Ảnh Đế Truy Thê!

chương 174

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngồi trên xe Cung Huyền Thương vẫn cầm hai cuốn sổ nhỏ nhìn không rời khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi cho rằng mình đã dọa anh một trận lớn, bàn tay nhỏ nhắn vươn ra cầm lấy tay anh:

- Anh cứ từ từ nhìn… đừng căng thẳng…

- Ừm…

Cung Huyền Thương lại nhìn thêm một lúc rồi cẩn thận cất vào túi trong của áo khoác, cầm lấy tay Lôi Hòa Nghi:

- Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây em?

- Về nhà, em cũng không tin giờ anh còn tâm trạng làm việc!

- Phải rồi, về nhà!

Trên đường đi, Cung Huyền Thương một tay đan vào tay Lôi Hòa Nghi, tay còn lại cầm lấy điện thoại gọi đi:

- Kỷ Tuyên!

- Vâng thưa xếp!

- Hôm nay tôi kết hôn rồi, cậu thông báo toàn thể nhân viên lương tháng này của họ nhân đôi, tiện thể cho phép tan ca sớm chiều nay, bây giờ tặng mỗi người một ly trà sữa, trừ vào tài khoản của tôi!

- Dạ!?

- Cậu không nghe nhầm, tôi kết hôn rồi, tôi có vợ rồi!

- A vâng, chúc mừng xếp, tôi lập tức thông báo cho mọi người!

- Được!

- Chúc xếp tân hôn vui vẻ!

- Thưởng thêm cho cậu!

- Vâng vâng, cảm ơn sếp!

Tâm trạng Cung Huyền Thương vô cùng tốt, sau khi tắt điện thoại cứ cười mãi không ngừng, Lôi Hòa Nghi nhìn mà thấy mỏi miệng dùm anh, trong lòng thầm mắng anh lại đốt tiền nhưng cũng không nói gì, dù sao anh cũng đang vui, chia sẻ cho mọi người một chút cũng tốt.

Tài xế lái xe về Trường Hoa Viện Phủ - tên chính thức của căn biệt phủ nhà Cung Huyền Thương. Ngày thường yên bình lặng lẽ nhưng hôm nay nhờ có chuyện vui của hai người mà náo nhiệt lên không ít, khuôn viên rộng lớn có rất nhiều xe sang, Cung Huyền Thương vừa xuống nhìn quanh cũng đoán được là ai đến, anh khẽ cười cầm tay đỡ Lôi Hòa Nghi xuống xe rồi đi vào nhà.

Phòng khách rộng lớn đã ngồi rất nhiều người, ông nội Cung, ông nội Lôi, ba mẹ Lôi và ba anh trai cùng hai chị dâu, Lôi Sâm, Olearn, Lantana, Ninh Mẫn, Quang Tuấn, Tần Tri Ngưng, mọi người đều ngồi đó như đợi hai nhân vật chính trở về. Lôi Hòa Nghi đã bàn bạc trước với ông nội Cung, sinh nhật năm nay của anh không cần làm hoành tráng như năm trước, chỉ cần cả nhà và bạn bè thân thiết ngồi chung với nhau chúc mừng sinh nhật là được. Cung Huyền Thương không thích náo nhiệt, cô cũng thích yên tĩnh huống chi vừa lãnh chứng, nên dành thời gian vui vẻ cùng gia đình thay vì những bữa tiệc mang tính xã giao nhiều hơn. Ông nội Cung cũng không từ chối mà thuận theo, vì thế mới có cảnh tượng này.

Ông nội Cung thấy cháu trai cháu dâu đã về thì bước đến xoa đầu Lôi Hòa Nghi rồi vỗ vai Cung Huyền Thương:

- Lãnh chứng rồi?

- Vâng, giờ Nghi Nghi là cháu dâu ông rồi ạ!

- Tốt tốt, đúng là cháu trai của ông!

Ông nội Cung cười đến không khép miệng được, hai người hai bên dìu ông về ghế ngồi, Cung Huyền Thương ngồi cạnh ông nội Lôi, nhìn ông:

- Ông nội, cảm ơn ông đã cho phép Nghi Nghi gả cho cháu, cháu sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, yêu thương cô ấy cả đời, tuyệt đối sẽ không để cô ấy chịu thiệt!

