GÓC NHÌN CỦA STANNARD BERWICK:
Tôi chao đảo trước lời suy đoán của anh lính trinh sát.
Chính là nó, tôi nghĩ vậy. Đó là lý do tại sao chúng tôi xuống đây. Sau khi chuyện này kết thúc, tôi có thể về nhà và ngủ trên một “chiếc giường thực sự”, ăn những món “sơn hào hải vị” chứ không phải những món để duy trì sự sống. Nhưng mà sao tôi lại sợ như thế?
“Chỉ huy, tôi có thể làm được.” Viên trinh sát buông một tiếng thở đau đớn. “Tôi sẽ cố thiết lập cổng dịch chuyển tức thời gần lối vào.”
“Cậu đã làm rất tốt rồi, Sayer.” Chỉ huy, Dresh, siết chặt cánh tay trinh sát trước khi ra khỏi lều.
“Thôi nào, chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi,” người phụ nữ tên Helen Shard khuyên nhủ, đi theo sau.
Tessia gật đầu tán thành, ra hiệu cho tôi theo sau. Nhưng tôi không thể.
Chân tôi bám chặt trên mặt đất, như thể cơ thể tôi đang chống đối lại việc theo sau họ sẽ dẫn tôi đến cái chết.
“Stannard, cậu ổn chứ?” Chỉ huy của tôi nghiêng đầu, nhìn tôi khi nhấc lều lên.
“À, tôi ổn.” Tôi nói vậy hơn hết là để thuyết phục chính mình.
Chúng tôi quay lại khu cắm trại nơi Tessia đang truyền lại tin tức của trinh sát.
“Cuối cùng!” Darvus rên rỉ nhẹ nhàng. “Tôi cũng có thể tắm nước nóng sau khi tất cả chuyện này kết thúc.”
“Ít nhất thì cậu có thể nói những thứ mà một đứa trẻ hư hỏng không nói không?” Caria lắc đầu khi tiến về lều của mình.
“Clgt? Mọi người đều đang nghĩ thế mà, đúng chứ?” Darvus quay sang tôi. “Nói với cô ấy đi, Stannard. Ông cũng chỉ mong được tắm nước nóng sau tất cả, đúng không?”
“À, ừ. Chắc chắn rồi.” Tôi đáp lại một cách ngớ ngẩn khi ngồi xuống với vũ khí phóng mana trong tay.
“Có gì bất ổn à, Stan?” Darvus hỏi, nhướn mày.
Buông một tiếng thở dài khó chịu, tôi đáp, “Không, tôi ổn. Tôi chỉ muốn chuyện này nhanh kết thúc.”
Thật là vô nghĩa khi nói bất kỳ điều gì. Darvus, Caria và Tessia đều là những pháp sư, chiến binh thiên tài. Họ không cần phải sợ trong những tình huống như này. Họ không hiểu được.
“Được rồi. Well, chúng tôi sẽ về trại và chuẩn bị. Samantha và Adam rốt cuộc cũng không biết gì về những thứ đang diễn ra,” vị chỉ huy tóc ngắn của Twin Horns tuyên bố khi các thành viên còn lại theo sau.
Vài phút sau khi Twin Horns rời đi, giọng nói của Dresh vang vọng qua hang lớn, cảnh báo mọi người về thông điệp của trinh sát. Chẳng mấy chốc, toàn bộ nơi này trở nên hỗn loạn khi hơn trăm binh sĩ chạy khắp nơi chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Bên cạnh tôi, Caria đã trang bị vũ khí chiến đấu cho mình, gồm một bộ giáp da nhẹ bao phủ những vị trí quan trọng trên cơ thể mà không làm cản trở khả năng di chuyển của cô ấy. Cô ấy nằm xuống, lê cơ thể khập khiễng theo những cách mà tôi cho là không thể nếu tôi không tận mắt nhìn thấy.
Darvus, ngồi đối diện tôi bên đống lửa, đang tung hứng những chiếc rìu nhỏ dùng để ném. Biểu hiện nhởn nhơ của đứa con nghịch ngợm thứ tư nhà Clarell đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt bình tĩnh và tập trung thường thấy trong các cuộc chiến nghiêm trọng.
