Ngày tháng , 《 Phượng hoàng phi thiên 》 chính thức đổ bộ các cụm rạp trên toàn quốc, đêm trước ngày chiếu, bộ phim này đã thu hút sự chú ý rộng rãi, ngoại trừ tên tuổi của đạo diễn và nam nữ chính, một nguyên nhân quan trọng khác chính là tin tức lan truyền ra ngoài, đây sẽ là tác phẩm đại diện cho Trung Quốc đại lục tham dự Oscar.
Dù là người không chú ý đến điện ảnh, cũng biết ba chữ "Oscar" kia đại biểu cái gì, mấy tháng trước Nghi Hi còn là diễn viên trẻ bị nghi ngờ về diễn xuất, quay đầu tự nhiên đã đảm nhiệm vai chính đánh vào Oscar, lên xuống trong lúc đó quá lớn, quả thực giống như đang nói đùa!
Bộ phim chắc thảm lắm đi? Nghe nói cô ta còn là vai chính tuyệt đối, ngay cả Lê Thành Lãng cũng chỉ làm nền, không ít người cảm thấy lại một bộ phim rác rưởi nữa ra đời. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người bị Oscar chấn trụ, cho rằng tốt xấu gì bộ phim vinh dự được tham gia giải thưởng điện ảnh danh giá nhất, chất lượng cũng sẽ không tệ đến vậy đi. Vả lại còn có Khương Bính Kỳ kiểm định, đại đạo diễn không phải thích nhất là dạy dỗ diễn viên sao? Nghi Hi dưới tay ông ấy, khả năng là sẽ có chút tiến bộ?
Bất luận là xem trọng hay là coi thường, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 cũng đúng hạn chiếu phim. Phim của Khương Bính Kỳ, khâu tuyên truyền trước giờ không cần lo lắng, hơn nữa sức hút cường đại của Lê Thành Lãng và Nghi Hi, doanh thu ngày đầu thuận lợi đột phá vạn. Chẳng qua đây cũng là ưu thế mà danh tiếng của toàn bộ ba người mang tới, doanh thu về sau ra sao quan trọng nhất vẫn là xem chất lượng bộ phim, cùng với cảm nhận của quần chúng nói chung.
"Xem xong 《 Phượng hoàng phi thiên 》, một bộ phim rất thần kỳ, hiện tại tôi còn chưa biết nên định vị nó thế nào. Nói là phim hành động võ hiệp, tiết tấu của nó lại chậm rãi thong dong thâm thúy, nói là phim văn nghệ, lại có nhiều nhân vật bản lĩnh như vậy trên màn ảnh. Đã nghĩ xông pha Oscar, phải thêm vào yếu tố nước ngoài yêu thích, nhưng bởi vậy, tổng thể bộ phim cũng biến đổi có chút khác lạ, không quá giống với ấn tượng của đại đa số khán giả về dòng phim võ hiệp."
"Một phần ba nội dung lúc đầu rất kiềm chế, nhưng là càng về sau càng sảng khoái, đại mạc hào hùng, trường kiếm chân trời, có một phần cảm giác của Hồng Kông giai đoạn đầu! Lê Thành Lãng đóng phim hành động vẫn đẹp trai như vậy, tuy rằng phân đoạn không phải đặc biệt nhiều, nhưng tỏa sáng tuyệt đối! Khi anh ấy chết tôi cũng khóc đến đui mù!"
"Trời ơi! Tôi thích Nghi Hi quá! Trong phim cô ấy quả thực quá lợi hại! Ai đặc biệt nói cô ấy diễn xuất kém! Nhân vật Kim Phượng phức tạp như vậy, nội tâm giằng xé, diễn xuất của cô ấy đã thể hiện ra toàn bộ!"
"Từ tâm như tro tàn đến điên cuồng thành ma lại đến triệt để tỉnh ngộ, mỗi giai đoạn tình cảm đều trật tự rõ ràng, Nghi Hi thật sự lột tả được nhân vật này! Hơn nữa cô ấy làm thế nào có thể đem tiểu thư đoan trang nhà quan kết hợp với hiệp nữ phóng khoáng hoàn hảo đến vậy? Không thể tin được người chân trước vừa luyện chữ, qua tay một cái liền dùng bút lông giết người là một!"