Cung Huyền Thương biết ông nội Lôi trước giờ không muốn gả cô đi sớm nhưng lần này lại dễ dàng đưa cho cô sổ hộ khẩu một phần là vì không chịu được Lôi Hòa Nghi cầu xin một phần cũng là vì tin tưởng anh cho nên anh vẫn muốn cho ông và Lôi gia một lời khẳng định.

Ông nội Lôi không tỏ thái độ gì, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Lôi Hòa Nghi rồi lại nhìn Cung Huyền Thương, thở dài rồi nói:

- Nam tử hán đại trượng phu nói được làm được, hi vọng cháu nhớ những gì hôm nay mình nói nếu không dù ông chết rồi cũng có thể khiến cháu thân bại danh liệt!

- Vâng!

- Ông nội… cháu sẽ không để mình chịu thiệt, ông đừng lấy chuyện sống chết ra nói như vậy!

Lôi Hòa Nghi nhìn ông nội Lôi mà nói, ông không phản bác lời của cô, lấy trong túi hai bao lì xì đỏ đưa cho hai người.

- Chuyện của người trẻ các cháu ông không quản được, một chút quà mừng, nhất định phải hạnh phúc!

- Vâng, cảm ơn ông nội!

Lôi Hòa Nghi cũng lấy sổ hộ khẩu trong túi ra trả lại cho ông, sau đó ba mẹ Lôi cũng gửi bao lì xì chúc mừng đôi vợ chồng son này. Cung Huyền Thương cũng lấy ra sổ đăng ký cho mọi người xem, nghe được những lời khen ngợi mặt anh sắp hếch lên trời luôn rồi khiến Lôi Hòa Nghi lắc đầu ngao ngán. Trong khi chờ bữa tối thì cả nhà ngồi lại trò chuyện, Lôi Hòa Nghi sẽ đưa ba mẹ và ông đi dạo quanh nhà, Natch cũng lẽo đẽo theo sau cô, còn những người trẻ còn lại thì quây quần bên nhau chơi thể thao.

Cung Huyền Thương cũng đã quyết định sẽ đưa ông nội Cung đến Trường Hoa Viện Phủ sống cùng vợ chồng hai người, ông cũng không từ chối, tuổi đã cao nên muốn bên cạnh con cháu nhiều hơn. Chưa kể bây giờ mấy bạn già nhà hàng xóm đều đã có cháu chắt bế bồng, ngày ngày ôm cháu sang chơi khiến ông nội Cung ghen tị đến chua cả người, ông đã sớm không chịu nổi rồi. Nhưng rất nhiều năm sau đó, ông nội Cung dẫn năm củ cải nhỏ trắng trẻo xinh xắn mà mình không ngại ngồi xe mấy chục phút đến nhà bạn cũ trò chuyện, quyết tâm gỡ hòa một trận, khiến người ta tức mà không làm gì được.

Còn về ông nội Lôi, hơn nửa đời người đã sống ở đại viện hơn nữa cảnh vệ luôn phải theo sát bên cạnh nên cũng không tính chuyển đi, vì thủ tục phức tạp cộng thêm cảnh vệ sẽ làm ảnh hưởng đến bầu không khí của Trường Hoa Viện Phủ cho nên cũng không tính đến đây, chưa kể nếu có chuyển đi cũng phải đến Lôi gia ở, nào lại có thể đến nhà cháu rể mặc dù nếu làm vậy cũng chẳng ai ý kiến gì nhưng ông nội Lôi là một người quy củ, dù thương cháu gái cũng sẽ không làm vậy.

Đến giờ cơm tối, Cung Huyền Thương về phòng thay một bộ đồ thoải mái rồi xuống bàn ăn, trong lúc đó Lôi Hòa Nghi ra ngoài nhận hàng. Cô đã đặt một chiếc bánh kem của Black Swan mừng sinh nhật anh, vừa hay giao tới. Sau khi cả nhà ngồi trên bàn lớn dùng bữa tối thịnh soạn do các đầu bếp chuẩn bị xong thì Lôi Hòa Nghi mang bánh kem lên, cùng mọi người chúc mừng sinh nhật Cung Huyền Thương sau đó cắt ra chia mỗi người một ít. Hai ông cụ tuổi đã cao không thích và cũng không ăn đồ ngọt nên đổi lại thành rượu thuốc, bố mẹ và anh trai cũng không hay ăn đồ ngọt nên ăn rất ít, còn lại đều do mấy người trẻ tuổi xử lý.

