Buổi sáng hôm sau tài xế đưa vị tiểu thư đi nay lớp có bài kiểm tra.
Giai Ý làm rất tốt còn Giai Mẫn chỉ làm được nữa chừng là ngủ cả nữa buổi.
Giờ ra chơi Giai Mẫn lên sân thượng hóng gió ngẫm nghĩ về cuộc đời mình.
Từ phía sau nhóm Tiểu Mai xuất hiện.
" Ê con ranh kia sau hả? Hôm nay lại ngủ trong giờ kiểm tra ư?"
Giai Mẫn nhíu mày " Hôm nay tao không có tâm trạng chơi với tụi mày"
" Đồ học dốt, học đã rớt lớp còn kém hơn em gái, hahaha." vừa cười dứt tiếp "BỐP" Giai Mẫn tát Tiểu Mai cái điếng người.
Thấy vậy đám người của tiểu Mai xông vào đánh Giai Mẫn, vì từng đánh nhau nên Giai Mẫn cũng cân được đám người của Tiểu Mai, hai bên dằn co ẩu đã hồi có thêm người nữa là con trai của đám người Tiểu Mai đến đánh Giai Mẫn.
Lúc này từ phía sau bóng dáng to lớn đẹp trai xuất hiện ra tay giúp đỡ Giai Mẫn a vương tay đỡ khúc gỗ cho Giai Mẫn rồi kéo Giai Mẫn đi.
Kể từ lúc bóng dáng đó xuất hiện đến lúc dùng tay đỡ đến lúc kéo cô chạy đi thì ánh mắt Giai Mẫn luôn hướng về cậu học bá đó.
Chạy đến góc vắng người người mới dừng chạy.
"Em ổn không" cậu học bá đó hỏi
" Vâng Dương Quãng tôi ổn"
"Sao em biết tên anh vậy"
" Cả trường này ai lại không biết đến anh" Giai Mẫn cười
Dương Quãng là cháu trai đích tôn của hiệu trưởng trường ba mẹ cậu cũng là người có tiếng trong giới kinh doanh, còn cậu là học sinh suất sắc đẹp trai giỏi toàn diện tất cả các môn là hình mẫu lí tưởng của rất nhiều cô gái trong trường trong đó có Giai Ý và Tiểu Mai và có lẽ bây giờ thêm Giai Mẫn.
Trước giờ Giai Mẫn chỉ nghe tiếng nhưng chưa tiếp xúc bây giờ có cơ hội tiếp xúc thì trái tim sắc đá của cô đã rung động.
Bởi vì trước giờ ngoài người cha đã mất của cô ra không ai quan tâm và cho cô cảm giác an toàn cả.
Người họ xin in của nhau để về nhà trò chuyện..Dương Quảng cũng cảm thấy có chút rung động với Giai Mẫn.
Về đến nhà Giai Mẫn tức tốc chạy lên phòng để chát với Dương Quảng còn chủ động hẹn cậu đi cafe để cảm ơn vụ lúc sáng.
người họ chat đến tận khuya mới đi ngủ Dương Quảng còn hứa sẽ kèm cập cô học
Hôm nay Giai Mẫn ngủ thật ngon cô bé đanh đá bắt đầu có những rung động đầu đời của tuổi học sinh.
Phía bên phòng Giai Ý cô bé cũng đang ngồi xem trang cá nhân của học bá Dương Quãng, Dương Quãng học trên cô khóa t bằng tuổi Giai Mẫn.
Cô cũng như bao nữ sinh khác cũng tương tư Dương Quãng.
Mẹ của cô cũng biết con mình có người trong mộng người đó cũng là con trai của bạn cấp của bà.
Nên bà hứa sẽ giúp cô bằng cách mời mẹ Dương Quãng qua nhà chơi tạo điều kiện cho cả đứa gặp mặt nói chuyện.
Sáng chủ nhật hôm sau.
Giai Mẫn đang chuẩn bị để h đi cafe với Dương Quãng thì nghe cậu ấy gọi đến.
" Mẫn! Hôm nay buổi sáng anh phải đi theo mẹ đến nhà người bạn của mẹ chơi, nên anh hẹn Mẫn Mẫn qua buổi chiều tối nhé, anh biết quán cafe buổi tối ánh đèn lấp lánh rất đẹp.
Giai Mẫn vui vẻ đồng ý.
Nghe nói hôm nay nhà có khách Giai Mẫn dù không đi với Dương Quãng cũng đi lang thang ngoài đường cho qua ngày sẵn tiện ghé shop quần áo chọn bộ váy thật đẹp để chiều nay đi với Dương Quãng.
Ở bên này Giai Ý cũng chuẩn bị mặc chiếc váy xinh để ngồi chờ Dương Quảng đến, rồi mẹ con Dương Quãng cũng đến.
Mẹ Liên ra đón mẹ con họ.
" Ôi trời mấy năm rồi không gặp", người họ ôm nhau thắm thiết, rồi mẹ Loan( mẹ của Dương Quãng) dẫn cậu vô chào hỏi.
" Chào Bác Liên, con là Dương Quãng"
" Ôi cai to bảnh trai, hèn gì con gái ta cứ nhắc con hoài, mà chắc nó biết con chứ con cũng chưa biết nó"
Dương Quãng cười ngại ngùng.
Mẹ Liên gọi Giai Ý xuống.
" Ý nhi ơi! Bạn mẹ đến xuống chào hỏi đi con"
Giai Ý trong bộ váy xinh xắn bước xuống nhìn cô bé rất xinh đẹp khiến mẹ Loan tấm tắc khen xinh.
Cả người trò chuyện vui vẻ, rồi mẹ Liên bảo Giai Ý ra vườn hái ít cà chua và quả mang vô, mẹ Loan thấy thế cũng kêu con trai mình là Dương Quảng đi theo phụ Giai Ý.
Sau khi đứa rời đi thì người mẹ bên này đang khen cô cậu đó đẹp đôi vừa lứa và hứa tạo điều kiện cho đứa quen nhau để trở thành thông gia.
Phía bên đây của Giai Mẫn..
Mua đồ xong lúc cô đang đi đến hẻm vắng thì có nhóm người , người đàng ông cao to đứng dùng gậy xông vào đánh cô, cô chóng cự hồi thấy không ổn liền chạy đi.
Đám người đó đuổi theo cô...
" Đuổi theo mau".........