"Trước hình như đã từng thấy qua người trong ngành khen Nghi Hi, tôi nghĩ cô ấy thật sự có thể gánh được những lời khen đó. Tôi không phải người dễ dàng nhập tâm vào phim, nhưng nói thật, trong suốt quá trình xem, khi cô ấy tuyệt vọng tôi cũng ngột ngạt đến hốt hoảng, khi cô ấy hắc hóa thành ma, đại sát tứ phương, tôi cũng nghĩ theo đó thét lên! Hơn nữa không nghĩ rằng pha hành động của Nghi Hi cũng đẹp mắt đến vậy, nghe nói đã luyện từ sớm, rất tốt, cực thích diễn viên chịu dốc sức, xứng đáng để tôi bỏ tiền ra xem!"
"Tôi sai rồi, tôi không nên gọi Nghi Hi là Thẩm công chúa! Ngài bá khí như vậy, lột tả được nữ hoàng độc nhất vô nhị! Khẩn cầu ngài quân lâm thiên hạ đi!"
...
Đương nhiên, cũng không thể toàn bộ đều là lời khen, bộ phim này cũng tồn tại phê bình.
"Vài chỗ tiết tấu quá chậm, tôi thấy mà mệt mỏi đến buồn ngủ, toàn dựa vào mấy cảnh đánh đấm sau đó nâng cao tinh thần. Hơn nữa không hiểu nổi một bộ phim võ hiệp vì cái gì phải đặt tại thời dân quốc, thân thủ lợi hại như vậy làm gì không đi đánh giặc? Không khoa học chút nào!"
Về vấn đề tiết tấu, các diễn viên chỉ xem trong phút chốc đã phát hiện, hiện tại nghe được đề xuất của khán giả cũng không bất ngờ. Hơn nữa quả thật, đây chính là kết hợp với khẩu vị của nước ngoài, gây ra bộ phận thiết kế ngược lại lệch hướng với thẩm mỹ của người Trung Quốc, ví dụ như lúc Lâm Yến Đường thông báo cho Kim Phượng, đối thoại đậm phong cách Shakespeare.
Dưới tình huống đa số lời khen xen lẫn số ít lời chê, doanh thu 《 Phượng hoàng phi thiên 》 vững vàng bay lên, một tuần sau thuận lợi phá trăm triệu. Thành tích này xem như không tồi, nhưng so sánh với 《 Vị thứ chín 》sau ba ngày ra mắt liền phá trăm triệu mà nói, nhất thời có chút thực xin lỗi với quyết tâm muốn đánh vào Oscar.
《 Vị thứ chín 》 chiếu vào ngày tháng , lúc ấy 《 Phượng hoàng phi thiên 》 vừa mới chiếu được ba ngày. Là đạo diễn dòng phim hài nổi tiếng nhất Trung Quốc, gần như mỗi năm vào khoảng thời gian này Nhạc Tiểu Sơn đều có một tác phẩm gặp mặt khán giả, thu hút được một lượng lớn người xem trung thành, hơn nữa thời điểm này bẩm sinh là có lợi cho phim hài, 《 Vị thứ chín 》 vừa xuất hiện liền điên cuồng hút tiền, có thể dự kiến chính là người thắng lớn cuối năm nay.