Cung Huyền Thương đã cho người thu dọn phòng để mọi người ở lại tối nay cho nên từ lớn đến nhỏ đều rất thoải mái không chút gấp gáp. Hai ông cụ và ba mẹ Lôi thì đi đến phòng đánh cờ, mấy người trẻ thì đến phòng rượu của Cung Huyền Thương uống rượu trò chuyện. Dù sao trừ Lôi Lăng Quân và Cố Kiều Nhan ra thì đây là cặp vợ chồng thứ hai trong số bọn họ, tiếp theo đây cũng không biết sẽ là Olearn và Lantana hay là Lôi Lăng Hàn và Daphne.

Lantana uống một ngụm rượu sau đó tò mò hỏi Lôi Hòa Nghi:

- Nghi bảo, hai người đăng kí kết hôn rồi vậy tính khi nào tổ chức hôn lễ đây?

- Váy cưới vẫn chưa xong nhưng chắc là sẽ rơi vào cuối năm!

- Hóa ra là váy cưới chưa xong, nếu không mình cho rằng hai người sẽ tổ chức ngay ấy chứ, ít nhất là Cung tổng không đợi nổi đâu.

Ninh Mẫn bên cạnh cũng nói vào:

- Tiếc là váy cưới không phải thế mạnh thiết kế của mình nếu không mình thật sự muốn tự tay thiết kế cho cậu!

- Không sao không sao, hơn nữa thời gian gấp gáp mình không muốn gây áp lực cho cậu, trên tay cậu còn rất nhiều đơn đặt hàng mà.

- Cung tổng nhà cậu nhất định sẽ cho cậu chiếc váy cưới xinh đẹp xa hoa lộng lẫy nhất khiến mọi cô gái phải ghen tị cho nên dù mình có khả năng cũng không dám tự đề cử đâu. Dù sao thì chúc mừng cậu kết hôn, nhất định phải hạnh phúc!

- Chúng ta đều sẽ hạnh phúc!

Lôi Hòa Nghi nói xong nhìn về phía Cung Huyền Thương cách mình vài mét đang nói chuyện cùng anh trai, giống như cảm nhận ánh mắt của cô, anh quay lại nhìn cô mỉm cười gật đầu đầy cưng chiều như đang vỗ về một đứa trẻ. Lôi Hòa Nghi ngượng ngùng quay đi, tiếp tục nói chuyện với đám bạn, đến khi trời muộn thì mọi người trở về phòng, Lôi Hòa Nghi đi xem mấy Natch, Bánh Bao và thỏ con một lát rồi mới về phòng tắm rửa.

Cung Huyền Thương đã tắm xong, đang nằm trên giường. Lôi Hòa Nghi tắm không lâu, lát sau đã mặc váy ngủ lụa đen trở ra, ngồi trên bàn trang điểm lau tóc và dưỡng da, sau đó mở ngăn kéo lấy ra một hộp nhỏ rồi lên giường đưa cho anh.

- Chúc mừng sinh nhật, chồng yêu!

Cung Huyền Thương nhướng mày nhìn cô, không vội cầm lấy hộp quà mà ngược lại ôm lấy cô.

- Anh đã nhận được món quà tuyệt vời nhất rồi còn gì?

- … Đây là quà đính kèm! Em đặc biệt chuẩn bị cho anh đấy, anh mau xem đi mà…

- Dù là gì thì anh đều thích!

Cung Huyền Thương cầm lấy hộp mở ra, từ kích thước anh có thể đoán được là một chiếc đồng hồ. Lôi Hòa Nghi đã đặt thương hiệu Patek Philippe làm riêng cho anh một chiếc đồng hồ thủ công, mặt đồng hồ khắc tên viết tắt của anh, cả thế giới chỉ có một chiếc. Dù là một người có thói quen sưu tập đồng hồ xa xỉ như Cung Huyền Thương cũng không khỏi trầm trồ món quà của Lôi Hòa Nghi bởi vì nó cực kỳ hợp gu anh, sang trọng nhưng không phô trương, tối giản nhưng không đơn giản. Anh cúi đầu hôn lên trán Lôi Hòa Nghi thay lời cảm ơn:

- Anh rất thích, vất vả cho em rồi!

