Trong ô tô, không khí thật vi diệu.
Liễu Trạch ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, trong chốc lát khóe miệng không nhịn được giơ lên, lại bị chính bản thân cứng rắn kéo trở lại.
Có con gái giấu trong nhà.
Kha Việt nắm tay lái, sắc mặt âm trầm.
Lâm Ngưỡng ngồi ở ghế sau, nhắm mắt nghỉ ngơi, vân đạm phong khinh (gió nhẹ mây bay).
Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở cạnh anh, một cử động nhỏ cũng không dám.
Một lúc sau, Chương Nhiễm Nhiễm nói: "Cái kia... Lâm Ngưỡng, tại sao cuối cùng anh lại nói như vậy..."
Lâm Ngưỡng mở mắt: "Ừ?".
Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa kịp giải thích, Kha Việt liền bùng nổ.
"Đúng vậy! Lâm Ngưỡng! Tại sao cậu lại nói như vậy!"
Kha Việt dừng xe lại ven đường, kích động vỗ huỳnh huỵch vào tay lái một cách vang dội.
"Cái gì gọi là lấy kết hôn làm tiền đề để kết giao hả?!" Kha Việt gần như muốn phá giọng rồi," Lúc bắt đầu cậu đáp ứng tôi cái gì? Cái này đâu chỉ là vượt qua cương, quả thực là... quả thực là... Lâm Ngưỡng, cậu thật là quá đáng!"
"Không nói lấy kết hôn làm tiền đề để qua lại thì muốn nói như thế nào?" So sánh với Kha Việt, Lâm Ngưỡng quả thực là ngồi lẳng lặng ngay thẳng, "Nói chúng tôi chỉ là qua lại cho thú vị? Hay nói chúng tôi đang diễn trò?"
Kha Việt: "Cậu!"
Chương Nhiễm Nhiễm: "..."
Liễu Trạch lập tức bênh vực: "Đúng là vậy, thiết nghĩ Lâm đại thần của chúng ta là người đàn ông tốt, từ trước đến nay không thích ăn chơi đàng điếm, đã muốn công bố tình yêu, thì tất nhiên phải biểu đạt nghiêm túc quyết tâm chứ! Lấy kết hôn là tiền đề để qua lại, nói rất hay mà, cũng chẳng phải ngày mai sẽ thực sự kết hôn."
Gân xanh của Kha Việt nổi loạn: "Cô câm miệng! Cô tất nhiên là rất cao hứng! Tôi thấy cô còn nóng lòng mong muốn để họ trở thành một đôi thực sự ấy chứ!"
Kha Việt cũng là tức giận không xong, mới nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng, không ngờ Liễu Trạch trừng mắt nhìn: "Làm sao? Trai tài gái sắc, một người chưa lập gia đình một người chưa gả, nếu có thể thành đôi đương nhiên là một mối nhân duyên tốt trời cho, tôi quả thực cầu còn không được. Anh tức giận như vậy... Trời ơi, không phải anh thầm mến Lâm Ngưỡng đấy chứ?"
Chương Nhiễm Nhiễm: "..."
Cứu mạng, làm sao ở trong mắt Liễu Trạch ai cũng là gay vậy.
Qủa nhiên Kha Việt bị chọc giận, bày một dáng vẻ muốn chết Liễu Trạch: "Cô nói bậy bạ cái gì vậy? Hiện tại Lâm Ngưỡng vừa cầm vào Ảnh đế, còn có bộ "Xa không thể chạm" cuối năm mới chiếu, cậu ấy đang là thời điểm ép chải lưới, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người bạn gái, vẫn là, vẫn là..."
Lâm Ngưỡng khẽ nhíu mày: "Kha Việt, chỗ này không thể đỗ xe, anh mà dừng lại nữa, chó săn sẽ đến, cảnh sát giao thông cũng tới."
Kha Việt: "..."
Liễu Trạch quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ, dáng vẻ không có chuyện liên quan đến mình.
Kha Việt oán hận nhìn cô ta một cái, khởi động ô tô, ý định đưa Chương Nhiễm Nhiễm về nhà trước.
Lâm Ngưỡng nói với Chương Nhiễm Nhiễm: "Em xem nguyên tác của Hiệp khách hành à?"
Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ: "Hiệp khách hành còn có nguyên tác?"
Lâm Ngưỡng: "..."
Chương Nhiễm Nhiễm có chút ngượng ngùng: "Chưa, chưa có xem".
Cô thực sự không có lòng tin đối với việc giành vai của Hiệp khách, lúc ấy lại buồn phiền vì việc tăng thêm Fans hâm mộ, không thể không nói, quả thực cô đối với việc thử vai kia không để bụng ai sẽ là người được nhận vai.