Tôi quay sang chỉ huy của chúng tôi, Tessia, người trẻ nhất trong đội – kém tôi một tuổi, nhưng lại giỏi nhất. Cô ấy đã trang bị xong cho trận chiến rồi, thân hình thon gọn và săn chắc được tôn lên trong bộ áo giáp nhẹ. Chỉ huy của chúng tôi mặc một chiếc giáp bọc da bó sát bên dưới một tấm xích để bảo vệ ngực. Một mảnh kim loại uốn cong thanh lịch được trang trí với các thiết kế phức tạp đặt trên vai, kéo dài xuống cánh tay. Giáp bảo vệ cổ tay cũng có cùng kiểu dáng với giáp vai, hông và đùi.
Khi Tessia buộc tóc lại, để lộ phần gáy màu kem khiến tôi không thể không nhìn chằm chằm. Tôi cảm giác mặt mình nóng bừng lên khi hình ảnh của Tessia tự thiêu đốt vào bộ não tôi.
Tỉnh lại nào, Stannard. Đừng có đũa mốc đòi chòi mâm son. Hơn nữa cô ấy cũng đang yêu Arthur rồi. Tôi lắc đầu khi cố thuyết phục bản thân đếm số đạn mình có. Chúng tôi sẽ xuất phát trong vài giờ nữa, điều này giúp tôi có chút thời gian truyền phép thuật vào lõi quái thú.
Tôi có khoảng viên đạn sát thương thấp và lõi sát thương cao. Sau khi tính toán sơ bộ, tôi kết luận lại, chỉ cần khoảng viên sát thương thấp và viên sát thương cao nữa là đủ.
Ngước lên, tôi thấy các pháp sư bắt đầu chuẩn bị kết nối các cổng dịch chuyển để chúng tôi có thể đến nơi các trinh sát đặt cổ vật. Khi cánh cổng mở rộng, tôi cảm thấy trọng lượng cơ thể ngày càng nặng hơn.
Tôi đã làm tốt trong suốt tháng ở đây. Tuy nhiên, đây là một sự thật. Tôi đã chiến đấu với quái thú mana trước đó, nhưng đây sẽ là lần đầu tiên chiến đấu chống lại một con đột biến.
“Đến đây, Stannard. Cậu cũng nên giãn cơ đi. Sẽ rất tệ nếu đột nhiên bị chuột rút khi chúng ta đang chiến đấu.”
Giọng nói của Caria làm tôi rùng mình, đôi mắt sáng ngời nhìn tôi từ bên cạnh đống lửa khi cô ấy đưa tay ra.
Tôi nở nụ cười, nắm tay cô ấy. “Thoải mái lên.”
Sau khoảng tiếng, cánh cổng đã sẵn sàng và các đội tiến về phía đó, háo hức muốn trở thành những người đầu tiên bước qua. Tôi nắm chặt tay cầm của bệ phóng mana để giữ cho bản thân không run rẩy.
“Xuất phát,” Tessia tuyên bố cuối cùng. Một ngọn lửa bừng bừng trong đôi mắt ấy, sự quyết tâm tỏa ra từ từng cái lỗ chân lông.
“Vâng, thưa đội trưởng,” Darvus đáp, nở một nụ cười nham hiểm.
Chúng tôi tiếp cận cổng dịch chuyển tức thời có khả năng vận chuyển vài chục người cùng lúc.
“Sẵn sàng chưa?” Một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên trái.
“Sẵn sàng hơn bao giờ hết,” Tessia đáp, nở nụ cười tự tin khi nhìn Helen và binh sĩ của Twin Horns.
“Các đội tiên phong, hãy chuẩn bị tinh thần khi đến đó. Chúng ta không chắc có bao nhiêu quái thú mana ở đó.” Dresh hét lên bên cạnh cổng. Các đội mà ông ấy chọn trước đó sẽ dẫn đầu, các đội như chúng tôi sẽ theo sau, chiến đấu với bất kỳ kẻ nào ngáng đường cho đến khi trận chiến chính diễn ra.
“Tấn công!” Dresh gầm lên, vứt bỏ chiếc áo dài và dẫn đầu. Số người tập trung trước cổng dịch chuyển giảm dần khi các đội được trang bị vũ khí sẵn sàng.
Tessia, người đứng trước đội, nghiên đầu nhìn lại chúng tôi một lượt. “Tất cả chúng ta sẽ thoát khỏi cuộc sống này và ăn một bữa no nê thật ngon miệng. Được chứ?”
“Nhất trí!” Tất cả chúng tôi hét lên khi bước về phía cánh cổng phát sáng.
