Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Việc Lê Thành Lãng hôm nay làm mẫu đã được mọi người trong đoàn phim bàn tán một phen, người đã xem ở hiện trường hay qua máy thu hình đều nói, trừ ánh mắt lúc cuối cùng đó, có thể nói là hoàn mỹ. Chu Hạnh Phương đã từng hiếu kỳ hỏi anh, kết cục lại diễn như vậy là có ý gì, Lê Thành Lãng trả lời lại rất vô tội, “Tôi cho là đã xong rồi, khi đó… Đang thất thần đi.”
Thái Kiệt Hồng quá nghẹn lòng, thất thần cũng có thể diễn thành như vậy, thật sự là đem anh ta vất đi ngay cả cặn bã cũng không còn sót lại chút nào mà.
Hôm sau Lê Thành Lãng rời khỏi Hoành Điếm, khi đi cũng không chào hỏi với Nghi Hi, đối với việc này cô vừa cảm thấy mất mát, lại vừa cảm thấy cần phải như thế. Lấy quan hệ trước mắt của bọn họ, Lê Thành Lãng đặc biệt khai báo hành trình với cô mới là gặp quỷ.
Cô ở lại Hoành Điếm quay nốt các phân cảnh còn lại, không có Ảnh đế ẩn hiện ở bên người, rốt cục có thể đem lực chú ý trở lại công việc. Chỉ là Lê Thành Lãng tuy rằng ở xa ngàn dặm, tin tức về anh lại không thể bỏ qua, rất nhanh, Nghi Hi liền thấy tin tức phim mới của anh – Người trong lòng khởi quay.
Hai năm qua nhịp bước trong công việc của Lê Thành Lãng rõ ràng chậm lại, sau khi Đoạt cung đóng máy các fan đợi mãi vẫn không thấy động thái mới của thần tượng, còn cho rằng anh lại muốn giống như năm ngoái, quay xong một phim điện ảnh liền nghỉ đến hết năm. Bây giờ vui như mở hội, không tránh được việc reo hò ủng hộ, rất nhanh liền đem hastag “Lê Thành Lãng Người trong lòng” trở thành đề tài đứng đầu trên weibo.
Cũng bởi vậy mà tài khoản phụ của Nghi Hi rất lâu không đăng gì lên weibo, nhìn chằm chằm vào poster tuyên truyền chính thức rất lâu, vẫn là nhịn không được post lên.
@Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: Lê Thành Lãng Người trong lòng xem ra tạo hình lần này rất là đẹp trai a, âu phục giày da chân dài, mong đợi mong đợi!
Sau khi làm xong, cô tự an ủi bản thân, dù sao chỉ là tài khoản phụ, tuy rằng bởi vì tranh cãi giúp Lê Thành Lãng và cái like của Hứa Mộ Châu, tài khoản phụ này cũng có mấy nghìn người theo dõi, nhưng chỉ cần không có ai biết người thật là ai, cô sẽ không quan tâm những người đó nói thế nào.
Thân là một tài khoản có rất nhiều người theo dõi 【… 】, rất nhanh liền có người chuyển phát lại weibo của cô, Nghi Hi tùy ý refesh lại một chút, kinh ngạc phát hiện trong đó một bài viết không được đúng cho lắm.
@ Hạ Tâm Đồng V: Lê Thành Lãng Người trong lòng Xem ra tạo hình lần này rất đẹp trai a, âu phục giày da chân dài, mong đợi mong đợi!
Cậu ấy đúng là tốn hơi thừa lời. Hạ Tâm Đồng thật là nhàm chán đến cực độ, lại dùng tài khoản chính chuyển phát lại weibo của cô, còn giữ nguyên caption của cô nữa chứ. Cũng may cô ấy còn có trái trym, xóa đi ID tài khoản phụ của Nghi Hi, nhưng ý vị khiêu khích ý vị còn có thể rõ ràng hơn nữa sao? Đây là muốn cãi nhau đây mà!
Đối mặt với chất vấn của khuê mật, biểu hiện của Hạ Tâm Đồng thật vô tội, “Không có nha, tớ là thật lòng thích Lê Thành Lãng, sau đó hôm nọ lại được xem anh ấy làm mẫu. Cậu phải cao hứng chứ, về sau anh ấy chính là chú Lê của hai chúng ta nha!”
Thấy Nghi Hi không nói gì, cô lại ý vị thâm trường nói: “Hơn nữa khi post cậu không cảm thấy gì sao? Cái đề tài này thật là quá ái muội. ‘Lê Thành Lãng Người trong lòng’, người trong lòng anh ấy… Là ai a?”
