Anh Mở Đường, Em Yểm Trợ (Thả Dây Dài, Câu Đại Thần)

Chương 42: Backspace

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi chiều chủ nhật, thành chiến vừa chấm dứt, Mông Hồng Thiên Hạ liện tập hợp ba phân hội của mình rủ thêm cả bang Mạn Đà La cùng chụp ảnh gia đình. Địa điểm là bãi đất trống bên cạnh đá truyền tống ở Yến Khâu. Lão Đại yêu cầu tất cả thành viên lên mạng phải có mặt, Bánh bao tự nhiên cũng đến.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Xếp hàng đi, dùng nút ‘đi thong thả’ sắp hàng chỉnh tề. Mẹ nó, người nào cưỡi ngựa thì đi xuống mau, không được mặc đồ thời trang, sau này biết ai ra ai . Trứng Trứng, sao ông còn còn ẩn thân, khốn kiếp, muốn chết phải không! Này này, không được dùng kênh trước mặt nói chuyện, lộn xộn lắm...

Trên YY cũng chỉ nghe tiếng Bang chủ đại nhân chốc chốc lại bảo bước lên trái, dịch qua phải, tiến tiến lùi lùi. Thù Tiểu Mộc xen lẫn giữa một đống ID, yên lặng nghe giọng nói thô lỗ kia bực bội chửi má nó trên YY.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tên Người Ngoài Hành Tinh kia, ông đừng uốn éo trước mặt Tiểu Cúc nữa, được rồi được rồi tất cả đứng yên, đừng nhúc nhích.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Mộc đi qua đứng bên cạnh Con Vịt.

Bánh bao yên lặng đi qua đứng bên cạnh Con Vịt.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Ừm, nhóc qua đứng bên cạnh Chân Phạm đi, bảo Chân Phạm buff cho nhóc chiêu Long trận, vì sao nhóc lại nhỏ xíu như vậy chứ...

Vì thế Bánh bao liền đứng bên cạnh Chân Phạm, cùng tổ đội Chân Phạm, được buff Long trận, nữ thích khách cuối cùng cũng cao lên được một chút.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Ông xã, em muốn đứng bên cạnh anh.

Giọng của Tiểu Lục vang lên trên YY, nũng nịu đến chảy nước nhưng Bang chủ đại nhân cũng không bị sắc đẹp che mắt:

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Đang chụp ảnh gia đình mà, cứ đứng nguyên tại chỗ đi, đợi lát nữa chúng ta chụp riêng nhé.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Dạ.

Chụp ảnh gia đình xong, mọi người bắt đầu chụp tự do. Bé Tiểu Lục bám dính lấy Bang chủ đại nhân, hai người chụp rất nhiều ảnh, hoặc ôm, hoặc cầu hôn, hoặc là ngồi sát vào nhau, vô cùng ân ái.

Thù Tiểu Mộc không thích tham dự những hoạt động như thế này, giống như cô cảm thấy YY rất là ầm ỹ. Nhưng cô vẫn ở lại giữa một đống ID—— những khoảng thời gian có thể danh chính ngôn thuận ngồi nhìn anh như vậy không nhiều lắm. Nên dù tốc độ mạng có chậm lại một ngàn bốn trăm giây, Bánh bao vẫn đứng yên tại chỗ—— tuy cô không cùng tổ đội với anh, nhưng ít ra hai người vẫn xuất hiện trên cùng một khung hình.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Mộc, đừng ngồi nữa, đến chụp một bức với sư phụ đi.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Ông xã, để em chụp với hai người.

Bánh bao liền cảm thấy mất hết hứng thú, cô ấn F2:

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thù Tiểu Mộc ] Em không chụp đâu, hai người chụp đi.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Ài, sao lại không hòa đồng thế, lại đây.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Người ta không muốn chụp thì thôi, không muốn chụp thì biến đi chỗ khác đi, choáng chỗ muốn chết.

Bánh bao không muốn tranh cãi. Không phải vì cô đột nhiên biến thành thánh mẫu, cũng không phải cô e ngại bang chủ phu nhân kiêu ngạo này. Chỉ là nếu gây ồn ào lên thì chỉ có Thánh Kỵ sĩ khó xử mà thôi.

[ Mông Hồng Thiên Hạ Thánh Kỵ Sĩ ] Tiểu Lục!

[ Mông Hồng Thiên Hạ Lục Mập Hồng Gầy ] Sao chứ?

