Lê Thành Lãng hôm nay tại phim trường phát huy được Đàm Vệ Đông càng thêm tán thưởng, Nghi Hi liên quan cũng được khen, nói hình ảnh cuối cùng này hiệu quả vượt qua mong muốn của ông, lần này hai người đều biểu hiện trọn vẹn đặc sắc.
Nghi Hi rất cao hứng lại có chút chán nản, ban đầu cô nghĩ bản thân đã bị Liễu Cơ ảnh hưởng, mới nhớ tới một số chuyện trước kia, liền dứt khoát bắt lấy cảm xúc này đem nó phóng đại, đặt lên trên người nhân vật, cuối cùng mới diễn nên Liễu Cơ “dù phải chết cũng không hối tiếc” vô cùng chân thành kia. Nhưng không nghĩ tới Lê Thành Lãng sẽ vì vậy mà bị kích thích, lại thần kì, làm ra phản hồi kinh diễm như vậy, đem cảnh quay này nâng cấp càng trở nên phức tạp, càng khiến cho khán giả hiểu rõ ràng hơn!
Tuy rằng có thể kích thích ý chí chiến đấu của anh cô rất kiêu ngạo, nhưng nếu có thể ở trong phim có một phút như vậy cô nổi bật áp chế được Lê Thành Lãng cô sẽ càng cao hứng…
Được rồi, cô biết hiện tại ảo tưởng điều này còn quá sớm, con đường cô phải đi còn rất dài… QAQ
Một tuần sau Nghi Hi chính thức hoàn tất các cảnh quay, tối đó cô làm chủ mời mọi người ăn cơm, cảm tạ đoàn phim mấy tháng vừa qua đã chiếu cố. Sau khi bữa tiệc kết thúc một số người trở về nghỉ ngơi, những người còn lại tinh lực dồi dào lại ầm ĩ muốn đi hát, thế là mọi người cực kỳ kích động đi tới KTV, chuẩn bị thật tốt để hát.
Rốt cục kết thúc phần công tác này, Nghi Hi chắc chắn là nhẹ nhàng thở ra một cái, khi ăn cơm liền uống không ít, gần như là ai đến cũng không cự tuyệt. Cũng may cô trời sinh tửu lượng hơn người, thần chí vẫn còn tỉnh táo như vậy, chỉ là gò má hơi phiếm hồng, mặt phấn má đào, trông thật sự quyến rũ. Trương Tư Kỳ hát xong một bài liền đến ngồi bên cạnh, kéo vai cô qua liền giơ điện thoại di động lên, “Tới đây tới đây, chúng ta cùng chụp một tấm, đăng lên weibo. Chị đã nhiều ngày không cập nhật weibo!”
Cô ấy nói vậy khiến mọi người lập tức tỉnh táo, quần chúng nhao nhao lấy điện thoại ra, đăng weibo thì đăng weibo, gửi cho bạn bè thì gửi cho bạn bè, toàn bộ đều cúi đầu bận việc, để microphone vắng vẻ nằm ở chỗ ấy. Trương Tư Kỳ chụp xong một tấm, bỗng nhiên chuyển hướng, vẫy tay về phía Lê Thành Lãng, “Anh tới đây đi, một nhà ba người chúng ta cùng chụp một tấm.”
Một nhà ba người…
Nghi Hi biểu tình cổ quái, Lê Thành Lãng thận trọng nói: “Xin hỏi một nhà ba người của em là có ý gì?”
Trương Tư Kỳ xiêu vẹo trên ghế sofa cười đến không thở được, “Ai nha, anh nghĩ đi đâu thế, em ấy đúng là cô bé con, nhưng em cũng không đến nỗi già như vậy! Thái tử điện hạ cùng hai vị phu nhân, không phải một nhà ba người à!”
