Chu Hạ Ninh vốn nghĩ rằng dù có là Trang Dực tự đi liên hệ cũng phải mất một khoảng thời gian, không ngờ đến ngày thứ hai Trang Dực đã nhắn tin cho cô, “ Kịch bản, đạo diễn, nam nhân vật chính đều đã được quyết định rồi, nếu em không có vấn đề gì thì vài ngày sau sẽ đến công ty em ký hợp đồng.”
Cô cầm di động nhìn rất lâu, kinh ngạc và vui mừng trong lòng từ từ biến mất, cuối cùng chỉ còn một nụ cười bên khóe môi, Xem ra, cô vẫn chưa hiểu rõ Trang Dực.
Số điện thoại của Trang Dực cô không lưu, nhưng lúc này đây cô quyết định sẽ lưu vào, nhưng khi cô viết hai chữ Trang Dực thì lại do dự, xóa đi lại viết lại, cuối cùng cô lưu lại với hai chữ ' Đàn Anh'.
Chị Đỗ rất nhanh đã gọi điện cho cô, nói cho cô rằng có một nhân vật rất tốt chỉ đính danh cô đóng, tuy rằng như vậy nhưng chị vẫn gọi điện đến hỏi cô trước khi ký hợp đồng.
Đối với việc lần trước bị đổi vai, chị Đỗ cũng cảm thấy tiếc, nhưng chị không nghĩ tới cơ hội chuyển biến lại đến nhanh như vậy, hơn nữa còn là đoàn làm phim tốt nhất.
Mà đợi đến khi Chu Hạ Ninh cầm kịch bản cùng danh sách diễn viên, kinh ngạc trong lòng càng tăng lên.
Người sản xuất: Trang Dực.
Tầm mắt của cô dừng lại rất lâu ở dòng chữ này, cô nghĩ đến việc lần trước Trang Dực nói như đã định sẵn từ trước, hóa ra đây là lý do sao? Cho nên, trọng lượng của Trang Dực ở công ty Tinh Diệu còn lớn hơn so với cô nghĩ đi.
Kiếp trước, tận đến khi cô chết, Trang Dực vẫn luôn là một trong những nam minh tinh nổi tiếng nhất, một người độc thân, scandal không nhiều, có thì cũng chính là với những người cùng đẳng cấp là Lê Huyền hoặc Phạm Duyệt Tân, còn có mấy ngôi sao nữ khác nữa, nhưng vẫn chưa từng thấy anh thừa nhận, mà mỗi phim anh đóng đều rất nhiều người xem, tận đến khi cô kết hôn, anh cũng đóng phim ít đi, ngẫu nhiên có một vài bộ phim hay mới thấy anh tham gia quay.
Cho nên, thật ra anh là một người biết yêu quý bản thân. Với độ tuổi như vậy, thành tựu như vậy, kỳ thật ở trong giới giải trí là rất hiếm thấy, ít nhất là Chu Hạ Ninh đã gặp rất nhiều nam diễn viên nổi tiếng, nhưng nhân phẩm lại không được tốt, chỉ là bên ngài thì dịu dàng lịch sự nhưng bên trong kỳ thật là có ý đồ.
Nhưng Trang Dực,theo cô thấy thì tuy rằng nhìn qua có vẻ cợt nhả nhưng thực chất lại không có bất kỳ hành động sàm sỡ nào, tuy Chu Hạ Ninh luôn thấy anh đối với chính mình hơi quá nhiệt tình, nhưng ít nhất là không có hành vi nào quá đáng. Mà quay phim nhiều năm như vậy, cũng không phải cô chừa từng bị người gọi là Ảnh Đến thừa cơ sàm sỡ. Chu Hạ Ninh đương nhiên không biết Thịnh Thanh Phong đã nhiều lần thuyết phục
Trang Dực làm nhà sản xuất, nhưng Trang Dực vẫn không thấy có hứng thú, trên cơ bản anh là người lười biếng cho nên chỉ đơn giản là quay phim còn làm được chứ cònnhà sản xuất là công việc vô cùng rắc rối và đau đầu, nhưng lần này lại anh lại tự nguyện và chủ động yêu cầu đảm nhiệm vai trò nhà sản xuất của bộ phim này hơn nữa còn yêu cầu tất cả quyết định liên quan đến bộ phim đều phải có sự đồng ý của anh.
