Hôm nay Cung Huyền Thương đưa Lôi Hòa Nghi đến sở thú cùng với gia đình Lịch Chấp. Vừa đến nơi đã nhìn thấy gia đình nhỏ tại điểm hẹn, Lôi Hòa Nghi đưa quà trên tay cho Linh Linh và vợ Lịch Chấp, cô nhóc vui vẻ nhận lấy sau đó cảm ơn Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi. Lịch Chấp gửi quà tại quầy sau đó mọi người cùng vào trong.
Vì để tránh bị nhận ra nên Cung Huyền Thương hôm nay ăn mặc đơn giản, đội nón và mang khẩu trang, Lôi Hòa Nghi cũng đội nón rộng vành và đeo khẩu trang như anh, Lịch Chấp thì cũng không lo lắng nhiều dù sao anh giải nghệ cũng đã lâu, sở thú chủ yếu là người lớn dẫn con cháu đi xem, nên cũng không sợ bị nhận ra.
Lôi Hòa Nghi đi sát bên cạnh Cung Huyền Thương, đến mỗi khu vực giành cho thú quý hiếm đều mua ít thức ăn cho chúng thậm chí có thể cách hàng rào tiếp xúc với những loài động vật lành tính. Cung Huyền Thương ở bên cạnh xem bản đồ để tránh bị lạc, Linh Linh sau một hồi xem lại đòi Cung Huyền Thương bế để đi theo Lôi Hòa Nghi.
- Chị, ở đó có thỏ kìa, dễ thương quá...
Lôi Hòa Nghi nhìn theo hướng Linh Linh chỉ, trong vườn nhỏ có mấy chú thỏ rất dễ thương đang nhảy tung tăng.
- Đúng là rất dễ thương...
Ánh mắt Lôi Hòa Nghi không nén được yêu thích, tiếc là xa quá cô không thể chạm vào chúng, mà vẻ tiếc nuối của cô đều bị Cung Huyền Thương nhìn thấy.
Sở thú rất rõ rộng, mọi người đi một buổi lâu cũng không hết, đến khu vực dành cho gấu trúc có rất đông khách tham quan, Cung Huyền Thương cao 1m9 như một ngọn núi nên dù người đứng đông nghịt cũng không che khuất được tầm mắt của anh, ngược lại là Lôi Hòa Nghi và Linh Linh lại không thể nhìn được. Cung Huyền Thương thấy Lôi Hòa Nghi cứ nhón chân đến thương thì thở dài, để Linh Linh ngồi lên cổ anh, hai chân quàng qua vai.
- Linh Linh ngồi vững nhé!
- Vâng ạ!
Sau khi chắc chắn cô nhóc đã ngồi vững thì Cung Huyền Thương ngồi khụy xuống bế Lôi Hòa Nghi lên để cô ngồi lên bắp tay anh.
- Anh thả em xuống, dạo này em nặng lắm!
- Không sao, chồng em khỏe lắm!
- Anh...
- Đừng lo cho anh cùng lắm về nhà em xoa bóp cho anh!
Cung Huyền Thương bế một lớn một nhỏ không khác gì cha già chăm hai đứa con gái, thoáng chốc tầm mắt mọi người đều di chuyển từ gấu trúc trong vườn sang ba người. Nhưng Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi dạo gần đây hiếm khi xuất hiện trước truyền thông giờ lại có khẩu trang che mặt nên rất khó bị nhận ra. Mọi người tấm tắc một hồi rồi cũng thôi không để ý nữa.
Linh Linh lần đầu nhìn thấy quốc bảo nên vô cùng phấn khích, đôi mắt cứ dõi theo cặp gấu trong vườn. Lôi Hòa Nghi cũng không khỏi bị lây tâm trạng vui vẻ của cô bé mà nhìn theo. Cung Huyền Thương bế cô trên tay dĩ nhiên cảm nhận được tâm tình thích thú của cô.