Tôi hét lên một cách điên cuồng khi tiến về phía cánh cổng, vừa kịp nhìn thấy một augmenter từ một trong các đội đi trước đang bị tấn công bởi một cặp Gnoll (thân loài gặm nhấm, đầu linh cẩu).
“Grannith!” người phụ nữ bên cạnh ông ấy hét lên trước khi một cặp gnoll khác nhảy lên người bà ấy.
Ngay lập tức tôi nhanh chóng lắp lõi sát thương thấp vào súng, Darvus đã sẵn sàng hành động. Với một cú nhảy mạnh mẽ, cậu ta đã thu hẹp khoảng cách và nhảy lên trên những con gnoll đang tấn công nữ pháp sư đã hét lên vì đồng đội đã chết của bà ấy.
Rút hai chiếc rìu ngắn ra khỏi lưng, cậu ta vung xuống trên không. Không khí xung quanh quay cuồng, hai thanh rìu của cậu ta được cường hóa bằng mana khi cậu ta hét lên dữ dằn.
Ngay lập tức, đầu của hai con gnoll bị cắt đứt. Máu chỉ chảy ra từ cổ của chúng một giây sau khi cậu ta kiểm tra trạng thái của nữ pháp sư Conjurer.
“Chết tiệt!” cậu ta thề, đá bay cơ thể bị chặt đầu xuống. “Bà ấy đã chết.”
“Nhanh lên, đừng ở một nơi quá lâu. Đi cùng nhau, nhưng chúng ta cần di chuyển xung quanh.” Tessia ra lệnh khi nhìn quanh chúng tôi.
Có vẻ như một nhóm gnoll và orc có cùng kích cỡ đang đợi chúng tôi rồi, vì mấy đội đi trước đều đang chiến đấu với quái thú mana.
Chúng tôi đang ở trong cái hang nhỏ bằng nửa khu trại chính. Trong tích tắc, tôi đã nghĩ chúng tôi đã đến trước những cánh cửa cao chót vót mà trinh sát đã suy đoán là có con đột biến, nhưng nhìn về phía trước, chỉ có một vào hẹp và tối dẫn đễn hành lang tối tăm.
“Stannard, bên trái cậu!” Giọng Caria vang vọng từ đằng sau.
Ngay lập tức, tôi quay ngoắt lại, lùi một bước, vừa kịp né cái đầu cùn của một thanh Halberd. Nâng bệ phóng mana vừa tầm ngực con Orc, bắn một lõi quái thú sát thương thấp, đốt cháy một lỗ ở trung tâm trái tim con quái thú.
Con quái vật vỡ vụn xuống sàn, làm rơi vũ khí với một tiếng uỵch nặng nề. Tôi không có thời gian nghỉ ngơi khi một con gnoll khác nhanh chóng tiến gần.
“Nhận lấy,” Caria hét lên. Cô ấy ghim chặt xuống đất như một khẩu pháo thần tốc khi cả hai nắm đấm ôm chặt vào ngực, sẵn sàng khai hỏa.
“Hahp!” Caria bùng nổ với tốc độ chóng mặt nhờ có sự trợ giúp của bục đất nhỏ mà cô ấy đã nâng lên để tạo đà tăng tốc độ của bản thân. Cô ấy đưa hai tay lên đầu, như thể muốn lao thẳng vào con gnoll đang đến gần, những ngón tay của cô như những múi giáo.
Với một tiếng nổ vang dội, chiếc găng tay của Caria đâm xuyên thủng dạ dày con gnoll có kích thước gấp đôi cô. Khi con quái vật mặt khuyển khổng lồ lúng túng, khuôn mặt kỳ cục của nó nhăn lại vì sốc, tôi giáng đòn cuối cùng với một lõi sát thương thấp khác.
Tiếp đất khéo léo trên đôi chân của mình, Caria lấy lại thăng bằng, gạt máu khỏi găng tay kim loại trước khi lao sang hướng khác.
Một tiếng gầm gừ đau đớn phía sau làm tôi chú ý. Quay lại, tôi thoáng thấy Tessia đang hạ gục một cặp Orc và gnoll. Cô ấy là một cơn vũ bão khi chém chết hết từ con thú này sang thú khác. Mỗi bước, mỗi cú chém đều có mục đích nhất định khi cô ấy lao vào chém những con gnoll như thể một bài nhảy được biên đạo chỉn chu.