Trang Dực đương nhiên là sợ sự việc ngoài ý muốn xảy ra một lần nữa, cho nên đã ngăn chặn hết mọi khả năng có thể xảy ra. Bao gồm đạo diễn, nam nhân vật chính đều là do chính bản thân anh gọi điện thoại hẹn vai, anh đúng là đã đem cả mặt mũi của mình đi bán rồi.
Chu Hạ Ninh không biết, cô chỉ nhìn thấy kết quả của cả quá trình chuẩn bị mà thôi..
Đạo diễn, nam nhân vật chính, nữ chính đều là giống kiếp trước, đều là những nhân vật mà cô vô cùng quen thuộc, trừ bỏ một nam nhân vật chính biến thành Trang Dực, nữ phụ là do Chu Hạ Ninh cô diễn thì còn lại cũng không có thay đổi gì lớn.
Đây là một bộ phim nổi tiếng đến mười năm sau, mười năm vẫn được chiếu đi chiếu lại,dù chỉ có phần thứ nhất được khen ngợi nhưng cũng đủ để trở thành chuỗi phim điện ảnh nổi tiếng nhất trong nước.
Trong lòng Chu Hạ Ninh hơi kích động. Cô không phải là chưa từng làm việc với một đội tốt nào, chẳng qua đó là nhiều năm về sau, khi cô đã ba mươi tuổi, đã là độ tuổi có nhiều kinh nghiệm rồi, kỹ xảo biểu diễn tốt, quan hệ cũng được, đều bắt đầu từ những vai thấp nhất, từ từ nhận một số vai thật tốt.
Nhưng hiện tại cô vẫn còn trẻ, là một người mới còn ngây ngô không biết gì, kịch bản như vậy cô có mơ cũng không được nhận. Ngày trước cô còn hâm mộ Diệp Duy Mộng có thể nhận được nhân vật tốt nhưng khi cô biết nguyên nhân thì chỉ còn lại là sự khinh thường. Cô biết trong con đường để đi càng nhanh càng thuận lợi hơn trong giới này nhưng cô không nguyệt ý vì vậy mà mất đi bản thân. Tuy rằng có đôi khi kiên trì càng nhiều cũng dẫn đến rất nhiều sự suy sụp, nhưng cô không muốn bản thân khi đạt được mục tiêu thì lại phát hiện ra rằng chính bản thân mình đã không còn là chính mình nữa.
Đợi đến khi chính thức ký hợp đồng, cuối cùng chị Đỗ cũng nhẹ nhàng thở phào, “ Lần này chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Chu Hạ Ninh tuy không nói gì nhưng trong lòng không hiểu sao rất bình tĩnh, bởi vì có Trang Dực ở đây.
Trước khi đi đoàn làm phim báo danh, cô gọi cho Đường Điềm, khi tất cả đã được sắp xếp xong sau mới yên tâm mà đi đến đoàn phim.
Bộ phim này là thể loại Chu Hạ Ninh quen thuộc hơn - phim hiện đại, lấy bố cảnh chủ yếu là thành phố. Một ngày trước khi Diệp Duy Mộng quay xong và trở về kí túc xá thì cô đi thành phố H báo danh, mà trên diễn đàn của đại học J thình lình xuất hiện một topic đứng đầu trang.
Tin tức này là phát trên diễn đàn của đại học J.Kiếp trước, sau khi sự việc diễn ra Chu Hạ Ninh trở về mới nhìn thấy, lúc ấy cô rất xấu hổ, cái gì mà 'hoa khôi' đó hoàn toàn là Đường Điềm tự phong cho cô. Chẳng qua đến sau này Đường Điềm sẽ đứng trên đỉnh cao của ngành phóng viên của giới giải trí, cho nên cô ấy biết dùng cách nào nhanh nhất để có thể hấp dẫn ánh mắt bạn đọc.
