"Được rồi tôi cúp máy đây. Có gì thì cứ thông báo tôi."
"Vâng bà chủ."
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Đường Tấn, Giản Ngân rơi vào trầm tư. Cô chắc chắn lúc đầu vai nữ chính không phải của Bạch Y Y. Chậc, không ngờ lại chạm mặt cô ta sớm như vậy!
Nếu như vậy, chắc chắn trong thời gian quay phim, Lâm Minh Vũ sẽ đến trường quay. Cô thật sự sợ bản thân không nhịn được mà làm điều gì dại dột!
Bỗng, Lãnh Hiên gọi đến. Giản Ngân thấy thế thì suýt nữa làm rơi điện thoại. Sao tên này canh thời gian chuẩn thế...
"Alo ông gọi cho tôi có việc gì không?"
"Bà về nước mà không nói tôi. Giản Ngân, bà còn coi tôi là bạn không vậy?"
"Lúc đó tôi có liên lạc được với ông đâu. Hơn nữa tôi có báo với anh Thanh tiếng rồi."
"Làm gì có bà đừng có..."
Nghe đầu dây bên kia đột nhiên im lặng, Giản Ngân bĩu môi nói: "Sao? Nhớ ra chưa?"
Chết tiệt, lúc đó anh đang đi tuyên truyền cho phim mới nên mới tắt điện thoại đi.
"Rồi, làm tôi còn tưởng bà quên tôi rồi chứ."
"Tôi hỏi ông này, sao đột nhiên đi đóng vai nam phụ vậy? Hình tượng Ảnh Đế của ông đâu rồi?"
"Tôi muốn thay đổi hình tượng, coi như nâng đỡ hậu bối đi. Dù sau nam chính lần này cũng là Giang Khiêm mà."
"Thôi thôi ông cho tôi xin đi. Nguyên dàn diễn viên gộp lại cũng không bằng phần của ông nữa đấy."
"Bà đề cao tôi quá rồi. Đi ăn đi tôi khao. Hẹn bà tiếng nữa tại nhà hàng Lemon. Bà mà từ chối tôi nghỉ chơi với bà."
"Ê khoan đã..."
"Tút tút tút"
Khóe miệng Giản Ngân giật giật. Tôi cmn lát nữa sẽ xiên ông, nhất định phải xiên!
Đúng tiếng sau, Giản Ngân đến địa điểm đã hẹn. Cô đi vào căn phòng mà Lãnh Hiên đã đặt trước. Nhìn cái gương mặt gợi đòn đó, cô hận không thể đánh hắn mấy cái.
"Ảnh Đế gọi tôi đến đây có việc gì không?"
"Không có việc gì thì không thể kêu bà à?"
"Ồ, tôi không dám làm mất thời gian của Ảnh Đế đâu."
"Chậc, bà làm tôi bất ngờ đấy Giản Ngân. Vừa về nước là có người quản lý vàng Đường Tấn, lại còn có được vai nữ thứ."
Giản Ngân vừa gắp miếng thịt lên, nghe anh ta nói vậy thì chỉ thong thả cho vào miệng. "Chắc số tôi may mắn."
"... Bà có sở thích tự luyến từ khi nào thế?"
"Tôi chỉ nói sự thật thôi mà."
Lãnh Hiên cầm ly rượu, khẽ nói: "Nữ chính lần này là Bạch Y Y. Bối cảnh cô ta rất lớn, vừa tiểu thư Bạch gia, vừa là hôn thê của Lâm Minh Vũ, gia chủ của Lâm gia.
Tôi không lo về diễn xuất của bà, nhưng Bạch Y Y này, nói sao nhỉ... tính cách của cô ta bên ngoài đằng bên trong nẻo. Nếu cô ta cảm thấy bà đe dọa đến sức hút của mình, cô ta rất có thể là làm gì đó tổn hại đến bà.
Lâm Minh Vũ tên này coi như khá đáng sợ đi. Có vài nghệ sĩ đối đầu với Bạch Y Y đã biến mất không dấu vết, là do hắn làm ra."
Nghe xong, Giản Ngân khẽ cười hỏi: "Chậc, đang nhắc nhở tôi cẩn thận đúng không? Đúng là nuôi con trai không uổng tí nào."
Lãnh Hiên đột nhiên đỏ mặt lên. "Đừng có nói bậy, ai là con trai bà hả?"
"Ha ha thẹn quá hóa giận kìa. Yên tâm đi, chỗ dựa của tôi cũng không phải dạng vừa đâu."
Lãnh Hiên cứ nghĩ là cô đang nói đến Đường Tấn, bèn nói: "Đường Tấn rất có năng lực, nhưng thế lực bối cảnh mới là thứ quyết định. Bộ phim này có tôi đóng chung nên tôi có thể bảo vệ bà, nhưng tôi không thể bên cạnh bà / được. Hơn nữa, lỡ có tên chó săn nào biết được, điều đó sẽ ảnh hưởng rất lớn cho bà sau này."
"Tôi biết rồi, cảm ơn ông đã nhắc nhở."