Đôi mắt của cô liếc qua liếc lại trên người Nghi Hi, quả thực miêu tả đáp án vô cùng sinh động. Nghi Hi sau kinh nghiệm hai lần “Tự mình đa tình”, đã sớm miễn dịch đối với loại trình độ trêu chọc này, nghe vậy chỉ là lạnh lùng cười một tiếng, “Còn có thể là ai chứ, Tống Chấp đó!” =))))))
Hạ Tâm Đồng: “…”
Trung tuần tháng mười, Nghi Hi rốt cục hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ quay Nữ hoàng, chính thức đóng máy. Mà trước đó một tuần, Hạ Tâm Đồng và Quách Tử Thiến cũng lần lượt kết thúc cảnh quay, xuất phát từ nguyên nhân khác nhau (?), hai người không có gấp gáp trở về trường, vẫn chờ đến khi Nghi Hi cũng hoàn thành công việc, mới cùng nhau rời đi.
Nghi Hi: “A a a, tớ biết cậu ở lại là để xem Thái Kiệt Hồng mà là lưu lại xem Thái Kiệt Hồng.”
Hạ Tâm Đồng: “A a a, Quách Tử Thiến mới là ở lại để xem Thái Kiệt Hồng.”
Sau ba ngày thiếu nữ Võ Mị Nương của Nghi Hi kết thúc cảnh quay, một bản tin khác cũng được đưa lên khắp các trang đầu của mạng lưới truyền thông, diễn viên nổi tiếng Hàn Mộng đóng Võ Tắc Thiên lúc trung niên chính thức được phơi bày ra ánh sáng, lần nữa hấp dẫn sự quan tâm của quần chúng bàn tán về bộ phim này.
Thật ra mà nói thì, nhân khí của Hàn Mộng đã qua, thời kỳ cô ta nổi tiếng nhất là bảy, tám năm về trước, mấy năm gần đây đều không có tác phẩm nào có mức độ đề tài cao, toàn dựa vào chuyện tình cảm với ảnh đế Đỗ Văn Hãn để tiếp tục thu hút sự chú ý. Đáng tiếc hơn nửa năm trước, tin tức Đỗ Văn Hãn ở bên ngoài ngoại tình với người mẫu Đài Loan Tống Gia Tuệ đã làm cho cô ta mất đi cả ưu thế duy nhất. Thân là bên chịu tổn thương, cô ta vốn được quần chúng đồng tình, nhưng bởi vì cuối cùng cô ta lại lựa chọn tha thứ cho việc bạn trai lạc lối, không khỏi làm cho người ta phẫn nộ tranh cãi. Cô ta cùng Đỗ Văn Hãn nối lại tình xưa, ngày đêm tiếp tục khoe ân ái trên weibo, vô số cư dân mạng đã từng vì cô ta mà bất bình đều nhao nhao nàng bất bình bạn bè trên mạng nhao nhao nói “Tự làm mình mất mặt hahahaha”, từ nay đem hai người này gọi là “Một cặp trời sinh”.
Chẳng qua phàm là chuyện gì cũng sẽ có lợi có hại, nhờ chuyện Đỗ Văn Hãn ngoại tình ban tặng, mức độ đề tài của Hàn Mộng năm nay quả là không thấp, đều sắp theo kịp lúc có tác phẩm.
So sánh độ mạnh yếu về tuyên truyền giữa hai vị Võ Tắc Thiên, rõ ràng có thể nhìn ra sự thiên vị của đoàn phim, Nghi Hi được ném ra để làm bia đỡ đạn hấp dẫn ánh mắt mọi người, chính là dẫn tới sự tranh luận, Hàn Mộng lại được tung đủ tấm ảnh tạo hình, thanh thế lớn, chợt xuất hiện làm đui mù mắt chó.
Nghi Hi nằm ở trên giường của ký túc xá xem mấy tấm hình kia một chút, không thể không nói, trang phục của Nữ hoàng thật sự là quá xinh đẹp. Hàn Mộng trong tấm hình, bất luận là thời kỳ Hoàng hậu cao quý thanh lịch, hay là lúc lâm triều xưng đế kiêu căng bá khí, thậm chí là tạo hình cuối cùng khi về già đăng cơ làm vua, đều làm cho người ta phải rơi lệ. Điều này cũng làm cho vô số cư dân mạng ban đầu không có cái nhìn tốt về bộ phim này nhao nhao sửa miệng, đem cô ta khen sắp bay lên trời.
