Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chỉ là một bộ phim chiếu ngoài trời() ở quảng trường mà thôi, hơn nữa ngày đó còn có anh trai và Lâm Ngôn nữa!" Nam Viên đột nhiên bị Tần Thu gọi về, giọng điệu của Tần Thu trong điện thoại dọa hắn nhảy dựng.
() Chắc kiểu thế này á
Chạy thật nhanh đến nhà Tần Thu.
Kết quả Tần Thu vừa nhìn thấy hắn liền bắt đầu cười lạnh, cho đến khi hắn bị dọa ra một thân mồ hôi, mới hỏi: "Lâm Nặc là ai?"
Nam Viên trong phút chốc không phản ứng kịp.
Sau đó Tần Thu lại hỏi hắn một câu: "Các người vì cái gì xem phim cùng nhau?"
Nam Viên lúc này mới phản ứng được người Tần Thu hỏi là ai, vội vàng phủi sạch quan hệ.
Tần Thu hừ lạnh một tiếng, kỳ thật cậu biết, Nam Viên làm sao có thể có quan hệ gì với nhóc kia. Cậu hiểu Nam Viên, cũng tin tưởng tình cảm của bọn họ, nhưng dục vọng chiếm hữu của Omega rất đáng sợ, biết có Omega mơ ước Alpha nhà mình, Tần Thu không có khả năng không tức giận.
Nam Viên là người của cậu.
Ai cũng đừng hòng tư tưởng đến.
Đương nhiên, Nam Viên rất ưu tú, Tần Thu biết, có rất nhiều người thích Nam Viên, nhưng dám làm trò trước mặt cậu như vậy, còn dám uy hiếp cậu, Lâm Nặc vẫn là người đầu tiên.
Dũng cảm có thừa, nhưng đầu óc không sử dụng tốt.
Nam Viên rốt cuộc cũng bắt được cơ hội, một tay ôm Tần Thu vào trong ngực, phóng ra tin tức tố nồng đậm, trấn an cảm xúc của Omega nhà mình.
Nam Viên ôm Tần Thu, có chút bất đắc dĩ: "Em gặp cậu ta? Cậu ta nói gì với em?"
Quanh người Tần Thu được tin tức tố ôn nhu của Alpha bao lấy, theo bản năng dúi đầu vào hõm vai Nam Viên, muốn gần thêm một chút.
"Cậu ta thích anh?" Tần Thu hỏi ngược lại.
Nam Viên bất đắc dĩ gật đầu: "Từng tỏ tình với anh, bất quá cậu ta là Omega. . . . . . Còn là em trai của Lâm Ngôn. Nếu không phải anh trai cản anh, anh suýt nữa cho cậu ta một vé thăm viện."
" Phốc ha ha!" Tần Thu nghe vậy, nhịn không được cười lớn, chôn đầu ở hõm vai Nam Viên cười đến run người, Nam Viên theo bản năng xoa nhẹ mái tóc mềm mại của Tần Thu.
Tần Thu ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Nam Viên: "Em cũng là Omega, anh cũng muốn đánh em sao!"
Nam Viên không trả lời.
Chỉ là chậm rãi tiến sát tới Tần Thu.
Nhận được sự ngầm đồng ý của Tần Thu, hôn lên đôi môi mê người kia, trên tay cũng hơi dùng sức, qua một lúc lâu, mới ở bên tai Tần Thu, chậm rãi nói nhỏ: "Cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới, anh chỉ muốn đè em."
Tần Thu cười khúc khích, cực kỳ rạng rỡ.
"Về sau nếu gặp lại Lâm Nặc, muốn đánh liền đánh, không cần nương tay!" Tần Thu ghé vào trong ngực Nam Viên, nói: "Nếu anh Nghi cản anh, em giúp anh cản anh Nghi lại!"
"Được."
Hai người ôm nhau trong chốc lát, cũng không làm cái gì, chỉ là da chạm da, trong mũi đều là tin tức tố của đối phương, đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.
Nam Viên mở di động, tìm bộ phim mới nhất.
Cúi đầu hỏi Tần Thu: "Muốn đi xem phim không?"
Tần Thu nhìn qua, phim tình cảm, không tồi, không tồi!
Nam Viên nhìn giới thiệu phim, nói: "Là phim mới của Lý đạo, mới công chiếu ngày hôm qua, diễn viên chính là Hứa Giang và Diệp Chức Vân, hẳn là không tệ!"
"Diệp Chức Vân?" Tần Thu nhìn cái tên này, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhăn mày, chỉ vào ảnh chụp của nữ diễn viên, chất vấn Nam Viên: "Cô ấy không phải đại tỷ của giới giải trí bị anh hung hăng từ chối trong truyền thuyết sao?"
Nam Viên thở dài.
