“Ngoại hình có đẹp đến đâu, thì nhìn lâu cũng không thể thấy đẹp nữa, còn xấu, thì nhìn nhiều rồi cũng sẽ quen. Có lẽ cái nhìn đầu tiên là vì chú ý tới ngoại hình của em, nhưng mà anh thích là thích con người này của em, không phải chỉ là ngoại hình của em, hay trái tim của em, em chính là em.” Anh dừng một chút: “Tình yêu nồng nàn, thì tuy xấu cũng không chê.”
Bài phỏng vấn của Thì Phỉ nhanh chóng được lan truyền, trong cuộc phỏng vấn việc chính miệng anh thừa nhận đã có bạn gái giống như một tiếng sét san bằng đất đai vậy, làm nổ tung toàn bộ mạng, làm nổ tung cả diễn đàn Đại học C.
Người hâm mộ đổ xô vào Weibo của Thì Phỉ để lại lời nhắn, ngoài những lời chúc mừng, bọn họ còn yêu cầu anh đăng Weibo công khai mối quan hệ với chị dâu.
Từ sau lần Thì Phỉ quảng cáo cho “Tiệm tạp hóa của WDF”, thì mấy tháng nay đều không đăng Weibo, tin tức liên quan đến anh đều là lấy từ nơi khác, người hâm mộ cũng không đòi hỏi nhiều, cũng chỉ là thường xuyên đăng Weibo tương tác với mọi người một chút mà thôi.
Diễn đàn Đại học C là một diễn đàn trong khuôn viên trường, bài viết mới nhất đang đoán xem rốt cuộc ai là bạn gái của Thì Phỉ?
Thì Phỉ có bạn gái? Chẳng lẽ chính là Tô Mộc Hề tướng mạo bình thường, vóc người bình thường, thành tích học tập bình thường đó?
Tô Mộc Hề nhìn tới đây, thì cảm thấy lồng ngực khó chịu. Cô đứng dậy đi tới trước gương, hướng về phía gương nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, tướng mạo của cô thật sự rất bình thường sao?- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
“Tớ thật sự trông rất bình thường sao?”
Tam Tam đắp mặt nạ nói: “Cậu là người mà Thì Phỉ nhìn trúng, đừng coi thường bản thân mình.”
Cốc Yến Yến đắp mặt nạ xong đang lướt diễn đàn nói: “Cậu không cần để ý đến những bình luận chua ngoa đó.”
Tô Mộc Hề thở dài một tiếng: “Yến Yến, dạy tớ trang điểm đi.”
Cốc Yến Yến vui mừng nói: “Trẻ con dễ dạy!” Thuận tay cầm một miếng mặt nạ đưa cho cô: “Đi, bắt đầu từ đắp mặt nạ trước.”
Một lý do quan trọng khiến Tô Mộc Hề vẫn luôn không chịu học trang điểm là, mua mỹ phẩm thì cần có tiền. Nghĩ đến tiền, thì cô lại cảm thấy bỏ đi, cũng không phải là cần thiết.
Nếu là trước đây, cô đã có thể cười một tiếng rồi mặc kệ những bình luận công kích cô đó, thậm chí sẽ không để tâm đến. Nhưng mà bây giờ cô lại không làm được, ở bên Thì Phỉ, cô vốn cảm thấy rất kỳ ảo, rất không thể tưởng tượng nổi, mỗi ngày mở mắt ra đều phải nghĩ một chút, Thì Phỉ có phải là bạn trai của cô hay không. Hôm nay lại nhìn thấy những lời bàn rằng cô không xứng với Thì Phỉ này, cô cũng bắt đầu mất tự tin, bắt đầu lo được lo mất. Có phải cô nên cố gắng một chút, làm cho bản thân đẹp nhất có thể không? Tục ngữ không phải đã nói sao? Phụ nữ vì người yêu mình mà làm đẹp.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
====
Buổi trưa ngày hôm sau, Thì Phỉ cũng ở trường học đến đón cô về căn cứ. Lúc chờ thang máy, anh nhìn chằm chằm vào con số đang nhảy của thang máy, đường cong gò má vô cùng đẹp. Tô Mộc Hề không khỏi không cảm thấy mặc dù bản thân không tính là đẹp, nhưng mà ánh mắt chọn bạn trai vẫn rất lợi hại, nhưng Thì Phỉ tội nghiệp dường như cũng không lợi hại như vậy.
