Editor: Yuri Ilukh
Sau khi tiến vào hư không bảy ngày thì Tiểu đằng yêu vẫn ngủ say không tỉnh lại, tuy rằng Nhất Diệp đã đảm bảo với Bạch Vũ lần nữa là trạng thái của Tiểu đằng yêu hiện tại đang rất ổn định, không gặp phải nguy hiểm gì cả, nhưng Bạch Vũ vẫn đứng ngồi không yên như cũ.
Cuối cùng ngay cả Nhất Diệp cũng có chút không xác định, cô nghi ngờ hỏi Vũ Quân, "Chồng ơi, sao Tiểu đằng yêu mãi mà không tỉnh, có phải hư không chi đằng đã làm gì Tiểu đằng yêu không?"
Vũ Quân nhăn mày nói, "Anh có kiểm tra nguyên thần và khí tức của Tiểu đằng yêu rồi, đều rất ổn định, nhưng mà hư không chi đằng có nhiều chỗ rất quái dị, anh cũng không dám đảm bảo là không có việc gì".
Khi hai người nói tới đây thì Bạch Vũ vội vàng đi tới, nôn nóng nói, "Nhất Diệp, Nhất Diệp, hình như Tiểu đằng yêu không ổn".
"Hả?" Nhất Diệp hết hồn, vội vàng chạy ra ngoài.
Khi đi vào gian phòng, từ xa xa Nhất Diệp đã nhìn thấy cành lá quanh thân Tiểu đằng yêu đang không ngừng rung động, cả người tản ra ánh sáng nhàn nhạt, ẩn chứa hơi thở sinh mệnh bàng bạc.
"Chuyện này là sao vậy?" Sức sống khổng lồ như vậy không thể toả ra từ trong thân thể nhỏ bé của Tiểu đằng yêu được, trừ phi Tiểu đằng yêu đang biến dị.
"Nhất Diệp, Tiểu đằng yêu làm sao vậy?" Bạch Vũ sốt ruột hỏi.
"Chị cũng không biết, hình như Tiểu đằng yêu... lên cấp" Nhất Diệp chỉ nghĩ đến từ lên cấp này.
Lúc này Bảo Bảo và Vân Hoạ cũng từ phòng ngủ chạy ra, Vân Hoạ lướt qua mọi người, chạy một mạch đến bên người Tiểu đằng yêu, trong mắt tràn đầy hưng phấn gọi, "Bảo Bảo, mau tới đây".
Bảo Bảo nghe lời chạy tới.
"Đây là sức mạnh sinh mệnh của sáng thế chi đằng, hấp thu nó thì tu vi sẽ tăng mạnh" Vân Hoạ kích động nói.
"Sinh mệnh là sao?" Bạch Vũ vừa nghe Vân Hoạ gọi Bảo Bảo đi hấp thu hơi thở phát ra từ cơ thể Tiểu đằng yêu thì lập tức thay đổi sắc mặt, duỗi tay muốn đuổi Vân Hoạ và Bảo Bảo.
Nhất Diệp vươn tay ngăn Bạch Vũ lại, "Em chờ một chút".
"Nhất Diệp!" Bạch Vũ thấy Nhất Diệp ngăn cản mình thì có chút sốt ruột.
"Không sao, không có sự đồng ý của chị thì Bảo Bảo sẽ không hấp thu" Nhất Diệp trấn an.
Bạch Vũ ngẩng đầu nhìn Bảo Bảo, quả nhiên thấy Bảo Bảo tuy đứng bên cạnh Tiểu đằng yêu nhưng lại không hấp thu sức sống phát ra từ cơ thể Tiểu đằng yêu, lúc này sắc mặt Bạch Vũ mới tốt lên một chút.
"Tại sao không cho hấp thu?" Vân Hoạ khó hiểu hỏi, "Sức sống tràn ra khỏi cơ thể chị Tiểu đằng yêu tức là đã vô dụng với chị ấy rồi".
"Vân Hoạ, Tiểu đằng yêu làm sao vậy" Nhất Diệp lên tiếng hỏi.
"Tiến hoá!" Vân Hoạ trả lời.
"Tiến hoá?" Nhất Diệp và Vũ Quân liếc nhìn nhau.
"Ý con là tiến hoá thành sáng thế chi đằng?" Vũ Quân còn nhớ rõ Nhất Diệp đã nói với anh về thân thế Tiểu đằng yêu, bản thân Tiểu đằng yêu là nhánh của sáng thế chi đằng, tồn tại vì chủ thể, cùng một thế giới không có khả năng tồn tại hai sáng thế chi đằng, cho nên Tiểu đằng yêu chỉ sinh trưởng giống như một gốc cây bình thường.
Bây giờ Tiểu đằng yêu tiến hoá, ý nghĩa của việc này gần như làm mọi người không tưởng tượng nổi.