"Tin nhảm, đều là tin nhảm! Lúc trước anh và cô ấy từng hợp tác trong một bộ phim, nhà sản xuất mượn bọn anh để tuyên truyền phim. Anh và cô ấy một chút quan hệ cũng không có, kỳ thật cô ấy đã có người yêu, hơn nữa cô ấy đã bị người yêu đánh dấu, nghe nói cuối năm còn chuẩn bị kết hôn."
Tần Thu cả kinh, lại nhìn thoáng qua ảnh chụp của Diệp Chức Vân.
"Cô ấy bị đánh dấu?" Tần Thu khó có thể tin, "Sao một chút tiếng gió cũng không nghe được, cô ấy chính là đại tỷ của giới giải trí đó! Tạp chí bát quái chẳng lẽ không thấy hứng thú sao?"
Omega sau khi bị Alpha đánh dấu, tuy rằng có thể dựa vào thuốc ức chế áp đi tin tức tố trên người, nhưng ít nhiều cũng sẽ có biến hóa. Nếu Alpha khác phóng tin tức tố với Omega, Omega bị đánh dấu sẽ không bị ảnh hưởng, mà trong thân thể người nọ, tin tức tố của Alpha đánh dấu người đó còn có thể tự động phản công.
Cho nên rất dễ bị người phát hiện.
Diệp Chức Vân là đại tỷ đang nổi trong giới, chuyện cô ấy bị đánh dấu, vậy mà đến bây giờ một chút tiếng gió cũng không có?
Nam Viên thật ra biết một chút nội tình: "Vị kia nhà cô ấy, không phải người trong giới, nhưng thực lực rất mạnh, là hắn đem tin tức áp xuống."
Tần Thu hiểu được gật đầu, lúc này đã thông suốt.
"Vậy có muốn đi xem không?" Nam Viên nói.
"Xem chứ!" Tần Thu đương nhiên nói.
Nam Viên gật gật đầu, tiện tay đặt hai vé, hai người bọn họ đều là người của công chúng nên chọn vị trí ở nên ít người nhất.
Tần Thu nhìn Nam Viên đặt vé, bắt đầu cười ngây ngô.
Nhóc Lâm Nặc kia chỉ là cùng Nam Viên xem một bộ phim ngoài trời, hơn nữa còn có Nam Nghi và Lâm Ngôn đi theo, đã khiến cái đuôi của cậu ta vểnh lên tận trời, nếu cho cậu ta biết mình chuẩn bị cùng Nam Viên đi xem phim tình cảm, còn là ở vị trí ít người, chỉ có hai người bọn họ, có phải sẽ bị tức chết không?
Phim chiếu vào buổi tối, trước khi đi phải ăn cơm chiều đã.
Ban ngày Tần Thu bị Lâm Nặc chọc giận, tâm tình vốn không tốt, nhưng được Nam Viên dùng buổi tối bồi đi xem phim, thuận lợi hóa giải nỗi buồn của cậu.
Tâm tình chuyển biến tốt, Tần Thu quyết định tự mình xuống bếp.
Nam Viên có chút ngạc nhiên, lúc còn học đại học, Tần Thu sẽ không nấu cơm, dĩ nhiên hắn cũng vậy, cho nên mỗi lần hẹn họ đều sẽ ra ngoài ăn cơm.
"Anh khinh thường ai đó! Tốt nghiệp đã ba năm, anh có thể trở thành ảnh đế, em còn không học được nấu ăn à?" Tần Thu xắn tay áo. lấy nguyên liệu nấu ăn vừa mua mấy hôm trước từ trong tủ lạnh ra, vào phòng bếp.
Tần Thu trước kia quả thật sẽ không nấu cơm, cũng không muốn học. Nhưng có một lần tham gia tống nghệ, bị yêu cầu nấu cơm, cuối cùng làm ra thành một bàn hắc ám khiến Tần Thu ôm bụng ba ngày, thiếu chút nữa nhập viện. Sau đó Tần Thu hạ quyết tâm, nghiêm túc học nấu ăn. Tuy rằng mùi vị chả ra làm sao, nhưng ít ra cũng ăn được.
Trong phòng khách, Nam Viên ngồi trê sô pha, nhìn Tần Thu mặc tạp dề, ra ra vào vào phòng bếp, thỉnh thoảng còn mang ra một dĩa thức ăn.
Bỗng nhiên cảm thấy, Tần Thu như vậy, thật sự khiến người ta cảm giác được một loại hương vị của gia đình.
Ấm áp, dịu dàng.
Làm cho người ta càng muốn yêu thương cậu hơn.
Nam Viên cúi đầu ngây ngô cười, cảm thấy nên tiến hành kế hoạch cầu hôn sớm một chút mới được, một người vợ tốt như vậy, huống chi cấm dục cũng không phải biện pháp tốt? [Lòi đuôi rồi nha anh trai, mục đích chính đây phải không hả]