Anh Hùng Ngục Giam

chương 113: dấu chân trong sa mạc​

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng Dật quay đầu, đi đến hướng bắc.

Ngoài Kinh Cức thành, đêm tối mông lung bao phủ rừng rậm liếc mắt không thấy được được đầu cuối, phương xa thỉnh thoảng truyền đến từng đợt tiếng thú rống, khiến cho Hoàng Dật cảm thấy đặc biệt thân thiết. Hắn dường như lại nhớ tới quá khứ, khi đó mèo trắng nhỏ còn đang trong lòng của hắn, phía trước còn có một con chó hoang dò đường...

Đi tới chỗ sâu trong rừng rậm hoang vắng không người, thân thể của Hoàng Dật bỗng nhiên biến đổi, chuyển đổi tới hình thái thú vương, hắn đã rất lâu không chuyển đổi qua hình thái này.

Sau khi chuyển đổi hoàn tất, Hoàng Dật hơi sửng sốt, hắn phát hiện hình thái thú vương của mình thình lình thay đổi dáng dấp!

Chi trước của hắn trở nên dài hơn, dường như là một đôi bàn tay, móng vuốt cũng càng nhô ra một ít, dường như là những ngón tay. Mà chi sau của hắn thì hơi xổm dậy, trảo sau mọc dài, dường như thành bàn chân bình thường. Ngay cả ngọn lửa màu đỏ vốn dĩ bao trùm trên tứ chi, lúc này cũng biến thành màu cam.

Hình thái thú vương hiện tại, thoạt nhìn thật ra có chút giống như một con vượn, bất quá là một con vượn vương giả uy phong lẫm lẫm. Bộ lông màu vàng, hai mắt khát máu, móng vuốt lóe ra ánh sáng nguy hiểm, ngọn lửa màu cam bao trùm tứ chi, uy phong còn hơn con vượn bình thường, thoạt nhìn như thần vượn của thiên giới phủ xuống phiến đại lục này.

Hoàng Dật suy đoán, hình thái thú vương phỏng chừng cũng sẽ tiến hóa một lần mỗi cấp, hơn nữa là chậm rãi tiến hóa về hướng nhân loại! Người là vạn vật chi linh, hình thái con người khẳng định là có chỗ cường đại nào đó. Như vậy xem ra, mỗi lần tiến hóa của hắn thật ra là tiến hai loại hóa hình thái, một hình thái là hình thái thú vương, còn lại là hình thái hắn tự chủ lựa chọn.

Hoàng Dật kiểm tra thuộc tính hiện tại của mình một chút, lúc này ngoại trừ công kích và lực lượng suy yếu trên diện rộng, tất cả thuộc tính còn lại đều gia tăng %! Mà lực công kích và lực lượng bị thiếu, chính là thuộc tính từ Liệt Chuy của hắn, sau khi hắn biến thành hình thái thú vương, Liệt Chuy tự động thu vào trong trữ vật giới chỉ, tương đương với không mang vũ khí.

Hoàng Dật rốt cuộc rõ ràng, hình thái thú vương mới là hình thái mạnh nhất của hắn, hắn có thể thiên biến vạn hóa, nhưng hình thái thú vương vĩnh viễn đều là hạch tâm của hắn. Bất quá lúc này, hình thái thú vương còn chưa hoàn toàn tiến hóa thaÌnh hình, vẫn không dùng được vũ khí, thực lực ngược lại không mạnh bằng hình thái Bán Thú Nhân. nguồn TruyenFull.vn

Hoàng Dật thử tốc độ chạy một chút, quả nhiên, tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều so với trước đây. Chi sau của hình thái thú vương sau khi tiến hóa cường tráng hơn, mỗi một lần duỗi chân đều có thể nhảy ra rất xa, cánh tay hắn còn có thể chộp vào cành cây, đu lượn trên từng cành cây trong rừng, linh hoạt như một con khỉ.

Cứ như vậy, Hoàng Dật nhanh chóng đi tới trong rừng, tất cả dã thú dọc theo đường đi toàn bộ không dám tới gần hắn, tránh đi rất xa, khiến cho hắn giảm bớt không ít thời gian.

Đi như thế cả đêm, cây cối trong rừng rậm chậm rãi bắt đầu xảy ra thay đổi, từ rừng cây lá dày thân cao trước đó, chậm rãi biến thành bụi cây thấp bé. Mặt đất cũng không còn là lá héo úa khô rụng dày đặc, mà dần dần lộ ra nền đất màu vàng, một vài con rắn mối sa địa thấy Hoàng Dật đến, sợ đến nỗi trốn trở về trong hang, không dám trở ra.

Tất cả cái này, đều tỏ rõ rừng rậm đang xa dần, mà sa mạc gần đến!

Khi ánh rạng đông đầu tiên của bình minh mọc lên, Hoàng Dật nhảy lên đỉnh một ngọn núi, nhìn xuống phương xa.

