“Phòng bếp nhà anh rất lớn.”
Cô chợt rút tay về, mặt lại đỏ bừng trừng mắt nhìn hắn, sau đó lập tức cầm kịch bản chạy đi mất.
Bộ dáng không có ý tốt của Tạ Duyên như vậy, khiến cô phải thận trọng suy xét lại rốt cục có nên tới nhà hắn hay không.
Qua tới chỗ quay phim, đạo điễn đang đứng hướng dẫn Lý Tuyết lát nữa sẽ quay như thế nào, thấy cô lại đây, cũng gọi cô lại, nghiêm túc nói:
“Nếu cô muốn quay nhanh cho xong những cảnh quay còn lại thì tối nay phải thức đêm, không có ý kiến gì chứ?”
Tất nhiên Tô San không có ý kiến gì, lập tức gật gật đầu:
“Không có vấn đề gì.”
Nói xong, đạo diễn cũng vừa lòng gật đầu, không nói những mặt khác, khi đóng phim Tô San khá chuyên nghiệp, sẽ không quá mức làm bộ làm tịch, so với mấy nghệ sỹ tên tuổi không có nhưng lại còn làm giá thì dễ hợp tác làm việc hơn nhiều.
Cảnh tiếp theo là cảnh của Tô San và Lý Tuyết đóng cùng nhau, là cảnh mô tả mâu thuẫn quyết liệt giữa nữ chính và nữ phụ, vì hai người vốn là bạn tốt, nữ phụ suýt chút nữa hại chết ba mẹ của nữ chính, lúc này nữ chính còn tát nữ phụ một cái, đạo diễn đang đứng hướng dẫn tổ quay phim điều chỉnh góc độ, Tô San cùng Lý Tuyết đều đang ngồi đọc lại kịch bản.
“Lát nữa diễn cảnh này, cô cứ đánh thật đi.”
Lý Tuyết đột nhiên lên tiếng.
Tô San sửng sốt, không khỏi quay đầu qua tò mò nhìn cô ấy:
“Có thể quay tá vị mà.”
Nói xong, Lý Tuyết cũng ngẩng đầu, mặt trái xoan tiêu chuẩn lộ ra một tia mỉm cười:
“Tá vị dù sao cũng không thể giống thật %, tôi sẽ nói với đạo diễn.”
Có vẻ nhìn thấu sự khó hiểu của cô, Lý Tuyết cười đạm đạm nói:
“Tôi cũng đâu phải đóa hoa trong lồng kính, vì đóng phim mà thôi.”
Nói xong, cô ấy lại tiếp tục cúi đầu đọc kịch bản. Tô San nhìn cô ấy một hồi, cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa. Dù sao hoàn cảnh quay phim mà tốt của sẽ ảnh hưởng thay đổi được rất nhiều thứ. Mọi người trong đoàn phim khi bắt tay vào công việc thì rất chuyên nghiệp, phần lớn là do thấy Tạ Duyên mỗi lần đóng mấy cảnh hành động nguy hiểm cũng tự đóng mà không dùng diễn viên đóng thế, nhưng người khác cũng ngại không dám dùng diễn viên đóng thế theo, nếu đòi tìm người đóng thế thì khác nào mình còn cao giá hơn cả Tạ Duyên. Lần trước Tô San đóng phim điện ảnh “Loạn thế chi ca” cũng đóng cảnh tát tay, là đánh thật; thường ngày Lý Tuyết cũng phối hợp rất tốt khi đóng chung với mọi người nên giờ cô ấy muốn đánh thật thì cũng không có gì kỳ lạ.
Đạo diễn nghe là muốn đánh thật thì tất nhiên rất vừa lòng, dù sao đánh thật thì sẽ có hiệu quả tốt hơn nhiều, cho nên lúc sau khi quay Tô San cũng trực tiếp xuống tay, nhưng thực tế không quá dùng nhiều sức, lúc quay xong, Lý Tuyết cũng chỉ nói không có vấn đề gì.
Buổi tối, mọi người đều phải thức đêm để quay cho kịp thời gian để Tạ Duyên còn đi Châu Phi. Nếu không có Tạ Duyên, những người khác chắc chắn không đời nào gấp gáp quay cho kịp thời gian của cô, dù sao chỉ có cô gấp chứ người khác không gấp cho nên họ cũng không cần quan tâm.
