Tôi và Song Nhi nhanh chóng trở về nhà. Tôi lật đật leo lên phòng của mình nằm trên chiếc giừơng êm ái suy nghĩ vẩn vơ. Nhanh chóng vớ lấy cái laptop nhìn vào mà hình mà tôi muốn chán ván
" Mr.A sẽ biễu diễn buổi hòa nhạc tại nhà hát Paul vào lúc h p ngày xx "
- Hihi lại sắp được xem anh ấy biễu diễn guita rồi _ Tôi cười lăn qua lăn lại trên giừơng
- Nhưng mai còn buổi học thêm _ Tôi bực dọc
-Nhưng mình không thể bỏ buổi học được
Tôi bước xuống nền nhà tiến ra cửa sổ nhìn ngắm đêm xuống những ngôi sao lấp lánh đang chíu sáng
Tôi nhớ tới mẹ, mẹ tôi hay trầm tư nên nhiều lúc cũng như tôi bây giờ không biết mẹ tôi bây giờ đang làm gì nhỉ chắc đang hạnh phúc khi không có tôi và ba làm vướng bận cuộc sống của bà.
.....
Sáng hôm sao! Ba tôi cũng đã về từ lúc nào và ba người đang ăn sáng, tôi bước đến bàn ăn chỉ có người giúp việc đưa cơm cho tôi " Mời tiểu thư " rồi cũng lui xuống không gian cực kì ảm đạm.
- Con đang chọc tức ba sao _ Ba tôi phá tan bầu không khí khó chịu này
- Con không có _ Tôi biết ba đang nói đến chuyện học tập của tôi đó mà - Từ trước đến giờ con luôn như vậy con học hành không như Song Vi nên ba muốn mắng chửi cứ tùy.
- Con... Vì sao con không chịu học hành chứ con là một đứa thông minh có hiểu những gì ba nói không? _ Ba tôi cũng tức giận lắm nhưng đang kìm nén lại
- con chỉ ước gì mình là cô bé ngốc nghếch để con không nhận thức những gì ba đã gây ra cho con _ Tôi nắm chặt tay để không rơi nước mắt trước mặt Ba
- Thôi anh à! Con còn nhỏ anh đừng chấp nhất con làm gì _ Đình Đình nắm lấy tay Ba tôi
- ba ơi, Ba yên tâm đi con cùng mấy bạn đang giúp chị mà _ Song Vi cũng lên tiếng
- con liệu mà lo học hành đi _ Ba tôi bỏ đi với công việc của mình
- Cảm ơn nhờ bà mà tôi không bị thêm cái tát nào nữa _ Nói xong tôi cũng bước lên phòng không chút bận tâm.
...
- Vi con học tốt không _ Đình Đình ây yếm đứa con gái này
- Tốt lắm mẹ _ Vi cười tít mắt
......
h chiều
Tôi đang diện trên người một bộ đồ rất đổi bình thường, chiếc áo thun tay ngắn, chiếc quần Jean đơn sơ, cùng với đôi giày kết hợp trắng đen và chiếc balo xinh xắn, cùng với mái tóc ngắn ngang vai Tôi bảo đảm ngay lúc này chắc không ai nhận ra tôi là Đại Tiểu Thư nhà họ Vũ đâu.Tôi bước xuống nhà với tâm trạng cực kì tốt
- đại tiểu thư đi đâu vậy ạ _ Tên áo đen cuối chào cũng không quên hỏi một câu
- Tôi đi đâu cần anh quản sao _ Tôi đi nhanh ra đường
- hơ _ Tên áo đen đó ngớ người chỉ là hỏi vậy thôi nếu không ông chủ về anh lại mang lỗi
Tôi bắt một chiếc taxi đến ngồi yên vị trên xe đi đến nơi cần đến.
Song Vi đang lục đục với tập sách cô đang chuẩn bị bài vở cho chị cô, cô biết chị Nhi sẽ không chuẩn bị gì đâu. Cô ăn mặc giản dị vì cô từng lớn lên ở nơi chắc có gì cao cấp mặc dù ba có chu cấp cho mẹ con hàng tháng nhưng mẹ cô đã dành số tiền đó cho cô học hành cho bằng bạn bằng bè.
Song Vi bước nhanh qua phòng Song Nhi cô muốn tạo nhiều mối với người chị sáng nắng chiều mưa này.