Đột nhiên điện thoại rung lên, là Lịch Chấp gọi đến, vì khu vực dành cho gấu trúc rất đông người nên Lịch Chấp không muốn để con trai nhỏ đi vào nên để Linh Linh cho Cung Huyền Thương chăm một lúc, gọi đến để chắc chắn Linh Linh không làm phiền hai người. Mà Lôi Hòa Nghi cũng sợ Cung Huyền Thương bế mình lâu sẽ mỏi nên lập tức nhảy xuống sau đó bế Linh Linh từ trên gáy anh xuống.
- Linh Linh có muốn xem nữa không?
- Chị ơi chúng ta đi xem động vật khác nhé!
- Nghe Linh Linh hết... Thương à, chúng ta đi thôi!
- Được!
- Chị ơi, em có thể ăn kem không ạ?
- Có thể nhưng chỉ được ăn một que kem thôi nhé, ăn nhiều không tốt, ra ngoài có xe bán kem sẽ mua cho em ăn!
- Vâng ạ!
Cung Huyền Thương che chở một lớn một nhỏ trong vòng tay ra ngoài, Lôi Hòa Nghi mua kem cho Linh Linh, cô cũng mua cho mình một cây còn Cung Huyền Thương thì không thích ăn ngọt nên không ăn.
Ba người đang ngồi nghĩ thì Lịch Chấp dẫn vợ và con trai nhỏ đến.
- Cũng không còn sớm nữa chúng ta đi ăn gì nhé!
Cung Huyền Thương quay sang Lôi Hòa Nghi hỏi ý, cô gật gật đầu, thấy thế Lịch Chấp bế Linh Linh lên cùng đi. Cung Huyền Thương thấy trên khóe miệng Lôi Hòa Nghi dính kem thì trong lòng nổi lên ý xấu, giữ tay cô lại sau đó cúi đầu hôn lên khóe miệng cô.
- Kem... không tệ!
Lôi Hòa Nghi tức khắc đỏ mặt đánh lên tay Cung Huyền Thương, hung hăng ăn hết miếng kem cuối cùng rồi cùng anh ra ngoài lấy xe đến nhà hàng.
Mấy ngày sau, Lôi Hòa Nghi đang ở trong phòng làm việc của mình cùng với Lantana và Ninh Mẫn sắp xếp lại công việc để khoảng thời gian tới cô tập trung đóng phim và tới Cung thị thực tập.
Lantana đang lướt laptop thì đột nhiên dừng lại, cúi đầu đọc kỹ rồi nhìn Lôi Hòa Nghi, cô bị Lantana nhìn đến cả người căng thẳng, khép văn kiện trên tay lại:
- Có gì hả?
- Cậu lên Weibo của Cung thị đi!
Ninh Mẫn đã sớm mở lên, cười xấu xa nhìn Lôi Hòa Nghi.
- Nghi Nghi, chồng của cậu luôn có cách khiến người khác cảm thán.
Lôi Hòa Nghi không nén được tò mò mở điện thoại xem. Vừa nãy Cung thị vừa đăng bài thông báo, Cung Huyền Thương dùng danh nghĩa cá nhân nhận nuôi trọn đời một gia đình gấu trúc bao gồm cặp vợ chồng gấu trúc trưởng thành và cặp song sinh vừa chào đời. Mặc dù chưa đến ngày đặt tên nhưng vì Cung Huyền Thương đã hoàn thành thủ tục nhận nuôi nên anh có đặc quyền đặt tên cho cặp gấu mới sinh. Anh trai là Cung Mộ và em gái là Tư Nghi. Anh còn mua lại một mảnh rừng trúc sắp xếp cho gia đình gấu trúc sống ở đó, vừa có nhân viên phụ trách vừa có phòng giám sát chăm sóc vừa có thức ăn mà không chịu cảnh nuôi nhốt, môi trường hoạt động không bị hạn chế.
Thông tin vừa được công bố đã khiến cộng đồng fan của Cung Huyền Thương dậy sóng, không ai rõ thế lực nào đã khiến Cung Huyền Thương quyết định như vậy, trước giờ ngoại trừ Bánh Bao thì hiếm khi thấy anh bày tỏ sự yêu thích đặc biệt nào với động vật huống chi là dùng danh nghĩa cá nhân bao nuôi quốc bảo trọn đời mà không phải là Cung thị. Vô số thuyết âm mưu được đặt ra nhưng câu trả lời thì chỉ có Lôi Hòa Nghi biết.
