"Em hiện tại thật giống như đang nằm mơ, nằm dưới bầu trời đêm yên tĩnh, nhìn bầu trời đầy ánh sáng ngọc, giống khi còn chúng ta bé nằm ở trên nóc nhà. Khi đó anh luôn luôn khi dễ em, nhưng mỗi một lần em khóc xong, lại vẫn muốn theo anh." Tần Thời Vũ nằm ở trong lòng của Hoàng Dật buồn bã nói, không có đứng lên, tựa như mệt nhọc rất lâu, cần tìm một chỗ dựa.
"Anh cũng hoài niệm khi đó, nhưng anh tin tưởng thời gian hoài niệm này, một ngày nào đó sẽ một lần nữa trình diễn, khi đó chúng ta không cần đối mặt cứ nguy hiểm gì. Chúng ta hiện tại làm tất cả, đều là vì ngày đó đến." Hoàng Dật sờ sờ đầu của cô ấy.
"Hiện tại tình huống của tổ chức thế nào?" Kế tiếp, Hoàng Dật đã hỏi tới chuyện hắn quan tâm nhất.
Thần sắc của Tần Thời Vũ trở nên có chút ngưng trọng lên, nói: "Lần trước sau khi số và số hi sinh, thế lực do bọn họ khống chế cũng bị liên lụy, chúng ta nguyên khí đại thương, toàn lực phát triển trong Thế Giới Thứ Hai. Thế Giới Thứ Hai tuy rằng không cách nào trực tiếp lay động Liên Bang Thế Giới, nhưng chúng ta có thể đi qua Thế Giới Thứ Hai ảnh hưởng kinh tế, văn hóa, dân ý những cái này trong thế giới hiện thực, khi những cái này bị chúng ta nắm trong tay, Liên Bang Thế Giới sẽ trở thành không trung lâu các, thoáng cái sẽ sụp ngã."
"Ừm!" Hoàng Dật gật đầu. Căn cứ số liệu biểu hiện do công ty Thời Đại tại đại lễ thường niên tuyên bố, năm ngoái % tài phú của toàn bộ thế giới lưu thông trong Thế Giới Thứ Hai, hầu như chiếm phân nửa. Mặt khác, tại các lĩnh vực, Thế Giới Thứ Hai đều đã thành một phần không thể thiếu của nhân loại. Chỉ cần nắm trong tay Thế Giới Thứ Hai, vậy hoàn toàn có thể mượn nó để thay đổi thế giới hiện thực.
"Bất quá muốn khống chế Thế Giới Thứ Hai là không có khả năng, cho dù là Liên Bang Thế Giới cũng không làm được. Chúng ta chỉ hy vọng có thể trở thành một trong những thế lực lớn nhất của Thế Giới Thứ Hai. Trải qua các loại lo lắng, chúng ta đem nhân lực phân tán tới các nơi thế giới, người còn lại đều lựa chọn quốc tịch khác, phát triển thế lực tại các quốc gia. Hiện nay, lực lượng của chúng ta tại đại lục Trung Quốc là bạc nhược nhất, chỉ có em và một ít nhân viên cơ sở."
"Vì sao?" Hoàng Dật nhíu mày hỏi. "Bởi vì nơi này có anh." Tần Thời Vũ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, "Trung Quốc đại lục có một mình anh như vậy đủ rồi, hiện tại tổ chức vì lâu dài lo lắng, cho nên đem đa số tài nguyên đều dùng ra nước ngoài. Chờ tương lai đến thời khắc quốc chiến, chúng ta sẽ đem thế lực của các quốc gia liên hợp cùng một chỗ, có cơ hội ảnh hưởng toàn bộ Thế Giới Thứ Hai, chúng ta đang mai phục mầm móng hy vọng ở các nơi của thế giới, hiện tại chúng nó mọc rễ nẩy mầm, khỏe mạnh lớn lên."