Lâm Ngưỡng: "Quay về thì xem một chút."
Chương Nhiễm Nhiễm: "À, được. Nhưng em cảm thấy, nhân vật Mị Nương này quả thực có chút khó điều khiển, em cảm thấy có lẽ Triệu Vân Băng so với em..."
Liễu Trạch: "Khụ! Khụ! Khụ!"
Lâm Ngưỡng rõ ràng muốn giúp một tay lấy tài nguyên, Chương Nhiễm Nhiễm còn dám từ chối, thật đúng là làm cô ta nôn nóng muốn chết rồi.
Lâm Ngưỡng không cho nói chen vào: "Lúc về xem nguyên tác."
Chương Nhiễm Nhiễm: "Được..."
Sau khi Chương Nhiễm Nhiễm xuống xe, Kha Việt lại trở Lâm Ngưỡng về, trên xe chỉ còn lại hắn và Liễu Trạch muốn bàn về chuyện tiếp theo.
Kha Việt cảnh cáo Liễu Trạch trong khoảng thời gian này không được cho Chương Nhiễm Nhiễm nhận bất kì chương trình phỏng vấn nào, nhất là trực tiếp cắt bỏ những thứ đó đi.
Liễu Trạch gật đầu: "Không thành vấn đề, lúc trước anh có nói qua về hợp đồng, vậy hợp đồng đâu?"
Kha Việt nói: "Hợp đồng còn đang sửa chữa, hai ngày nữa tôi đến Cách Mộc tìm cô. Bên cô phải làm sao để sắp xếp mở rộng cho Chương Nhiễm Nhiễm tiếp, chỉ cần không đi đường thô tục buồn nôn, tôi cũng sẽ không can thiệp, nếu có cần, cũng sẽ hết sức cung cấp giúp đỡ, nhưng đừng hi vọng đòi hỏi nhiều, cái diễn xuất kia của cô ấy, bất kì bộ phim nào của Hoa Diệu cũng không thể nhét thêm vào được, đủ số phim truyền hình thì còn có thể cân nhắc."
Liễu Trạch không thể nào cam tâm tình nguyện được: "Làm sao lại không phù hợp với phim truyền hình hả? Hôm qua tôi có chuẩn bị một phần kế hoạch, anh xem một chút không?"
"Kế hoạch?" Kha Việt nhíu mày,"Kế hoạch cái gì?"
Liễu Trạch lấy từ trong túi xách ra hai tờ giấy đưa cho hắn: "Dù sao đi chăng nữa, bây giờ Nhiễm Nhiễm là bạn gái của Lâm Ngưỡng, Nhiễm Nhiễm liên tục ngồi không ở trong phim truyền hình cũng chẳng thích hợp đúng không? Chính là ngồi không, cũng nên ở bên trong phim truyền hình. Cho nên, cũng có thể bố trí một số vai trò hoàn hảo, ví dụ như có thể là mối tình đầu của nam chính, phần diễn chỉ cần chịu trách nhiệm cười là ngon lành, xuất hiện ở trong trí nhớ là được rồi. Lại ví dụ như các anh không phải lập tức muốn quay một bộ phim khoa học viễn tưởng sao? Cô ấy có thể diễn người máy đấy!"
Kha Việt: "......"
Kha Việt cầm hai tờ giấy mỏng kia, tay bắt đầu phát run.
Liễu Trạch: "Anh có khỏe không? Kha tổng?"
Kha Việt đem giấy đập một cái: "Liễu Trạch!!! Tôi cảnh cáo cô không nên quá đáng! Tôi là tổng giám đốc Hoa Diệu, cô muốn tôi cho cô can thiệp từng đùa giỡn từng cái kịch bản một, chỉ vì cho Chương Nhiễm Nhiễm thêm một vai diễn phụ?! Cô, cô..."
"À? Vậy anh muốn thêm vào nhân vật chính cũng được đó, bên tôi không có ý kiến gì! Chính là sợ có chút phiền toái cho ngài mà thôi, ha ha ha ha..."
"Cô câm miệng cho tôi!!!!"
Sáng hôm sau Chương Nhiễm bị điện thoại đánh thức.
Cô nhìn màn hình điện thoại rồi do dự ba giây, cẩn thận nhận máy: "Mẹ..."
Giọng của Chu Hà có chút kích động: "Nhiễm Nhiễm, con yêu đương lúc nào vậy, làm sao lại không có nói với mẹ thế?"
"À..."
"Nói cũng được, như thế nào lại nói cùng một minh tinh lớn như vậy? Hai hôm trước có người hỏi mẹ, mẹ còn khẳng định là không phải, vừa rồi các mấy người kéo mẹ cùng xem tivi mẹ mới hiểu được... Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy Nhiễm Nhiễm?"