Lantana đi đến huých vai Lôi Hòa Nghi trêu chọc:
- Nghe nói lúc trước cậu và Cung Huyền Thương đi sở thú xem gấu trúc... Người đàn ông của cậu đúng thật là chiều cậu đến mức khiến người ta ghen tỵ.
Ninh Mẫn cũng đi đến ôm vai Lôi Hòa Nghi.
- Cung Mộ và Tư Nghi... Nghi Nghi à... tên của hai chú gấu này có ý nghĩa gì vậy...
Thật ra lúc đọc đến tên mà Cung Huyền Thương đặt cho cặp gấu song sinh Lôi Hòa Nghi đã đoán được ý nghĩa đằng sau đó.
Cung Mộ... Lôi Hòa Nghi ái mộ Cung Huyền Thương.
Tư Nghi... Cung Huyền Thương tương tư Lôi Hòa Nghi.
Mà lúc Cung Huyền Thương quyết định hai cái tên này hoàn toàn là cùng một ý nghĩ với Lôi Hòa Nghi. Bây giờ cô thật sự rất muốn gặp anh... người đàn ông này, cách yêu của anh, cách anh thể hiện tình yêu luôn khiến cô cảm động đến rơi nước mắt. Chi phí nuôi một gấu trúc một năm với người thường là một con số không nhỏ nhưng đối với Cung Huyền Thương nuôi một gia đình gấu thì tiền đó cũng chỉ là một con số nhưng đây không khác gì món quà tình yêu anh dành cho cô, bởi vì ngày đó ánh mắt cô tràn đầy yêu thích nhìn vào những chú gấu trúc cho nên anh không do dự bao nuôi một gia đình gấu và cho chúng môi trường sống thoải mái và tốt đẹp nhất, đặt cho gấu nhỏ hai cái tên thật ý nghĩa.
Lôi Hòa Nghi yên lặng mà thổn thức, hóa ra thời gian trước anh bận là vì gấp rút hoàn thành thủ tục nhận nuôi gấu trúc. Người đàn ông này khiến cô càng lúc càng yêu anh.
- Không còn sớm nữa mình về trước nhé!
- Cậu về đi, đêm nay kiểu gì vợ chồng cậu cũng sẽ nói chuyện nhiều đấy!
Lôi Hòa Nghi không phản bác lời nói đùa của Lantana, vội vã cầm túi xách quay về nhà, Cung Huyền Thương cũng sắp tan ca rồi, cô nên trở về chuẩn bị bữa tối cho anh.
Cô vừa làm xong bữa tối thì cũng sát giờ Cung Huyền Thương về nhà như thường ngày nhưng kỳ lạ là anh lại về muộn. Nếu Cung thị có việc gấp Cung Huyền Thương sẽ không tiếc vài phút gọi điện hoặc nhắn tin thông báo nhưng không có gì cả. Mặc dù chỉ trễ hơn thường ngày 5 - 10 phút nhưng Lôi Hòa Nghi lại có chút căng thẳng, cô chạy ra cửa lớn đợi anh về, may mà không lâu sau cô nhìn thấy ánh đèn xe, Lôi Hòa Nghi thở phào một hơi, Cung Huyền Thương xuống xe Lôi Hòa Nghi cũng đi lấy dép cho anh.
Anh đến trước cửa, Lôi Hòa Nghi đặt dép xuống trước mặt anh:
- Sao hôm nay anh lại...
Cô còn chưa dứt câu thì bị thứ sau lưng Cung Huyền Thương thu hút...
- Anh giấu gì sau lưng thế...
Cung Huyền Thương gãi đầu ôm eo Lôi Hòa Nghi đi vào trong nhà sau đó mới lấy thứ sau lưng ra, là một chiếc lồng nhỏ màu hồng nhạt.
