Thì Phỉ không miễn cưỡng, mà dịu dàng nói bên tai cô: “Muốn xem lúc nào cũng được, bảo đảm làm cho em hài lòng.”
Sau khi kết thúc trận chung kết toàn quốc, WDF dọn nhà. Từ tòa cao tầng, dọn vào khu biệt thự.
Mặc dù căn cứ mới không bằng biệt thự lớn siêu xa hoa của Ôn Tu Viễn, nhưng so với trước đây, từ căn nhà nhỏ bé đổi thành biệt thự, thì cũng đã có bước nhảy vọt về chất.
Tuy rất mong được dọn nhà, nhưng khi giây phút này thật sự đến, thì mọi người lại không nỡ.
“Đột nhiên có hơi buồn.”
“Phải, không nỡ đi.”
“Ầy.”
Ba người Hà Ngộ, Phùng Ly và Thạch Đầu ngồi thành một hàng, mỗi người đốt một điếu thuốc, nhìn bầu trời u ám ngoài cửa sổ, u buồn hút thuốc.
WDF đi từ không đến có, từ một mình Thì Phỉ, cho tới đại gia đình hơn mười người như bây giờ; từ con đường hoang sơ không được coi trọng, đến giành được chức vô địch toàn quốc; căn nhà rộng chưa đầy mét vuông này, đã chứng kiến tất cả vinh quang và nỗi nhục, hạnh phúc và nỗi buồn của WDF, chứng kiến sự trưởng thành của mỗi một người. Bọn họ từ những thiếu niên sa đọa không được coi trọng, lột xác thành những tuyển thủ chuyên nghiệp chuẩn bị ra trận vì đất nước. Nơi này có dấu vết bọn họ đã chịu đựng gian khổ, cùng nhau phấn đấu, sau này sẽ không còn nơi nào đáng nhớ hơn đối với bọn họ nữa. Mà bây giờ, bọn họ phải rời khỏi nơi này.
“Ầy.”
Lại là một tiếng thở dài, khói trắng bay đầy trên khuôn mặt của ba người.
Chu Chính xách một thùng đồ đi tới, thấy ba người không có gì làm liền tức giận, đạp một cái: “Đi thu dọn đồ đạc đi, giả bộ làm thái tử u sầu gì chứ.”
Ba người: “…”
Tô Mộc Hề tìm kiếm công ty chuyển nhà, điều động cả WDF, bận rộn cả một ngày mới dọn xong.
Cuối cùng cũng không cần phải ở trong căn phòng để đầy giường tầng nữa, ở căn cứ mới, cứ hai người sẽ ở một phòng, mỗi người nằm một cái giường m, Hà Ngộ thả mình xuống giường, vung tay hét lớn: “Nhà mới thật đã!”
Cố Nam Sơn ở bên cạnh sợ hãi. Nói là lưu luyến không nỡ mà? Nhanh như vậy đã có mới nới cũ rồi sao?
Buổi tối đầu tiên chuyển qua nhà mới, Thì Phỉ và Tô Mộc Hề cùng nhau đến cửa hàng online, bố mẹ của Đa Lan đã đồng ý cho Đa Lan ở lại tiếp tục làm việc, mọi người đều rất vui vẻ, Đa Lan tràn đầy năng lượng, cũng càng vui vẻ hơn.
“Áo phông Thì Phỉ” do chính Tô Mộc Hề thiết kế, Thì Phỉ tham gia sáng tạo rất được yêu thích, mỗi ngày đều bán gần một nghìn cái, ba người Đa Lan, Tiểu Ngọc và Tinh Tinh bận rộn trả lời tin nhắn, đóng gói, chuyển hàng, bận đến chân không chạm đất.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Thì Phỉ đã ký thỏa thuận với Ôn Tu Viễn, công ty Wāndòufú của Thì Phỉ sẽ sử dụng quyền phân phối Berry mua cổ phần Nhà máy Cầu Tác dưới trướng của Tập đoàn Cầu Tác của Ôn Tu Viễn, cùng vận hành thương hiệu “Berry Trung Quốc”. Thì Phỉ không tham gia vào việc quản lý, chỉ chia lợi nhuận, hai bên giao ước hàng năm đều đem % lợi nhuận ròng đầu tư vào chiến đội WDF, số tiền không được thấp hơn triệu.
Đồng thời, Thì Phỉ còn đưa ra yêu cầu không mở cửa hàng truyền thống, tất cả các sản phẩm đều kinh doanh online, đăng ký cửa hàng chính thức của Berry tại Trung Quốc, giữ lại “Cửa tiệm tạp hóa của WDF”, tiếp tục do Đa Lan, Tinh Tinh và Tiểu Ngọc phụ trách, cũng để các cô ấy vào quản lý công ty, trở thành nhân viên chính thức.
Thì Phỉ: “Mọi người có thể tiếp tục sống ở đây, nhưng mà phải đi làm ở tòa nhà Cầu Tác, tiền thuê nhà tôi sẽ trả.”
Đa Lan không chắc chắn hỏi: “Thật sao?”