"Ừm, anh đã biết." Hoàng Dật gật đầu, "Vậy em ở chỗ này phát triển hai năm, hiện tại thiếu cái gì nhất?"
"Chúng em chỉ có vài người, rất khó phát triển, thiếu nhất đương nhiên cũng là nhân tài!" Tần Thời Vũ thần sắc buồn bã, "Chính xác ra, là thiếu một loại nhân tài đảm đương một phía, không có tổ chức cung cấp tài nguyên, chúng em phải ở chỗ này dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cần rất nhiều nhân tài, có người thì có tất cả. Giống như Hiên Viên thị dưới trướng của Đao Phong, có Vân Tứ Hải, Lâm Dật Khâm, Long Hành Thiên Hạ, Đông Hoàng những người này, cho nên bọn họ mới có thể phát triển nhanh như vậy, lấy được giải thưởng công hội tốt nhất của năm nay. Thế nhưng người tài giỏi như thế quá hiếm có, em tìm rất lâu đều không có tiến triển gì, hơn nữa người tìm được em cũng không tin được, không quá dám yên tâm dùng."
"Nhân tài?" Hoàng Dật nghe được hai chữ này, hầu như trong nháy mắt nghĩ tới mấy ngàn tội phạm trong Hoa Hồng Ngục Giam, nếu bàn về nhân tài, đó chính là một nhóm người cao cấp nhất của thế giới, các ngành các nghề đều có, nếu như đem bọn họ kéo tới, vậy phát triển lên thì không có vấn đề. Bất quá để cho bọn họ tiến vào Thế Giới Thứ Hai cũng một nan đề, phải cẩn thận suy nghĩ mới được.
" Vấn đề nhân tài em không cần lo lắng, anh sẽ nghĩ biện pháp." Hoàng Dật trầm tư một hồi, nói: "Kế tiếp chúng ta phải tổ kiến một công hội, cấp tốc phát triển thế lực của chúng ta. Quan hệ của Đao Phong với anh không tồi, Hiên Viên thị của hắn là minh hữu của chúng ta, đây là một ưu thế rất lớn, ít nhất tốt ý rất nhiều so với người khác."
"Em cũng nghĩ qua, bất quá sáng tạo công hội rất khó, em vẫn không thể hoàn thành cái mục tiêu này, phỏng chừng còn phải qua mấy tháng mới có thể làm được."
Hoàng Dật lắc đầu: "Không, mấy tháng sau, số lượng công hội hẳn là sẽ như giếng phun, đến lúc đó chúng tôi rất khó chiếm ưu thế, cái này em không cần lo lắng, giao cho anh đi! Anh sẽ mau chóng sáng tạo một công hội." Nói xong, Hoàng Dật sờ sờ đầu của Tần Thời Vũ, nói: "Em mệt mỏi lâu như vậy, nên nghỉ ngơi một hồi đi, không cần suy nghĩ chuyện tình."
"Ừm." Tần Thời Vũ nói xong, ngoan ngoãn gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại, tựa như mệt mỏi đến cực điểm.
Hoàng Dật cứ ôm Tần Thời Vũ như thế, không nói gì. Lúc này, hắn giống như là về lại khi còn bé, ánh sáng nhu hòa cùng hồi ức xinh đẹp lại hiện lên trong đầu. Thời gian còn bé luôn luôn khiến kẻ khác hoài niệm, cho dù là một chuyện rất nhỏ cũng có thể nhớ lại rất lâu.
Chỉ là thời gian vẫn đều đi tới phía trước, nó làm cho mọi người dần dần lớn lên, nhìn thế giới cũng càng phức tạp, có đôi khi ngẩng đầu đi nhìn phía trước, lại chỉ có thể nhìn thấy một mảnh sương mù dày đặc, càng ngày càng cô độc.