- Anh xin lỗi vì về trễ mà không báo trước cho em... anh... là vì cái này, hi vọng em sẽ thích...
Lôi Hòa Nghi cảm động ôm lấy Cung Huyền Thương sau đó ngồi xuống đối diện với lồng nhỏ trên bàn.
- Rốt cuộc là gì mà anh lại căng thẳng như vậy...
Cung Huyền Thương cũng ngồi xuống cạnh Lôi Hòa Nghi, mở lồng ra, một bóng trắng nho nhỏ chậm rãi xuất hiện. Lôi Hòa Nghi che miệng ngạc nhiên, từ trong lồng nhảy ra hai chú thỏ tai cụp màu trắng mắt hồng, đáng yêu chết người, thỏ vẫn chưa trưởng thành nên còn rất nhỏ, có thể nằm gọn trong lòng bàn tay cô trông càng thêm đáng yêu, Lôi Hòa Nghi nhìn chúng mà tim mềm nhũn, khóe mắt cay cay...
- Anh tặng em sao?
- Thích không?
- Thích, em thích lắm...
Lôi Hòa Nghi nhảy cẫng lên ôm lấy Cung Huyền Thương.
- Sao anh lại nghĩ đến việc tặng em thỏ con vậy?
- Là thứ em thích anh đều có thể tặng em. Gấu trúc chúng ta không thể nuôi nhưng chỉ cần em muốn xem chúng ta đều có thể đến xem bất cứ khi nào, em thích thỏ anh sẽ tặng em thỏ, em thích động vật như vậy mà...
Lôi Hòa Nghi không biết dùng từ gì để biểu đạt lòng mình, vừa ấm áp vừa áy náy. Cung Huyền Thương tặng cô rất nhiều thứ nhưng cô lại không biết nên tặng anh thứ gì.
- Anh cứ như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chiều hư em, anh tặng em rất nhiều thứ nhưng em lại không biết tặng gì cho anh...
- Em vui vẻ là món quà tốt nhất rồi...
Lôi Hòa Nghi đi đến ôm anh:
- Anh cứ không cần gì như vậy không sợ bị thiệt thòi sao?
- Em rời xa gia đình, gả cho anh, tương lai em thậm chí phải trải qua nỗi đau sinh con... đã là thiệt thòi cho em rồi, anh dĩ nhiên phải cố hết sức bù đắp cho em... để em không phải ấm ức.
- Cảm ơn anh!
Cung Huyền Thương cúi xuống hôn lên mặt cô:
- Lúc này vừa từ cửa hàng thú cứng ra nên bây giờ anh phải đi tắm trước, sau đó chúng ta ăn tối!
- Vâng, anh thay đồ đi, em sẽ chuẩn bị ổ nhỏ cho thỏ con...
- Được!
Cung Huyền Thương lên phòng còn Lôi Hòa Nghi cẩn thận ôm lấy hai chú thỏ con, tìm một tấm đệm nhỏ đặt thỏ con sau đó lấy một ít bông cải xanh cho chúng ăn. Đến lúc Cung Huyền Thương đi xuống lầu Lôi Hòa Nghi mới luyến tiếc không nhìn nữa mà đi rửa tay rồi ngồi xuống ghế.
Ăn tối xong Cung Huyền Thương dành việc rửa chén, Lôi Hòa Nghi lập tức chạy ra xem thỏ con rồi ôm cả tấm đệm lên phòng, đặt vào một góc, sau đó cô lại lên mạng xem cách chăm sóc thỏ. Say mê đến mức Cung Huyền Thương lên phòng cô cũng không nhận ra. Anh đi đến gõ nhẹ vào trán cô:
- Tổ tông à, em mau đi tắm đi nào!
- Vâng... vâng em biết rồi!
Lôi Hòa Nghi buông điện thoại xuống lấy quần áo rồi vào phòng tắm. Trong lúc đó Cung Huyền Thương lấy điện thoại xem tin tức, Lôi Hòa Nghi tắm xong thì leo lên giường chui vào phòng Cung Huyền Thương.
- Anh bận công việc ạ?
- Không quan trọng lắm!
