Khi cô đã nói xong thì cô liền đưa tay lên và chạm nhẹ vào phần lỗ tai bên tay trái của mình một cái và cô nói !
- Tiểu Trân, cho họ vào đi ?
Mọi người nghe thấy liền tò mò không biết người cô nói là ai, kể cả Trương Minh Vũ cũng rất muốn biết là cô đã bảo ai vào ?
phút sau, cánh cửa lớn mở ra và xuất hiện một người phụ nữ tầm tuổi và cậu con trai ? người thứ nhất chắc khoảng tuổi và người thứ hai tầm tuổi ! người họ từ từ bước vào và theo sau là Hoắc Thiên Trân và Tạ Chấn Khang và tên đàn em !
Lý Kiến Phong ngẩng đầu lên thì bất ngờ trước sự xuất hiện của vợ mình cậu con trai, khi bà thấy chồng mình bình an vô sự bà liền mừng mà ch ảy nước mắt, bà và người con trai liền chạy tới chỗ của Lý Kiến Phong mà ôm chầm lấy ông ? bà nói :
- Kiến Phong, anh không sao chứ, có bị thương ở đâu không, sao anh dại dột đến như vậy chứ, nếu anh mà ra đi và bỏ mặt mẹ con em thì em sẽ hận anh suốt đời !
- Lâm Nghi, anh xin lỗi, anh đã làm ra rất nhiều chuyện xấu và làm những chuyện không hay đối với Trương Gia, nên anh mới suy nghĩ dại dột đến như vậy, nếu không nhờ Tiểu Nhi thì anh đã ra đi rồi, xin lỗi em nhiều lắm, Lâm Nghi ! hãy tha lỗi cho anh !
- Em luôn luôn tha lỗi cho anh, nhưng từ bây giờ anh không được suy nghĩ dại dột này nữa, nếu không thì em sẽ hận anh, sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, dù kiếp này hay kiếp sau đều không ?
- Được được, anh hứa ! nhưng anh còn nợ một lời cảm ơn từ Tiểu Nhi, nhà chúng ta đã nợ Tiểu Nhi và Trương Gia quá nhiều !
- Đúng vậy, chúng ta nợ họ quá nhiều từ lời xin lỗi và lời cảm ơn, người cần nhất là Tiểu Nhi và anh Minh Vũ ! chúng ta đã nợ họ quá nhiều, từ bây giờ ai mà đụng tới Trương Gia thì cũng như đã đụng Lý Gia vậy !
Nhà người họ ôm chầm lấy nhau, khoảng khắc này họ sẽ mãi mãi không quên, cô từ từ bước lên và xoay người tuyên bố với những người đang có mặt ở đây :
- Kể từ bây giờ Trương Thị và Lý Thị sẽ hợp tác với nhau, cả hai gia tộc sẽ là một, ai mà đụng vào Lý Gia thì cũng coi như đã đụng vào Trương Gia, hãy nhớ những gì mà tôi nói !
Rồi cô xoay người lại và nói với Lý Kiến Phong là :
- Chú Phong, ngày mai sẽ có người tới văn phòng của chú để đàm phán và sau đó hai bên sẽ hợp tác và ký hợp đồng, con mong chú sẽ không phản bội lại sự tin tưởng của con ?
- Ta đã bỏ hết tất cả thù hận rồi, nếu như con không tới kịp thì có lẽ ta sẽ ân hận suốt cuộc đời này, ta vẫn nợ con lời xin lỗi và lời cảm ơn, ta sẽ không làm con thất vọng đâu !
- Tiểu Nhi, ta xin lỗi vì những chuyện xưa mà ta đã gây ra và cũng cảm ơn con vì đã cho ta cơ hội để ta làm lại cuộc đời này, thật may ông trời cũng có mắt lại để con đến kịp thời nếu không thì ta đã ân hận suốt cả đời này ! cảm ơn con nhiều lắm và cũng xin lỗi con vì những chuyện xưa ?
- Chú Phong, người mà cần lời xin lỗi từ chú hay là lời cảm ơn thì chính là ba con, con chỉ khuyên chú đừng rơi vào con đường tội lỗi đó, kết cục của nó không hề nhẹ đâu, con chỉ nói những lời khuyên đó thôi, còn những việc ngày xưa mà chú làm, người cần xin lỗi chính là ba con, con chỉ mong là chú sẽ không đi vào con đường đó nữa !
- Ừ, ta hứa sẽ không làm những chuyện dại dột đó nữa, ta sẽ cùng Minh Vũ cùng nhau xây tập đoàn lớn mạnh nhất, ta sẽ không làm con thất vọng đâu !
Cô gật đầu : chú chắc chắn ?
Lý Kiến Phong gật đầu : ta chắc chắn !
Cô mỉm cười và gật đầu nhẹ : dạ, hãy giữ đúng lời hứa và chú đã nói ?
Lý Kiến Phong gật đầu nhẹ : Ừ, ta hứa, sẽ không làm cho gia đình con phải thất vọng ?
Cô nở một nụ cười rất đẹp, khi nghe Lý Kiến Phong nói như vậy cô thầm gật đầu nhẹ và xoay người lại và trước khi cô bước đi, cô nói :
- Con mong, những gì mà chú nói, chú sẽ làm được, con tin tưởng chú đừng làm con phải thất vọng !
Lý Kiến Phong mỉm cười và gật đầu nhẹ và ông nói một câu đầy vững chắc :
- Được, ta hứa sẽ không làm con thất vọng, nếu ta phá bỏ lời hứa đó ta sẽ tự mình đến bang con mà tùy ý con xử lý mà không xin tha một câu nào !
Cô mỉm cười thật xinh đẹp và bước đi đầy quyến rũ và quyền lực khiến cho những gã đàn ông nhìn cô với ánh mắt thèm thuồng và muốn cô là của riêng mình, nhưng mấy gã đó đã bị một ánh nhìn đầy đáng sợ của Trương Minh Hoàng làm cho khiếp sợ ?
Ánh mắt của anh nhìn mấy gã đó và tỏa ra ý là ? " mấy người dám nhìn cô ấy bằng ánh mắt ghê tởm đó sao, nếu mấy người muốn sống yên ổn hay muốn tập đoàn của mình được thuận lợi thì thu cái ánh mắt ghê tởm đó đi, còn nếu mấy người không muốn thì đừng có hòng mà về nhà yên ổn được ?
Thấy thế họ liền thu ánh mắt đó lại mà ngay lập tức chuyển sang vị trí khác mà đứng, cô bước đi tới chỗ Trương Minh Vũ và nói là ?
- Ba, con có việc, con xin phép đi trước, chút nữa con sẽ quay lại và cùng nhau về Trương Gia !
- Ừ, nhớ cẩn thận đó ?
- Dạ, con đi đây !
Cô nói xong liền đi tới chỗ Hoắc Thiên Trân và Tạ Chấn Khang đang đứng thấy cô gần bước tới liền tản ra bên còn đường chính giữa để cho cô đi và Hoắc Thiên Trân đi bên phải còn Tạ Chấn Khang thì đi bên trái và theo sau là đàn em, tất cả mọi người nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ và sợ hãi, ngay khoảng khắc này nhìn cô thật quyền lực và lạnh lùng !