“Đương nhiên có thể.” Anh có thể làm nhiều chuyện như vậy, bây giờ chỉ là hy vọng có thể trao đổi ở trên Weibo, có gì không thể!
Hoàng Phủ Tử Y đáp ứng vô cùng dễ dàng, chẳng sợ chuyện này sẽ có khả năng khiến cho mọi người ngờ vực, cô cũng không có một chút xíu do dự gì hết.
Khoé miệng Sở Ngao Dư cong lên, cười vô cùng trầm ổn, chỉ là nhanh chóng thu hồi bộ mặt tươi cười này, mặt ửng đỏ, cúi đầu, nghiêm túc đùa nghịch di động của mình, đầu tiên là nhấn nút like cho Weibo mà Hoàng Phủ Tử Y mới cập nhật, sau đó lại chuyển qua cập nhật Weibo của mình: “Kỳ thật bạn của cô ấy rất muốn trả tiền, chỉ là tốc độ trả không nhanh bằng!”
Sở Ngao Dư dùng Weibo lớn của mình để gửi bài, mà cái chức vụ nghề nghiệp chứng thực Weibo này của anh là tổng tài tập đoàn Đại Sở, tuy rằng ngày thường chỉ biết gửi cho một vài công ty và tin tức về phương diện tài chính và kinh tế, nhưng fan vẫn nhiều hơn bốn năm trăm vạn, cho nên bài cập nhật Weibo của Sở Ngao Dư, nhanh chóng khiến một vài fan chú ý.
“Sở tổng bị trộm tài khoản ư?”
“Đây chính là bài weibo Sở Tổng đăng sao? Thực sự khiến người ta kinh ngạc”
“Sở tổng thần bí cũng có bạn sao? Đặc biệt rất muốn nhìn ảnh chụp của Sở tổng, thế nhưng tôi chưa bao giờ thấy ảnh chụp Sở tổng, thật sự là không hợp theo quy cách!”
“Đây chính là Sở tổng chỉ nghe tới tên, không thấy người, luôn luôn thần bí ư, bây giờ muốn ra ngoài ánh sáng sao?”
“Thì ra Sở tổng cũng sẽ ra ngoài ăn cơm, nói đi, rốt cuộc là ai đã ăn cơm cùng Sở tổng?”
“Khiếp sợ, mới so bài cập nhật Weibo của Sở tổng, đối tượng là một vị minh tinh, hơn nữa lại là một vị nữ minh tinh xinh đẹp, chẳng lẽ lại có một người đàn ông độc thân hoàng kim của giới thương nhân chúng ta muốn trở thành con rể của giới giải trí ư?”
“Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Đại Sở tổng của chúng ta cũng luân hãm, ai!”
Mà bởi vì Sở Ngao Dư đăng Weibo, dưới Weibo của Hoàng Phủ Tử Y cũng có rất nhiều người đặc biệt nhắn lại.
“Mỹ nữ, rốt cuộc cô và Sở tổng của chúng tôi có quan hệ gì?”
“Từ Weibo của Sở Đại tổng tài bò qua đây, vốn muốn biết được bạn của Sở tổng là ai, không nghĩ tới thế lại nhìn thấy một vị mỹ nữ, ai, lại là một tổng tài luân hãm.”
“Đây giống ăn cơm chỗ nào, rõ ràng là đang rải thức ăn cho chó! Ô ô ô, nhân gia không muốn ăn đâu?
Những fan của Sở Ngao Dư bò qua đây, nhanh chóng bị fan của Hoàng Phủ Tử Y chú ý tới, sau đó theo manh mối mà tìm, các fan của Hoàng Phủ Tử Y, cũng kết bè kết đội đi vây xem Weibo của Sở Ngao Dư.
“Hoá ra ngài và bệ hạ nhà chúng tôi ăn cơm, sao ngài lại nhẫn tâm để bệ hạ nhà chúng tôi trả tiền chứ? Không thấy bệ hạ nhà chúng tôi sắp phải bán thân ư!"
“Sở tổng? Chẳng lẽ ngài chính là Sở tiên sinh trong miệng bệ hạ nhà chúng tôi sao? Oa, cuối cùng phát hiện gian tình!”
“Người lầu trên có ngốc hay không, bệ hạ sắp bị người ta đoạt đi rồi, cô còn ở chỗ đó oa oa, sao cô không khóc vậy!”
“Hu hu, muốn khóc quá, lại bị một chậu thức ăn cho chó làm nghẹn!”
“Bệ hạ là của chúng tôi, ngài đừng nghĩ cướp! Ngay cả tiền cũng do bệ hạ nhà tôi trả, nhất định không phải tình yêu chân chính!”
Đám fan kêu gào ở dưới Weibo của Sở Ngao Dư xong, lại bò về Weibo Hoàng Phủ Tử Y khóc lóc kể lể.
“Bệ hạ, người đừng có bị sói xám ngậm đi, người là bệ hạ của chúng tôi!”
“Bệ hạ, người còn trẻ, không nên nghĩ quẩn trong lòng!”
“Sở tiên sinh gì đó, nhất định không phải người tốt, nếu không sao có thể để cho người đi trả tiền!”
“Bệ hạ, người không có tiền trả, có thể để Sở tiên sinh kia lại gán nợ, chúng tôi sẽ không đau lòng!”
“Cự tuyệt thức ăn cho chó, ẩm thực khỏe mạnh!”