Mấy ngày liền quay thông đêm đến giờ sáng mới xong, đến giờ sáng lại bắt đầu quay tiếp, tuy cũng mệt nhưng mọi người ai cũng không dám công khai oán trách. Tô San cũng rất mệt, cô rất lâu rồi chưa có được một giấc ngủ ngon nhưng cũng chỉ còn cách cố gắng chống đỡ. Cô hoàn tất toàn bộ cảnh quay sớm hơn Tạ Duyên một ngày.
Tối thứ Bảy sau khi kết thúc toàn bộ cảnh quay xong, Tô San chuẩn bị nói tài xế đưa mình về nhà, nhưng Tạ Duyên lại nhất định đòi đưa cô về, Tô San cũng chỉ có thể theo ý hắn.
Do ban đêm nên xe trên đường không nhiều lắm, hơn nữa chung cư của cô cách phim trường khá xa, cho nên vừa lên xe Tô San đã dựa vào ghế dần dần ngủ luôn.
“Đừng nghe Hạ Hoa nói lung tung, em muốn ở lại Ánh Sao cũng không phải không tốt.”
Chợt nghe thấy giọng nói hắn vang lên, Tô San mơ mơ màng màng mở mắt ra. Nhìn thấy xe vẫn đang băng băng chạy trên đường xuyên qua màn đêm, đèn đường bên ngoài mờ mờ ảo ảo, trên đường cao tốc cũng không có mấy chiếc xe.
“Em chỉ sợ ảnh hưởng tới chị của em mà thôi. Dù sao lúc đầu là do chị ấy giới thiệu em tới Ánh Sao, đột nhiên kết thúc hợp đồng, về sau quan hệ giữa hai bên sẽ bị ảnh hưởng.”
Tô San quay đầu qua, nhìn người đàn ông đang lái xe bên cạnh nghiêm túc nói:
“Hơn nữa anh cũng đâu có nói em đi theo anh.”
Vẫn chỉ có Hạ Hoa cứ ở đó ba hoa chích chòe, Tạ Duyên từ trước tới nay đều không đề cập gì tới chuyện này với cô. Hơn nữa trong giới giải trí cũng xảy ra rất nhiều trường hợp nghệ sỹ kiên quyết đòi hủy bỏ hợp đồng với công ty quản lý mà náo loạn ầm ĩ, Tô San cảm thấy, hiện giờ cô còn chưa tới mức nhất định phải kết thúc hợp đồng.
Nghe vậy, Tạ Duyên cũng không quay qua nhìn cô, chỉ nói:
“Em có tới công ty của anh hay không thì cũng không có gì khác biệt.”
Tô San: “……”
Thực ra nói vậy cũng đúng, hiện giờ chẳng khác nào cô có hai đội quan hệ xã hội. Chuyện bên Ánh Sao giải quyết không được thì tìm Hạ Hoa, đúng là dù có đầu quân qua bên này hay không cũng vậy.
“Thực ra em cũng không tính ở Ánh Sao lâu dài, nếu có cơ hội, sau này em tính tự mình mở một công ty quản lý riêng.”
Tô San bỗng nhiên nói.
Đội ngũ do tự bản thân mình xây dựng nên, như vậy thì tất cả mọi chuyện mình đều có thể tự quyết định, không cần phải nhìn trước ngó sau, xem ý tứ của người nào, còn về người đại diện, có nhiều tiền còn sợ không tìm được người đại diện tốt hay sao?
Nghe vậy, Tạ Duyên cười khẽ một tiếng:
“Có lý tưởng là tốt, nhưng anh cảm thấy em sẽ không thành công đâu.”
“Vì sao?”
Tô San trừng mắt bất mãn nhìn chằm chằm sườn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn.
Tạ Duyên hơi cong khóe miệng nói:
“Bởi vì em sẽ phải gả cho anh, lúc sau tốt hơn hết vẫn nên cùng công ty với anh.”
Giọng nói không nặng không nhẹ không khỏi làm mặt Tô San đỏ lên, tức khắc vươn tay đấm vào vai hắn một cái:
“Sao anh lại có thể tự luyến như vậy, khi nào em nói muốn gả cho anh hả?”
“Em không tin thì cứ chờ mà xem.”
Tạ Duyên tràn đầy tự tin nói, mắt cũng không thèm chớp.
Tô San tức giận tới mức không biết nói gì nữa, hừ hừ hai tiếng rồi im lặng không thèm nói chuyện nữa.