- Không vất vả, anh thích là em vui rồi!

Cung Huyền Thương để hộp đồng hồ lên tủ, ôm eo Lôi Hòa Nghi, cười:

- Nghi Nghi à, bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi cho nên đêm nay là đêm động phòng…

Gò má Lôi Hòa Nghi chậm rãi đỏ lên, lan ra đến tận mang tai. Chuyện này vốn đã không có gì mới lạ với hai người nhưng hôm nay mối quan hệ của anh và cô đã khác, khi anh nói những lời này không khỏi khiến Lôi Hòa Nghi cảm thấy đây như lần đầu tiên…

- Em… em trước giờ chưa từng từ chối anh mà!

Vừa dứt câu cả người đã bị Cung Huyền Thương đè xuống dưới giường, một nụ hôn dịu dàng dừng lại trên mắt cô:

- Nếu khó chịu thì nói với anh nhé!

Lôi Hòa Nghi chớp mắt như đáp lại, Cung Huyền Thương xoa đầu cô sau đó vươn tay đến ngăn tủ cạnh giường, Lôi Hòa Nghi biết anh muốn lấy gì liền cầm lấy tay anh:

- Chúng ta đã là vợ chồng rồi!

- Em chấp nhận sinh con sao?

- Sao lại không, con của anh và em, vừa nghe đã cảm thấy hạnh phúc!

- Anh đã hiểu rồi!

Đèn trong phòng tắt ngấm chỉ còn lại ánh sáng le lói bên ngoài chiếu vào qua khung cửa, nụ hôn của Cung Huyền Thương rơi xuống, tay hai người đan vào nhau, lửa tình rực cháy, trong phòng chỉ còn lại âm thanh môi lưỡi giao triền. Lôi Hòa Nghi sớm đã gục ngã trước tình yêu nóng cháy của Cung Huyền Thương, anh luôn có cách khiến cô nổi lên dục vọng với anh.

Cho đến khi Cung Huyền Thương cảm nhận được Lôi Hòa Nghi đã sẵn sàng tiếp nhận mình anh mới rời khỏi môi cô, ngón tay miết nhẹ bờ môi quyến rũ một cách gợi tình, đôi mắt Lôi Hòa Nghi đã phiếm đỏ ngập nước khiến Cung Huyền Thương tâm can run rẩy, lập tức buông vũ khí đầu hàng.

Anh khẽ vén váy ngủ của Lôi Hòa Nghi lên, nâng một chân cô lên đùi mình, eo hông mạnh mẽ khẽ động đã khiến hạ thân hai người gắn kết thân mật, không có một lớp màn mỏng ngăn cản như mọi khi khiến Lôi Hòa Nghi cảm nhận được sự nóng bỏng to lớn của anh một cách trần trụi chân thực nhất, cơ thể xinh đẹp khẽ co lại như một con tôm luộc, mà Cung Huyền Thương cũng cảm nhận tư vị ấm áp mất hồn không có gì cản trở của Lôi Hòa Nghi đặc biệt là khi cô co người anh cảm nhận rõ hơn sự chặt chẽ mềm mại nơi sâu thẳm trong cơ thể cô.

Cung Huyền Thương lặng người một hồi như để ghi nhớ cảm giác khó quên này sau đó khẽ hôn lên khắp mặt và ngực Lôi Hòa Nghi như để trấn an chú mèo con đang sợ hãi, đến khi dục vọng trong cô đã được anh đánh thức, tiếp đó là một hồi điên cuồng không dứt khiến Lôi Hòa Nghi sức cùng lực kiệt, mặc anh đòi hỏi. Bình thường anh nhiệt tình nhưng vẫn dịu dàng nhưng hôm nay là đêm tân hôn cho nên khó tránh khỏi kích thích hơn mọi ngày, Cung Huyền Thương ham muốn nhiều hơn cũng là điều dễ hiểu.