- Anh cứ làm việc đi, em không làm phiền anh nữa!
Lôi Hòa Nghi xoay người lấy điện thoại, vừa mở lên đã thấy tin nhắn của Lantana và Ninh Mẫn.
Lantana: Chồng cậu lại lên hot search rồi!
Ninh Mẫn: Cẩu lương này tớ nuốt không trôi!
Lôi Hòa Nghi không hiểu chuyện gì, lén nhìn Cung Huyền Thương rồi mở hot search xem, cũng không phải chuyện gì lớn chỉ là tên tuổi Cung Huyền Thương nổi tiếng nên tin tức nhỏ cũng rất thu hút người xem, bài viết có lẽ là fan anh đăng. Một tấm ảnh anh đang trong cửa hàng thú cưng.
- Phát hiện ảnh đế đang xem thỏ!
Góc chụp nghiêng nhưng có thể nhìn rõ là Cung Huyền Thương, một tấm ảnh không đủ làm nên sóng gió, chỉ là phía dưới phần bình luận, Olearn lại hỏi: Trước là gấu trúc, giờ là thỏ, họ Cung kia, cậu đang tính làm gì vậy?
Cung Huyền Thương hiếm khi sử dụng mạng xã hội vậy mà lần này lại phá lệ trả lời Olearn.
“Bởi vì có người thích nên tôi chiều theo!”
Bình luận được đăng lên lập tức bùng nổ, mọi người đều ngầm hiểu Cung Huyền Thương làm thế vì một cô gái nào đó, việc anh có bạn gái lập tức xâm chiếm mạng xã hội, trực tiếp lên hot search. Mấy phút sau đó một tài khoản có tên là ‛Công chúa nhỏ của Lịch Chấp’ hẳn là Lịch Chấp lập cho Linh Linh, vào trả lời bình luận của Cung Huyền Thương: Linh Linh biết chú Cung thương cháu nhất!
Cung Huyền Thương lại chỉ thả tim chứ không trả lời càng khiến fan thêm tò mò, vô số kịch bản nhảy ra trong đầu, có lẽ Lịch Chấp làm thế vì muốn giải vây cho Cung Huyền Thương hoặc di dời sự chú ý của mọi người, sắp tới cô sẽ quay một bộ phim lớn, nếu chuyện tình cảm bị lộ ra tựa hồ không tốt lắm. Mặc dù Cung Huyền Thương làm việc có chừng mực cũng không có ý gì ám chỉ đến cô nhưng sức chiến đấu của cộng đồng mạng rất đáng sợ, không nói trước được điều gì cả.
Lôi Hòa Nghi bị sự náo nhiệt trên Weibo làm cho bật cười, nghĩ tới Cung Huyền Thương lại đỏ mặt. Điện thoại trước mặt đột nhiên bị lấy mất, gương mặt Cung Huyền Thương gần trong gang tấc, ánh mắt của anh muốn gì cô đều rõ hơn ai hết, Lôi Hòa Nghi đỏ mặt nhẹ giọng làm nũng:
- Em vừa mới tắm!
- Không sao, lát nữa chúng ta cùng nhau tắm!
Hôm nay nhận được không ít niềm vui từ Cung Huyền Thương cho nên Lôi Hòa Nghi cũng thuận thế phối hợp chiều theo ý muốn của anh, cuối cùng hai người có một đêm cuồng nhiệt cháy bỏng.
Sáng hôm sau lúc Lôi Hòa Nghi thức dậy thì Cung Huyền Thương đang thay đồ đi làm, thấy cô dậy thì tiến tới hôn lên trán cô.
- Anh đã làm bữa sáng rồi, em vệ sinh xong thì xuống ăn nhé, lát nữa sẽ có người giao hàng tới, em sắp xếp giúp anh nhé!
- Dạ!
Cung Huyền Thương cầm lấy cà vạt, Lôi Hòa Nghi thấy thế lập tức ngồi dậy vươn tay với anh, anh hiểu ý ngồi xuống để cô thắt cà vạt cho mình.
- Anh đi làm nhé!
- Vâng!