Lúc xe dừng lại trước cổng chung cư của cô thì đã là một tiếng sau, Tô San gần như sắp ngủ gục tới nơi. Đến lúc xe dừng lại, Tô San mới mơ mơ màng màng nhìn xung quanh, lại chỉ nhìn thấy một bóng dáng đang ghé sát lại đây.
“Nhớ ngày mai tới nhà anh.”
Tạ Duyên ôm lấy phần eo thon mềm như bông của cô, đầu vùi vào bên cổ cô hít một hơi thật sâu, hương thơm nhạt nhạt của cô quanh quẩn nơi chóp mũi của hắn.
Ánh đèn trong xe khá tối tăm, hơi nóng mãnh liệt phả ra ở bên cổ mẫn cảm của cô, Tô San không khỏi lại đỏ mặt, nhìn thấy hắn cứ như vậy thì không biết phải làm sao, đột nhiên cô có hơi sợ đi qua nhà Tạ Duyên.
“Em…em ngày mai còn phải qua bên nhà ba mẹ em ăn cơm trước, nên nếu quá muộn….”
“Muộn cỡ nào cũng không sao.”
Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, trong bóng đêm, ánh mắt hắn sáng quắc:
“Anh chờ em.”
Tô San: “…….”
Hắn ghé vào quá gần, Tô San đỏ mặt cúi đầu, nhất thời không biết nói gì.
Không khí trong xe lập tức trở nên mờ ám, nhìn chằm chằm khuôn mặt phấn nộn của cô, ánh mắt Tạ Duyên tối sầm lại, bỗng nhiên cúi đầu hôn lên môi cô, nhẹ nhàng gặm cắn, sau đó cạy mở hàm răng của cô, đầu lưỡi trằn trọc thâm nhập.
Tô San nhắm chặt hai mắt, hai bàn tay hồi hộp mà nắm chặt lại, đến khi một bàn tay to luồn vào áo vuốt ve da thịt bên hông của cô, cô sợ tới mức trừng lớn mắt, tay Tạ Duyên cũng không tiếp tục, nhưng bờ môi hắn thì lại bắt đầu hôn dọc từ cằm cô xuống dưới…
“Tạ Duyên….anh…..anh mau về đi…Ngày mai còn phải….đóng phim…”
Cắn nhẹ một ngụm ở cần cổ trắng nõn của cô, Tạ Duyên lúc này mới thỏa mãn ngẩng đầu, giọng nói hơi khàn khàn:
“Em nhớ ngủ sớm một chút.”
Tô San cả người cứng đờ, sau đó thấy đối phương đã mở cửa xuống xe, đi ra đằng sau lấy ra va ly hành lý trong cốp.
Cô hít sâu một hơi, bình ổn lại, đeo khẩu trang, sau đó cũng đi xuống xe. Từ chối hắn đưa cô lên lầu, tự mình kéo theo va li đi vào khu chung cư. Không biết nghĩ tới điều gì, cô bỗng nhiên dừng bước quay đầu lại nhìn người đàn ông đứng xa xa phía sau, giọng nói nghiêm túc:
“Trên đường nhớ chú ý, nhớ lái xe chậm một chút.”
Tạ Duyên cười cười, đến lúc bóng dáng của cô đã khuất hẳn, lúc này mới lên xe quay về.
Đến lúc về tới căn hộ của mình, Tô San thực sự quá mệt mỏi, cũng không nấu nướng gì, tắm rửa một cái liền chuẩn bị đi ngủ. Chỉ là khi nhìn qua gương thấy một dấu đỏ hồng ở cổ thì nhịn không được thầm mắng một tiếng ‘cầm thú’.
Nằm trên giường, cô tính nhắn tin hỏi Tạ Duyên đã về tới khách sạn chưa, lại thấy hôm nay bộ phim của cô và Giang Dần công bố đoạn trailer đầu tiên. Lần này cô tương đối may mắn, chuyện của Mã Duyệt quá ồn ào, gây ra ảnh hưởng không tốt trong dân chúng, nên đã bị bên phía nhà chức trách ra mặt xóa bỏ hot search, đè ép dư luận, cho nên đoạn trailer lần này cũng không có ai chắn mất nổi bật.
Là một trong những nghệ sỹ có nhiều fan hâm mộ, mức độ được yêu thích của Giang Dần không cần phải bàn cãi, lập tức trailer phim trở thành top hot search, mà cô cuối cùng cũng có thể vớt vát lại một chút ấn tượng tốt trong lòng mọi người, bình luận ở Weibo cũng không phải toàn là anti-fan.