Cô luôn cho rằng mình hiểu rõ giới hạn của Cung Huyền Thương nhưng một lần lại một lần anh cho cô thấy anh càng có thể yêu thương cô nhiều hơn nữa, tình yêu của anh càng có thể lớn hơn nữa. Lôi Hòa Nghi như một đóa hoa kiều diễm, hết lần này đến lần khác nở rộ dưới sự cày cấy chăm bón kỹ lưỡng của Cung Huyền Thương. Một ngày sinh nhật khó quên của Cung Huyền Thương cũng là một đêm hạnh phúc nhưng mệt mỏi không thể quên của Lôi Hòa Nghi, cho đến sáng hôm sau cô vẫn chưa thể rời giường được!

Cung Huyền Thương rời giường mặc đồ đi xuống nhà, hai ông cụ và ba mẹ cùng với Lôi Lăng Triệt và Lôi Sâm đều đang ăn sáng, mọi người đều dậy đúng giờ như mọi khi không có gì lạ, còn những người khác bởi vì tối qua có chút rượu nên cũng khó trách sẽ ngủ nhiều hơn bình thường, trưởng bối ở đây đều rất thoải mái nên cũng không bất mãn mấy đứa trẻ dậy muộn, thói quen khi uống rượu của Lôi Hòa Nghi như thế nào mọi người càng rõ nên càng không có việc thắc mắc cô dậy muộn. Cung Huyền Thương chào hỏi mọi người rồi thì đi đến bếp mượn một chỗ để chuẩn bị bữa sáng cho Lôi Hòa Nghi, cũng không quên nhờ Lôi Sâm xử lí công việc ở Lôi thị hôm nay cho cô. Lôi Sâm làm việc chuyên nghiệp không hỏi nhiều lập tức đáp ứng huống chi Lôi Hòa Nghi là chủ, cô vắng một ngày cũng không vấn đề gì, hôm nay cũng không có cuộc họp nào.

Cung Huyền Thương nấu xong bữa sáng thì xin phép cả nhà rồi mang lên phòng, vừa hay Lôi Hòa Nghi cũng thức dậy vội vã vệ sinh cá nhân. Thấy cô còn đang chuẩn bị thay đồ xuống nhà thì anh vội đặt bữa sáng lên bàn rồi đi tới ôm cô:

- Em vội gì chứ, anh đã mang bữa sáng lên rồi!

- Không được, ông và ba mẹ đều đang dưới nhà, em không xuống dùng bữa cùng mọi người quá không lễ phép rồi!

- Anh đã nói đỡ cho em rồi, hơn nữa tối qua em uống rượu mọi người đều biết em sẽ ngủ nhiều hơn, anh cũng nói Lôi Sâm hôm nay em nghỉ rồi.

- … Vâng… vậy anh ăn sáng chưa ạ?

- Anh đã ăn rồi, em mau ăn đi kẻo nguội…

- Lần sau anh nhớ gọi em dậy nhé, tránh cho em ngủ nhiều còn làm phiền anh nấu bữa sáng còn nói giúp em nữa…

- Anh không nỡ đánh thức em đâu, huống chi muốn trách phải trách anh làm em mệt mỏi cả đêm chứ?

- Anh còn nói…

Lôi Hòa Nghi đỏ mặt quay đi, tới sofa dùng bữa sáng, Cung Huyền Thương khẽ cười, cũng biết cô xấu hổ nên không trêu nữa, ngồi xuống cạnh cô, Lôi Hòa Nghi ăn bữa sáng, anh dùng tay chải tóc giúp cô sau đó cẩn thận thắt thành một bím tóc xinh xinh gọn gàng rồi buộc lại, Cung Huyền Thương nhìn thành quả của mình mỉm cười thỏa mãn. Lôi Hòa Nghi không nhìn bím tóc nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào vô cùng, anh xem việc thắt tóc cho cô là một việc quan trọng, làm vô cùng cẩn thận nhẹ nhàng như sợ làm cô đau, Lôi Hòa Nghi có thể cảm nhận được, sao có thể không hạnh phúc đây.

Ăn sáng xong cô thay một bộ váy thoải mái đơn giản mặc ở nhà rồi cùng Cung Huyền Thương đi xuống dưới lầu. Những người khác cũng đã dậy đang ăn sáng trong phòng ăn, hai ông cụ đang đi tản bộ ngoài vườn, ba mẹ Lôi thì đang dắt Bánh Bao đi dạo. Lôi Lăng Triệt trở lại đơn vị, Lôi Sâm cũng đến Lôi thị chỉ còn những con người rảnh rỗi lười làm ở nhà thôi.