Cung Huyền Thương lại hôn chào tạm biệt rồi cầm áo vest ra ngoài, Lôi Hòa Nghi ngồi ngơ ngẩn một lúc rồi mới xuống giường đi vào nhà vệ sinh.
Thay đồ xong Lôi Hòa Nghi đi đến ôm lấy hai thỏ con xuống nhà, đặt chúng vào một góc trên bàn ăn, lấy rau tươi và cà rốt cắt nhỏ ra đặt vào đĩa để trước mặt chúng, mình thì ngồi một bên ăn sáng.
Dọn dẹp sạch sẽ rồi Lôi Hòa Nghi ôm thỏ ra sofa xem ti vi, đúng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lôi Hòa Nghi quay đầu nhìn sang thì thấy Lantana và Ninh Mẫn đến, trên tay cầm theo vài hộp lớn nhỏ trông như đồ ăn.
- Là hai cậu à?
- Tụi mình tới xem thỏ!
Lantana đáp lại một câu rồi thay dép vào nhà, đến gần thì thấy hai chú thỏ con đang nằm trên chân Lôi Hòa Nghi. Ninh Mẫn bỏ túi lên bàn bế một chú thỏ lên vuốt lông.
- Dễ thương quá...
- Hai cậu mua gì mà nhiều quá vậy!
- Một ít đồ ăn vặt thôi, Cung tổng nhà cậu sẽ không ngại bọn mình ăn chơi ở đây đâu chứ!
- Sẽ không!
Lôi Hòa Nghi rửa tay sau đó lấy bánh ngọt từ trong hộp Lantana mang đến cắt ra thành ba phần cùng nhau ăn. Ba người vừa ăn vừa trò chuyện, lát sau thì Kỷ Tuyên đến.
- Phu nhân...
- Trợ lý Kỷ, có chuyện gì thế?
- Không có gì ạ, Cung tổng bảo tôi dẫn Bánh Bao từ nhà cũ Cung gia về, nhân viên giao hàng cũng giao đến đồ mà Cung tổng dặn rồi.
Lôi Hòa Nghi đứng dậy ra cửa cầm lấy dây dắt Bánh Bao từ tay Kỷ Tuyên, nhân viên phía cũng mang đồ Cung Huyền Thương mua đến. Ninh Mẫn và Lantana cũng ra xem, Cung Huyền Thương cho người mua các đồ dùng cần thiết để nuôi thú cưng, không thiếu một thứ nào. Cô chỉ vừa xem qua lúc tối vậy mà anh lại âm thầm chuẩn bị hết, Lôi Hòa Nghi không khỏi cảm thấy ngọt ngào.
- Phu nhân, Cung tổng bảo tôi đưa kịch bản này cho cô, là kịch bản phim mới!
Kỷ Tuyên đưa cho cô một tập tài liệu, Lôi Hòa Nghi cầm lấy nhìn lướt qua rồi gật đầu.
- Được rồi, cảm ơn anh!
- Việc nên làm ạ, nếu không còn gì khác vậy tôi về Cung thị đây!
- Được, tạm biệt anh!
Lôi Hòa Nghi cùng Lantana và Ninh Mẫn mở từng hộp đồ ra sau đó sắp xếp thành ổ nhỏ để nuôi thỏ, Bánh Bao đứng cạnh bàn quan sát hai chú thỏ con nhỏ xíu mà ông bố mình mua về.
Cô sắp xếp xong thì Cung Huyền Thương cũng gọi về, Lôi Hòa Nghi cầm lấy điện thoại ra một góc nghe sau một lúc quay lại sofa. Lantana nhìn kịch bản cô cầm trên tay hiếu kì.
- Nghi bảo, cậu lại chuẩn bị quay phim sao?
- Ừ, quay xong sẽ chiếu trong năm nay luôn để cuối năm tham gia Lễ trao giải.
- Nói vậy xem ra là một kích bản rất được đầu tư!
- Đúng vậy, nên mình có chút áp lực!
- Cậu cứ xem kịch bản trước đi!
❊
Chú Thương simp chúa!