi lần nhìn cô chăm chú như vậy đều khiến cho Quý Vi không nỡ buông tay.
Anh nói, "Tôi sẽ giấu chiếc nhẫn ấy trong chiếc hộp trang sức cô ấy thích nhất, chờ đợi đến ngày cô ấy mở nó ra."
Anh nhìn về phía ống kính, dè dặt nở nụ cười. Đột nhiên, ánh mắt nhìn chăm chú ống kính của anh trở nên nghiêm túc.
Giờ phút này, tất cả những người đang xem livestream đều có chung trực giác...
Lục ảnh đế muốn làm chuyện gì đó!
Quả nhiên, một giây sau, Lục ảnh đế liền quăng ra một câu nói kinh người. Anh nhìn vào máy quay, nói, "Em đang xem đúng không? Nếu em đang xem, vậy phiền em mở vali ra, tìm cái hộp kia."
Trải qua một đoạn yên tĩnh ngắn ngủi, Lục Trình nói tiếp, "Cả đời này của anh, người cùng bàn là em, cùng giường là em, cùng quan tài cũng là em. Anh rất thích em."
Ngón tay Quý Vi giống như đụng phải cục đá nóng bỏng, đột nhiên rời khỏi con chuột máy tính.
Cô tắt máy tính, đứng lên, đi đến cửa lên máy bay.
Những người phía sau cô lần lượt xách vali của cô lên rồi đi theo.
Quý Vi có mấy cái vali phân biệt đựng những vật dụng khác nhau. Cô đổi thẻ lên máy bay, nhân viên sân bay hỏi cô có hành lý ký gửi hay không, cô trả lời có. Bảo tiêu đi phía sau cầm vali của cô đặt lên băng chuyền hành lý đợi cân.
Quý Vi nhìn mấy cái vali, nghĩ đến việc sắp phải rời khỏi nước Z về Châu Âu, trái tim bỗng nhiên đau đớn.
Sắp phải rời khỏi anh, rời khỏi người đàn ông cô yêu năm.
Cam tâm sao?
Quý Vi chợt mở miệng, cắt đứt động tác của bọn họ, "Chờ một chút!"
Randy quay đầu nhìn cô, trong mắt hiện lên vẻ không đồng ý, "Cô nhất định phải làm như vậy?"
Quý Vi không trả lời Randy, đi về phía mấy cái vali. Cô đặt cái vali màu đen xuống đất, mở ra, bên trong là đủ loại hộp trang sức xa xỉ.
Cô tìm được một cái hộp màu đen trong đống đồ đấy.
Cái hộp này vốn đựng một chiếc vòng tay, là lễ vật Lục Trình lấy tiền cát-sê quay phim đầu tiên của mình mua cho cô. Cũng chẳng phải là một chiếc vòng tay đắt giá gì, nhưng là đồ vật Quý Vi trân trọng nhất.
‘Tôi sẽ giấu chiếc nhẫn ấy trong chiếc hộp trang sức cô ấy thích nhất, chờ đợi đến ngày cô ấy mở nó ra.’
Đây chính là hộp trang sức cô thích nhất.
Cầm hộp trong tay nhưng Quý Vi lại do dự.
Nếu mở ra mà không có gì bên trong thì chẳng phải là uổng công cô thầm vui vẻ?
Ai dám tin rằng người phụ nữ khiến cho vô số người run sợ vỡ mật này vậy mà lại sợ mở ra một cái hộp trang sức.
Cuối cùng cô vẫn quyết định mở cái hộp kia ra.
Trong hộp, chiếc vòng tay vốn nên cất giữ trong đó không cánh mà bay, thay vào đó là một chiếc nhẫn làm từ gốm sứ màu đen.
Quý Vi chợt nhớ tới sau khi Lục Trình nhận được giải Oscar, trở về từ Mỹ, bỗng nhiên tâm huyết dâng trào chạy đi học chế tác gốm sứ một thời gian. Cô lấy chiếc nhẫn kia ra, nhìn thấy mặt trong nhẫn có một dòng chữ tiếng Anh được khắc bằng tay...
My ---- Princess.