Bộ phim kể về câu chuyện một tên lừa đảo gặp phải một kẻ đại lừa đảo, cô gái trẻ tuổi lừa gạt năm phạm phải vụ án, khi cô nàng đang tràn đầy lòng tin lựa chọn kẻ xui xẻo thứ chín, lại không cẩn thận bị cuốn vào một vụ lừa đảo quốc tế. Ảnh đế Tạ Phàm đóng con dê béo thứ chín này, bề ngoài là ông chủ của công ty du lịch Quế Lâm, thân phận thực sự lại là cấp cao của tập đoàn lừa đảo. Nghi Hi thì đóng cô gái chuyên đi lừa gạt, có tác dụng dẫn dắt câu chuyện cùng đẩy mạnh tình tiết, tuy rằng không nhiều phân cảnh như Tạ Phàm, lại không giống các "Nhạc nữ lang" trong quá khứ, tác dụng trong phim đều là bình hoa. Nhân vật của cô thông minh giảo hoạt rồi lại tự cao tự đại, trên người toàn là khí chất đường phố, cho rằng chính mình có thể thu phục hết thảy, lại không biết ở trước cáo già chân chính, chút tiểu xảo kia của cô căn bản là không đủ dùng.
Tổng thể cả phim là lừa dối rồi lại bị lừa dối, hài hước, tràn ngập ẩn dụ châm biếm. Tuy rằng cuối cùng qua thẩm tra, những kẻ xấu xa đen ăn đen đều nhận lấy kết cục báo ứng, toàn bộ đều bị bắt hết, nhưng không tổn hại đến mị lực của bộ phim chút nào, được coi là "Đỉnh cao mới của hài kịch Nhạc thị".
Cả tháng, thị trường điện ảnh trong nước chỉ có 《 Vị thứ chín 》 và 《 Phượng hoàng phi thiên 》 đem lại cảm giác tồn tại mạnh nhất, mà là nữ chính của bộ phim, Nghi Hi cũng lần đầu thực hiện được nguyện vọng độc chiếm màn ảnh, poster tại rạp chiếu phim từ lớn đến nhỏ đều là cô, làm cho người ta không muốn chú ý cũng không được.
Thật ra phần lớn nghệ sĩ, đều không thích cùng lúc chiếu cả hai phim. Trừ việc lịch trình có xung đột, phân luồng khán giả ra, cũng rất dễ dàng khiến cho mọi người sinh ra sự mệt mỏi với diễn viên đó. Mà lúc này nếu như tác phẩm của diễn viên đó không đủ khác biệt, còn có khả năng bị chửi là diễn y như nhau.
Nhưng Nghi Hi lần này bất đồng, Kim Phượng và cô gái lừa đảo là hai nhân vật không có bất kì điểm chung nào, lại đủ cá tính. Những khán giả nào sợ xem không hiểu Kim Phượng quá nhiều cung bậc cảm xúc, có thể theo dõi bộ phim kia của Nghi Hi với trạng thái hoàn toàn bất đồng, cũng có thể kết luận ra biểu hiện của cô.
Từ sảnh này đi ra, lại vào một sảnh khác, người trên màn ảnh cũng là Nghi Hi, cũng sẽ không có chút gì gọi là diễn kịch cả! Cái gì gọi là bản lĩnh? Đây chính là bản lĩnh!
" "Nữ vương hút tiền", "Ngôi sao trời sinh", "Chỉ có thể tự PK với bản thân" Hiện tại em có nhiều danh hiệu ghê ha?... Truyền thông thật là quá phô trương!"
Tống Chấp đem báo chí ném lên bàn, lắc đầu như thật. Ngồi đối diện với anh ta, Lê Thành Lãng thuận tay lấy tờ báo qua, khi nhìn đến dòng chữ to in đậm kia, khẽ nhướng mày.
Không trách phản ứng của bên ngoài lại lớn như vậy, ba ngày trước, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 thuận lợi thu về thành tích là triệu, 《 Vị thứ chín 》 thì doanh thu đạt tới triệu, thành tích khiến người ta kinh hãi như vậy, giúp Nghi Hi rửa sạch nghi ngờ về diễn xuất đồng thời, cũng lần nữa chứng minh giá trị thương mại của bản thân. Tuy rằng người chủ yếu gánh vác doanh thu của 《 Vị thứ chín 》 là Tạ Phàm, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 cũng có Lê Thành Lãng chia sẻ, nhưng dù là những kẻ đang nhắm vào cô cũng không thể không thừa nhận, ảnh hưởng của Nghi Hi trong tổng doanh thu mười mấy tỷ, không thể không đánh giá.
Số liệu mạnh mẽ trước mắt như vậy, rốt cuộc không còn ai dám nói sự nghiệp của cô đang thụt lùi, cách giải thích cho hành vi không nhận movie, chạy đi đóng drama trước đây lập tức bị thay đổi.
"Bởi vì Nghi Hi cảm thấy bản thân là nhờ đóng drama mới nổi tiếng, vẫn luôn rất thích hình thức phim này, hơn nữa Trung Quốc còn có rất nhiều địa phương không có rạp chiếu phim, cô ấy không nghĩ mất đi bộ phận khán giả này, cho nên trong kế hoạch là cách mấy năm sẽ trở lại đóng một drama."
Phía đại diện giải thích, tự nhiên cũng không có ai nghi ngờ, muốn biết, cách nói này ban đầu đều thuộc về Trương Tư Kỳ và Lư Yên! Qua bộ phim lần này, vị trí của Nghi Hi lần nữa bay lên, không chỉ bỏ xa Tống Phỉ Nhi cùng tuổi, ngang hàng với hoa đán sau Chu Bội Bội, thậm chí bắt đầu đuổi theo đại hoa sau !
Kết luận cuối cùng không phải do quần chúng khoa trương, mà là có căn cứ xác thực. Trước đó, bởi vì có 《 Vị thứ chín 》 cùng 《 Phượng hoàng phi thiên 》 - hai đại cường địch giáp công, phim mới của Hàn Mộng thành bia đỡ đạn không nói, ngay cả phim của Lư Yên cùng Phạm Tư Quân cũng bị đẩy xuống, thêm phòng bán vé cùng một chỗ mới miễn cưỡng vượt qua 《 Phượng hoàng phi thiên 》. Lập tức có truyền thông làm ra việc tốt "Tam đại hoa đán không địch lại tiểu hoa đán, để mặc Nghi Hi trở thành nữ thần phòng vé", làm hại Vương An Huệ không thể không đi chuẩn bị quan hệ giúp cô, tránh đắc tội quá nhiều người.
Nghi Hi ngồi bên cạnh Lê Thành Lãng, đắc ý làm mặt quỷ, "Em biết, anh đang gato với em. Simon Tống, sao nào, phim mới có lòng tin giành được ảnh đế không?"
Kiêu ngạo thành như vậy, Tống Chấp cũng nhìn không được, "Lê tiên sinh, quản bà xã nhà cậu được không? Tớ còn lớn hơn cậu, bảo em ấy tôn trọng tiền bối một chút."
Nghi Hi còn chưa kịp uy hiếp Lê Thành Lãng, liền thấy anh nhếch môi cười một tiếng, "Sợ rằng việc này có chút khó khăn, cô ấy mặc kệ tới đã tốt lắm rồi."
Tống Chấp không thể tin được, "Cậu bị vợ quản chặt vậy? Lê Thành Lãng tớ đây nhìn nhầm cậu rồi!"
Nghi Hi cầm cái gối che mặt, che chắn khóe môi không ngừng giương cao của mình, Lê Thành Lãng nâng cổ tay nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: "Thời gian sắp đến rồi."
Vừa nói xong, Nghi Hi cùng Tống Chấp đều sững sờ, sau đó vẻ mặt đều trở nên nghiêm túc. Hiện tại Bắc Kinh là buổi tối, ba người tập hợp ở cùng nhau không phải là rảnh rỗi nhàm chán, trên thực tế tối nay bọn họ còn có hạng mục quan trọng, đó là chờ đợi Oscar lần này công bố đề cử.
Cuối tháng năm ngoái, Viện hàn lâm khoa học và nghệ thuật điện ảnh của Mỹ đã công bố danh sách tất cả các phim nước ngoài phù hợp có tư cách tham gia, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 bỗng nhiên lọt vào trong, sau hai tháng rưỡi hôm nay, rốt cục danh sách cuối cùng cũng ra.
Tống Chấp nói: "Không biết bên kia Khương đạo diễn làm việc như thế nào, có thể vào được sao?"