- chị ơi _ Song Vi ở ngoài gọi vọng vào
Trả lời cô là một khoảng không gian im ắng
Cô lo sợ tôi có chuyện gì nên tông cửa xong vào, cô đi vào nhà VS vẫn không thấy rồi nhìn khắp xung quanh cũng vậy.
" Chắc chị ấy đi trước rồi " _ Lòng Song Vi miên man suy nghỉ chắc chị ấy không muốn đi chung với cô
Song Vi liền xuống nhà đến nơi công viên Thỏ Con như đã hẹn.
......
Nhà hát Paul _ nơi biễu diễn hòa nhạc hàng tháng của những người nổi tiếng
Tôi đứng trước cửa nhà hát cười mãn nguyện tôi phải đi sớm như thế này mới có cơ hội ngồi đằng trước. Tôi tiến vào nhà hát ngồi ở đó
Mr.A ( Trần Bảo Anh) ca sĩ nổi tiếng hiện nay " tuổi " anh thông thạo các loại nhạc cụ. Anh có thể chơi guita, vĩ cầm, dương cầm, violon, piano...Anh có vẻ ngoài " Soái ca " cùng với nụ cười tỏa sáng và ánh mắt đầy yêu mị đốt cháy nhiều lượng Fan.
hp mọi người vào càng đông cả nam lẫn nữ hay người già đều đến đây xem buôi hòa nhạc này.
Anh Mr.A bước ra tiếng hò hét vang lên
- I Love You Mr.A
- Anh là nguồn sống của em
- Mr.A
.....v...v
Tiếng đàn guita vang lên mọi người im bật, tôi nhắm mắt lại thưởng thức
Những hình ảnh trong đầu tôi cứ hiện ra tôi thấy ba mẹ tôi ở bên nhau họ cười cười noói nói vui vẻ bên nhau chăm sóc tôi, Tôi rất hạnh phúc mỉm cười với họ.
Tại Công Viên Thỏ Con
- Vi Vi _ P.Anh vẫy tay lại
- Cậu đến rồi ak _ Nhật Huy khó chịu vì chờ mãi một người
- Xin lỗi hai cậu tớ đến trễ _ Vi thở hổn hển _ ủa mà chị Nhi chưa tới hả
- Cậu ở chung nhà với cậu ấy mà sao hỏi tụi này_ Phương Anh nhíu mày
- Nhưng lúc tớ vào phòng chị ấy thì không thấy đâu cả hỏi người trong nhà thì họ nói chị ấy đi rồi _ Song Vi nói lại
- hay chúng ta đợi chút nữa đi _ Nhật Huy không muốn tin những gì đang suy nghĩ.
....
Buổi hòa nhạc kết thúc cũng h Tôi nhìn khắp xung quanh mọi người cũng bắt đầu ra về
Tôi đi khắp nơi khuôn viên nhà hát mà quên đi có chuyện quan trọng hơn
- Không biết họ còn đợi mình không nhỉ _ Tôi suy nghĩ rồi nhanh chóng đến công viên
---------
Công Viên Thỏ Con
Tôi tìm khắp xung quanh nhưng không thấy ai cả " chắc họ đã về rồi " tôi nghĩ trong đầu liền nhanh chóng quay về nhưng...
Khi tôi quay lại ba khuôn mặt ám khí đang nhìn tôi chằm chằm
- Giải thích _ P.Anh nhìn tôi như muốn ngay lập tức bay vào " cắn " người.
- tớ không có gì giải thích cả _ Tôi quay đi tránh ánh mắt của họ
- cậu... Cậu có biết tụi tôi chờ cậu từ h - h không hả _ Nhật Huy như phát hỏa
- thì thấy tôi không tới các cậu nên về đi chứ _ Tôi trả lời tôi đâu có kiu họ chờ mà chờ có mấy tiếng làm gì rê vậy
- vậy chị đi đâu _ Song Vi bước đến gần tôi
- Tôi đi xem hòa nhạc _ Tôi ngước mắt nhìn họ
- cậu xem hòa nhạ vậy cũng không báo cho tụi này một tiếng cậu không thấy quá đáng sao _ P.Anh lên tiếng
- nè cho các cậu biết Vũ Song Nhi này không bao giờ chịu học đâu nên các cậu đừng tốn sức nghe chưa _ Tôi nói xong rồi nganh chóng rời đi
- Vũ Song Nhi cậu / chị đứng lại đó _ Ba người đó gọi theo làm mọi người xung quanh nhìn một cách kì lạ
Tiếp....