Không đến một giờ, topic này liền trở thành topic được truy cập nhiều nhất ở diễn đàn, lượng truy cập lên đến hơn nghìn, còn không ngừng tăng lên, còn không ngừng có người lưu lại trang đầu cho người đến sau xem.
Rõ ràng là đương sự nhưng phải đến chiều hôm đó thì Diệp Duy Mộng và Phương Hân Đông mới biết được tin tức.Trong lớp, quan hệ của Diệp Duy Mộng với mọi người cũng không được tốt, nhất là đối với bạn học nữ, ngược lại Phương Hân Đông là được bạn cùng phòng nói cho biết, lên mạng xem thì hoảng sợ vội vàng gọi điện cho Diệp Duy Mộng, lúc này Diệp Duy Mộng lại nhận điện thoại.
“ Phương Hân Đông, về sau anh không cần gọi cho tôi nữa!”
Phương Hân Đông vốn dĩ vẫn không gọi điện được cho Diệp Duy Mộng, lần này lại gọi được nhưng trong lòng hoàn toàn không có vui sướng, nghe được lời nói của Diệp Duy Mộng còn không kịp tức giận, “ Cô nhanh lên diễn đài của trường xem đi.”
Phương Hân Đông nói xong rồi cúp máy ngay anh ta nhìn kỹ lại topic một lần nữa rồi vội gọi điện cho ban quản lý diễn đàn trường, ý đồ muốn nhờ ban quản lý xóa giùm topic này nhưng điện thế nào cũng không được.
Về phần Diệp Duy Mộng vừa trở về phòng ngủ của trường thì vẫn không hiểu ra sao, nghĩ nghĩ cô rửa sạch hóa trang một lần nữa, mặc quần áo xong mới ngồi vào máy tính lên diễn đàn, đợi đến khi cô vào trang chủ của diễn đàn thì topic do có quá nhiều người bình luận nên đã bị khóa không thể bình luận thêm được nữa, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến người đọc.
Đợi đến khi Diệp Duy Mộng đọc được tiêu đề của topic trong lòng cô liền nhảy dựng, lập tức liên tưởng đến chính mình, cô lo lắng mở topic thì lập tức trợn tròn mắt.
Vốn cô còn ôm chút hy vọng gặp may, nếu nội dung trên topic nói thẳng ra là cô, cô đương nhiên sẽ tìm mọi cách để là sáng tỏ, nhưng hôm nay căn bản không cần cô giải thích gì cả bởi vì có muốn giải thích hay làm sáng tỏ cũng không được.
Trong topic không chỉ nói rõ sự việc bằng văn viết mà còn đăng ảnh kèm theo, mà rõ ràng còn là một lượng ảnh có khuôn mặt rõ ràng, những tấm ảnh này tuyệt đối là dùng máy ảnh rất tốt để chụp lại, phóng viên săn ảnh giới giải trí cũng thường dùng máy ảnh tốt, nhưng cô chỉ là một người mới làm sao hưởng được loại đã ngộ là theo dõi này, ngược lại ở trường học nhưng lại được hưởng thụ.
Ảnh chụp không nhiều chỉ có bốn tấm, một tấm là Chu Hạ Ninh cùng Phương Hân Đông tay trong tay tham gia hội thể thao, một tấm là Chu Hạ Ninh cùng Phương Hân Đông nắm tay và Diệp Duy Mộng đứng bên cạnh cười rạng rỡ, hai tấm cuối cùng là chụp lén Diệp Duy Mộng và Phương Hân Đông: một ảnh là cô tựa vào ngực Phương Hân Đông, một tấm là cô cùng Phương Hân Đông ôm nhau hôn môi, góc độ tốt, ánh sáng tốt, ngày tháng năm bên góc phải tấm ảnh cũng tốt, đều rõ ràng rành mạch, không có một sơ hở nào.
Diệp Duy Mộng lập tức ngồi phịch trên ghế, sắc mặt trắng bệch.
Cô không giống với Phương Hân Đông, cô sợ nhất là những lời gièm pha như vậy!
Hơn nữa còn là lời gièm pha có bằng chứng xác thực! Cô chỉ cần nghĩ đến nếu công ty biết được sẽ xử trí cô trong lòng liền một mảnh lạnh lẽo, đầu cũng hoàn toàn trống rỗng.