“Anh nhìn trúng em điểm nào?” Tô Mộc Hề đột nhiên bị ma xui quỷ khiến hỏi một câu, lời vừa nói ra khỏi miệng cô liền hối hận.
Thì Phỉ quay đầu nhìn cô: “Tại sao hỏi như vậy?”
Tô Mộc Hề chỉ có thể nhắm mắt nói: “Có chút tò mò.”
“Anh suy nghĩ một chút rồi trả lời em.”
Cái này còn phải cân nhắc? Chẳng lẽ không phải nên nói những lời như em đặc biệt nhất, em không thể thay thế sao?
Thì Phỉ nắm tay cô, cô không vui vùng vẫy một cái, nhưng lại không thể chống được sức lực của anh, nên chỉ có thể bỏ cuộc. Cửa thang máy mở ra, Thì Phỉ kéo cô vào thang máy.
Thì Phỉ nói: “Anh đã suy nghĩ rồi, em có thể là cô gái đầu tiên anh nghiêm túc nhìn trong mấy năm qua.”
Tô Mộc Hề ngẫm lại câu này, dần dần cảm thấy không đúng lắm: “Theo ý anh, thì nếu như người đầu tiên anh nghiêm túc nhìn là những cô gái khác, thì cũng sẽ thích cô ấy sao?”
Tô Mộc Hề nói với bản thân không thể thua! Vì vậy giả vờ thoải mái nói: “Nhưng mà không sao, dù sao em cũng cảm thấy anh đẹp mới quen anh. Em có thể nhìn trúng sắc đẹp của anh, thì cũng có thể nhìn trúng người khác như thường.”
Lực cầm tay cô của Thì Phỉ càng lúc càng lớn, đợi khi cô nói xong chữ cuối cùng, anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Có gan thì em thử xem.”
Tô Mộc Hề nhịn đau, nhướng mày không chút sợ hãi, thử thì thử! Mặc dù ngoài miệng không chịu thiệt, nhưng trong lòng vẫn có chút không vui.
Anh từ trên cao nhìn xuống cô một hồi, đột nhiên bước về phía cô một bước, cô vội vàng lùi lại, cứ anh tới em lui như vậy, cho đến khi ép cô vào góc tường.
Tô Mộc Hề cố gắng kìm chế nhịp tim đang đập loạn của mình, rũ mi không nhìn anh, giả vờ bình tĩnh, nhưng đôi môi của anh lại lướt qua tai, thành công phá tan mọi nỗ lực của cô, tê dại đến mức làm cho cô run rẩy.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
“Ngoại hình có đẹp đến đâu, thì nhìn lâu cũng không thể thấy đẹp nữa, còn xấu, thì nhìn nhiều rồi cũng sẽ quen. Có lẽ cái nhìn đầu tiên là vì chú ý tới ngoại hình của em, nhưng mà anh thích là thích con người này của em, không phải chỉ là ngoại hình của em, hay trái tim của em, em chính là em.” Anh dừng một chút: “Tình yêu nồng nàn, thì tuy xấu cũng không chê.”
Tô Mộc Hề vốn còn chút cảm động, nhưng nghe đến cuối cùng, thì cảm động? Không còn tồn tại nữa. Nhìn thấy ý cười trong mắt anh, liền giơ nắm đấm ra, nhưng lại bị bao bọc trong lòng bàn tay to lớn của hắn, cúi đầu, hôn lên môi cô.
Cô cũng không phải là tiểu bạch thỏ mặc sức bị bắt nạt, lúc tức giận cũng sẽ cắn người.