Lê Thành Lãng từ chối cho ý kiến, Trương Tư Kỳ nói: “Anh phải quý trọng nha, chờ đến ngày mai em ấy đi ròi, anh lại mơ tưởng được gặp phu nhân cũng không còn cơ hội, phải đến khi phim công chiếu mới có khả năng gặp lại… Ai nha đừng kì kèo nữa, mau tới đây, .. fan của em còn đang đợi đây! Anh không thể làm bọn họ thất vọng được!”
Nghi Hi nói: “Chị Tư Kỳ, vẫn nên để hai người chụp đi, fan đều muốn nhìn thấy hai người ở cùng nhau. Nếu em đến gần, nhất định sẽ bị photoshop đi!”
Lê Thành Lãng nghe vậy cười, đứng dậy đi tới, “Phải không? Vậy liền chụp một tấm đi.”
Nghi Hi không nói gì, Trương Tư Kỳ cười to. Vốn tưởng rằng anh sẽ ngồi xuống bên cạnh Trương Từ Kỳ, nhưng kinh ngạc là, anh lại chọn vị trí bên trái cô ngồi xuống. Trương Tư Kỳ biểu tình giống như mừng Tết đến, đem máy ảnh nhắm chuẩn ba người, “Đúng rồi. A, Thành Lãng anh lại ngồi gần vào một chút, Nghi Hi, cười đẹp mắt một chút! Tách!”
Chụp xong, Trương Tư Kỳ khẽ ngâm nga lạch cà lạch cạch gõ chữ, “Chúc mừng Tiểu Hi hoàn tất các cảnh quay, mọi người tới KTV ăn uống vui chơi, chúng tôi là cát tường tam bảo!” Kết hợp với tấm hình vừa chụp đăng lên.
Không đến ba phút, phía dưới liền bị bình luận bao phủ, trừ quỳ liếm nam thần nữ thần cùng khung hình, còn có fan hỏi em gái trong hình là ai, tấm hình lại đều có mặt cô, so sánh với Lê Thành Lãng lại giống như tiện thể. Có người đã xem buổi họp báo liền nhảy ra phổ cập, đem Nghi Hi và tên nhân vật đều khai báo, nhường lại cho cô một khoảng nhỏ.
Nghi Hi không nghĩ tới mình lại có may mắn được xuất hiện trên weibo của Trương ảnh hậu, còn được cô ấy xưng hô thân thiết như vậy, không khỏi vừa vui mừng lại lo sợ. Kỳ thật suốt mấy tháng chung sống, cô có thể nhìn ra Trương Tư Kỳ tuy rằng hào sảng rộng rãi, lại tuyệt đối không phải loại người ai cũng có thể tiếp cận, cô ấy cũng có cái giá của chính mình, chứng cứ khách quan nhất chính là cô ấy đối với Yên Như chưa từng nhiệt tình như vậy, so với hai người các cô là đối thủ trong phim còn nhiều hơn!
Chỗ nào của cô hợp khẩu vị của Trương ảnh hậu đây?
“Chao ôi, Nghi Hi em mở weibo chưa? Chúng ta cùng follow đôi bên.”
Nghi Hi lắc đầu, “Bởi vì việc tuyên truyền của em còn chưa chính thức bắt đầu, người đại diện bảo em chưa cần mở.”
“Cũng đúng, mồi nhử thích hợp càng có thể kích thích lòng hiếu kỳ của quần chúng, vậy chờ khi nào em mở ra rồi nói sau.” Trương Tư Kỳ cười nói, “Chẳng qua người đại diện của em là Vương An Huệ đi? Cô bé vận khí không tệ nha, nghĩ tới trước kia khi chị vừa mới đi đóng phim, chị An Huệ đã rung chuyển trời đất, thời bọn chị bao nhiêu người muốn thu chị ấy làm môn hạ đó!”
Nói xong câu này vừa lúc đến bài hát của cô ấy, Trương Tư Kỳ cực kỳ hứng thú cầm lấy microphone, đứng ở giữa phòng bao. Nghi Hi vỗ tay cổ vũ cô ấy, nào ngờ Lê Thành Lãng ngồi bên cạnh lại hỏi: “Em không có weibo? Vậy bình thường lúc tôi nhìn thấy em đều cầm di động, là đang làm gì vậy?”