Cô nên làm cái gì bây giờ?
Chu Hạ Ninh ủy thác toàn bộ mọi việc cho Đường Điềm xử lý, chỉ cần nội dung không quá đáng không mất đi tính hiện thực, thì có thể tùy ý miêu tả. Đường Điềm bây giờ đã là một phóng viên thực tập nổi tiếng ở tòa báo đây cũng coi như là lần đầu tiên cô tự mình viết bài về chuyện xấu của ngôi sao, mặc dù chỉ là trên trang mạng của trường, tuy rằng Chu Hạ Ninh và Diệp Duy Mộng đầu không được tính là diễn viên nổi tiếng nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng kích động, viết lại sửa ép buộc cố gắng mãi đến lúc h sáng mới đem topic viết hoàn chỉnh, nhìn lại thêm vài lần rồi đăng lên mới thấy thỏa mãn nằm xuống đi ngủ. Đợi đến khi cô ngủ đến gần chạng vạng mới dậy, gửi tin nhắn cho Chu Hạ Ninh.
“ Đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Đợi đến khi cô đánh răng rửa mặt ăn uống no bụng mới đăng nhập vào diễn đàn, thì trên diễn đàn đã ầm ĩ động trời. Cũng may Chu Hạ Ninh không ở trường học, bằng không chắc chắn sẽ bị làm phiền đến chết, dù là như thế nhưng điện thoại của cô cả ngày cũng toàn là các cuộc gọi nhỡ và tin nhắn an ủi, tò mò, bỏ đá xuống giếng cho nên cô kỳ thật đã biết trước khi Đường Điềm gửi tin nhắn thì sự tình đã ở trường học nháo lên ầm ĩ rồi.
Thật ra Chu Hạ Ninh ở trường học im lặng gần ba năm, đáng tiếc là trong trường số sinh viên tiến vào giới giải trí quá ít do vậy cô cùng Diệp Duy Mộng đều bị chú ý. Người biết cô và Diệp Duy Mộng ở trong trường chiếm % mà % còn lại cũng sẽ vì bài topic này mà biết đến các cô thôi.
Dệt hoa trên gấm thì khó nhưng bỏ đá xuống giếng thì cực dễ, Đường Điềm đăng bài topic đó phía dưới là những lời bình luận nói lên bằng chứng chứng thực đã nhìn thấy Diệp Duy Mộng và Phương Hân Đông ôm nhau, mà không hề đề cập tới vì sao trước đó không có người nói nhưng đến bây giờ lại bùng nổ mạnh mẽ đến thế này.
Phương Hân Đông đã sớm được bạn cùng phòng báo cho, sau khi cuống quýt thì đơn giản là xin nghỉ trốn về nhà ở thành phố H. Diệp Duy Mộng lại không phải là người của thành phố H, nhất thời không có chỗ để trốn. Nhưng trong trường học không thể ở được nữa, cô cắn chặt răng thu thập hành lý ở bên ngòa tìm một nhà trọ nhỏ để ở.
Tuy rằng Phương Hân Đông và Diệp Duy Mộng cùng sử dụng phương thức tránh né nhưng công ty Hạ Thần rất nhanh đã biết được cái tin tức này. Chị Đỗ mặt trầm xuống tìm đến chỗ Diệp Duy Mộng, gọn gàng dứt khoát hỏi cô, “ Có phải như vậy không?”
Kỳ thật chị Đỗ không cần hỏi nhiều về vấn đề thật hay không thật này vì những tấm hình kia đã rất rõ ràng, Chu Hạ Ninh và Phương Hân Đông đã yêu nhau hai năm người biết chuyện không phải chỉ là một hai người nhưng chị thật sự không thể tin được nhìn qua là hai cô gái tốt, thế mà lại có thể có quan hệ với bạn trai của bạn thân.
Chung quy Diệp Duy Mộng vẫn còn trẻ, vỗn dĩ đã hoảng hốt và kinh hãi lại nghe chị Đỗ hỏi như thế, khuôn mặt cô trắng bệch nói không ra tiếng, nếu nói cô không cố ý thì kia mới gọi là mở mắt nói dối.