"Không sai" Vân Hoạ gật đầu nói, "Xem ra cây sáng thế chi đằng lớn kia chưa hoàn toàn chết đi, vẫn bảo lưu sức mạnh truyền thừa".
"Sức mạnh truyền thừa?" Mọi người đồng thời nhìn về phía Vân Hoạ.
Cô bé Vân Hoạ trưng gương mặt nhỏ đáng yêu nghiêm túc giới thiệu, "Lúc trước con đã có nói, khi sáng thế chi đằng dự cảm được nguy hiểm, để đảm bảo thế giới không sụp đổ sẽ tự tách ra một nhánh cây, để nó sinh trưởng đến mức độ nhất định rồi sẽ tiến hành truyền thừa sinh mạng".
"Sau khi truyền thừa lại, sáng thế chi đằng mới sẽ có thể thay thế vị trí của cây kia, chống đỡ toàn bộ thế giới" Vẻ mặt Vân Hoạ khi nói tới đây bỗng nhiên kích động lên, "Nhưng cây hư không chi đằng này, rõ ràng đã bắt đầu khô héo từ rất lâu trước đây, thế giới nguyên bản của nó đã không còn tồn tại, nếu lúc này nó tiến hành truyền thừa thì sẽ..."
"Sẽ làm sao?" Bạch Vũ vội vàng la lên.
"Chúng ta có lẽ sẽ có thể tận mắt chứng kiến một thế giới mới ra đời đó" Vân Hoạ kích động nói, "Mọi người nhanh hấp thu đi, sáng thế chi đằng là thần vật của trời đất, sức sống của bản thân nó vô cùng lớn, có thể chống đỡ được sự tồn tại của thế giới, sức sống tràn ra ngoài này với nó mà nói chỉ như con trâu mất một sợi lông thôi, còn đối với tu giả thì lại là cầu mà không được".
Nghe Vân Hoạ nói xong thì ngoại trừ Bảo Bảo chưa hiểu rõ lắm thì những người còn lại đều ngơ ngẩn.
Tiểu đằng yêu đang tiến hoá thành sáng thế chi đằng, sau đó còn sáng tạo một thế giới mới? Vậy tiểu đằng yêu đâu, cuối cùng cô ấy sẽ là một cái cây hay là cả cái thế giới?
___
"Ngài đang làm gì với con?" Tiểu đằng yêu phát hiện bản thân bỗng nhiên kỳ quái, trong cơ thể hình như tràn ngập sức mạnh không dùng hết, loại sức mạnh này rất thoải mái nhưng lại làm cô bất an, cô cảm thấy thân thể mình đang biến hoá.
Giống như để xách minh suy đoán của cô, trong cơ thể năm mới mọc là một chiếc lá bỗng nhiên mọc từng chiếc, từng chiếc lá mới, giống như chỉ trong một hơi thở, cành khô chỉ có vài chiếc lá bỗng mọc đầy một đống lá cây".
"Lá cây của con? Lá cây của con?" Tiểu đằng yêu kinh hô ra tiếng.bg-ssp-{height:px}
"Đây là lá sinh mệnh, trong cơ thể con có bao nhiêu chiếc lá như vậy thì tức là thế giới con chống đỡ có thể ra đời từng đó sinh mệnh" Âm thanh già nua lại lần nữa vang lên.
"Ý là gì?" Tiểu đằng yêu lớn tiếng hỏi, "Tại sao lại bảo con chống đỡ thế giới?"
"Từ khi con bắt đầu tiến vào đây, ta đã bắt đầu truyền thừa sinh mệnh cho con. Ta đem toàn bộ sức mạnh còn lại truyền lại cho con, đem toàn bộ tri thức của ta truyền lại cho con, cũng đem con của ta giao lại cho con" Âm thanh già nua nói.
"Muốn con thay ngài biến thành Thương Lam sao?" Tiểu đằng yêu hỏi.
"Sẽ không, thế giới do con sáng tạo chính là con" Thương Lam nói.
"Nhưng mà... con không muốn biến thành vật dẫn thế giới" Tiểu đằng yêu cự tuyệt, "Con muốn làm một gốc cây bình thường".
"Sinh ra là sáng thế chi đằng thì bản thân không có lựa chọn" Thương Lam nhớ lại.
"Con muốn ở bên cạnh bạn bè con, muốn cùng bọn họ tu luyện, cùng nhau mạo hiểm, cùng nhau phi thăng" Tiểu đằng yêu nói.
"Phi thăng, nhưng thế giới cao cấp cũng là do sáng thế chi đằng tạo ra, chẳng qua thời gian tồn tại của bọn họ lâu hơn mà thôi" Thương Lam nói, "Tu vi của con rất thấp, những tu sĩ ở thế giới bên ngoài có thể phi thăng đến Thương Lam giới có tu vi cao hơn con rất nhiều".
"Ý ngài là gì?" Tiểu đằng yêu có chút khó hiểu.