Cô giật nảy mình, “A? Anh… Anh thấy tôi khi nào?”
Lê Thành Lãng rất tùy ý dựa vào lưng ghế sofa, tay phải cầm chiếc bật lửa thưởng thức, trong ánh đèn mờ mịt, nụ cười của anh cũng có chút mơ hồ, “Có mấy lần đi.”
Nghi Hi mắt trợn to. Có ý gì chứ, bình thường anh vẫn luôn chú ý đến cô sao? Theo dõi?
“Đừng hiểu lầm, trùng hợp thấy mà thôi. Tôi cũng không phải cố ý. Chẳng qua tuy rằng chỉ có vài lần, Biểu tượng weibo của Sina, tôi vẫn nhận ra được.”
Nghi Hi giật mình hiểu ra, giải thích nói: “Chị Tư Kỳ nói chắc chắn là tài khoản đối ngoại đã được xác minh, anh thấy là tài khoản phụ tôi lướt chơi thôi, nếu giống ngôi sao lớn như các anh liền không dùng được nữa.” Tròng mắt xoay chuyển, ý xấu liền nổi lên, muốn áp chế cũng áp chế không được, “Chẳng qua, anh thật sự có thể nhận ra biểu tượng weibo của Sina ư? Tôi không tin.”
Lê Thành Lãng nhíu mày, “Sao?”
Nghi Hi lấm la lấm lét để sát vào, “Anh còn không biết sao, trên mạng có một cuộc bình chọn, nam nghệ sĩ có weibo nhàm chán nhất, mỗi lần, chú ý nha, là mỗi một lần, anh đều đứng top ba! Tổng cộng chỉ có hai mươi mấy bài, trong đó đến một nửa là thông báo do hệ thống cập nhật, anh có biết fan của mình bất đắc dĩ thế nào không?”
Lê Thành Lãng ung dung thản nhiên, cô gái cười thật sự vui vẻ, gò má phiếm hồng, mắt sáng long lanh. Vì tiện cho việc chụp ảnh, vừa rồi đã bật hết tất cả các đèn trong phòng bao, nhưng đèn màu cũng không có đóng, chùm tia sáng nhảy nhót trên mặt cô, con ngươi như hắc diệu thạch chiết xạ ra nhan sắc khác nhau, đẹp đến kinh người. Anh nghĩ, quả nhiên là cô vẫn uống say, đổi lại bình thường, cô sẽ không thể không kiêng dè gì tới gần anh, càng không nói đến việc giễu cợt. Chẳng qua so với trước đây lễ độ cung kính, giới hạn rõ ràng, anh lại càng thích cô lúc này.
Khẽ mỉm cười, anh hỏi: “Cho nên, em cũng hy vọng tôi đăng nhiều bài lên weibo?”
Nghi Hi sửng sốt. Logic này không sai, cô là fan của anh, lời nói vừa rồi cũng bao quát cả mình vào trong. Nhưng tình cảnh này, cô sao có thể thừa nhận được?
Nhăn mũi, cô nói: “Tôi chỉ đang biểu đạt tiếng lòng của quần chúng.”
Anh lấy điện thoại di động ra, “Được, đã là yêu cầu của quần chúng, vậy liền đăng một bài. Đúng rồi, theo quy củ phải có tấm hình đúng không?”
Nghi Hi cho rằng có thể thấy hiện trường nam thần tự chụp, gật gù giống như gà con mổ thóc, anh lại đem điện thoại đến trước mặt cô, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Đã như thế, liền xin nhờ vào em.”
Nghi Hi ngốc giây, “Tôi chụp cho anh?”
Biểu cảm của Lê Thành Lãng rõ ràng cho thấy sự thừa nhận, Nghi Hi không còn cách nào, đành phải giơ điện thoại di động lên, mở tính năng chụp ảnh ra. Trong màn hình, ngũ quan của anh rất rõ ràng, ánh mắt ôn nhuận, tươi cười nhu hòa, liền tùy ý dựa vào ghế sofa như vậy, lại có khí phách nói không ra lời. Nghi Hi nhìn chằm chằm vào mặt anh điều chỉnh tiêu điểm, trong phút chốc liền muốn ấn xuống, lại thấy anh bỗng nhiên ngước mắt. Giây phút ấy, tầm mắt người dường như xuyên qua màn hình, thẳng tắp chạm vào nhau. Ánh mắt anh sâu thẳm như biển, có lực hấp dẫn chí mạng, gần như muốn kéo người ta vào đó.
Lòng Nghi Hi, không hề phòng bị run rẩy một chút.
@ Lê Thành Lãng V: nghe nói, tôi là nam nghệ sĩ có weibo nhàm chán nhất?
Suốt cả một ngày, bài viết này của Lê Thành Lãng được các tài khoản weibo khác chia sẻ lại nhiều lần, không ngừng xuất hiện trên trang chủ. Anh không phải là loại thần tượng thanh xuân nhân khí rất cao, đây là lần đầu tiên tại weibo có sự tồn tại cường đại như vậy, mọi người đều nói không nghĩ tới anh là kiểu người vạn năm cũng không ngoi lên mạng lại biết trên đây thảo luận thế nào về mình, thật sự là sự đáng yêu trái ngược a!
Tưởng Lộ lướt đến bài viết này đã là tối ngày hôm sau, gần tới cuối kỳ, Hạ Tâm Đồng cùng Quách Tử Thiến đều trở lại phòng ngủ, cô rốt cuộc có thể hoan hô không chỉ có một mình nữa. Kết quả đột nhiên thấy cái này, cười đến lăn lộn, “Ha ha ha ha ha không được rồi, Lê ảnh đế khi nào biến thành người thích phát weibo? Hi Hi thấy nhất định sẽ phát điên!”
Hạ Tâm Đồng ở đối diện tháo trang sức, không chút đếm xỉa nói: “Cậu mới thấy à, trang chủ của tớ đã phát đến mấy lần. Hơn nữa Tiểu Hi thế nào lại không biết, cậu không xem weibo của Trương Tư Kỳ sao? Ngày hôm qua Tiểu Hi đóng máy, bọn họ ở KTV chúc mừng cậu ấy, chơi hình như rất vui, tớ thấy rất nhiều diễn viên đều phát weibo.”
Tưởng Lộ gần đây có chút bận rộn, lại không chú ý cái này, nghe Hạ Tâm Đồng nói như vậy lập tức chạy đi xem, sau đó cực kỳ hâm mộ ôm mặt “Trời ơi, Hi Hi và Trương Tư Kỳ thật gần gũi! Trương Tư Kỳ còn gọi cậu ấy là Tiểu Hi! Nữ thần của tớ lại ôm bạn tốt của tớ, làm thế nào đây, tớ GATO muốn điên!”
Quách Tử Thiến nằm ở trên giường đọc sách, không nói một tiếng, Hạ Tâm Đồng nhìn về phía cô ta, cố ý nói: “Tớ cũng GATO a, bằng không chúng ta cùng nhau đi mua một ít thuốc xổ, chờ cậu ấy trở lại liền chỉnh chết cậu ấy! Ai kêu cậu ấy lại giành trước chúng ta thuận gió bay cao chứ!”
Vừa dứt lời, cửa phòng ngủ liền bị đẩy ra, một cái đầu chậm rãi thò vào, “Vừa mới đi đến cửa liền nghe được các cậu muốn hạ thuốc xổ tớ, có còn nhân tính không chứ!”
Tưởng Lộ phát ra một tiếng thét chói tai, “Hi Hi! Cậu đã trở về!”
Nghi Hi hướng về phía cô ấy dang rộng hai cánh tay, Tưởng Lộ bổ nhào qua, hai cô gái ôm nhau đúng cùng một chỗ, thân thân mật mật xoay xoay mấy vòng. Hạ Tâm Đồng tẩy trang một nửa, xem tạo hình của mình, mắt trợn trắng, “Rất tốt, đây chính là mơ tưởng của tớ, dùng bộ dạng xấu nhất gặp ‘Hoa hậu giảng đường’.”
Nghi Hi biết cô ấy đang lấy tin tức “Hoa hậu giảng đường học viện điện ảnh Bắc Kinh” để trêu chọc mình, cười dang rộng hai cánh tay, “Come on, trường chúng ta hàng năm đều xuất hiện rất nhiều hoa hậu giảng đường, năm ngoái còn nói là Tống Phỉ Nhi! Tin tức toàn là bịp bợm thôi! Bảo bối, trong lòng tôi em là đẹp nhất!” =))))))
Hai giờ trước Nghi Hi trở về trường, tìm người làm xong các thủ tục, ngày mai chính thức lên lớp. Mà nửa giờ sau, tin tức cô trở lại trường cũng ở wechat truyền ra, các nữ sinh đều kiếm cớ tới phòng ngủ đi một vòng, bất luận là ghen tị hay hâm mộ, chí ít ở ngoài mặt đều lên tiếng chúc mừng. Còn có người hỏi thăm chi tiết lúc cô đóng phim, muốn biết Đàm Vệ Đông và các ngôi sao khác là thế nào, Nghi Hi thấy cái gì có thể nói được thì nói.
Thật không dễ dàng gì nói chuyện xã giao với họ xong, người cùng nhau đi ăn cơm chiều. Phố ăn vặt của trường vẫn trước sau như một náo nhiệt, thường xuyên liền có thể thấy khuôn mặt quen thuộc, vì ngăn ngừa lần nữa bị gọi lại, Nghi Hi trốn tránh sau lưng Hạ Tâm Đồng, một đường đều lén lút vụng trộm.
Lúc ăn cơm Tưởng Lộ đắc ý hả hê nói: “ của chúng ta bây giờ chính là phòng ngủ ngôi sao, hai nghệ sĩ đã ký hợp đồng, hơn nữa còn có một Đàm nữ lang, cửa sổ đối diện toàn là bình hoa thiệt là chọc mù mắt chó tớ rồi!”
Nghi Hi nghe cô nhắc tới tử địch, rất phối hợp cùng nhau phỉ nhổ, “Mấy nữ sinh ở phòng kia cũng có thể tính là bình hoa? Lộ Lộ, tin tưởng tớ, nếu bàn về gương mặt, cậu bỏ xa họ tám con phố!”
Tưởng Lộ rất hưởng thụ, thế là đi thanh toán sổ sách.
Hạ Tâm Đồng bội phục giơ ngón tay cái lên.
Nghi Hi xa cách trường học mấy tháng, đối với món cháo hải sản nơi đây vô cùng nhớ mong, không nhịn được ăn nhiều một chút, Hạ Tâm Đồng nói: “Ăn nhiều như vậy không vấn đề gì sao? Ăn uống điều độ đi tiểu thư, còn muốn nổi tiếng hay không!”
Nghi Hi cũng không ngẩng đầu lên, “Tớ so với cậu cao hơn cm, so với cậu nhẹ hơn kg, đến cùng là ai cần giảm cân nha?”
Tưởng Lộ từ phía sau ôm Hạ Tâm Đồng, khoan khoái bổ đao, “Hơn nữa so với cậu ngực Hi Hi còn lớn hơn! Đồng Đồng cậu hãy chấp nhận số phận đi!”
Đang cười đùa, điện thoại di động “Đinh” vang lên một tiếng, Nghi Hi cầm lên xem một cái, là tin nhắn mới. Dãy số xa lạ, nội dung cũng rất đơn giản, cô lại lập tức đoán được là của ai.
“Xem ra, quần chúng rất thích kiến nghị của em.”
HẾT CHƯƠNG