Bánh bao liền rời khỏi Yến Khâu.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đừng để ý tới cô ấy nữa, chúng ta đi phó bản đi.

[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ mời bạn vào đội, đồng ý / cự tuyệt?

Bánh bao vào đội, hai người cùng đi phó bản cấp năm hai. Bánh bao rất hưởng thụ những khoảng thời gian ở bên cạnh anh như thế này. Đôi lúc cô cảm thấy tình yêu thật là vô lý khó chiều, cô cũng rất muốn trở lại những ngày vô lo vô nghĩ trước kia. Nhưng cho dù cô rời khỏi mảnh đất hoang này, lưu lạc đến chân trời góc bể, nỗi tương tư trong lòng vẫn triền miên dai dẳng không thôi.

Cho nên... dù mỗi ngày ở Mông Hồng Thiên Hạ dài như một năm, cô vẫn cố gắng trụ lại đến cùng. Chỉ để mỗi khi Thế lực chiến có thể nghe được giọng nói của anh, khi chụp ảnh thấy được ID cuả anh mà thôi.

Một khi đã bước đi... Thì không biết dùng lý do gì để trở lại.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Gần đây nhóc làm sao vậy? Không vui à?

Bánh bao yên lặng nhìn hàng mật ngữ màu tím kia cô đột nhiên rất muốn thổ lộ tất cả, giống như trước đây có thể tâm sự với anh mà không giấu diếm điều chi. Vì thế cô gõ vào khung hội thoại: sư phụ, em yêu anh, em không muốn làm đồ đệ của anh nữa. Sau đó bấm Backspace.

Sư phụ, em thích anh, vô cùng vô cùng thích. Backspace.

Sư phụ, nếu em nói rất muốn kết hôn với anh trong trò chơi, anh sẽ lấy em chứ? Backspace.

Thù Tiểu Mộc thật sự không biết nên nói gì, sư phụ ơi, pháp luật luôn khuyến khích thành khẩn sẽ được khoan hồng, nhưng nếu em thật sự thẳng thắn, em còn có thể ở lại bên cạnh anh sao...

Cho nên...

[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Đệ tử không sao.

Ai đó đã từng nói tình yêu sẽ làm cho con người ta hèn mọn, Bánh bao nghĩ có lẽ câu này không hẳn là sai.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Ngoan nhé, sư phụ biết có khi Tiểu Lục hơi quá đáng. Nếu nhóc không thích thì về sau lờ cô ấy đi, có chuyện gì cứ nói cho sư phụ. Không có sư phụ thì nhóc tìm bọn con vịt, Chân Phạm nhé?

[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Vỗ về ] Được rồi, đừng buồn nữa. Bình thường cũng nên giao lưu kết bạn nhiều một chút, nhóc không thể cứ ở một mình như vậy. Bằng không về sau không có sư phụ và Tử Điệp thì nhóc buồn chết mắt.

Bánh bao cảm thấy mắt nhòe đi, cô đột nhiên nghĩ nếu sư phụ mình cũng giống như mấy nam phụ hắt hủy nữ chính trong tiểu thuyết võng du thì tốt biết mấy. Bọn họ sẽ giúp đỡ nữ phụ khi dễ nữ chính, hãm hại nữ chính, thậm chí đuổi giết nữ chính. Như vậy có lẽ mình có thể sớm hết hy vọng, sẽ không co đầu rút cổ trốn vào góc nào đó, sẽ không vì một câu, một chữ vô tình của anh mà thần hồn điên đảo suốt cả ngày.

Nhưng anh lại hoàn toàn không có, kỳ thật từ trước đến nay anh vẫn luôn đối xử với cô như vậy. Thứ thay đổi, có lẽ chỉ là lập trường của cô mà thôi.

Hai người nhanh chóng kết thúc phó bản cấp năm hai, trên đài cao của BOSS Hàn Sương, Bang chủ đại nhân vẫn mang tất cả bí tịch cho đồ đệ nhà mình như cũ.

[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ dịu dàng ôm bạn.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Được rồi, sư phụ đi, chơi vui nha.

Trên màn hình chiến sĩ Hoang Hỏa cao lớn nhẹ nhàng ôm lấy nữ thích khách mảnh mai, chỉ là một động tác bình thường cũng đủ khiến Bánh bao thấy tim mình đau nhói.