“Oa oa oa, Hàn Mộng quá đẹp quá đẹp quá đẹp! Cô ấy sắp rồi, sao lại không già đi chút nào chứ!”
“Đây mới là Võ Hoàng a! Không phải yêu phi Lư Yên, cũng không phải cái cô bạch liên hoa mơ hồ lúc trước, bá khí cơ trí như vậy, mới là Vũ Hoàng liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt trong lòng mị!”
“Lầu trên + ! Mặt khác, đóa bạch liên hoa kia tên là Nghi Hi, thật là tên giống như quỷ a!”
“Cho Hàn Mộng đóng từ đầu đến cuối tốt hơn nhiều, mị tin tưởng chỉ cần hóa trang thật tốt và phản quang, chị ấy đóng thiếu nữ cũng không thành vấn đề, vì cái gì muốn hai người cùng đóng! Mắt Chu Hạnh Phương mù rồi sao!”
“Mang tiền tiến vào đoàn đi, bằng không đóa bạch liên hoa dựa vào cái gì mà đóng nữ chính chứ? Chu Hạnh Phương cũng muốn tiền a, còn cách nào chứ.”
“A a đệch, mị chỉ hận không có cha nuôi nhiều tiền, bằng không cũng có thể đóng nữ hoàng đến nghiện!”
…
Tưởng Lộ thấy hướng đi của cư dân mạng, có chút lo lắng cho Nghi Hi, đặc biệt mua bánh ngọt mà cô thích đem về, kết quả đối phương vẻ mặt lạnh lùng từ sau máy tính ngẩng đầu lên, hướng về phía cô lắc lắc ngón tay.
“Tớ đang ăn uống điều độ.”
“Ăn uống điều độ? Tuyệt thực?”
Nghi Hi đem thời gian biểu trong một ngày đưa cho ấy xem, “Đầu tháng sau, tớ sẽ nhận phỏng vấn độc quyền từ Thời báo Hoa Đô, sau đó còn phải chụp một loạt ảnh. Tớ nhất định phải nhanh chóng gầy về hồi kg.”
Vừa mới bước vào cửa Quách Tử Thiến nghe đến đó sửng sốt, tiện đà đi đến bên cạnh không nói gì, ngược lại là Tưởng Lộ thích thú kêu lên, “Nói như thế có nghĩa là, tuyên truyền của cậu sắp bắt đầu nha Hi Hi!”
Nghi Hi cười gật đầu, Tưởng Lộ cùng lúc đó ôm chặt cô, dùng âm lượng ngay phòng cách vách cũng có thể nghe được hô to: “Quá tuyệt vời! Hi Hi rốt cục cậu cũng gặp may rồi!”
Tuy rằng không có khoa trương như lời Tưởng Lộ nói, nhưng khi Nghi Hi đội danh hiệu “Đàm nữ lang tân nhiệm” xuất hiện trên tít trang đầu của thời báo Hoa Đô, đồng thời các gương mặt của cô cũng lần lượt xuất hiện trên tin tức giải trí của các đài truyền hình lớn, cô vẫn có thể cảm giác được chút biến hóa xảy ra.
Khác với lúc trước phải che che giấu giấu, nhân tiện nhắc tới, lần này tất cả tin tức được đưa đều đem ánh mắt tập trung trên người cô, Nghi Hi rất nhanh cũng nhận được đãi ngộ giống như Hàn Mộng ở đoàn phim Nữ hoàng.
Phía nhà sản xuất Đoạt cung tung ra hai tấm hình trong phim của cô, một tấm là một mình, cô mặc váy đỏ, nhảy múa nhanh nhẹn, mảnh mai, tay áo như dòng nước, ánh mắt quyến rũ phảng phất có khả năng hòa tan xương cốt người ta; một tấm hình khác là cùng Lê Thành Lãng, vẻ mặt cô buồn rầu, ôm hận giấu giếm, trường kiếm trong tay chắn ngang cổ họng của anh, mà Lê Thành Lãng khinh thường cười lạnh, giống như chẳng thèm ngó tới.
Hai tấm hình này ở trên mạng nhận được rất nhiều sự hưởng ứng, trừ khen ngợi giá trị nhan sắc của hai người cao, cũng lần đầu tiên có người đem lực chú ý rơi xuống kỹ năng diễn xuất của Nghi Hi trên tấm hình. Không thiếu người khen ngợi ánh mắt cô có hồn, đáng giá để mong đợi màn ngược luyến tình thâm của cô với Lê Thành Lãng.