Mỗi lần thấy cô ấy chiến đấu tôi đều không khỏi ngạc nhiên. Tôi luôn ghen tị với Darvus và Caria vì tài năng thiên bẩm của họ trong thao túng mana và năng lực chiến đấu, nhưng kỹ năng và thái độ của Tessia ở một level mà người ta chỉ có thể tôn kính.
“Đây là lúc ông làm mình trở nên hữu ích, đúng chứ Stannard?” Darvus gọi to khi cậu ta rút thanh rìu nhỏ ra từ hộp sọ của con Orc đã chết.
“Câm đi!” Tôi vặn lại với một nụ cười. “Có lẽ đã đến lúc xử gọn bọn này rồi!”
Tôi lấy ra một lõi quái thú lớn tỏa ra ánh sáng đỏ cam.
“Conjurer chuẩn bị khai hỏa!” Darvus hét to cảnh báo những chiến binh khác khi cậu ta bắt đầu xử lý nhóm Orc khác.
Những chiến binh còn lại biết phải làm gì khi những người tiên phong lùi ra sau, còn những người khác thì dụ kè thù của họ về phía hỏa lực của tôi.
Một người cộng sự khá đô con đã tiếp cận tôi và gật đầu đầy ý nghĩa khi anh ta cũng giơ gậy phép chuẩn bị. Ngay lập tức, một vài conjurer cũng tham gia và chúng tôi đều đã sẵn sàng tấn công, ngày càng nhiều con orc và gnoll bị dồn về phía trung tâm của hang động.
Một số con tìm cách tách khỏi nhóm đã nhanh chóng bị tấn công bởi những chiến binh Augmenter bảo vệ chúng tôi.
Hít một hơi thật sâu, tôi nạp lõi quái thú phát sáng vào bệ phóng mana của mình. Hướng vũ khí vào trung tâm đám groll và orc đang bảo vệ hang động của chúng, tôi chờ hiệu lệnh.
Một giọng nam trung trầm vang lên từ rìa nhóm khi một chiến binh đẩy một con gnoll đi lạc vào đám quái thú đang bị dồn lại. “Tất cả đã rõ ràng!”
Những conjurer xung quanh tôi đều thi triển những phép thuật mạnh nhất của họ vào đám đông khi tôi bình tĩnh chờ thời điểm thích hợp. Ngay khi câu thần chú cuối cùng bắn ra, tôi niệm câu chú của mình.
[Hell’s Prison] (Nhà tù địa ngục)
Cú giật của việc bắn quả cầu lừa to gấp lần cơ thể khiến tôi ngã ngửa vào tường hang. Quả cầu lửa đang cháy bắt đầu tăng kích thước khi lan về phía nhóm Orc đang cố trốn thoát, nhưng chúng không thể khi ngọn lửa và phép thuật của các pháp sư đã bao trùm chúng.
Khi ngọn lửa dần tắt đi, để lộ hài cốt của vài chục quái thú mana bị mắc kẹt bên trong, tạo ra làn sóng cổ vũ những chiến binh còn lại. Một vài con quái thú mana rải rác dễ dàng bị xử lý bởi những chiến binh augmenter, cho tôi vài phút để thở.
“Làm tốt lắm, tên pháp sư lùn kỳ lạ.” Darvus nháy mắt với tôi khi giúp tôi đứng lên. Có khoảng gấp đôi số quái thú mana so với số chiến binh, nhưng đến cuối trận, chúng tôi chỉ phải chịu thiệt hại gần chục sinh mạng.
“Đây là một chiến thắng áp đảo, bất kể cuộc tấn công bất ngờ của đội quân quái thú mana,” giọng nói của chỉ huy Dresh vang vọng khắp hang động. “Hãy để sự hy sinh của đồng đội trở nên có nghĩa và tiếp tục chiến đấu!”
Một tiếng reo hò nhiệt thành vang lên từ những chiến binh, gồm cả Darvus và Caria. Tess chỉ đơn thuần làm sạch lưỡi kiếm của mình và bọc nó lại với vẻ mặt trang trọng. Đôi mắt màu lam ngọc trống rỗng của cô ấy nhìn theo một elf được đưa trở lại cổng mà chúng tôi đã đi qua, và ngọn giáo lởm chởm nhô lên từ lưng của nữ elf vô hồn đó.
Tôi không biết liệu Tess có biết elf đó không, nhưng tôi không thể không đồng cảm với cô ấy.
Đây có thực sự là một chiến thắng nếu đối với một số người, trọng lượng của mười cái chết đó có ý nghĩa hơn chỉ một con số?