Cư dân mạng A: “Giang Dần quá đẹp trai! Bộ phim này toàn trai xinh gái đẹp!”
Cư dân mạng B: “Cảm giác diễn xuất của Tô San khá tốt nha, vì sao lúc trước có nhiều người chê nói diễn xuất của cô ấy dở tệ? Nếu như thế này vẫn là dở tệ thì mấy tiểu hoa đán có chút tên tuổi cũng chẳng diễn xuất tốt là bao nhiêu!”
Cư dân mạng C: “Mặc dù thoạt nhìn cốt truyện thật cẩu huyết, nhưng suy xét đến ngoại hình của nam nữ chính tôi cũng nhất định sẽ xem phim trái tim”
Cư dân mạng D: “Diễn xuất của Tô San đúng là có tiến bộ nha, hy vọng lúc phát sóng sẽ không để mọi người thất vọng vừa khóc vừa cười”
Cư dân mạng E: “Không so thì không thấy, nữ thứ phim này diễn xuất đúng là lố, ngay cả Tô San cũng bỏ xa cô ta cả một con phố!”
Cư dân mạng F: “Tô Tô của tụi tui vẫn luôn tiến bộ, sắp tới Tết lại chiếu “Loạn thế chi ca”, nếu ai có hứng thú thì có thể tìm xem trailer vẻ mặt đáng yêu”
Cư dân mạng G: “Cùng debut một thời điểm, diễn xuất của Tô San giờ đã tăng vọt, mà Chu Cầm Cầm vì sao vẫn y như vậy vừa cười vừa khóc Tôi cảm thấy đạo diễn Lê quyết định để Tô San thủ vai nữ thứ cũng không phải là không có lý, dù sao mọi người đều biết đạo diễn Lê thích dùng người mới, rất chờ mong biểu hiện của tiểu tỷ tỷ trái tim”
Bộ phim này tháng tư năm sau mới phát sóng, một đoạn trailer cũng không thể giúp cải thiện danh tiếng của cô, nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng. Hơn nữa, ngày mốt phim điện ảnh sẽ tiến hành chiếu thử, cô cảm thấy có lẽ nên nói chị Lưu để chuẩn bị tốt công tác marketing không để anti-fan thừa nước đục thả câu.
Nghĩ như vậy, cô lập tức gọi điện cho chị Lưu, chị ấy hình như vẫn chưa ngủ, vang vài tiếng chuông đã bắt máy.
Nghe thấy cô nói vậy, chị ấy cũng chỉ thản nhiên nói:
“Chuyện này em yên tâm, mặc dù fan hâm mộ của em không nhiều nhưng bộ phận quan hệ xã hội đã thuê rất nhiều thủy quân, đến lúc đó sẽ vào bình luận khen em diễn xuất tốt. Hơn nữa vốn dĩ biểu hiện của em không tệ, những người bình thường cũng sẽ không chê bai em, cho dù là anti-fan muốn bôi đen diễn xuất của em cũng vô dụng.”
Tùy vào từng lúc mà phải sử dụng các thủ đoạn khác nhau, hiện giờ fan hâm mộ chân chính của cô còn ít, Tô San cũng không cảm thấy thuê thủy quân để khống chế dư luận là hành vi đê tiện, dù sao lúc những người khác thuê thủy quân để bôi đen cô cũng đâu có nghĩ vậy.
Tô San lại nói tiếp:
“Có điều chị vẫn nên chuẩn bị trước, nếu cảnh hôn của em với Tạ Duyên mà không bị xóa thì fan Tạ Duyên lúc đó chắc chắn cũng sẽ náo loạn.”
Tô San lăn một vòng trong ổ chăn, nghĩ vậy lại thấy hơi sợ fan Tạ Duyên phát cuồng lên.
Bên chị Lưu cũng hơi im lặng một lát rồi nói:
“Cũng đúng, nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, tụi em đã suy nghĩ khi nào sẽ công khai chưa?”
---Hết Chương ---
Chú thích: ‘Buổi chiếu thử’ là buổi chiếu phim trước khi chính thức công chiếu, người xem phim trong buổi này là những người đại diện cho nhiều đối tượng khán giả khác nhau để đoàn làm phim thu thập ý kiến, đoàn làm phim dùng cách này để biết được cái nhìn của khán giả và dự đoán được chiều hướng dư luận khi phim chính thức ra rạp