Cùng lúc đó, dưới sự hợp tác của Vương An Huệ và bên nhà sản xuất phim, tư liệu cá nhân về Nghi Hi cũng từng chút từng chút một bị đám phóng viên đào ra. Mọi người lúc này mới phát hiện, thì ra Đàm nữ lang tân nhiệm sinh ra ở Hồng Kông, thuở nhỏ lớn lên tại Nam Kinh, trước mắt đang theo học ngành Biểu diễn tại Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, đã hai năm liên tục giành được thành tích tốt nhất ở bài chuyên ngành.
Tin tức cô được Chu Hạnh Phương lựa chọn đóng Võ Tắc Thiên thời trẻ cũng lần nữa được nhắc tới, lần này lại không phải là điển hình mặt trái phụ trợ cho Hàn Mộng, mà trở thành bằng chứng cho việc tuổi còn trẻ đã có kỹ năng diễn xuất tinh xảo, tiền đồ không thể lường được.
Câu cuối cùng trong phỏng vấn độc quyền của thời báo Hoa Đô đã nsoi như vậy: “Cố đô Nam Kinh nước chảy róc rách đã bồi dưỡng nên cô gái tao nhã cổ điển từ trong xương cốt, mà không lâu về sau, vẻ xinh đẹp này cũng sẽ xuất hiện trước mặt người xem. Chúng ta hãy cùng mỏi mắt mong chờ, cô ấy sẽ mang lại đặc sắc như thế nào.”
Nghi Hi rốt cục cảm nhận được mùi vị nổi tiếng.
Khoảng thời gian này điện thoại của cô sắp bị nổ tung, bất luận số công việc hay số cá nhân, đều vang từ sáng sớm cho tới tối muộn, quả thực chịu không nổi sự quấy nhiễu này. Các tạp chí lớn đều muốn tìm cô làm phỏng vấn, rất nhanh liền có phóng viên tìm đến Học viện Điện ảnh Bắc Kinh để chặn đường, vì thế cô không thể không đi xin phép với nhà trường, chuyển khỏi ký túc xá. Ở Bắc Kinh cô có mấy căn hộ để đó không dùng, trước vẫn chê phiền toái nên vẫn ở trong ký túc, hiện tại là thời kỳ đặc biệt, cô chọn lấy căn hộ gần với công ty nhất làm điểm dừng chân.
Vương An Huệ đang ở trong căn hộ của cô nhìn chung quanh một vòng, ý vị thâm trường nói: “Xem ra chị phải một lần nữa xem kỹ lại tình hình gia đình em.”
Nghi Hi khiêm nhường, “Đừng như vậy, em chỉ đơn thuần là một phú nhị đại.”
Vương An Huệ hiển nhiên đã sớm điều tra về cô, hiện tại chẳng qua là thuận miệng nói, đúng lúc đó điện thoại của Nghi Hi lại vang lên, cô vừa xem số liền điều chỉnh im lặng, sau đó ném lên ghế sofa không thèm để ý nữa.
“Gần đây là như vậy, ai cũng muốn tìm em, nhẫn nại là được.” Vương An Huệ hiểu, “Giữa tháng sau Đoạt cung ra mắt, lễ phục và nhà tạo hình chị đều giúp lựa chọn tốt rồi, ngày mai đến công ty thử một chút. Sau đó còn có mấy cái phỏng vấn, hành trình đều giao cho Lisa phụ trách, chị không đi cùng được.”
“Buổi công chiếu chị sẽ đi cùng em chứ?”
“Đương nhiên, đây là tác phẩm đầu tay của em, chị nhất định phải đi.”
Nghi Hi gật gật đầu, Vương An Huệ quan sát vẻ mặt của cô, hỏi: “Sao thế, em khẩn trương quá à?”
Nghi Hi vốn định phủ nhận, nhưng suy nghĩ một lát, vẫn nói: “Rất khẩn trương.”
Giống như Vương An Huệ đã nói, đây là tác phẩm đầu tay của cô, tuy rằng chỉ là vai phụ, nhưng từ khi quay cho đến hiện tại, cô cũng đã trả giá rất nhiều tâm huyết. Bây giờ, nó rốt cục phải xuất hiện lần đầu tiên trước mặt mọi người, chờ đợi cô sẽ là khen ngợi hay là chỉ trích, hiện tại cô hoàn toàn không biết gì cả.
Cô trầm mặc trong khoảnh khắc, lặp lại lời nói: “Em rất khẩn trương.”
HẾT CHƯƠNG