Chỉ thấy mặt đất phía dưới, không còn nửa phần rừng rậm, chỗ đó đầy cát vàng, trực tiếp xa xôi, cồn cát một tòa hợp với một tòa, phủ kín toàn bộ tầm mắt, không biết đâu mới là đầu cùng!

【 hệ thống nhắc nhở 】: Bạn phát hiện Thê Lương Sa Địa, điểm kinh nghiệm +!

Rốt cục đến Thê Lương Sa Địa!

Hoàng Dật hơi ra một hơi dài, chỉ cần đi qua vùng sa mạc này, là có thể đến Long Đô!

Hoàng Dật nhanh chóng vọt xuống dưới, lúc này ánh rạng đông chiếu vào vùng sa mạc này, dường như một quốc gia hoàng kim, thân ảnh của Hoàng Dật trong sa mạc mênh mông này, nhỏ bé như một con kiến, có thể bỏ qua, không gây ra nổi một chút rung động.

Trên bầu trời, ánh sáng mặt trời đỏ rực từ từ mọc lên, dường như lòng đỏ trứng gà khổng lồ, rõ ràng hoàn chỉnh, không có bất luận cái gì che chắn, hiển hiện ra sự trống trải xa xôi của sa mạc, rất có một loại cảm giác " Đại mạc cô yên khởi, trường hà lạc nhật viên".

Hoàng Dật tiếp tục giữ tốc độ cao nhất đi tới, một thân ảnh màu vàng lao cuồn cuộn trong sa mạc, để lại một làn khói bụi dài, đám rắn rết, bò cạp vốn dĩ đang nghỉ ngơi trong hang, cùng một vài động vật sa mạc đều bị kinh động.

Chạy thẳng như thế nhiều tiếng đồng hồ, bốn phương tám hướng vẫn là cồn cát vô tận, rừng rậm phía sau đã hoàn toàn nhìn không thấy, ở đây dường như là một thê lương quốc gia ngăn cách với nhân thế, không ai tới, không ai đi.

Đột nhiên, thân ảnh cuồn cuộn của Hoàng Dật ngừng lại, không nhúc nhích nhìn một cồn cát bên cạnh.

Chỗ đó, có dấu chân!

Từ sau khi hắn rời khỏi Kinh Cức thành, vô luận là trong rừng rậm, vẫn là trên phiến sa mạc, hắn đều không thấy qua bất cứ vết tích nào của nhân loại, mà trên cồn cát, dĩ nhiên có một chuỗi dấu chân rõ ràng!

Cái sa mạc này quanh năm tràn ngập cát vàng, dấu chân sẽ bị che rất nhanh, mà những dấu chân này rõ ràng như vậy, nói rõ đây là mới lưu lại không lâu!

Hoàng Dật đi qua, ngồi chồm hổm xuống mặt đất, tỉ mỉ quan sát những dấu chân này.

Độ dài của những dấu chân này đại khái chỉ có cm, nói rõ người này chiều cao đại khái là ở khoảng mét . Dấu chân lún rất sâu, nhất là gót chân, nói rõ người này lưng vác vật nặng, còn một người già. Khoảng cách giữa những dấu chân với nhau tương đối gần, phân bố rất bình quân, nói rõ trạng thái của ông già này khá tốt, cũng không có bởi vì nơi này là sa mạc hoặc là vác nặng trên lưng, ra hiện tình huống tinh bì lực tẫn.

Cuối cùng, trên dấu chân này có một vết tích mờ nhạt thật nhỏ, từ vết tích này chó thấy, hẳn là có một con bò cạp bò qua đây. Cái này cho thấy, dấu chân này rất có khả năng là nửa đêm trước lưu lại, khi đó chính là thời điểm côn trùng hoạt động, thời gian còn lại côn trùng bình thường đều ở trong hang cả.

Hoàng Dật rất nhanh làm ra suy đoán, nửa đêm ngày hôm qua, hẳn là có một ông lão khỏe mạnh, mang theo vật nặng, đi tới sa mạc này, để lại dấu chân!

Bất quá, hướng của những dấu chân này có chút không giống với phương hướng đi tới của Hoàng Dật, Hoàng Dật suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định đuổi theo, tìm kiếm ông già này.

Thê Lương Sa Địa lớn như vậy, Hoàng Dật không biết cố hương của Slark ở đâu, hơn nữa cũng không biết Long Đô cụ thể ở phương vị nào. Cho dù đi hỏi Slark cũng không có cách, hắn đã bị bắt vào phòng giam từ thượng cổ thời đại, Thê Lương Sa Địa tang thương biến thiên vô số năm, dù cho nơi này là cố hương của hắn, hắn cũng không có khả năng còn nhận ra đường. Mà ông lão thần bí kia, phỏng chừng sẽ biết tình huống của Thê Lương Sa Địa.

Kế tiếp, Hoàng Dật bắt đầu đi dọc theo những dấu chân này, hắn phải nhanh chân đuổi theo ông già kia, thời gian bảo tồn dấu chân trong sa mạc rất ngắn, nếu như muộn một chút, hắn sẽ không tìm được dấu chân kế tiếp nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio