Sáng sớm hôm sau, Hoàng Phủ Tửu Y bị âm thanh cảu hệ thống đánh thức.
"Giá trị nổi tiếng của ký chủ đã đạt tới một ngàn vạn điểm, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ đã lên cấp , ký chủ phải làm nhiệm vụ thăng cấp bằng cách nói "em thích anh" với người mình mà tín nhiệm nhất, sau khi nói thì có thể hoàn thành nhiệm vụ, chúc ký chủ may mắn!"
"..." Mới sáng sớm đã nghe thấy tin dữ như vậy, trong nháy mắt Hoàng Phủ Tử Y liền thanh tỉnh.
Hệ thống giao nhiệm vụ, nhiệm vụ cấp là hôn người mà mình thấy có ấn tượng tốt, nhiệm vụ cấp là thổ lộ với người mà mình tín nhiệm nhất, Hoàng Phủ Tử Y đột nhiên cảm thấy cái hệ thống này không chỉ biết nhìn người, mà còn biết đào hố người ta, mỗi nhiệm vụ đều mang theo mùi vị ám khí, vừa khiến người ta vừa dở khóc dở cười, lại không thể cự tuyệt.
Mà liên quan đến cái người gọi là tín nhiệm nhất, trong suy nghĩ của Hoàng Phủ Tử Y liền hiện ra một người, chỉ là, muốn nói câu "Em thích anh" với anh ta, có phải là hơi đột ngột quá hay không, ít nhất bây giờ thì cô không có loại tâm tư này, mặc dù tất cả hướng đi của cô đều hướng đến phương diện này!
Không sai, mặc dù Hoàng Phủ Tử Y không có nói rõ, nhưng cô hiểu rõ, quan hệ giữa cô và Sở Ngao Dư đang ở trong giai đoạn nảy sinh tình cảm, bởi vì đủ loại kinh nghiệm lúc trước khi trùng sinh, lại vì đủ loại nhận biết sau khi trọng sinh, cho nên cô vô cùng tín nhiệm Sở Ngao Dư, đồng thời cũng biết rõ tình cảm của Sở Ngao Dư nói với mình, cho nên cô cũng không kiềm chế được mà sinh ra một loại tình cảm thân thuộc, mà bản thân cô cũng không cảm thấy bài xích hay chán ghét nên cũng chủ động cùng Sở Ngao Dư tiếp xúc.
Loại tiếp xúc này là thăm dò, cũng là lớp nền cho tình cảm, nếu như người đàn ông này thật sự phù hợp với cô, thì cô cũng không ngại loại tiếp xúc này biến thành việc chân chính ở cùng một chỗ, cùng nhau phát triển tình cảm, để cho vừa lòng ước nguyện của người đàn ông kia, cũng là tìm cho bản thân cô một người để yêu thương, nhưng loại tình cảm này cũng cần phải từ từ phát triển, dù là cô rất hài lòng với Sở Ngao Dư, nhưng cô vẫn chưa có ý định thổ lộ ngay bây giờ, cho nên xuất hiện loại nhiệm vụ như thế này, khiến cô cảm thấy có chút khó xử.
"Chủ nhân, ngài còn muốn ngẩn người đến chừng nào a, nói một câu "em thích anh" bộ khó đến như vậy sao?" Giọng nói dễ thương của tiểu Ngao Ô xuất hiện, nhưng nghe xong thì lại khiến người ta muốn đá nó một phát, đúng là không ở trong chăn thì làm sao biết chăn có rận, không biết là ngốc thật hay là do bản chất xấu tính nữa!
Hoàng Phủ Tử Y ghét bỏ nhìn nhìn tiểu Ngao Ô một chút, giọng nói lạnh lẽo: " Còn nói nhảm nữa thì ta sẽ không cho nhóc thăng cấp." Cô đã đáp ứng Tiểu Ngao Ô, mỗi lần cô thăng cấp thì sẽ giúp nó thăng một cấp.
"Nhưng mà chủ nhân không làm nhiệm vụ thì cũng không giúp người ta thăng cấp được mà." Cho nên nó mới gấp gáp như vậy!
Đúng vậy, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ thì không có cách nào thăng cấp, cho nên cho dù là cô xoắn xuýt cỡ nào, chỉ cần cô không muốn chết, chỉ cần cô muốn khôi phục sức khỏe cho Sở Ngao Dư, chỉ cần làm đại cho xong nhiệm vụ thôi mà, cô không nên xoắn xuýt nữa!
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Hoàng Phủ Tử Y ngay cả mặt cũng không rửa, liền gọi một cuộc điện thoại cho Sở Ngao Dư, bây giờ mới chỉ có giờ sáng.
Thời điểm điện thoại vang lên, Sở Ngao Dư vẫn còn đang ngủ, giữa đêm hôm qua, anh lại bị phát bệnh, sau cơn đau đầu, anh mới chậm rãi thiếp đi, nhưng khi anh nghe thấy âm báo đặc thù của điện thoại, trong nháy mắt anh lại không hề do dự mà tiếp điện thoại, giọng nói có chút ngạc nhiên hỏi: "Tử Y?"
"Em thích anh, chúng ta ở cùng một chỗ đi." Hoàng Phủ Tử Y vào thẳng vấn đè, không một chút vòng vo, đồng thời còn tăng thêm một câu để tăng mức độ rung động. Nếu đã quyết định muốn hoàn thành nhiệm, thì quyết định mọi chuyện luôn, cũng đâu có gì ghê gớm!
Hoàng Phủ Tử Y luôn thẳng thắn mà làm việc, quả quyết lại dứt khoát, khi thì lý trí, khi thì xúc động, cho nên cho dù là là quyết định gì, đều không đáng kinh ngạc, đương nhiên, chuyện này đối với cô là chuyện liên quan đến tình cảm của mình...
Sở Ngao Dư nghĩ mình đã ngủ đến ngây người rồi, anh hoài nghi mình đã nghe nhầm rồi, cũng có thể là anh vẫn đang nằm mơ, anh nghĩ là ai đó đang trêu đùa anh, tóm lại anh không cho là thật.
"Anh có nghe thấy không?" Rất lâu không nhận được câu trả lời, Hoàng Phủ Tử Y đành phải lên tiếng hỏi.
"Không có!" Không biết xuất phát từ nguyên nhân nào, sau khi Sở Ngao Dư trầm mặt trong giây lát, liền trả lời như vậy.
"..." Hoàng Phủ Tử Y có chút yên lặng theo, cũng có chút dở khóc dở cười, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì bây giờ.
Sở Ngao Dư giống như đã nhận ra được bầu không khí cổ quái, biết lời nói của mình không đúng, có chút do dự, nghiêm mặt nói: "Anh còn chưa tỉnh ngủ, gặp lại sau!" Sau đó dùng mười phần dũng khí, lần đầu tiên chủ động dập máy Hoàng Phủ Tử Y.
Hoàng Phủ Tử Y lần này đúng là bó tay rồi, tay cầm điện thoại có chút ngây ngốc, liền bị Tiểu Ngao Ô nhanh tay lẹ mắt chụp lại, giấu trong túi riêng.
Mà ở bên Sở Ngao Dư lúc này, sau khi cúp điện thoại, đầu tiên rất nghiêm túc xác nhận lại tên của cuộc gọi lúc nãy, sau đó bỗng nhiên nhắm mắt lại, làm ra một bộ dáng ngủ say, dùng hành động chứng minh là mình vẫn chưa tỉnh ngủ, tất cả chuyện phát sinh lúc nảy đều chỉ là mộng mà thôi, tuyệt đối không nên coi là thật!
Có một thành ngữ gọi là "bịt tai trộm chuông", mà bây giờ việc Sở Ngao Dư làm đại khái cũng là nhắm mắt giả vờ ngủ, lừa được người khác chứ không lừa được bản thân anh.
"Ký chủ đã nói biểu lộ với người mà mình tín nhiệm nhất, chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cấp bốn, hệ thống đang thăng cấp bên trong, xin kí chủ kiên nhẫn chờ đợi."
Hệ thống cập nhập, mà lần này, cực kì vượt ngoài dự liệu của Hoàng Phủ Tử Y, bây giờ còn xuất hiện một cái công năng nghịch thiên hơn cái trước.
Công năng thăng cấp thú cưng. Ghi chú: Thú cưng cấp bốn có thể đao thương bất nhập.
Công năng khu mua sắm ảo: Mời kí chủ bước vào tiến hành giao dịch, phí giao dịch một lần là một ngàn vạn nhân khí. Ghi chú: Sóng điện não của kí chủ tiến vào thương thuyết, thời gian bên ngoài tạm dừng.
Công năng không gian lưu trữ: Mỗi mét vuông giá một ngàn vạn nhân khí. Ghi chú: không thể chứa đựng vật sống, bên trong không gian sẽ không bị ảnh hưởng bởi thời gian.
Thuốc ngụy trang: Gương mặt sẽ được sửa đổi %, thời gian tác dụng là giờ. Ghi chú: Người dùng có thể tự điều chỉnh dung mạo.
Thuốc nói thật: Khiến người dùng phải trả lời thành thật một vấn đề. Ghi chú: Người dùng chỉ có thể trả lời có hoặc không.
Thuốc làm lành vết thương: Trong nháy mắt vết thương sẽ lành lại.
Ba loại công năng, ba loại thuốc, quyền hạn của cấp bốn quả thực là khiến cho cô được mở rộng tầm mắt, nhất là khu mua sắm ảo và không gian lưu trữ, nếu đúng như là cô nghĩ thì chuyện này không khác gì so với việc làm trái ý trời cho lắm.
"Chủ nhân, chủ nhân, ngài có muốn thăng cấp cho người ta không? Người ta sẽ có quà cho chủ nhân nha." Tiểu Ngao Ô vui sướng chạy tới, lén lút nói, trực giác mách bảo cho Hoàng Phủ Tử Y rằng món quà này khẳng định không phải là thứ gì tốt.
Hoàng Phủ Tử Y nhíu mày, cũng không hỏi là quà gì, cực kì dứt khoát thăng cấp cho Tiểu Ngao Ô, mới đây giá trị nổi tiếng vẫn còn là một ngàn vạn, nhưng trong chớp mắt liền mất đi một trăm vạn, mà Tiểu Ngao Ô thì được thăng lên đến cấp ba, đồng thời có thể nhìn thấy đủ loại kĩ năng của thú cưng.
Tiểu Ngao Ô vui vẻ nhảy nhót khắp nơi, nhảy một hồi lâu liền nhảy đến trước mặt Hoàng Phủ Tử Y, kêu một tiếng, sau đó trước mặt Hoàng Phủ Tử Y liền xuất hiện một luồng sáng mờ ảo, một lát sau, tấm ảnh mà Hoàng Phủ Tử Y nhìn điện thoại ngẩn người liền xuất hiện trước mắt cô.
"Chủ nhân, chủ nhân, đây là lễ vật người ta tặng cho người á, đây là lần đầu tiên người ngây ngốc đến vậy, ngây ngây ngô ngô, thật đáng yêu nha!"
"Tiểu Ngao Ô..." Giọng nói của Hoàng Phủ Tử Y cực kỳ ôn nhu.
"Dạ?" Tiểu Ngao Ô nghiêng đầu, gương mặt ngây thơ.
"Qua đây, xem xem ta có đánh chết ngươi hay không!"
"...."