"Lão đại có phải cũng từng chơi mấy app hẹn hò đúng không?"
"! " Trì Thần nghiêng đầu liếc nhìn bọn họ, sau đó nhìn về phía tôi, vừa nhìn vừa thở dài: "Chúng ta học chung trường cấp ba.
"
"Học cùng trường? Cậu cũng học trường trung học số Nam Dương?" Thú thực là tôi hơi sốc.
"Ừm.
"
Tôi đột nhiên nhớ ra khoảng hơn năm trước có một nhóm cựu học sinh, ai cũng điên cuồng add friend các thành viên trong nhóm, chắc lúc đó tôi đã add cậu ấy nhỉ?
"Sau khi add friend, chúng ta chưa từng nói chuyện với nhau sao?"
"Ch.
ết ti.
ệt, hai người đúng là có duyên với nhau.
"
"Lão đại, cậu quen Triều Triều lâu chưa?"
.
"! " Trì Thần không nói gì, chỉ lẳng lặng kéo tôi lên hàng thứ năm của Vương Giả, "Chơi game đi, nói nhảm lắm thế làm gì.
"
Tôi hơi mất tập trung khi chơi.
Tôi đang nhớ lại, liệu rằng tôi đã gặp Trì Thần ở trường trung học hay chưa?
Nhưng câu trả lời là chưa.
Nếu đã từng gặp, tôi chắc chắn sẽ không quên được.
Bởi cậu ấy rất đẹp trai, chắc chắn sẽ luôn là tâm điểm chú ý của mọi người.
Kết thúc một ván, Trương Vũ và những người khác nhìn tôi với vẻ mặt ngưỡng mộ.
"Giỏi thật đấy nha tiểu Triều Triều, em là em gái chơi Chùy Tử Thư (锤子姐) tốt nhất anh từng thấy đấy.
"
"Đúng vậy, những cô gái khác không phải đều thuộc kiểu hôm nay chơi Côn Tử Đan (混子鱼), mai lại chuyển sang Dao Dao Công chúa (瑶瑶公主) hay sao, tôi chưa từng thấy ai chơi ổn cả.
"
!
Tôi đỏ bừng mặt khi nghe thấy họ khen mình.
“Thực ra, trong ký túc xá của chúng tôi, mỗi khi chọn anh hùng, đều thừa lại tướng này.
”
“Nếu chơi với nhóm tôi, cậu có thể chọn bất cứ tướng nào cậu muốn.
” Trì Thần vốn đang im lặng lại đột nhiên lên tiếng.
Ồ……
"Đúng vậy, Triều Triều bé nhỏ à, Trì Thần của chúng ta là một người toàn năng đấy.
"
"Chơi với bọn tôi đảm bảo cậu sẽ không bị dính tí sát thương nào đâu.
"
"Cậu cứ đứng đằng sau bọn tôi là được.
"
"Nếu nguy hiểm hơn nữa thì trốn trong bụi cỏ, chờ bọn tôi xử lý hết chướng ngại vật rồi hãy đi ra.
"
!
Nghe họ trò chuyện, tôi chợt thấy vô cùng cảm động.
“Cảm giác được bảo vệ thật tốt.
” Tôi nói những lời này, thật sự xuất phát từ sâu trong lòng, rồi phát hiện bốn người đang nhìn tôi với vẻ mặt hoang mang.
“Tôi đang nói về trò chơi thôi,” tôi vừa cười vừa giải thích.
Tôi vừa nói xong thì điều khiển nhân vật Chùy Tử Thư lao xuống cầm búa đ.
ập thẳng vào đ.
ầu tên gi.
ặc phía đối diện.
Họ phá lên cười.
"Tiểu Triều Triều, cậu quá nhẫn tâm rồi, chừa chút đường thoát cho học sinh tiểu học phe đối phương đi mà.
"
"Ừ, thế này thì là ai bảo vệ ai?"
"Không, không, tất cả bọn tôi đều đang mong chờ tương lai Chùy Tử Thư sẽ cầm búa bảo vệ bọn tôi.
"
"Lúc tiểu Triều Triều đ.
ập cho phía đối phương một búa, tôi sợ hết cả hồn.
"
Lúc này, vẻ bề ngoài trẻ con của họ khiến tôi tự nhiên bật cười.
Tôi cũng dần dần buông bỏ cảnh giác và vui vẻ chơi game với họ.
Sau đó cả lũ lại kéo nhau cùng đi ăn tối.
Buổi tối họ đưa tôi về ký túc xá và còn hẹn lần sau sẽ tìm tôi tiếp tục chơi game.
Tôi vui vẻ gật đầu.
.
Những ngày sau đó, cứ tối nào có thời gian rảnh rỗi, Trương Vũ sẽ kéo chúng tôi vào hàng thứ năm trong nhóm.
Sau vài ngày cùng đánh game, mọi người ngày càng trở nên thân thuộc, và tôi hình như ngày càng thích trêu đùa họ.
Chỉ có Trì Thần là giữ được bình tĩnh khi chơi mà thôi.
"Tiểu Triều Triều, cậu thật là hài hước.
"
"Cậu chính là hạt dẻ cười của bọn tôi đấy.
"
"Cậu giỏi tấu hề như vậy, sao lại không đi viết truyện cười, tiểu thuyết hay gì đó đi.
"
Lúc ở cùng bọn họ, tôi luôn được khen đến đỏ mặt!
"Lần trước tôi xem trên trang web của trường, hạng nhất cuộc thi viết luận là cậu à?"
"Đúng rồi, tôi còn nhớ có tin tức gì ấy nhỉ, à à mối quan hệ giữa cậu với ai đó ấy, tôi đã từng lướt qua khoảng , lần.
"
!
Mọi thứ như ngưng đọng.
“Đó thực sự là hiểu nhầm thôi.
”
"Có phải lần trước ở cầu thang không! "
!
Khi nhắc đến Châu Mộ, tôi liền thể hiện sự kháng cự từ sâu bên trong.
“Câm miệng.
” Trì Thần đột nhiên ném điện thoại đi.
Cả ba ngay lập tức ngừng nói chuyện.
Cậu đứng dậy, đi ra cửa châm một đ.
iếu th.
uốc.
"Sao lão đại lại đột nhiên nổi nóng như thế chứ?"
"Tao cũng không biết.
"