Thì Phỉ không nghĩ tới cô sẽ cắn anh, mặc dù sửng sốt một chút, nhưng cũng không giận, chỉ là đè chặt cô vào thành thang máy, miệng lưỡi không chịu buông tha cho cô.
Cô cũng có cốt khí, thề sẽ chiến đấu đến cùng với anh. Nhưng cuối cùng, vẫn bị mất phương hướng dưới sự dịu dàng của anh…
Bọn họ hôn nhau trong thang máy đến quên mình, lúc cửa thang máy mở ra, cũng không biết.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cốc Yến Yến và Chung Sở An đứng ngoài thang máy, tình cờ chứng kiến một màn thơm hôn ướt át. Cốc Yến Yến nuốt nước miếng, quả nhiên Thì Phỉ khi hôn, thì hấp dẫn đến không thể tưởng tượng nổi, thâm tình nhắm hai mắt lại, phập phồng theo nụ hôn, cổ của anh, đến cả vòng eo bị cánh tay của Tô Mộc Hề ôm. Quả là chết người!
Cốc Yến Yến lấy điện thoại từ trong túi ra, lặng lẽ bật camera, vừa định chụp hình, thì hai người trong thang máy kia cuối cùng cũng nhận ra sự khác thường, rời khỏi nhau, rồi nhìn về phía bọn họ.
Ánh mắt của Cốc Yến Yến và Chung Sở An, mập mờ khiến cho Tô Mộc Hề cảm thấy xấu hổ. Thì Phỉ rất ăn ý che cho cô ở sau lưng, bảo vệ cô ra khỏi thang máy.
Chung Sở An nhìn hai người rời đi: “Cứ như vậy mà đi? Không nói gì cả?”
Thì Phỉ quay đầu lại trừng anh ta: “Cút.”
====
Lúc trước, sau khi làm xong việc ở chiến đội, Tô Mộc Hề sẽ tự mình bắt xe buýt mà trở về trường, thỉnh thoảng khi Thì Phỉ về trường, cũng sẽ thuận đường đưa cô về. Nhưng từ khi cô trở thành bạn gái của anh, thì anh tự nhiên muốn đưa cô đến tận cửa ký túc xá mỗi đêm mới chịu.
Nhưng mà, việc này chắc chắn quá làm cho người khác chú ý.
Tô Mộc Hề không phải là vì cố tránh né cái gì cả, chỉ là Thì Phỉ ở trong trường không có ai là không biết, không có ai là không hiểu, mọi hành động của anh đều liên tục bị chú ý, một khi mọi người biết chuyện tình cảm của bọn họ, thì chuyện riêng vốn thuộc về hai người, cũng sẽ trở thành đề tài bàn tán cho mọi người bàn luận, đây là điều cô không muốn nhìn thấy.
Kể từ khi anh thẳng thắn tiết lộ Thì Phỉ đã có bạn gái trong cuộc phỏng vấn, đã gây ra rất nhiều cuộc thảo luận từ các phe.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Trên diễn đàn, từ Tô Mộc Hề đến Tần Uyển, đều bị đoán một lần. Đến cuối cùng, mặc dù mọi người không muốn tin lắm, nhưng mà có vẻ như Tô Mộc Hề là bạn gái của Thì Phỉ là khả năng lớn nhất.
Tô Mộc Hề thấy che giấu cũng vô ích, chi bằng thoải mái công khai.
Vì vậy, đêm đó Thì Phỉ đã dừng xe ở bãi đậu xe, dắt Tô Mộc Hề quay về ký túc xá. Tay nắm tay, coi như không có ai bên cạnh, dọc đường thu hút vô số sự chú ý của người qua đường.
So với sự khẩn trương không biết làm sao của Tô Mộc Hề, Thì Phỉ lại vô cùng ung dung tự nhiên, tựa như người mà mọi người nhìn, thảo luận, đều không phải là anh.
Tô Mộc Hề thì thào: “Ngày mai nhất định phải mua một đống khẩu trang.”
Thì Phỉ bật cười: “Em đeo?”
Tô Mộc Hề mắt hạnh trừng lên: “Anh đeo!”
Thì Phỉ không khỏi bật cười, ôm chặt bả vai của cô: “Nghe em.”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
====
Bức hình của Thì Phỉ và Tô Mộc Hề nhanh chóng được đăng tải trên diễn đàn Đại học C, trên Weibo cũng bùng nổ. Người hâm mộ trên Weibo không kén chọn như sinh viên Đại học C, đa số các bình luận đều khen Tô Mộc Hề đẹp, sợ không cẩn thận chọc Thì Phỉ buồn, ngộ nhỡ trong lúc tức giận mà xóa tài khoản vĩnh viễn rút khỏi Weibo thì sao?
“Mấy người đã bao lâu rồi không gặp lão đại Phỉ? Lúc gặp lại, trong trái tim của anh ấy đã có người đẹp, trong mắt anh ấy chỉ có một người.”
“Lão đại không muốn ra mặt cũng được thôi, để cho chị dâu chào chúng ta đi.”
“Lão đại và chị dâu thật hòa hợp nha!”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
“Tôi nhận ra cô ấy, cô ấy là trợ lý của WDF, các trận đấu của WDF cô ấy về cơ bản đều có mặt, hình như tiểu tỷ tỷ quản lý tài khoản Weibo chính thức chính là cô ấy!”
Vì vậy, người hâm mộ lại rối rít chạy vào Weibo chính thức của chiến đội WDF để lại lời nhắn hỏi cô có phải chị dâu hay không. Còn có người trực tiếp chào hỏi: Chào chị dâu!
Đa Lan phát hiện mấy đơn đặt hàng gần đây càng ngày càng kỳ quái. Cái gì mà hôm nay lão đại chia tay chưa, hôm nay lão đại khôi phục trạng thái độc thân chưa vân vân. Dĩ nhiên cũng có cái tốt, ví dụ như chúc lão đại và chị dâu trăm năm hòa hợp gì đó.
Mà Tinh Tinh thì đã sớm nhìn thấu bản chất: “Mấy người này chắc chắn là ghen tị lão đại và Mộc Hề quan nhau, chị Đa Lan, đừng miễn phí vận chuyển cho bọn họ!”
Doanh số bán hàng của cửa hàng ngày càng tăng, mỗi ngày Đa Lan, Tinh Tinh và Tiểu Ngọc đều bận rộn đến rất khuya, công việc nhiều nhưng lại nhàm chán, nên toàn dựa vào nội dung tin nhắn kỳ quặc và mấy chú thích đơn hàng lạ lạ của khách hàng để mua vui, những nội dung này sẽ biến hóa theo thời gian các sự kiện lớn của chiến đội, hơn nữa mỗi khi xảy ra chuyện lớn, đều sẽ kích thích đẩy mạnh lượng tiêu thụ, bất kể là chuyện tốt hay xấu.
Ví dụ như trước trận đấu, trong lúc cả đội đang chuẩn bị cho trận đấu tuyển chọn, thì chú thích đều là cổ vũ cho CP Song Nam, khuyên Nam Sơn chú ý nghỉ ngơi không nên quá mệt mỏi, đừng để cho Hà Ngộ bắt nạt Nam Sơn, mỗi ngày cậu ấy tập luyện đã rất mệt mỏi rồi, dặn Nam Tụng không nên thức khuya làm hại da, huấn luyện đến khuya thì đừng để cho bọn họ ăn khuya, Thạch Đầu thật sự không thể béo lên nữa vân vân.
Ví dụ như sau khi chiến thắng trận đấu tuyển chọn, chú thích một hai là WDF của tôi uy vũ hùng mạnh! WDF vừa ra, đã bỏ xa tất cả!
Còn có vài chú thích là WDF thắng trận nên vui vẻ, mua một ít; WDF thua trận không vui, mua một ít.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Tinh Tinh sẽ đặc biệt sắp xếp các ghi chú lại, đưa cho các đội viên xem, tiêu đề là: Những điều tôi muốn nói với bạn.
Thật sự là không thể thân thiết hơn!
Nói tóm lại, doanh số bán hàng của cửa hàng càng ngày càng tốt, các đồ vật về nhân vật phiên bản chibi của WDF cũng kéo theo những sản phẩm khác trong cửa hàng, quả là doanh số bán hàng và độ nổi tiếng tăng vụt lên, danh tiếng tốt thúc đẩy uy tín của cửa hàng, rất nhanh sẽ có đủ bốn viên kim cương!- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Nhưng vào lúc này, Weibo của Tô Mộc Hề lại nhận được mấy tin nhắn không mấy thiện cảm.
Chất vấn cô đăng hình phiên bản chibi của các đội viên WDF lên đã nhận được sự cho phép của WDF hay chưa, chưa được sự cho phép mà đã đăng lên là xâm phạm quyền, yêu cầu cô lập tức xóa, hơn nữa còn nói xin lỗi với WDF.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Tô Mộc Hề cảm thấy có hơi buồn cười, nên không để ý lắm. Nhưng mà, cùng với việc WDF càng ngày càng nổi tiếng, thì những bức hình liên quan đến WDF này nếu như tiếp tục đăng lên Weibo của cô, thì quả thực có thể không quá thích hợp.
Điều mà Tô Mộc Hề không nghĩ tới là, hai ngày sau, cùng một nhóm người, đã tới bình luận trên Weibo của cô, mắng cô sao chép, xâm phạm quyền.
Bản thân người hâm mộ của Tô Mộc Hề chắc chắn không nhận ra, bức tranh kiểu như thế này năm ngoái cô đã từng làm, nhưng các sản phẩm trong tiệm tạp hóa của WDF thì mới lên năm nay, dựa theo thứ tự thời gian, nói không chừng là WDF đã sao chép tranh của cô!
Lúc Tô Mộc Hề biết được chuyện này, trên Weibo đã nháo nhào một trận, mắng mỏ từ Weibo của Tô Mộc Hề, tràn qua Weibo chính thức của WDF, Weibo của các đội viên của WDF cũng có.
Người hâm mộ của Tô Mộc Hề vốn không nhiều, không thể so với số lượng người hâm mộ của WDF, hơn nữa người hâm mộ của Thì Phỉ cũng nửa đường gia nhập, người hâm mộ của Tô Mộc Hề trực tiếp bị nghiền ép, Tô Mộc Hề nghe nói một số người hâm mộ của mình tức đến khóc.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Ngoài việc huấn luyện, thì Hà Ngộ rất thích đi dạo Weibo, nên cũng là người đầu tiên biết được chuyện này, rất nhanh sau đó cả căn cứ đều biết.
Từ trong đống bình luận của người hâm mộ, Hà Ngộ tìm được Weibo của người “Mộc Nhân” sao chép kia.
Sau đó, Hà Ngộ lại lăn lộn từ trong Weibo của “Mộc Nhân” tìm được bài đăng tuyên truyền lúc tiệm tạp hóa của WDF khai trương, còn lớn tiếng đọc cho mọi người nghe: “Tiệm của bạn thân, hàng đẹp giá rẻ, không lừa dối già trẻ. Vậy đây rốt cuộc là ai? Hình như có quen biết chúng ta.”
Nam Tụng đoán: “Có phải là Mộc Hề không? Hình như ‘Mộc Nhân’ biết vẽ.”
Thạch Đầu gật đầu, “Tôi cũng nghĩ như vậy.”
Phùng Ly phát hiện ra cuộc nói chuyện hài hước của bọn họ cách đây không lâu thảo luận về kế hoạch tương lai tại căn cứ: “Nhìn cái này đi, đây rõ ràng là những gì chúng ta đã nói ở căn cứ, lúc đó ngoại trừ mấy người chúng ta, thì cũng chỉ có Mộc Hề.”
Hà Ngộ: “Nhất định là Mộc Hề không sai!”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Vốn dĩ Cố Nam Sơn cũng không muốn nói gì, dù sao sự thật cũng đã vô cùng rõ ràng sáng tỏ rồi, nhưng khi thấy mọi người đều đang nói về Tô Mộc Hề, nếu như cậu ấy im lặng thì hình như có vẻ rất kỳ quái, vì vậy cũng gật đầu theo: “Ừ!”
Rất nhanh sau đó, mọi người liền bắt đầu phá án.
Bây giờ người ở trên mạng đều hiểu lầm Mộc Hề, lời nói lẽ còn khó nghe như vậy, bọn họ nên đứng ra, trả lại sự trong sạch cho Mộc Hề. Vì vậy mọi người đã đề cử Hà Ngộ đi tìm Thì Phỉ.
Thì Phỉ và Chu Chính đang bàn luận trong phòng họp, Hà Ngộ đẩy cửa ra, nói nhỏ: “Lão đại, anh đã xem qua tin trên Weibo chưa?”
Thì Phỉ nhìn điện thoại, không nói lời nào, chỉ gật đầu một cái.
“Chúng em đều suy đoán ‘Mộc Nhân’ chính là Mộc Hề, anh nghĩ thế nào?”
Thì Phỉ nhìn về phía Hà Ngộ, trong đầu suy nghĩ thật nhanh. Anh là bạn trai của Mộc Hề, mặc dù cô không tự nói nickname Weibo của mình khiến cho anh có chút tức giận, nhưng mà không thể để cho người khác biết anh không biết “Mộc Nhân” chính là Mộc Hề được, anh phải khác với người khác, bởi vì anh là bạn trai của cô.
“Anh biết!”- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Hà Ngộ vỗ đùi: “Em đã nói rồi, anh chắc chắn biết mà! Chúng em đều cảm thấy Mộc Hề trong sạch!”
Điều này còn cần cậu nói?
Thì Phỉ: “Anh đã đăng trên Weibo rồi.”
Hà Ngộ sửng sốt một chút: “Thật sao?” Vội vàng lấy điện thoại ra xem Weibo.
Chu Chính ở bên cạnh cũng mở Weibo.
Quả nhiên, một phút trước, có lẽ lúc Hà Ngộ bước vào, Thì Phỉ đã đăng bài thanh minh trên Weibo.
TIME: Cảm ơn @Mộc Nhân vì hình ảnh manga làm theo yêu cầu cho WDF.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Hình kèm theo là hình chibi của WDF, còn có một bộ hình manga vai rộng, eo nhỏ, chân dài không được Thì Phỉ đồng ý.
Sau đó, Chu Chính chuyển tiếp bài đăng Weibo của TIME, các đội viên của WDF cũng rối rít chuyển tiếp, chia nhau bày tỏ niềm yêu thích đối với hình ảnh của mình, còn cảm ơn “Mộc Nhân”.
Mọi sự hiểu lầm đều được làm sáng tỏ, người hâm mộ của WDF coi như cũng khá dày công tu dưỡng, biết mình sai, nên rối rít chạy vào Weibo của Tô Mộc Hề nói xin lỗi.
Tô Mộc Hề cũng biểu thị rất rộng lượng, không chỉ chuyển tiếp bài đăng Weibo của TIME, mà còn trả lời: Được hợp tác với mọi người ở WDF vô cùng vui vẻ, mong sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn nữa.
Nhưng mà vào lúc chuyện này lắng xuống không lâu, thì một tờ giấy kiện đã rơi xuống trước mặt Thì Phỉ. Công ty trò chơi Phi Tấn khởi kiện Thì Phỉ xâm phạm quyền.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Thì Phỉ: Tại sao không cho anh biết nickname Weibo của em?
Tô Mộc Hề: Em khiêm tốn.- ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Thì Phỉ: Hôm khác sẽ @ Weibo của em công khai chuyện tình cảm.
Tô Mộc Hề: …