Tắt đoạn video phỏng vấn đi, cô lục hết tất cả kí ức của thân thế này.
Giản Ngân, hiện tại tuổi, mồ côi, sống ở cô nhi viện Tường Vi nước Z. Thành tích học tập xuất sắc, nhận được học bổng toàn phần của Trường Đại học Nam LA ở Mỹ. Ước mơ là trở thành diễn viên xuất sắc, tóm lại là ảnh hậu. Ngoại hình đẹp nhưng tính cách lại hướng nội nên không có bạn, bạn trai lại càng không.
Trời ạ...
Hiện cô đang là sinh viên năm nhất của Đại học Nam LA. Cách đây vài ngày do không cẩn thận nên bị xe tông, đáng lẽ không qua khỏi nhưng cô xuyên vào nên...
Dù sao người ta cũng cho cơ hội sống lại, phải chịu trách nhiệm lắng nghe, thấu hiểu và thực hiện mọi nguyện vọng của người ta. Diễn viên, hmmm, không phải không được nhưng mệt lắm!
Nghe thì sang vậy chứ cái giới này thiếu gì mặt tối. Bạn không hậu đài, next! Bạn không có thực lực, next!
Giản Ngân nhìn trong danh bạ của mình, ít đến thảm thương. Chỉ có số của viện trưởng, viện phó cô nhi viện, một vài nhóc nào đó. Bỗng, cô chú ý đến một cái tên: Thiếu gia. Đây có thể coi là người bạn duy nhất của thân thể này.
"Reng reng"
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là của Thiếu gia đó. Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay. Giản Ngân định từ chối nhưng sợ hắn nghi ngờ nên trả lời.
"Nè Giản Ngân, mấy hôm nay bà làm gì mà không trả lời tin nhắn tôi? Bà lén lút có người yêu sau lưng bổn thiếu gia đúng không?"
Mẹ, vừa mở miệng ra đừng có la lớn vậy được không... "Tôi bị tai nạn, đang nằm viện đây này."
"Bà có sao không? Gửi địa chỉ tôi đến thăm bà ngay."
"Không cần đâu." Rồi cô cúp máy.
Lãnh Hiên, minh tinh rất có thực lực, mới tuổi đã đạt giải Ảnh Đế, công tử của tập đoàn nào thì chẳng ai biết cả. Nhưng cô dám đánh cược, chắc chắn bối cảnh của tên này rất sâu, nếu không thì diễn viên không ai dẫn dắt như thế này không tài nào thuận buồm xuôi gió như vậy được.
Lần đầu gặp của người cũng khá ư là... Trước khi vào đại học tuần, khi cô ấy đang mua đồ thì thấy Lãnh Hiên đang nấp fan của mình. Cô ấy nhận ra, nhưng cũng chỉ bình thường mà nhăc nhở:
"Này, cho cậu cái bánh, cậu nên qua góc bên kia đi. Ở đây dễ bị nhận ra lắm."
"Cô không biết tôi?"
"Biết, cậu là Ảnh Đế Lãnh Hiên."
"Cô không phấn khích hay vui mừng gì à?"
"Không, cậu không phải kiểu người tôi thích."
Lãnh Hiên cảm thấy lần đầu tiên có người không để ý đến vẻ đẹp mình thì cũng bất ngờ, cũng một chút khá hứng thú.
"Cô tên là gì?"
"Tôi...tôi là Giản Ngân."
"Giản Ngân? Tên đẹp đấy, dù chưa nghe bao giờ." Xong, đột nhiên cậu ta mạnh dạn hỏi: "Cho tôi xin số cô đi. Tôi muốn làm bạn với cô."
"Tôi...tôi không có bạn"
"Vậy bây giờ tôi làm bạn với cô. Yên tâm, tôi đàng hoàng lắm đấy. Cô đẹp vậy tôi không vùi dập đâu ha ha"
"Cậu...cậu chắc chắn chưa?"
"Ùm."
Lãnh Hiên thật sự coi cô là người bạn. Ngoài giờ quay phim, có dịp là hắn lại rủ Giản Ngân đi ăn hoặc mua sắm, tâm sự đủ thứ chuyện trêи đời. Tính cách của cô ấy cũng trở nên cởi mở hơn, thậm chí đôi khi còn mắng luôn cả Lãnh Hiên vì tính ồn ào của hắn. Dĩ nhiên, quan hệ người họ chỉ có quan lý của Lãnh Hiên - Mộ Thanh biết.
Anh ấy thì lo cho cô, sợ khi fan của Lãnh Hiên biết được sẽ làm ầm lên. Còn tên kia thì bảo, anh lo xa quá. Giản Ngân nhiều lúc cũng khá đau đầu vì việc này.
Chậc, nhiều chuyện thú vị thật!