Đúng lúc này, Hoàng Dật thu được một hệ thống nhắc nhở --
【 hệ thống nhắc nhở 】: Bạn nhận được giải thưởng người mới tốt nhất của đại lễ thường niên lần thứ hai, có thể hướng tổng giám đốc công ty Thời Đại Hoàng Sa tiên sinh đưa ra một nguyện vọng, xin hỏi hiện tại có đi gặp Hoàng Sa tiên sinh hay không?
Hoàng Dật suy nghĩ một chút, đem Tần Thời Vũ nhẹ nhàng đặt ở trên cỏ, sau đó hướng Tiểu Quần Quần xa xa nói: "Em gái, anh hiện tại đi xử lý một chút sự tình, em giúp anh trông chừng chị gái một chút."
Nói xong, Hoàng Dật lựa chọn lập tức đi gặp Hoàng Sa tiên sinh.
Trước mắt một trận biến ảo, Hoàng Dật nhất thời bị truyền tống tới một chổ mới, ở đây chính là Chúng Thần đình viện hắn trước đó đã tới một lần.
Lúc này, Hoàng Sa tiên sinh vẫn đang ngồi chơi cờ bên cạnh bàn cờ như cũ, thấy Hoàng Dật đến, ông hơi gật đầu: "Không ngờ rằng còn có thể gặp lại cậu ở địa phương này, biểu hiện của cậu rất không tồi! Giải thưởng người mới tốt nhất là cậu nên được!"
"Lần trước tôi đến đây, chỉ là đưa ra một thỉnh cầu với ông, mà lần này thì lại là đưa ra một nguyện vọng với ông." Hoàng Dật nói xong, đi tới, đi thẳng vào vấn đề nói: "Không biết lần trước chúng tôi nói chuyện, có thể trở thành nguyện vọng hiện tại của tôi không?"
"Rất xin lỗi, không thể!" Hoàng Sa tiên sinh lắc đầu, "Chuyện này tôi cũng cảm thấy rất hổ thẹn, sau đó tôi phái người đi điều tra qua, Liên Bang Thế Giới quả thật có một chút vấn đề, nhưng bất luận chuyện gì đều có tính hai mặt, Liên Bang Thế Giới tồn tại là cống hiến rất lớn cho ổn định của thế giới, tôi không thể bởi vì một ít sai lầm của nó, mà phủ định tác dụng của bọn họ. Quan trọng hơn là, nếu như tôi hạ lệnh đem cậu thả ra, như vậy tôi và cậu trong mắt của Liên Bang Thế Giới có cái gì khác nhau? Chẳng phải là cũng biến thành một người như vậy?"
"Tôi rất lý giải lập trường của các người. Chỉ tiếc Liên Bang Thế Giới không có nguyên tắc như công ty Thời Đại, nếu có, nếu không nó cũng sẽ không giống ngày hôm nay." Hoàng Dật gật đầu nói.
"Thật ra có đôi khi, tôi và toàn bộ công ty Thời Đại cũng rất mờ mịt, chúng tôi nắm giữ toàn bộ khoa học kỹ thuật cao cấp nhất của thế giới, lực lượng cường đại nhất, có thể trong nháy mắt phá hủy một quốc gia, chúng tôi không bị bất cứ pháp luật nào ước thúc. Nhưng càng là như thế, tôi càng cảm giác sợ hãi, khi một loại lực lượng đã không có hạn chế, mặc kệ loại lực lượng này là chính hay là phụ, nó đều có thể khiến thế giới này mất đi cân đối. Cho nên, tôi vẫn không dám dùng loại lực lượng này đi phá hư thế giới này, tôi sẽ vâng theo ý chí của cha tôi, công ty Thời Đại vĩnh viễn đều là một công ty khoa học kỹ thuật, vĩnh viễn cũng không phải thế lực chính trị, truy cầu duy nhất của chúng tôi, cũng là tiến bộ của khoa học kỹ thuật!" Hoàng Sa tiên sinh nói dừng một chút, tiếp tục nói: "Bất quá ai cũng không thể biết trước tương lai sẽ thế nào, tôi không biết cháu chắt của tôi, còn có thể nhớ kỹ cái tôn chỉ này hay không, đó là không cách nào nắm trong tay. Từ cổ chí kim, mỗi một triều đại sau khi phát triển đến giai đoạn nhất định, đều sẽ tất nhiên vi phạm với ý chí của hoàng đế khai quốc, đây là quy luật tự nhiên. Tôi không cách nào cam đoan công ty Thời Đại sau này sẽ thế nào, tôi chỉ có thể tận lực tại lúc tôi còn sống, khiến cho công ty Thời Đại đi theo cái tôn chỉ này." Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
"Tôi rõ ràng!" Sắc mặt của Hoàng Dật cũng không có gì thay đổi, từ lúc hắn nghe được CEO công ty Thời Đại đọc diễn văn thì, hắn cũng đã biết thái độ của công ty Thời Đại, không có khả năng sẽ thả hắn ra.
