Ngay khi xe đạp thắng,,,, Anh đã bế Tinh chạy vào viện,,,, các cô y tá đã chạy đến giúp cậu,,,, và chuyển Tiểu Tinh vào phòng cấp cứu,,,, hơn nữa tiếng sau,,,, bác sĩ bước ra,,,, Thiên Anh lao tới,,,,,
-Vợ tôi bị sao vậy? tình trạng hiện giờ đã ổn chưa?,,,,,
-Vợ cậu ngấc là do bị kiệt sức,,, và cô ấy đã mang thai được tuần rồi,,,, cậu nên cẩn thận trong việc chăm sóc vợ mình,,,, đừng để cô ấy bị tình trạng tương tự,,, không tốt một chút nào cho cả mẹ và thai nhi,,,,
-Vợ tôi,,,, có thai sao?
Sự vui mừng dâng tràn trong lòng Anh,,, cậu sắp được làm ba,,, cậu xiết lấy tay bác sĩ hỏi lại lần nữa,,, đôi mắt run lên vì hạnh phúc,,,,,,
-Vâng,,,, nhưng hình như vợ cậu đang bị trầm cảm mức độ nặng,,,, điều đó rất nguy hiểm,,,, tình trạng xấu nhất sẽ dẫn đến xảy thai hoặc sinh non,,,, thể chất của vợ cậu rất yếu,,,, nếu trong vòng tuần,,,, cậu không thể cải thiện được tình trạng bệnh của vợ cậu,,,, tôi e rằng phải phá bỏ thai nhi để cứu lấy thai phụ,,,,
-Hai tuần sao???
Mọi sự hạnh phúc vụt tan biến,,,, sẽ phải mất đi đứa con đầu tiên của cậu sao??? giọng cậu run,,,, tay đã buông thõng,,,,
-Vâng,,,, vì nếu thai nhi lớn hơn tháng,,, phá bỏ sẽ có nhiều hệ lụy về sau,,,
-Được rồi,,, tôi biết rồi,,,, cảm ơn bác sĩ,,,, tôi có thể vào cùng vợ tôi không?
-Được,,, cậu vào đi,,,, cố gắn lên nha,,,,
Bác sĩ đặt tay lên vai Anh rồi đi khỏi,,,,
{sự trăn trở của vị bác sĩ chuẩn trị cho Tinh vào vài tháng trước là do ông đã phát hiện một phôi thai chỉ mới vài ngày tuổi, tình hình Tiểu Tinh thì rất tệ, nên ông đắn đo mãi và quyết định không nói ra,,, khả năng phôi thai có thể sống sót là rất thấp,,, nên thà là đừng hy vọng.}
Thiên Anh bước vào,,, thì thấy Tinh đã tỉnh và ngồi nhìn ra cửa sổ,,,,bg-ssp-{height:px}
-Em tỉnh rồi à,,,,
-ừ,,,,
Từ ngày hôm ấy, đây là tiếng nói đầu tiên Tinh mở lời,,,,,, nhưng chỉ là chữ “ừ” lạnh nhạt,,,,,
-Hỳ,,,, cuối cùng em cũng chịu nói chuyện,,,,, [Thiên Anh cười trong chua xót,,,]
-Em đã nghe bác sĩ nói cả rồi,,,, vì con em sẽ cố vượt qua,,,,,
-Nói,,,, nói vậy là,,,,,, [niềm hy vọng nhỏ nhoi hình thành trong Anh,,,, cậu rất mong nghe câu,,, “em sẽ tha thứ cho anh lần này,,,,”]
-Là em sẽ dần trở lại cuộc sống bình thường,,,, nhưng còn anh,,,, em không có cách khiến mình quên đi những hình ảnh đó,,,,
-Em sẽ mãi không tha thứ cho anh sao?
-Không hẳn,,,, nhưng sẽ không phải lúc này,,,, giờ em muốn tập trung cứu lấy con,,,,
Mọi người khi đã biết chuyện,,,, đặc biệt là bà Thiên,,,, cưng chiều mà thương yêu Tiểu Tinh hơn cả mọi người trong nhà,,, và cương quyết đón cô về nhà để mà chăm sóc,,,, những chuyến đi,,,, những công việc bà đều gạt bỏ,,,, giờ bà chỉ ở nhà cùng với Tinh như hình với bóng,,,, Tinh cũng vui khi được mẹ chồng thương yêu,,, tình trạng cũng rất tốt,,, hai tuần trôi qua,,, sau khi kiểm tra lại thì kết quả rất tốt,,, thai nhi rất khỏe và đó là một bé trai,,,, và hiện tại,,, công việc của Tinh chỉ là ăn ngủ và thư giãn giải trí,,,,
Chỉ tội là Thiên Anh vẫn bị xa lánh và bơ đi,,,, tuy vẫn cùng một phòng,,, đêm ngủ cùng một giường vì lý do phải có người bên cạnh cô / để đảm bảo cô an toàn,,, ngay cả khi ngủ,,,, Anh ngày ngày buồn rầu lo lắng,,,, tuy vợ vẫn cho áp tai vào bụng trò chuyện cùng con,,, nhưng lại quy định,,, những lúc đó,,, Anh không được ôm lấy cô,,,, chỉ đơn thuần là trò chuyện cùng con thôi,,,,,thật là khổ cho Thiên Anh mà,,,, nhưng gần đây cậu đã có kế hoạch lấy lại lòng vợ,,, nên cũng có chút động lực sống,,,
Thêm tháng nữa trôi qua,,, Bụng Tiểu Tinh đã to ra trong thấy,,,, vì cô được bà Thiên vỗ béo hàng ngày mà ^^,,,,