"Cũng bởi vì anh ấy là minh tinh lớn".Chương Nhiễm Nhiễm hợp lý hợp tình nói, "Con lúc đầu cũng không xác định được, cho nên muốn ổn định rồi nói sau, bỏ bớt lo lắng bị mấy người ở hậu cung của anh ấy giết. Thực xin lỗi, không có nói trước cho mẹ."
Chu Hà không nói chuyện.
Chương Nhiễm Nhiễm có chút lo lắng: "Mẹ, không có nhiều người tới tìm mẹ chứ? Có lẽ dì Vương biết được con là con gái mẹ chứ?"
Chương Nhiễm Nhiễm bây giờ đang ở thành phố B, nhưng trước kia cùng Chu Hà sống ở thành phố D, về sau trong nhà thiếu nợ, bán hết sạch nhà cửa, sau chuyển đến một khu sinh hoạt cũ.
Cho nên những người trước kia biết Chương Nhiễm Nhiễm cùng Chu Hà đều không biết chỗ ở thực sự của họ ở đâu, mà sau khi đổi chỗ ở, Chương Nhiễm Nhiễm trở về vô cùng ít, mấy bạn bè kia của Chu Hà cũng hiểu được Chương Nhiễm Nhiễm là con gái của bà, là một minh tinh không nổi tiếng.
Chu Hà nói: "Con không cần lo lắng cái này, mấy người dì Vương đều không nói ra bên ngoài đâu. Nhưng cậu con cũng gọi điện cho mẹ rồi."
Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng..."
Ban đầu vốn định nhiều nhất là đưa tới một sự kiện nhỏ, người cậu ruột này của mẹ không hay lên mạng có lẽ sẽ không biết rõ, ai ngờ sự tình phát sinh phía sau vượt quá sức tưởng tượng.
Chu Hà vẫn là gần như chưa tin: "Con thực sự cùng cậu ta yêu đương?"
Chương Nhiễm Nhiễm không có cách nào khác, chỉ thể thể thừa nhận tất cả: "Vâng..."
"Cậu ta có đối tốt với con không?"
"Có..."
"Cậu ta có thực sự nghiêm túc không?"
"Có..."
"Cậu ta có biết chuyện trong nhà chúng ta không?"
"..."
Sự im lặng của Chương Nhiễm Nhiễm chính là câu trả lời tốt nhất, Chu Hà thở dài: "Hai đứa vừa mới yêu đương, nói những chuyện này quả thực không thích hợp, nhưng chính con phải suy nghĩ kĩ lưỡng, người ta là một đại minh tinh đỏ như vậy, mẹ mở tivi là cậu ta, đến cửa hàng cũng là cậu ta, mấy người dì Vương chỉ biết đánh bài, cái gì cũng không hiểu cũng biết đến cậu ta..."
Chương Nhiễm Nhiễm: "Vâng. Thật ra đều qua rồi, cho dù anh ấy biết cũng chẳng sao."
Nói lời này bản thân cũng thấy chột dạ.
Chu Hà lại thở dài: "Nhiễm Nhiễm, con lớn rồi, cũng có chủ ý của bản thân, mẹ không can thiệp chuyện của con. Nhưng con phải nhớ kỹ, bất kể thế nào cũng đừng để mình bị thương, được không?"
Chóp mũi Chương Nhiễm Nhiễm có chút cay cay: "Mẹ, mẹ yên tâm đi."
Chu Hà ân cần hỏi cô tình trạng hiện nay một chút, hai người nói một hồi chuyện nhà, không nhắc đến chuyện của Lâm Ngưỡng nữa.
Chương Nhiễm Nhiễm cúp điện thoại, vẫn có chút không dễ chịu ở trong lòng, thật ra thì cô cảm thấy chuyện xảy ra lúc trước trong nhà, mặc dù đối với cô cùng Chu Hà mà nói là long trời lở đất, nhưng bây giờ đã qua hai năm rồi, đối với người ngoài mà nói ước chừng cũng chẳng coi là gì to tát.
Hơn nữa di chứng sau khi nhà phá sản thiếu nợ, cũng đều bị Liễu Trạch thu dọn sạch.
Lúc này Liễu Trạch phát Wechat nói cho Chương Nhiễm Nhiễm, chính chị ta giúp cô chuyển Weibo của Lâm Ngưỡng.
Chương Nhiễm Nhiễm đi nhìn một cái, đầu Weibo là Lâm Ngưỡng post cô đến nghe buổi hòa nhạc của anh ta.
Liễu Trạch cũng rất đáng đánh đấy, chính là một lòng.
Chương Nhiễm Nhiễm: "..."