Hoàng Sa tiên sinh đặt xuống một quân cờ, nói: "Liên Bang Thế Giới sẽ thế nào, cần do thế giới này tự mình tới quyết định, nếu như cậu có thể thay đổi thế giới này, vậy cậu hoàn toàn có thể diệt trừ Liên Bang Thế Giới, công ty Thời Đại sẽ không ngăn cản cậu."
"Vậy tôi đưa ra nguyện vọng còn lại. Nguyện vọng này cũng sẽ không liên quan tới vấn đề chính trị của thế giới hiện thực, ông cứ việc yên tâm." Hoàng Dật suy nghĩ một chút, nói: "Công ty Thời Đại khi sáng tạo Thế Giới Thứ Hai đã từng nói qua, mỗi người trên thế giới đều có quyền lợi tiến vào Thế Giới Thứ Hai, các người cũng quả thật đã làm như vậy, cung cấp cho mỗi người không có thiết bị giả thuyết một bộ thiết bị giả thuyết miễn phí, có thể khiến mỗi người đều có thể tiến vào Thế Giới Thứ Hai. Nhưng các người hình như quên một nhóm người đặc thù, bọn họ không có quyền lợi tiến vào Thế Giới Thứ Hai."
"Cậu nói chính là tội phạm trong ngục giam sao?" Hoàng Sa tiên sinh ngẩng đầu nhìn Hoàng Dật.
"Đúng vậy!" Hoàng Dật gật đầu, " Những tội phạm chúng tôi quả thật có tội, nhưng đây chỉ là lỗi trong thế giới hiện thực, chúng tôi có thể bị cướp đoạt quyền lợi trong thế giới hiện thực, nhưng vì sao cũng bị cướp đoạt quyền lợi của Thế Giới Thứ Hai?" Nói xong, Hoàng Dật nhìn chằm chằm hai mắt của Hoàng Sa tiên sinh, giống như là tất cả tội phạm trên thế giới đồng thời đưa ra chất vấn với Hoàng Sa tiên sinh.
Hoàng Sa tiên sinh chậm rãi nhắm hai mắt lại, trầm tư, không có lập tức nói. Hoàng Dật đứng ở một bên, lẳng lặng chờ.
Lúc này, tất cả tội phạm trên thế giới đều ở trong phòng giam của mình sinh hoạt không có ngày mai, bọn họ cũng không biết, một đoạn đối thoại thay đổi vận mệnh của tất cả, đang phát sinh trong Chúng Thần đình viện của Thế Giới Thứ Hai.
Rốt cục, Hoàng Sa tiên sinh mở mắt, quay đầu nhìn Hoàng Dật, gật đầu: "Cậu nói không sai, chúng tôi quả thật quên bọn họ, kế tiếp chúng tôi sẽ bắt tay vào làm chuyện của phương diện này, khiến cho mỗi một tội phạm trên thế giới, đều có thể đi vào Thế Giới Thứ Hai."