"Thế giới do ta sáng tạo cao cấp hơn nhiều so với thế giới con đến, chắc là nơi mà mọi người muốn phi thăng đến chính là nơi giống Thương Lam giới" Thương Lam nói.
"...." Tiểu đằng yêu hết chỗ nói, chờ một lát rồi lại hỏi, "Chẳng phải ngài cũng sụp đổ sao".
"Con có biết tu sĩ phi thăng đến cuối cùng sẽ là gì không?" Thương Lam hỏi.
"Chân tiên?" Tiểu đằng yêu nói.
"Chân tiên? Ở Thương Lam giới đã từng có mấy trăm vị chân tiên" Thương Lam nói, "Những thần hồn trên người ta cũng có cái đã từng là chân tiên".
"Thành chân tiên cũng sẽ chết?" Tiểu đằng yêu kinh ngạc hỏi.
"Trên thế giới không có gì tồn tại bất diệt, cho dù là Thiên Đạo thì đến một ngày con người không còn thờ phụng Thiên Đạo nữa thì Thiên Đạo cũng sẽ biến mất" Thương Lam nói.
"Có thế giới như vậy sao?" Tiểu đằng yêu hỏi.
"Ai mà biết được, chắc là sẽ có" Thương Lam nói.
"Vậy... tu sĩ tu luyện đến cuối cùng sẽ là gì?" Tiểu đằng yêu lại hỏi.
"Là thần, là người phát ngôn của Thiên Đạo" Thương Lam nói, "Thứ gọi là thần thật ra cũng không phải dạng tồn tại cuối cùng, chẳng qua là dù cho bọn họ tu vi có cao hơn nữa thì cũng không thể phi thăng tới thế giới nào nữa, cho nên chân chính chống đỡ toàn bộ giới tu tiên chính là sáng thế chi đằng, nếu thiếu thế giới cao cấp thì tu sĩ đạt tới cấp cuối cũng không thể phi thăng, như vậy bọn họ sẽ bị nhốt lại ở thế giới đó đến khi sinh mệnh hao hết".
"Nếu ta không cảm nhận sai thì con đến từ Phù Sinh Giới đúng không" Thương Lam hỏi.
"Đúng vậy" Tiểu đằng yêu thành thật gật đầu.
"Phù Sinh Giới cũng từng là thế giới liên tiếp của ta" Thương Lam nói, "Nếu ta không đoán sai thì từ sau khi ta sụp đổi, số lượng tu sĩ của Phù Sinh Giới phi thăng giảm mạnh, thậm chí đã từng một lần đứt tiên đồ".
"Chuyện này con không biết, con mới phi thăng lên không lâu" Tiểu đằng yêu nghĩ nghĩ lại nói, "Ý của tiền bối có phải là nếu con kế thừa thế giới của ngài thì số lượng tu sĩ phi thăng của Phù Sinh Giới sẽ tăng lên không?"
"Cái gọi là tiên đồ thật ra là thứ kết nối thế giới với thế giới. Con quy định phép tắc cho thế giới của con, sau đó thu hẹp khoảng cách của con với thế giới khác thì có thể mở ra tiên đồ" Thương Lam nói, "Cái gọi là ý thức của thế giới chính là ý thức của con, con muốn cho ai phi thăng thì có thể cho họ phi thăng".
"Nghe thật là ghê gớm nhưng con vẫn không nghĩ sẽ trở thành một thế giới" Tiểu đằng yêu nói.
"Bởi vì con sợ hãi cô đơn? Con sợ mình sau khi trở thành thế giới sẽ không có bạn bè nữa?" Thương Lam hỏi.
"Dạ" Tiểu đằng yêu gật đầu.
"Nhưng con có nghĩ rằng nếu không có nhiều thế giới thì những người bạn của con sẽ không có tiên đồ mà chết đi không?" Thương Lam nói.
"Nhưng mà..."
"Con không cần vội vã cự tuyệt ta, tuy rằng ta đã truyền thừa cho con nhưng nếu con không muốn hoá thành thế giới thì không ai có thể bắt ép con" Thương Lam nói, "Con đi gặp sáng thế chi đằng của Phù Sinh Giới một lần đi, nói chuyện với nó một lần rồi sau này lại tới cho ta đáp án".
"Phù Sinh Giới...." Tiểu đằng yêu đang muốn hỏi tại sao phải đi tìm sáng thế chi đằng của Phù Sinh Giới, nhưng còn chưa dứt lời thì một luồng sáng hiện lên trước mắt, sau đó Tiểu đằng yêu liền tỉnh lại.
"Tiểu đằng yêu, cậu thế nào rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?" Bạch Vũ vọt tới hỏi.
"Tớ không sao" Tiểu đằng yêu ngơ ngác lắc lắc đầu, cô quay đầu nhìn vào tầm mắt lo lắng của Nhất Diệp và Vũ Quân thì bỗng có chút bất an.
Lạ thật, tại sao cô lại bất an, tại sao bỗng nhiên lại sinh ra cảm giác này.