Bánh bao rảnh rỗi lại đi chiến trường, ở Tây doanh lại thấy anh chàng Thiên Cơ mình dát đầy RMB lấp lánh kia, lại ở cùng một phe với anh ta. Bánh bao ẩn thân đi theo anh ta nhưng cũng không muốn giành giết người —— cô thực sự không biết mình muốn làm gì.

Trong chiến trường này có người vào để giết người, có người vào để đoạt cờ, có người tìm chút danh vọng. Mà Bánh bao, cô hoàn toàn không biết mình vào đây để làm gì. Có lẽ chỉ là muốn tìm một nơi đông người, để giả như mảnh đất hoang này chẳng tịch mịch đến thế.

Anh chàng Thiên Cơ ở sau khi dùng một cái phù Phản Ẩn rốt cuộc cũng thấy thích khách đi theo sau lưng mình:

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc : [ Híp mắt ] Lại là bạn sao?

Mà nữ thích khách chỉ ẩn thân đi theo anh ta, không nói lời nào.

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Tại sao lúc nào bạn cũng chỉ có một mình vậy, người trong Mông Hồng Thiên Hạ bỏ mặc bạn à?

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Thế nào, gia nhập Trác Tuyệt nhé?

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Tại sao không trả lời? Thất tình hả?

Mật ngữ liên tục hiện ra đầy cả màn hình, đối phương rốt cuộc cũng lên tiếng trả lời:

[ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Có ai từng nói với bạn là bạn rất phiền không?

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc : [ Ngậm miệng ] Đừng như vậy mà, thất tình có gì đáng sợ đâu. Với danh vọng của Thù Tiểu Mộc chỉ cần đứng trong đất hoang vung tay lên, đám đàn ông còn không sắp hàng từ Cửu Lê đến Yến Khâu sao?

Giọng điệu của Bánh bao cuối cùng cũng không lạnh lùng như vậy nữa:

[ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Bạn thì biết cái gì.

Anh chàng Thiên Cơ chém một đạo sĩ cưỡi ngựa chạy trốn:

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Bạn không kể cho mình thì đương nhiên là mình không biết gì rồi.

Một cung tiễn thủ bắn tên khiến Bánh bao mất trạng thái ẩn thân, Thiên Cơ dùng Điểu Trận tăng tốc, nhanh chóng bay qua cho đối phương một dép vào mặt. Trong khi hai người hỗn chiến Bánh bao dùng Tàn Ảnh kiếm kết thúc tánh mạng của tên cung tiễn thủ xấu số.

Bóng người trước mắt khiến Bánh bao đột nhiên cảm thấy quen thuộc, vì thế lời nói cũng không còn lạnh nhạt nữa:

[ Người xa lạ ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Bạn thích kiểu con gái như thế nào?

Bang chủ liên minh Trác Tuyệt lvừa mừng vừa sợ:

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Ờ thì trang bị tốt một chút, chói mắt một chút nè. Cô gái như vậy nếu không phải là nam giả nữ, bình thường đều rất cứng cỏi trưởng thành, độc lập tự chủ. Bạn đừng thấy mình thường cãi nhau ầm ĩ với mấy bạn nữ trong bang mà lầm, kỳ thật đàn ông mà, có ai mong bạn gái của mình bất tài vô dụng, chỉ biết làm nũng đâu?

Cho nên nữ chính Tiểu Bạch được yêu quý và trân trọng là vì các cô đều sống ở trong tiểu thuyết phải không?

(* Tiểu Bạch: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc chỉ các cô gái quá ngây thơ, ngô nghê.)

Thù Tiểu Mộc đi theo phía sau anh ta, từ Đông Doanh đến Lý Đảo, dọc theo đường đi lại không gặp phải kẻ địch nào. Bánh bao cảm thấy băn khoăn:

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Xuất Sắc Hơn Người: Nhưng nếu anh ấy kết hôn rồi thì sao?

Khi nhấn Enter gửi những lời này đi, Bánh bao đột nhiên nhớ đến những lời Thánh Kỵ Sĩ từng nói—— nếu nhóc thật sự muốn hạnh phúc, có đôi khi không thể quá để ý đến cái nhìn của người khác. Thế giới này có nhiều yêu cầu lắm, chúng ta không thể thỏa mãn tất cả mọi người.

Cho nên Bánh bao rất muốn thử một lần. Nhưng chỉ sợ dù cô sắm vai kẻ thứ ba trơ trẽn cũng chẳng tranh thủ được gì cho bản thân mình. sssssssssssssss

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio