Hạ Văn Sang bất ngờ trước câu nói của cô, ông lấp bấp phủ nhận về những gì cô nói !
- Tứ Tiểu Thư, cô nói cái gì vậy, tôi đâu co quen ai tên là Lý Kiến Phong đâu ạ, tiểu thư trách nhầm tôi rồi !
Hiện giờ trong lòng Hạ Văn Sang đang cảm thấy lo lắng vì mình đã bị cô phát hiện âm mưu của mình, bằng mọi cách ông ta sẽ có được tất cả tài sản của Trương Gia và nghĩ ra cách để cô không phát hiện ra kế hoạch thứ của mình !
- Hứ...!Hạ Văn Sang ông đừng nghĩ là những gì ông làm đều có thể qua mắt được tôi, hôm nay là ngày ông phải đền tội, gan ông to lắm dám hãm hại Chú Phong để đạt được một đích của mình, còn dám có ý định ám sát ba tôi để chiếm đoạt tài sản của Trương Gia, tôi nói cho ông Hạ Văn Sang ngày hôm nay ông phải đi theo TỬ THẦN.?
Ông ta run rẩy, run tới mức quỳ gập xuống nền sàn nhà và cầu xin sự tha thức của cô, ông ta còn gập đầu luôn tục để cầu xin cô tha thứ, nhưng đáng buồn cho ông ta là một khi cô đã quyết là sẽ không một ai cản được cô cả !
- Không, Tứ Tiểu Thư, đừng giết tôi, chỉ vì tôi ham mê trò đỏ đen mà thôi, tôi chơi bàn nào cũng thua hết, nên tôi mới bày ra trò như thế này, tôi thành thật xin lỗi Tiểu Thư, lần sau tôi không dám nữa, xin Tiểu Thư đừng giết tôi ?
- Được, ông muốn tôi tha cho ông phải không, nhưng ông hãy ký vào tờ giấy này, và ông sẽ được tha thứ và ông sẽ nhận được tiền thưởng nên khi ông đã ký xong thì những số tiền đó sẽ là của ông !
Nghe đến tiền thì mắt ông ta liền sáng lên, ông ta ngay lập tức đồng ý và cô liền đưa ánh mắt ra hiệu với Hoắc Thiên Trân, cô ấy liền hiểu ý và đi tới để tờ giấy đó trên bàn, bút viết đầy đủ, ông ta liền lập tức đi tới và ký vào nhưng ông ta không ngờ là đó chỉ là cái bẫy mà cô lập ra để trả thù ông ta ?
- Tôi ký rồi, đâu rồi, tiền của tôi đâu rồi Tiểu Thư ?
- Anh Khang !
Tạ Chấn Khang liền đưa trước mặt ông ta chiếc vali ở trong đó chứa đựng rất nhiều tiền, ông ta thấy thế liền giựt lấy và mở ra, khi thấy những tờ tiền đó con mắt ông ta liền sáng lên, khi ông ta xác nhận đó là tiền thật ông ta liền đóng nó lại và nói :
- Cảm ơn Tiểu Thư nhiều lắm, sau này mà Tiểu Thư cần tôi giúp gì thì cứ nói, tôi luôn luôn sẵn sàng, Tiểu thư ở lại chơi, ở trên công ty tôi còn có việc xin phép Tiểu Thư tôi đi !
Ông ta nói như vậy thôi chứ ông ta tới casino lớn nhất thành phố A này để chơi những trò đỏ đen, nhưng cô dễ gì để cho ông ta đi như vậy, ông ta mới bước đi được bước thì đã bị đàn em của cô chặn lại , ông ta thắc mắc hỏi :
- Tiểu Thư, chuyện này rốt cuộc là sao ạ, đàn em của Tiểu Thư tôi đang đi thì bị bọn chúng chặn lại ?
Cô cười nhếch mép lên, khi thấy nụ cười này của cô, ông ta liền run người lên, và cô nói !
- Hạ Văn Sang ông có biết tờ giấy này là gì không ?
Ông ta lắc đầu !
- Haha...!đây là bản chuyển nhường tài sản và công ty mà bên A đã chuyển cho bên B, và ông chính là bên A còn tôi thì bên B, bây giờ ông đã ký vào và tất cả tài sản hay công ty con hay tập đoàn Hạ Thị của ông đều sẽ là của tôi !
Nghe đến đây ông ta liền đứng hình và thả chiếc vali xuống mà nói nhỏ :
- Không...!không...!chuyện này không thể xảy ra được, không, mình đã mất tất cả rồi sao, mình không tin đâu, cô ta chỉ nói dối thôi, mình không tin , đây không phải sự thật, đây chỉ là giấc mơ mà thôi ?
- Hạ Văn Sang, ông nghĩ có nhiêu đó thôi sao, những gì mà ông gây ra cho Chú Phong hay ba tôi, tôi đều không bỏ qua cho ông, đây chỉ là sự trả thù nhẹ dành cho ông mà thôi, còn bây giờ thì đã tới lúc hình phạt thực sự mà ông phải nhận lấy chính thức bắt đầu !
Ông ta bắt đầu run sợ trước cô, khi cô đứng dậy và bước ra khỏi đây, ông ta liền quỳ gập gối xuống và cầu xin sự tha thứ của cô, ông ta còn nắm lấy chân của cô nữa nhưng đàn em của cô đã kéo ông ta ra và đánh ông ta một trận
Ông ta bị như thế mà còn cầu xin sự tha thứ từ cô nữa, nhưng cô mặc kệ đàn em của mình đánh ông ta ra sao, việc bây giờ là cô phải quay lại bữa tiệc đó, nhưng khi cô bước đến Hoắc Thiên Trân và Tạ Chấn Khang thì cô nói :
- Việc ở đây nhờ người giải quyết, mình quay lại ở đó đây, khi họ đánh ông ta xong rồi thì đưa ông ta tới nhà tù phía Tây và hành hạ ông ta mỗi ngày đến khi nào ông ta chịu hết nổi thì thôi, sau khi đưa ông ta đi,
- Anh Khang hãy kêu người tới đây đập phá hết và sửa sang lại thành một căn nhà mới, sau khi xây xong ở đây sẽ là CÔ NHI VIỆN để tất cả những đứa trẻ ở bên ngoài sẽ vào đây, bọn trẻ sẽ coi như ở đây là nhà của bọn trẻ, sẽ không ở ngoài cảm thấy lạnh hay nóng gì nữa hết !
- Uh...!anh biết rồi ?
- Việc ở đây nhờ cả vào người !