Chương : Ngoại truyện - Những ngày tháng hạnh phúc nhất
Sau buổi họp báo, Hạ Thư dường như biến mất khỏi giới giải trí, đến Quản lý Vương Khải của y cũng bắt đầu dẫn dắt người mới. Nếu như không phải có những ảnh du lịch Hạ Thư đăng trên Weibo thì chắc fan điện ảnh đều khóc ngất trước màn hình máy tính rồi.
Nửa năm nay Hạ Thư đưa cha mẹ mình cùng đi châu Âu, châu Mỹ chơi. Trông thấy gương mặt tươi cười hạnh phúc của cả nhà, các fan cũng đều thông cảm cho Hạ Thư, có điều mỗi ngày vẫn lên Weibo đòi ảnh.
Những tấm ảnh mà Hạ Thư đăng lên thường sẽ xuất hiện bóng lưng của một người đàn ông. Tuy ban đầu cư dân mạng cứ nháo nhào cả lên, nhưng sau này cũng quen dần, còn đòi xem mặt của người đó nữa. Cho đến một ngày, Tống Dương đăng lên một tấm ảnh chụp cùng bóng lưng của Trình Chinh và Trình Phi, khi đó mọi người mới phát hiện chuyện không hề đơn giản. Không chỉ là bóng lưng giống, mà đến cả địa điểm chụp cũng giống nhau. Lẽ nào… bạn trai của Hạ Thư là Trình Chinh?
Cư dân mạng được hít drama căng phổi mấy ngày hôm nay, hai người nhìn thì tưởng chẳng liên quan gì đến nhau, thế mà lại có không ít đồ đôi. Hơn nữa, trên Weibo còn âm thầm đăng lên rất nhiều ảnh đi du lịch có địa điểm giống nhau nữa. Mặc dù cư dân mạng vô cùng xôn xao, thế nhưng người trong cuộc lại chẳng chịu thừa nhận, dần dần fan CP cũng chuyển sang sự nghiệp đu CP trong âm thầm.
Nửa năm sau, có một tin của CP Trình Hạ được tiết lộ: Hạ Thư và Trình Chinh nhận đóng trong bộ phim mới của Đạo diễn Trương Nhất Phàm, đồng thời hai người sẽ diễn vai người yêu của nhau. Tin tức này vừa lộ ra thì cư dân mạng lập tức nổ tung, các kênh truyền thông giải trí đều nhao nhao tìm tới hai người để chứng thực, không ngờ tin đó lại là đúng. Có điều, nơi quay phim lại là một hòn đảo khép kín, vậy nên họ xin được từ chối truyền thông tới thăm hỏi.
Tuy không thể tới thăm trường quay để soi "hint", nhưng fan Trình Hạ lại rất biết cách tự tạo "hint" cho mình. Họ ngồi đào lại các tác phẩm cũ của hai người, lại thêm trí tưởng tượng của bản thân, từ đó cho ra đời những câu chuyện tình mùi mẫn, cảm động bay khắp internet. Thậm chí, cư dân mạng còn đào mộ được mối quan hệ khăng khít từ mười năm trước của họ. Ngay cả Ảnh hậu Diệp cũng like video mà fan Trình Hạ làm.
Một năm sau, bộ phim hai người thủ vai chính được chiếu ở nước ngoài, nhận được rất nhiều bình luận tán dương. Hơn nữa, hai người còn được mời tham gia tuần lễ liên hoan phim quốc tế. Khoảnh khắc Trình Chinh nắm tay Hạ Thư bước lên thảm đỏ, hơn trăm nghìn fan Trình Hạ ngồi trước màn hình ngắm nhìn, trong lòng toàn là bong bóng màu hồng. Vốn họ còn mong chờ hai người sẽ tỏ tình rồi "come out" ngay trong tuần lễ điện ảnh, để cuộc đời họ cũng giống như trong phim vậy, nhưng phim thì cũng vẫn chỉ là phim. Đối với Trình Chinh và Hạ Thư mà nói, cuộc sống bình yên của mình mới là quan trọng nhất. Đêm đó, Hạ Thư không giành được giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng xuống sân khấu y lại được Trình Chinh tặng một chiếc nhẫn kim cương.