Ninh Mẫn thấy vợ chồng Lôi Hòa Nghi đi xuống liền hỏi:

- Nghi bảo, vừa kết hôn rồi hôm nay hai người có kế hoạch gì không?

- Mình chưa biết…

Lantana ăn vội miếng thịt trong miệng rồi nói:

- Nhìn vẻ mặt chồng cậu thì mình thấy anh áy chuẩn bị đâu vào đấy cả rồi!

- Chuẩn!

Olearn phụ họa theo Lantana một chữ rồi tiếp tục ăn hóng chuyện, Lôi Hòa Nghi nhìn Cung Huyền Thương, gương mặt anh đượm ý cười như thể thừa nhận những gì Lantana nói:

- Không phải chứ, anh chuẩn bị cả rồi sao?

- Anh biết em vừa nhậm chức cộng thêm dự án của Iris và Tần tiểu thư đang bước vào giai đoạn chạy nước rút nên em sẽ không có tâm trạng đi hưởng tuần trăng mật, cho nên chúng ta sẽ dời lại sau. Hôm nay anh đã chuẩn bị thứ khác rồi.

- Thứ gì vậy anh?

- Chụp ảnh!

- Dạ!?

- Anh đã thuê một ekip chuyên nghiệp rồi, chúng ta yêu nhau đã lâu nhưng ảnh chụp chung không nhiều, hôm nay nhân dịp này làm một album ảnh nghệ thuật, em thấy thế nào, giống như lúc quảng bá trang sức cho QUEEN vậy!

Lôi Hòa Nghi gật đầu từ từ tiêu hóa những gì Cung Huyền Thương nói. Còn Olearn vừa nghe đến nhà mình đã dỏng tai lên nhìn Cung Huyền Thương, với sự hiểu biết anh ta dành cho anh e là không phải chỉ đơn giản là một album ảnh bình thường. Rất nhanh mọi người đã hiểu rõ dụng ý của Cung Huyền Thương.

Ekip chụp ảnh rất nhanh đã đến, khí thế hùng hậu như đi đánh trận, vừa nhìn đã biết là dân chuyên nghiệp đẳng cấp quốc tế. Đạo cụ họ mang theo nhiều vô số, Lôi Hòa Nghi nhìn hoa cả mắt, không biết là đồ nghề của họ hay là do Cung Huyền Thương dặn họ chuẩn bị nữa.

Đội ngũ chụp ảnh mang đến rất nhiều trang phục, có trang phục Đôn Hoàng, triều phục, cổ phục, Long bào Phượng bào, sườn sám, quân phục,… cô cuối cùng cũng hiểu rõ Cung Huyền Thương muốn chụp một album như thế nào, chồng của cô chưa bao giờ biết khiêm tốn là gì. Lôi Hòa Nghi cũng không có ý kiến gì mà ngược lại hùa theo anh, dù sao không ai hiểu rõ hơn những phong cách này hơn cô. Lôi Hòa Nghi có rất nhiều trang sức, so ra còn đẹp và phù hợp hơn những thứ ekip mang đến.

Lôi Hòa Nghi về phòng lấy trang sức, cô cũng muốn thử vài phong cách khác nhau cho nên lấy thêm vài bộ đồ, sau đó xuống nhà để trang điểm, trong thời gian đó thì mọi người sẽ đi trang trí background, Trường Hoa Viện Phủ tính cả căn nhà thì rộng cả 20000m2, khuôn viên lại được trang hoàng cây cỏ hồ cá vô cùng đẹp, chọn đại một vị trí cũng có được ảnh đẹp cho nên việc này không hề làm khó nhân viên.

Những người khác hay tin cũng chậm rãi trở về, hai ông cụ thì không cùng tần số với người trẻ tuổi cho nên về phòng đánh cờ, mẹ Lôi thì giúp Lôi Hòa Nghi và nấy cô gái còn lại lựa chọn phục sức cho Lôi Hòa Nghi, mấy người đàn ông thì xem background và chỉnh sửa.

