Bà ta liền ngơ người ra, bà ta không tin là cô chính là người đó thế nên bà ta đã hỏi cô nhưng vì quá sợ hãi nên bà ta cứ nói lấp bấp :
- Mày...!mày...!không lẽ mày là, không thể nào...!mày không thể nào là người đó được, người con gái đó đã mất tích tính tới thời điểm này là năm rồi...!haha...!mày ko phải cô gái đó, không thể nào như vậy được ?
Bà ta sẽ không bao giờ tin là cô gái đó là cô đang đứng trước mặt bà ta đây, bà ta đang trấn an bản thân mình là cô sẽ không thể nào là cô gái đó được và một lần nữa cô lại vô tình phá bỏ suy nghĩ đó của bà ta, sau khi cô thừa nhận chính danh phận của mình và đã tới lúc Lâm Gia phải chịu hình phạt !
Khuôn mặt lạnh lùng của cô đã nói lên tất cả, sát khí cô tỏa ra khắp mọi nơi làm cho những ai đang đứng gần cô liền cảm thấy rất lạnh và run sợ ! cô đột nhiên lên tiếng và nói :
- Phải, tôi chính là cô gái năm đó là Tứ Tiểu Thư của ( Gia Tộc Nhà Họ Trương ) và là con gái của Trương Minh Vũ cựu chủ tịch Trương Thị và cũng là em gái của Tam Đại Thiếu Gia đây ! cô nói xong liền xoay đầu mỉm cười với ba người anh trai của mình, tất nhiên ba anh khi nghe tới đây liền cảm thấy rất hạnh phúc và ba anh cũng mỉm cười với cô ?
Tất cả mọi người ở đây đều há hóc mồm vì lần đầu tiên họ thấy anh cười như vậy, ba anh thật tình là cười rất đẹp đi, làm cho tụi con gái liền mê mẫn ba anh, giây sau, cô liền xoay đầu lại và nhìn trực diện với bà ta đầy mạnh mẽ, cô sẽ không bao giờ yếu thế với người khác ?
Cô liền thay đổi biểu cảm, giây đầu cô nhìn ba anh đầy tự hào và hạnh phúc, giây sau cô liền thay đổi thái độ với bà ta cô càng lạnh lùng hơn sát khi càng một tăng lên, nó rất là lạnh khiến cho mọi người ở đây có một phen sợ hãi nữa !
Bà ta khi nghe như vậy liền rất bất ngờ và còn sốc nữa, bà tà liền quỳ xuống mà liên tục lắc đầu, bà ta không tin cô chính là cô gái đó, không thể như vậy được, bà ta không tin, nhưng câu nói tiếp theo đây của cô sẽ khiến cho bà ta cht lặng ?
- Lâm Phu Nhân bà không tin đây là sự thật đúng không, bà không nghĩ là tôi vẫn còn sống...!ha ! bà nên tin vào sự thật và hiện đại đi ?
- Vì cô gái đó chính là tôi, rất may tôi đã cần một số thứ nên đã vào trung tâm thương mại, còn chiếc xe của tôi đã đậu vào bãi giữ xe, nhưng khi tôi bước vào chiếc xe đã nổ tung lên, nó lang rộng ra tới giữ xe, may là xe cứu hỏa đã tới kịp lúc, nếu không thì nó sẽ xảy ra chuyện gì nữa ?
Bà ta nghe cô kể lại mình đã thoát cht trong ngăn tấc, bà ta liền suy sụp tin thần, bà ta không tin kế hoạch của mình lại bị cô phát hiện ra sớm như vậy, nhưng bà ta thắc mắc là vì sao cô lại mất tích trong vòng năm liền, không có một dấu vết nào cho thấy việc cô đã bị bắt cọc, nhưng bây giờ cô đã trở về để trả những món hận trong năm qua bọn họ đã làm với Trương Gia , cô sẽ không bao giờ tha thứ cho họ !
- Không thể nào như vậy được, tôi đã thuê người đặt bom giỏi nhất mà bom đó là dạng mini, không thể nào cô thoát được, tại sao...!tại sao...!tại sao chứ...!tôi đã thuê người giỏi nhất rồi mà, mà tại sao cô vẫn chưa cht vậy...!HẢ !
- Lâm phu nhân...!tôi hỏi bà, lý do tại sao bà lại ghét tôi tới mức vậy, bà còn thuê người ám sát tôi, đặt bom ở phần dưới xe tôi...!đã xảy ra chuyện gì khiến cho bà lại thay đổi tới mức này ?
- Ha...!ha....!ha, tại sao ư...!là tại mày, chính mày đã hại cht con gái cưng của tao, tao xem con bé như là lá ngọc cành vàng...!không dám đánh...!không nỡ la mắng lớn tiếng với con bé...!từ khi con bé quen biết với mày và trở thành bạn thân...!con bé đã dần dần thay đổi, đi sớm về khuya rồi còn có hôm con bé không về nhà ?
- Con bé trở thành một cô gái hư hỏng...!chửi tục...!ăn mặc thì c hỗ kín chỗ hở...!về nhà la mắng người này tới người khác...!khinh thường những người làm...!rồi một hôm...con bé vào phòng làm việc của tôi, xin tôi cho con bé đi chơi, rồi tôi cũng đồng ý...!tại chữ đồng ý này của tôi đã hại con bé sẽ không quay về bên tôi nữa, ngày hôm đó là ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên được !
- Tôi đang trong phòng họp rồi đột nhiên có số lạ gọi tới, người đầu giây bên kia là vị cảnh sát nữ, rồi họ báo với tôi một chuyện đó chính là, con bé đã t vng trong một căn nhà bỏ hoang nằm cách xa nhà tôi km, bảo tôi tới đó để xác minh là con bé là con của tôi phải không, lúc đó tôi nghe xong liền bủn rủn tay chân, rơi mất chiếc điện thoại, ngay sau đó tôi liền trì hoãn cuộc họp lại và bảo tài xế trở tôi qua đó xem sao ?
- Tới nơi tôi chạy vào liền đứng lại, tôi lúc đó không bao giờ tin được người con gái lúc ấy mới độ tuổi , độ tuổi là độ tuổi đẹp nhất của các cô gái, lại nằm thẳng dưới sàn đất đầy lạnh lẽo đó, tôi không tin vào mắt mình !
- Cứ thế tôi chậm chậm tiến lên tới khi đến gần thì tôi mới bắt đầu hoảng loạn và chạy tới ôm lấy con bé đầy sự lạnh lẽo ấy, sao đấy tôi tổ chức đm tng cho con gái mình, lúc đó tôi quyết tâm phải điều tra được người mà đã hại cht con bé ?
- Cô biết không khi tôi nhìn thấy con bé, trên người con bé có rất nhiều vết thương đang rỉ màu và sau đó công an đã khám nghiệp tử thi thì phát hiện con bé đã bị người đàn ông nào đó hp dm, lúc đó tôi quyết định sẽ tìm được người đàn ông đó và trả thù cho con gái tôi !
- Nhưng mà ông trời đã có mắt, và đã cho tôi kiếm ra người đàn ông ác độc đó, ngay sau đó tôi liền thuê người bắt chúng và trói hắn lại ở một cơ khí bỏ hoang gần đó, tôi đã dùng tất cả cách để hắn mở miệng khai người đã thuê hắn, nhưng hắn nhất quyết không khai ra, rồi tới một ngày hắn đã chịu hết nổi !
- Và hắn đã khai ra, người đứng sau chuyện này là chính cô ( Tứ Tiểu Thư của gia tộc Trương Gia ) Trương Ngọc Nhi, và bắt đầu từ hôm đó tôi đã lên tất cả kế hoạch của mình để trả thù cho con gái, nhưng cô rất thông minh đều trải qua hết tất cả !
- Bao nhiêu kế hoạch của tôi đều tan tành hết cả, rồi ngày hôm đó tôi đã ra một kế hoạch cuối cùng này đó chính là thuê người gài bom giỏi nhất, nhưng loại bom này là dạng mini chỉ có người nào đó có đôi mắt tinh ý thì sẽ phát hiện ra, rồi hôm đó tôi đã được báo tin là chiếc xe ấy đã nổ ?
- Chắc chắn cô sẽ ở trong đó và cô cũng đã nổ mất ở trong đó, lúc đó tôi liền vui vẻ ăn mừng vì tôi đã trả thù được cho con gái mình, nhưng tới ngày hôm nay tôi đã sai hoàn toàn, tôi vẫn chưa trả thù được cho con gái mình, tôi đúng là một bà mẹ vô dụng mà ?
- Không...bà không vô dụng...!bà đã tìm ra được người đó và trả thù được rồi ?