Tuy Hạ Thư vẫn luôn nói, kết hôn hay không thì cũng chỉ là hình thức, nhưng Trình Chinh biết y vẫn luôn mong muốn có được thứ mang tính hình thức ấy. Vừa hay nơi tổ chức liên hoan phim lại có thể làm chứng nhận kết hôn đồng tính, nên họ dự định kết hôn xong sẽ quay về nước. Bà Trình biết chuyện Trình Chinh và Hạ Thư sắp kết hôn nhờ Trình Phi gọi điện thông báo, cậu ta nói là đi dự đám cưới của anh mình, nên có thể tiện qua thăm bà luôn.
Cho dù có bị đánh chết thì Trình Chinh cũng không ngờ rằng lại có thể gặp mẹ trong hôn lễ của mình với Hạ Thư. Nếu như không phải vì trông thấy nụ cười trên gương mặt bà thì hắn còn cho rằng bà tới để phá đám cưới.
"Sao mẹ lại tới đây?" Bối rối một hồi, hắn vẫn không nén được sự tò mò, liền chạy tới bên cạnh bà Trình thấp giọng hỏi, "Hôm nay là đám cưới của con với Hạ Thư!"
"Mẹ biết. Bên cạnh Hạ Thư chắc là cha mẹ thằng bé nhỉ. Mẹ có thể qua đó chào hỏi một câu không?" Bà Trình dè dặt hỏi con trai mình, có thể thấy được mong muốn này của bà lớn đến nhường nào.
"Thôi bỏ đi, trong tình huống này, không cần phải khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn nữa đâu. Để lần sau có thời gian con sẽ giới thiệu mọi người với nhau, được không?" Trình Chinh bị mẹ mình nhìn chăm chăm, không nhẫn tâm từ chối, nhưng nghĩ đến Hạ Thư nên chỉ đành khéo léo đề nghị.
"Hôm nay mẹ tới đây, thật sự không phải để gây chuyện. Nhiều năm như thế, mẹ cũng đã nghĩ thông suốt rồi. Con để mẹ qua đó chào hỏi một câu đi. Dù sao thì đây cũng là đám cưới của con trai mẹ, cha mẹ không tới dự thì thật thất lễ." Bà Trình không muốn từ bỏ, tiếp tục cam đoan.
"Đợi đến khi hôn lễ kết thúc, con đi hỏi Hạ Thư rồi hẹn mọi người gặp nhau sau được không?" Trình Chinh nghĩ một hồi nhưng vẫn thấy hôm nay mà gặp mặt thì không ổn cho lắm.
"Được rồi. Đợi bọn con cân nhắc xong, mẹ sẽ đưa các con đi ăn đặc sản ở nơi đây. Địa chỉ nhà, mẹ chưa đổi đâu." Mặc dù có hơi thất vọng, nhưng bà Trình vẫn chấp nhận kết quả này.
"Bác gái, bác tới rồi ạ!" Bà Trình cúi đầu, đúng vào lúc bầu không khí đang trở nên bối rối thì đột nhiên có giọng nói của Hạ Thư truyền tới, "Cha mẹ con muốn gặp bác. Không biết bác có thể qua gặp mặt họ một lúc không ạ?"
"Thật ư? Được thật hả con?" Đôi mắt lóe lên một tia sáng, bà Trình vui mừng nhìn Hạ Thư, "Được, được chứ."
"Cảm ơn bác, vì đã chấp nhận chúng con." Hạ Thư bước lại gần, lịch sự kéo cổ tay bà Trình đi về phía cha mẹ mình, lúc đi còn nói nhỏ một câu với bà.
"Không, đúng ra phải là bác cảm ơn con, vì đã dạy cho con trai bác biết yêu. Hơn nữa, xin con hãy tha thứ cho bác. Hai đứa sau này phải sống cho thật hạnh phúc đấy." Bà Trình nắm lấy tay của y, nở nụ cười hòa nhã.
"Chúng con sẽ sống thật hạnh phúc. Con cũng mong bác có thể tìm thấy được hạnh phúc của riêng mình." Hạ Thư nói một cách chắc chắn. Y sờ lên chiếc nhẫn trên ngón áp út, trong mắt ngập ý cười.
Trình Chinh nhìn theo bóng lưng của Hạ Thư và mẹ của mình, cũng khẽ mỉm cười. Đây có lẽ chính là ngày hạnh phúc nhất trong đời hắn!