Chủ đề đầu tiên là Đôn Hoàng, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đều là những người có nhan sắc và khí chất xuất chúng, mặc trang phục Đôn Hoàng vào đẹp không thể tả, không khác gì từ trong tranh bước ra, những người có mặt đều không khỏi suýt xoa. Nhiếp ảnh gia cũng quên mất trình tự hướng dẫn, như thể chỉ cần hai cái nhan sắc này đứng không cũng đã có ảnh đẹp rồi.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi lại là hai người bình tĩnh đầu tiên, đi đến khu vực chụp ảnh. Background được chọn là hồ sen, điều đặc biệt là Natch cũng được tham gia, hổ luôn là loài động vật tâm linh đối với quan niệm người phương Đông cho nên phối họp cùng chủ đề Đôn Hoàng không có gì không hợp, kích thước của Natch cũng không còn nhỏ như mới lọt lòng lại vô cùng phối hợp với Lôi Hòa Nghi cho nên hiện hứng vô cùng tuyệt, Cung Huyền Thương tâm trạng tốt nên cũng không ghen tuông với Natch, dù sao bây giờ anh mới là chính cung.

Trang phục Đôn Hoàng của hai người lấy màu tím làm chủ đạo phối hợp hài hòa với nhiều màu sắc khác nhau vô cùng cao quý sang trọng, linh khí bức người, trang sức xa hoa tinh tế, bối cảnh tinh xảo chân thật, thời tiết cũng ủng hộ, thiên thời địa lợi nhân hòa, nhiếp ảnh gia vô cùng kích động.

Hai người làm liên tiếp mấy tấm ảnh cùng với Natch, trong sự trang nghiêm có ôn hào, trong dịu dàng có quyền lực, hoàn toàn không giống tùy tiện chụp ảnh kỷ niệm mà giống chụp ảnh để đi thi hơn. Bởi vì Cung Huyền Thương chuẩn bị rất nhiều chủ đề nên mặc dù rất yêu thích phong cách Đôn Hoàng nhưng hai người cũng không thể chụp cả ngày một chủ đề.

Chủ đề tiếp theo là triều phục Đế hậu, nếu là bình thường hiếm ai cân được tạo hình Đế vương và Hoàng hậu nhưng với Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thì chẳng là vấn đề gì. Hiện quả còn tốt hơn cả lúc đóng phim, bởi vì phục sức nặng nên Cung Huyền Thương không nỡ để Lôi Hòa Nghi mặc quá lâu, để nhiếp ảnh gia chụp liên tục rồi nhanh chóng thay ra. Sau đó là trang phục công chúa và tướng quân, nàng cưỡi ngựa, chàng dắt ngựa. Thiên kim nhà quan và thư sinh, tiểu hồ yêu và thượng thần, tiên nữ và phàm nhân… Sườn sám mỹ nhân và thiếu soái quân phiệt, tiểu thư kiêu kỳ và lão cán bộ, phong cách Tây vực, Tân Cương, Tây Tạng,… Nàng ma cà rồng và thợ săn, sói lớn và thỏ con, kỵ sỹ và công chúa, vương tử và mỹ nhân ngư, thiên thần và ác quỷ, quân nhân và quân nhân… rất nhiều rất nhiều chủ đề đặc sắc được Cung Huyền Thương cẩn thận lựa chọn, hơn nữa Lôi Hòa Nghi lại cực kì thích, mỗi chủ đề đều có thể gợi lên hứng thú của Lôi Hòa Nghi. Hai người lại phối hợp vô cùng ăn ý, tình trong ánh mắt đều có thể khiến người khác bị cuốn vào.

Nhiếp ảnh gia bày tỏ đây là lần chụp hình mỹ mãn và thành công nhất trong suốt sự nghiệp. Hai anh em Lôi gia và vợ cũng với những người khác đều không khỏi trầm trồ trước đại tiệc cosplay của hai nhân vật chính, khó tránh khỏi bị lây nhiễm niềm vui mà cũng thay đồ và chụp vài kiểu ảnh yêu thích làm kỷ niệm, Lôi Hòa Nghi vui đến mức quên cả mệt, Cung Huyền Thương nhìn cô cười đến đỏ cả mặt cũng không khỏi cong môi theo, mọi vất vả đều xứng đáng với nụ cười của cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio