“Đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của anh, vậy anh cảm thấy điểm hấp dẫn anh nhất trong bộ phim này là gì?”
Nghe thấy câu hỏi của MC, Tô San không khỏi hơi hồi hộp lo lắng, chỉ biết cúi đầu, cô thật sự rất sợ Tạ Duyên nói ra mấy câu không giống với lẽ thường.
Người trên màn hình nghe vậy thì chỉ hơi cong khóe môi, thản nhiên nói:
“Bởi vì thích cho nên tôi mới nhận.”
“A a a a a!”
Fan ngồi bên dưới gần như phát điên, nếu được thì chắc chắn bọn họ sẽ ùa lên sân khấu luôn cũng nên. Tô San nghe hắn nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm đồng thời không hiểu sao cảm thấy lời nói này của hắn có hơi kỳ quái, nhưng cô vẫn mang theo vẻ mặt không cảm xúc ngồi đó.
Đến lúc này hình như MC cũng đã nhớ đến vị nữ chính là Tô San, tiện thể hướng về phía màn hình hỏi một câu:
“Đây hình như là lần thứ hai anh hợp tác với Tô San, vậy anh có cảm thấy hai người làm việc với nhau ăn ý hơn hay không?”
MC vừa dứt lời, người trên màn hình hình như cũng nhìn về phía Tô San, giọng nói không nhanh không chậm:
“Ngay từ đầu chúng tôi đã ăn ý với nhau rồi.”
“A a a a a!”
Mấy fan hâm mộ có vẻ không khống chế được bản thân nữa rồi, cả hội trường chỉ còn tiếng thét chói tai. Chỉ có mấy người La Hàn, Lý Tuyết do là người hiểu rõ mọi chuyện nên trên mặt đều mang theo một cảm xúc khiến người ta không hiểu.
Chờ cho mọi người đã yên tĩnh trở lại, MC lại nhìn về hướng Tô San:
“Tô San, cô cảm thấy Tạ Duyên là người như thế nào?”
Đột nhiên bị gọi tên, Tô San theo bản năng nhìn lên màn hình lớn, lại vừa hay đối diện với ánh mắt sâu thăm thẳm của hắn nhìn tới, lập tức ho nhẹ một tiếng, rất nghiêm chỉnh trả lời:
“Anh ấy là một người rất nghiêm túc. Ở phim trường còn chỉ dạy tôi rất nhiều thứ, tôi cảm thấy mình có thể dần dần tiến bộ như bây giờ đều là công lao của Tạ lão sư, có điều anh ấy không cho tôi gọi là Tạ lão sư, sợ tôi gọi vậy làm anh ấy già hơn.”
“A a a a! Không già!”
Fan ngồi dưới lại hò hét. Không ngờ là Tô San còn nói giỡn như vậy, MC cũng cười cười hỏi tiếp:
“Vậy bình thường cô gọi anh ấy là gì?”
Nghe vậy, Tô San cũng hơi sửng sốt, trước giờ cô vẫn luôn gọi tên, Tạ Duyên cũng chỉ gọi tên của cô, tụi cô đúng là không có cách xưng hô đặc biệt nào cả.
“Tôi chỉ gọi tên thôi, có lẽ làm vậy sẽ khiến anh ấy cảm thấy mình trẻ hơn một chút.”
Tô San nói xong thì chính bản thân mình cũng không nhịn được mà khẽ cười một tiếng.
“Vậy tức là cô cảm thấy tôi già sao?” (Do hai người đang nói chuyện trước mặt mọi người nên mình để xưng hô là cô-tôi nhé.)
Người ở trên màn hình lớn đột nhiên lên tiếng hỏi lại.
Giọng nói của hắn đột nhiên vang lên khiến fan ở dưới lại điên cuồng. Tô San cảm thấy tụi cô không thể tiếp tục nói chuyện nữa, nếu cứ tiếp tục thế này thì Tạ Duyên sẽ không khống chế được bản thân.
“Không già, không già, Tạ lão sư vĩnh viễn mười tám tuổi.”
Tô San khách khí cười nói với người trên màn hình.
Tuy nhiên Đổng Cốc ngồi bên kia thì không nhịn được suýt nữa phụt cười, ngay cả La Hàn cũng hơi cong khóe miệng, vẻ mặt mang theo ý cười, có vẻ bọn họ không ngờ rằng mặt than như Tạ Duyên mà cũng biết nói giỡn.
Chỉ có một mình MC không kiêng nể gì cười ha hả:
“Ha ha ha, xem ra quan hệ của hai người ngày thường rất tốt phải không?”
Tô San vẫn giữ nguyên vẻ mặt mỉm cười, nhìn thoáng qua từng hàng camera ở dưới khán đài, nghiêm túc nói:
“Thoạt nhìn thì anh ấy có vẻ là người không thú vị, thực chất thì đúng là không có gì thú vị.”
Cô vừa dứt lời, cả hội trường đều vang lên từng trận cười ầm lên, ngay cả mấy nhiếp ảnh gia ở dưới khán đài cũng không nhịn được cười. Đây là lần đầu tiên có người công khai bôi nhọ Tạ Duyên ngay trước mặt hắn.
MC cười đã rồi lại nhìn về phía Tạ Duyên trên màn hình lớn nói:
“Tạ Duyên, anh có cảm thấy Tô San nói đúng không?”
Nghe vậy, người nào đó trên màn hình lớn vẫn nhìn về phía Tô San, giọng nói bình thản:
“Thực ra tôi và cô ấy cũng không thân lắm.”
Hắn nói xong, fan ngồi dưới đều cười ra tiếng, Tô San đột nhiên quay sang nói với MC:
“Cúp được rồi, cũng không còn gì hay để nói.”
Nhìn thấy hai người quay sang chế nhạo lẫn nhau như vậy, nam MC cũng cảm thấy rất hài hước. Thực ra thời gian video call như vậy cũng đủ rồi, MC nhìn về phía màn hình lớn nói thêm một câu:
“Vậy rất mong lần sau anh có thể cùng xuất hiện với mọi người trong đoàn làm phim nhé.”
Nghe vậy, Tạ Duyên chỉ nhẹ nhàng “uhm” một tiếng sau đó tắt video call.
MC lại tiếp tục hỏi sang vấn đề khác, dù sao hai ngày trước vẫn còn ồn ào, vì vậy MC cũng rất biết tìm đề tài hot để nói:
“Bởi vì lúc trước cô có nói rằng mình đã có bạn trai, anh ấy là người trong giới sao?”
Trong giây lát, mọi camera ở dưới đều hướng về phía cô, Tô San cầm microphone suy nghĩ một lát, trên mặt vẫn không có cảm xúc gì đặc biệt:
“Chuyện này tạm thời tôi không thể trả lời, nhưng chắc chắn có một ngày sẽ cho mọi người biết.”
Có cơ hội để quang minh chính đại phỏng vấn như vậy, MC tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua mà hỏi tiếp:
“Vậy hai người ở bên nhau được bao lâu rồi?”
Nghe vậy, Tô San lại cười nhìn về phía MC nói:
“Đây là bí mật.”
Dù sao cũng không phải là phóng viên miệng lưỡi xảo quyệt, MC là để điều khiển không khí, chắc chắn sẽ không để nghệ sỹ cảm thấy xấu hổ, vì vậy anh ta cũng không hỏi tiếp nữa mà chuyển sang chủ đề khác.
Đến khi cuộc họp báo kết thúc, Tô San lại để cho phóng viên của Orange Video phỏng vấn một hồi. Tới lúc cô ra khỏi cửa khách sạn lên xe trở về thì lại có một đám phóng viên ùa tới, toàn hỏi cô về chuyện tình cảm. May là Diêu Nhân đã đề phòng từ trước, có mấy người vệ sỹ mở đường, Tô San cuối cùng có thể thuận lợi lên xe đi khỏi.
Tối nay cô phải về phim trường nên cần ra sân bay ngay bây giờ. Ngồi trên xe Diêu Nhân lại trao đổi với cô về lịch trình sắp tới.
“Gần đây chị không nhận tham gia sự kiện gì cho em cả. Trong thời gian tới, em chỉ cần tham gia chương trình gameshow vào cuối tuần này. Từ giờ đến lúc em đóng xong bộ phim tiếp theo, chị sẽ không nhận phim cho em nữa, tạm thời chỉ cần tham gia mấy hoạt động nhẹ nhàng là được, coi như dành một khoảng thời gian để nghỉ ngơi.”
Nghe vậy Tô San ngồi ở ghế sau xe cũng chỉ nhẹ nhàng “uhm” một tiếng. Cả quãng thời gian từ năm ngoái tới giờ cô vẫn toàn liên tục đi hết phim trường này rồi lại sang phim trường kia, đúng là nên tạm dừng một thời gian để nghỉ ngơi.
Có điều nghĩ đến người họ Tạ nào đó, Tô San quyết định mở điện thoại ra kéo nick WeChat của hắn vào danh sách đen luôn, sau đó mới hả lòng hả dạ dựa vào ghế sau xe nghỉ ngơi.
Tô San cứ tưởng rằng Tạ Duyên sẽ gọi điện cho cô nhưng hắn lại không gọi. Đến lúc tới sân bay, ở đó đã tụ tập rất nhiều fan chờ cô. Mặc dù có vệ sỹ đi theo mở đường, Tô San vẫn phải mất một lúc lâu mới qua được cổng an ninh, còn nhận được rất nhiều quà từ fan. Cả cô và Tiểu Chu cầm cũng không hết, một vài món cuối cùng không thể mang nổi lên máy bay, chỉ có thể gửi hãng vận chuyển đưa về sau.
Đến lúc cô xuống khỏi máy bay, Diêu Nhân không cùng cô về phim trường mà chỉ có tài xế đưa cô và Tiểu Chu về. Có điều phía sau hình như có một chiếc taxi cứ đi theo tụi cô. Đối với kiểu bám đuôi thế này Tô San đã quá quen rồi, vì vậy, vừa vào tới phòng khách sạn cô lập tức đi qua kéo rèm cửa lại kín mít.
Khi cô sửa soạn xong, lại chạy qua phim trường thì đã là giờ tối, mọi người trong đoàn làm phim còn đang ăn cơm, Tô San để chuyên viên trang điểm nhanh chóng tạo hình cho cô để kịp quay cảnh tiếp theo. Cuộc họp báo hôm nay cũng được livestream trên mạng, Tô San còn đang muốn lên mạng xem phản ứng của cư dân mạng thế nào lại chợt thấy Tạ Duyên mới đăng một dòng trạng thái trên Weibo.
Hình ảnh đính kèm theo là ảnh chụp lại giao diện điện thoại thể hiện Tô San đã kéo WeChat của hắn vào danh sách đen.
Weibo Tạ Duyên: Trước mặt thì gọi Tạ lão sư, còn ở sau lưng thì lại lén lút làm chuyện như thế này đây [hình ảnh đính kèm]
Cư dân mạng A: “Ha ha ha ha ha cười không nhặt được mồm!”
Cư dân mạng B: “Lúc nhìn vào hình thấy dòng chữ ‘Tin nhắn đã gửi nhưng đối phương từ chối nhận’, tôi cười phun hết nước vào mặt con mèo nhà tui vừa cười vừa khóc”
Cư dân mạng C: “Ngọt sâu cả răng!!! Kiên trì là fan của couple Tô – Tạ!!!”
Cư dân mạng D: “Ai bảo anh nói rằng mình không thân với người ta vừa cười vừa khóc”
Cư dân mạng E: “Tô San, cô chết chắc rồi, Tạ lão sư nhà tui giận rồi kìa mặt cười gian”
Cư dân mạng F: “Tại sao tôi lại ngửi thấy mùi khoe ân ái ở đâu đây vừa cười vừa khóc”
Nhìn thấy bình luận của mọi người, Tô San liền biết Tạ Duyên lại giở trò, lại còn đăng cả hình chụp màn hình lên nữa, thế này thật quá trắng trợn táo bạo rồi!
Có điều cô cũng nhanh chóng tag Tạ Duyên để đáp trả.
Weibo Tô San: “Chúng ta không thân nhau, xin cảm ơn mặt mỉm cười
Tiểu Chu yên lặng nhìn toàn bộ quá trình chỉ biết bi thương đứng nhìn hai người khoe ân ái. Cô phải nhẫn nhịn chịu đựng bao nhiêu sự đả kích sẽ không một ai có thể hiểu được.
Tô San vẫn không bỏ Tạ Duyên ra khỏi danh sách đen, dù sao đến lúc chuyện này mà lên hot search thì đám anti-fan lại bay vào chửi cô lợi dụng Tạ Duyên để lăng xê. Cho dù cô làm chuyện gì đi nữa thì bọn họ cũng tìm ra chỗ để công kích, cô đã quen rồi.
Bộ phim này cũng không phát sóng cuối tuần mà chiếu trên TV vào khung giờ vàng bảy giờ mỗi buổi tối. Ngày hôm trước khi phim phát sóng Tô San về lại chung cư của mình, bởi vì ngày hôm sau cả đoàn làm phim sẽ đi ghi hình một chương trình gameshow.
Tô San quyết định mặc kệ không đi qua nhà Tạ Duyên. Cô cũng không rõ hắn về nước khi nào. Đến ngày hôm sau khi tới trường quay mới thấy Triệu Đồng đang ở bên ngoài trao đổi việc ghi hình với một nhân viên ban biên tập.
Sau khi nhìn thấy cô tới, Triệu Đồng lập tức tiến lên chào hỏi:
“Tô San, cô hình như lại gầy hơn rồi.”
Triệu Đồng không phải là kiểu đàn ông nghiêm cẩn như Tạ Duyên, anh ta biết con gái thích nhất là nghe người khác nói mình gầy. Tô San nghe vậy cũng cười cười, mắt quét về phía phòng nghỉ đằng kia, nhưng cô cũng không hỏi anh ta về Tạ Duyên mà tháo kính râm xuống, cười cười nói:
“Còn anh thì hình như mập hơn rồi, xem ra thức ăn ở bên đó không tồi.”
“Không phải đâu, mấy món đó sao có thể so với mấy món do cô làm được chứ.”
Nói tới đây, Triệu Đồng lặng lẽ ghé đầu tới, nói nhỏ với cô:
“Duyên ca kén ăn càng ngày càng nghiêm trọng hơn, chỉ ăn mỗi rau, chỉ một chút xíu chất đạm cũng không chịu ăn.”
Xung quanh cũng có khá nhiều nhân viên đài truyền hình đi qua đi lại, Tô San nghe vậy thì cũng không nói gì chỉ ho nhẹ một tiếng sau đo cùng Tiểu Chu đi về phòng nghỉ của mình, còn mấy người Lý Tuyết thì ở phòng bên cạnh. Vậy mới nói, đãi ngộ giữa người nổi tiếng hay không thật sự khác nhau quá xa.
Đi vào trong phòng nghỉ, Tô San đã trang điểm trước rồi nên cũng không cần trang điểm gì, trang phục thì chỉ là một chiếc váy liền đơn giản màu xanh da trời. Một lát sau thì có một nữ nhân viên nhà đài vào để trao đổi kịch bản chương trình với cô.
Tối nay phim sẽ phát sóng tập đầu tiên, Tô San thì cũng không cảm thấy hồi hộp hay lo lắng gì, dù sao trong khoảng thời gian này cũng không có bộ phim nào quá đặc sắc. Chỉ cần phim được biên tập tốt, không cắt nối lung tung thì không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn bộ phim này sẽ là bộ phim gây chú ý nhất trong tháng này.
Nữ nhân viên nhà đài đi vào phòng, ngồi xuống ghế sô pha đối diện cô, sau đó cô ấy nhìn xuống tập kịch bản chương trình trong tay rồi hỏi:
“Lát nữa chương trình sẽ tổ chức một trò chơi nhỏ để thử kiểm tra mức độ ăn ý giữa các diễn viên. Chúng tôi sẽ sắp xếp cô và Tạ Duyên chung một đội. Lúc đó nhân viên ban tổ chức sẽ thông qua tai nghe để báo cho cô biết trước câu trả lời của Tạ Duyên là gì, tổng cộng có năm câu hỏi, cô chỉ cần trả lời đúng câu là được.”
Bình thường gameshow truyền hình đều có kịch bản cả, trên chương trình đôi khi có loveline thì phần lớn đều do ban tổ chức tạo ra. Tô San nghe vậy thì cũng không có ý kiến gì, chỉ nhẹ nhàng “uhm” một tiếng.
Lúc này đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Tạ Duyên ung dung đi vào. Hôm nay hắn ăn mặc theo phong cách khá đơn giản, không vì lên TV mà chăm chút tỉ mỉ hơn bình thường, cùng lắm thì sửa lại kiểu tóc một chút mà thôi.
Nhìn thấy hắn tới đây, nữ nhân viên nhà đài lập tức đứng dậy, mang theo vẻ hơi kích động gật gật đầu chào:
“Chào Tạ lão sư.”
Lần đầu tiên nhìn thấy nam thần ở ngoài đời, nữ nhân viên đài truyền hình cố gắng giữ vững vẻ mỉm cười, Tạ Duyên cũng hơi cười đáp lại cô ấy nói:
“Tôi có chuyện muốn nói với Tô San.”
Nữ nhân viên vẫn còn đang đắm chìm trong khoảnh khắc Tạ Duyên mỉm cười với mình, đột nhiên nghe hắn nói vậy, cô lại nhìn sang Tô San một cái, rất biết ý mà đi ra khỏi phòng. Cô có cảm giác rằng mấy tin đồn mà cô nghe được cũng không phải là giả nha!
Nhìn thấy Tạ Duyên đi ra đóng cửa phòng nghỉ lại, Tô San ngồi dựa vào ghế sô pha, lấy chiếc áo khoác phủ lên đùi, vừa thản nhiên liếc hắn một cái vừa nói:
“Tạ lão sư, chúng ta cũng không thân nhau, xin anh hãy tự trọng.”
Nghe vậy, hắn lập tức đi qua ngồi xuống sát bên cạnh cô, Tô San lại muốn dịch ra xa, Tạ Duyên lập tức đưa tay ôm lấy eo cô, cả người dán sát lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của cô:
“Em không thân với anh vậy thì thân với ai?”
---Hết Chương ---