Nhận được sự khẳng định lần nữa của Thì Phỉ và Tô Mộc Hề, Tinh Tinh kích động ôm chầm lấy Đa Lan và Tiểu Ngọc.
Các cô ấy dĩ nhiên biết WDF sẽ chuyển đi, nhưng không có ai nói với các cô ấy là có được chuyển đi cùng hay không. Các cô ấy đều biết, cửa tiệm tạp hóa này được thành lập vào thời điểm WDF không có tiền, nhưng bây giờ WDF đã có tiền, cửa tiệm tạp hóa đã mất đi ý nghĩa tồn tại, nói không chừng Thì Phỉ sẽ đóng cửa tiệm tạp hóa. Mỗi tối trước khi đi ngủ, các cô ấy đều buồn bã thở dài, trong lòng các cô ấy đã hình thành một loại tình cảm sâu sắc với đại gia đình WDF này, không nỡ rời đi.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cũng may, chuyện các cô ấy lo lắng, đều không xảy ra.
====
Vào ngày căn cứ mới của WDF treo bảng, bạn bè quen biết đều đến, Đại Nhiên bạn cùng phòng của Thì Phỉ, Hiểu Tình và Tam Tam bạn cùng phòng của Tô Mộc Hề, còn có Thì Lam. Mọi người bày lò nướng ở trong sân, cùng nhau BBQ.
Thì Lam mang kết quả đàm phán với luật sư của Phi Tấn tới: Trò chơi Phi Tấn chính thức ủy quyền cho Wāndòufú sản xuất đồ thiết kế trong năm với giá , triệu, như vậy, việc tham khảo các nhân vật trong trò chơi để làm đồ thiết kế của WDF sẽ không cấu thành hành vi xâm phạm quyền, sao chép, mà còn có thể tiếp tục sản xuất, tiêu thụ.
Đây thật sự là một tin tức tốt được mong đợi từ lâu, mọi người đều rất vui mừng. Mặc dù những ngày gần đây chuyện tốt cứ không ngừng tới, nhưng vụ xâm phạm quyền vẫn chưa được giải quyết, thì nó luôn là nỗi lo lắng của mọi người.
Thì Phỉ cầm ly rượu lên cụng vào ly của Thì Lam: “Cảm ơn.”
Thì Lam nhăn mũi: “Đừng chỉ nói bằng miệng, tính vào phí luật sư.”
“Cuối năm quyết toán.” Thì Phỉ nâng ly: “Mọi người cùng nhau nâng ly, cảm ơn đại luật sư Thì đã giúp chúng ta vượt mọi chông gai.”
Đám bạn nhỏ nâng ly của mình lên cụng với Thì Lam, một tiếng cảm ơn chị hai tiếng cảm ơn chị, còn mời cô ấy đến căn cứ chơi, dẫn cô ấy đánh rank. Đúng là dễ thương hơn Thì Phỉ nhiều.
Sau khi chuyển đến nhà mới, WDF đã chuẩn bị không ngừng cho Giải vô địch thế giới.
Chung Sở An đăng bài bỏ phiếu phát trực tiếp thể thao điện tử tại diễn đàn Đại học C, trong phạm vi Đại học C, tiến hành nghiên cứu thực tế về nhu cầu phát trực tiếp thể thao điện tử. Đối tượng là sinh viên ở trường, kết quả cuộc khảo sát còn có những hạn chế. Thì Phỉ lại đột nghĩ ra ý tưởng, nói Đại Nhiên viết mã cho trang web bình chọn, để cho mọi người đăng trong các nhóm trò chuyện của mình, cũng vận động mọi người xung quanh tham gia bỏ phiếu.
Ôn Tu Viễn từng nói anh không có dữ liệu chính xác, vậy thì anh sẽ cho anh ấy xem dữ liệu.
Có dữ liệu rồi, thì Thì Phỉ và Tô Mộc Hề bắt đầu cùng nhau viết kế hoạch, ngoài giờ học, Tô Mộc Hề luôn ở trong căn cứ giúp đỡ, từ dữ liệu thị trường, phân tích nhóm người dùng, đến quảng bá nội dung, đo lường tính toán lợi nhuận, mọi thứ đều viết vào kế hoạch.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cùng lúc đó, tiết mục phát trực tiếp trận đấu của Thì Phỉ vẫn được tiếp tục, những món quà của người hâm mộ tặng cho Thì Phỉ đều có thể đổi ra nhân dân tệ, nhưng mà trang web sẽ được chia một nửa. Mặc dù như vậy, nhưng đó cũng là một khoản tiền từ trên trời rơi xuống, Tô Mộc Hề rất xúc động.
“Em phát trực tiếp vẽ, thì có ai xem không?”
“Phát trực tiếp vẽ anh, sẽ có người xem.”
Tô Mộc Hề không tin, bắt đầu phát trực tiếp, dĩ nhiên không phải vẽ Thì Phỉ, nhưng lượng người xem, chỉ bằng một phần mười của Thì Phỉ.
Thì Phỉ đắc ý, cũng bắt đầu phát trực tiếp, vẽ Tô Mộc Hề, vẽ vô cùng xấu xí, nhưng phòng phát trực tiếp lại bị nghẽn, người hâm mộ gào khóc rằng quá ngọt, quà tặng nhận được cũng đạt đến mức cao mới.
Tô Mộc Hề ngẩn người ra. Vẽ cô xấu như vậy, còn ngọt ngào à???
Thì Phỉ: “Mở phát trực tiếp, phải đáp ứng nhu cầu của người xem.”
Tô Mộc Hề tức giận: “Người xem cần anh cởi đồ khoe da thịt, anh biết không?”
“Nội dung khiêu dâm là bất hợp pháp, nhưng mà,” Thì Phỉ tiến lại gần cô, giọng nói đầy dụ dỗ: “Nếu như em có nhu cầu, thì anh có thể phát trực tiếp cho em xem.” Vừa nói, ngón tay thon dài vừa cởi cúc cổ áo, Tô Mộc Hề vội vàng cài cúc cho anh, nuốt nước miếng, rồi lắc đầu nói không cần.
Thì Phỉ không miễn cưỡng, mà dịu dàng nói bên tai cô: “Muốn xem lúc nào cũng được, bảo đảm làm cho em hài lòng.”
Tô Mộc Hề đỏ mặt, dùng hết sức đẩy anh ra, không khỏi oán thầm Thì Phỉ là một đại yêu nghiệt, mối họa lớn!
Ngoại trừ Nam Tụng và Nam Sơn, thì đám tiểu tử WDF thấy lão đại phát trực tiếp thuận buồm xuôi gió, nên cũng chạy theo xu hướng mở phát trực tiếp, người hâm mộ vừa xem phát trực tiếp trận đấu vừa nghe ba người bọn họ nói tướng thanh lảm nhảm, phòng phát trực tiếp vô cùng náo nhiệt.
Người hâm mộ của Song Nam không vui, tại sao nhà chúng ta không phát trực tiếp cho chúng ta xem chứ? Mất hứng. Trên Weibo của Nam Tụng và Nam Sơn đều có cùng những mẩu tin nhắn: Học tập Đường xa mới biết sức ngựa bên cạnh một chút đi mà!---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Người hâm mộ của Thì Phỉ cũng không vui, tại sao cho đến bây giờ lão đại cũng không nói lời nào?
Sau đó có một lần, năm người lập đội []. Hà Ngộ, Phùng Ly, Thạch Đầu và Thì Phỉ, còn có một ID lạ khác, một nửa người hâm mộ nửa đoán người đó là Nam Sơn, bởi vì cậu ấy là đường giữa, một nửa thì đoán là Nam Tụng, bởi vì ID cho thấy là nữ.
[] Lập đội: Nguyên văn là mở hắc (开黑), tức là rủ bạn bè, người quen lập đội đi đánh v hoặc v, mà vừa đánh vừa trao đổi với nhau qua voice hoặc ngồi cạnh nhau để trao đổi trực tiếp. Để đảm bảo tính công bằng, một số game như DotA hoặc LOL cho phép game mở tùy chọn “开黑”, như thế khi ghép đội đánh, hệ thống sẽ ghép cho họ một đội cũng đang mở “开黑”.
Vừa bắt đầu trò chơi, mọi người đều phát điên, bởi vì cái người không biết tên này, chơi giống như một cục phân vậy. Người hâm mộ nhao nhao nói người này không phải là Nam Sơn của nhà bọn họ, ôm Nam Tụng của nhà bọn họ đi.
Hà Ngộ cười nói: “Mọi người còn nói bậy bạ nữa thì lão đại sẽ tắt máy tính đấy.”
Lời này có ý gì? Chẳng lẽ là… chị dâu?
Mọi người trong phòng phát trực tiếp lập tức thay đổi, tất cả bình luận đều là nịnh nọt lấy lòng chị dâu.
Nhưng mà người mang tiếng là chị dâu này, không hề đưa ra bất kỳ phản hồi nào, không thừa nhận, cũng không phủ nhận, người hâm mộ liền coi như ngầm thừa nhận.
Sau đó, mọi người từ phòng phát trực tiếp của Phùng Ly mơ hồ nghe thấy một giọng nói, nhẹ nhàng ngọt ngào, có chút tủi thân nói: A Phỉ, em lại chết rồi.
Người hâm mộ rối rít để lại bình luận: A a a tôi nghe thấy tiếng của chị dâu, một tiếng A Phỉ cũng làm cho xương của tôi mềm nhũn. Quá ngọt rồi má ơi, chưa bao giờ nghe thấy ai gọi A Phỉ mà lại ngọt như thế này.
Ba người cùng mở phát trực tiếp cũng bị tiếng “A Phỉ” này làm nổi da gà.
Sau đó, từ buổi phát trực tiếp mọi người nhìn thấy ID của đối thủ giành được đầu người của chị dâu, bị Thì Phỉ đuổi theo chém giết, gặp một lần thì giết một lần.