Nghi Hi nói: "Đương nhiên Khương đạo diễn có nhân mạch, nhưng dù sao thì ông ấy cũng không phải đạo diễn lăn lộn trong Hollywood, muốn đánh vào người trong giới tại Mỹ phỏng chừng cũng không dễ, em cũng không biết... Dù sao, đều đến hiện tại, chúng ta cứ chờ kết quả chính thức."
Lê Thành Lãng liếc mắt nhìn cô, cô ấy nhún vai mỉm cười, cố ý làm ra bộ dáng nhẹ nhàng, nhưng vẻ mặt rõ ràng để lộ sự khẩn trương. Đương nhiên, làm sao có thể không khẩn trương? Là diễn viên quốc tịch Trung Quốc, với Hollywood phát triển phía trước, mong đợi lớn nhất của bọn họ với Oscar, đó là phim mình đóng nhận được vinh dự phim nước ngoài hay nhất. Dù có là diễn viên bình tĩnh, Thánh địa Oscar trước mặt, đều không thể bỏ qua kích động.
Khác với sự thấp thỏm của bọn họ, ngoại giới đối với lần "xung trận" này lại gần như là nhất trí không coi trọng. Truyền thông luôn luôn thích ca ngợi điện ảnh Trung Quốc, hơn nữa tham gia Oscar nhiều năm như vậy, chỉ có ba bộ phim thời kỳ đỉnh cao của Đàm Vệ Đông gồm 《 Năm tháng 》, 《 Nữ nhân châu Lương Sơn 》 và 《 Như hình với bóng 》 là được đề cử phim nước ngoài hay nhất, lại chưa từng đoạt giải. Mấy năm trước 《 Đoạt cung》 cũng thử qua, cuối cùng lại ngay cả vào vòng trong cũng không được, chỉ nhận được hai giải thưởng kỹ thuật. Liên tục gặp cản trở đến mười năm, đến hiện tại, mọi người gần như đều không còn trông đợi vào nó.
Tuy rằng 《 Phượng hoàng phi thiên 》 được đánh giá không tệ, chủ đề cũng khiến người tỉnh ngộ, nhưng không giống như 《 Một lần vĩnh hằng 》 trước kia được người trong nghề ca tụng. Ngay cả 《 Một lần vĩnh hằng 》 đều không thể làm nên chuyện, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 có thể làm được sao? Khương Bính Kỳ tự tin bừng bừng, chẳng lẽ cách nhiều năm như vậy, trái lại ông ấy cảm thấy bản thân có thể mò trúng khẩu vị của giám khảo Oscar?
Tống Chấp thấy không khí trong phòng có chút ngưng trọng, đề nghị: "Bằng không, chúng ta đi sang bên cạnh mở máy tính? Mới có thể thấy trực tiếp đi..."
Nghi Hi lắc đầu, "Trương Băng đang ở bên đó chờ kết quả, em ấy sẽ xem. Hơn nữa, phía nhà sản xuất nhất định có người để ý, nếu như được vào, sẽ gọi điện cho chúng ta..."
Cô còn chưa dứt lời, liền bị tiếng bước chân dồn dập cắt đứt, Trương Băng đột nhiên đẩy cửa ra, thở hồng hộc nhìn bọn họ. Nghi Hi không tự giác từ trên ghế sofa đứng lên, mắt không chớp đối diện cô ấy, vẻ mặt Trương Băng căng thẳng, ngay cả một nụ cười cũng không có. Lòng Nghi Hi cũng không nhịn được trầm xuống. Quả nhiên, vẫn là không được sao...
Trương Băng động động lông may, bỗng nhiên lộ ra nụ cười xán lạn, "Vào rồi! Tiểu Hi chúng ta vào rồi! Chúng ta được tham gia rồi!"
Nghi Hi sững sờ tại chỗ, bị cô ấy chạy tới ôm chặt, âm như gần như phấn khởi vang lên bên tại, "Chúng ta thành công rồi! Oscar! Tiểu Hi, chị phải đi Oscar!"
HẾT CHƯƠNG