Khi Thu Giang đến thì cô Mai không cho vào nhà nên cô ta cãi nhau với cô Mai, nghe tiếng ồn nên Nhã Ngân nhíu mày khó chịu, Vạn Hoà vỗ nhẹ lưng của cô rồi ôm cô lên phòng, đắp chăn và hôn nhẹ lên trán cô.
Sau đó anh ra hiệu cho cô Mai mở cửa cho cô ta, khi thấy anh thì cô ta tỏ ra điềm đạm đáng yêu và nói:
-Em là chị của Ngân, em muốn ở lại để chăm sóc cho nó được không ạ?
Đúng là đồ ngu xuẩn, cả Vạn Hoà và cô Mai đều khinh thường, Vạn Hoà mở miệng châm chọc:
-Cảm ơn nhưng tôi sợ giao cô ấy cho cô thì cô ấy càng nghiêm trọng hơn.
Thu Giang không ngờ Vạn Hoà biết hết tất cả mọi chuyện nên thẹn quá hoá giận hoá thành một người đàn bà chanh chua chửi đổng:
-Biết đâu anh cũng bị mắc lừa, cô ta giả vờ khùng thôi, con gái của hồ ly tinh vẫn là hồ ly tinh" hừ...".
-Đủ rồi, cút ra khỏi đây.-Vạn Hoà gầm nhẹ, anh đau lòng nghĩ tại sao bé ngốc của anh khổ sở như vậy.
Thu Giang sợ hết hồn, cô ta tin rằng ánh mắt của Vạn Hoà biết giết người thì cô ta đã chết rồi nên hoảng sợ chạy ra khỏi đây.
Sau đó Vạn Hoà lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Nhân và nói:
-Cậu tìm cách cho chị của bé ngốc nhà tôi bị đuổi việc và ra thông báo nếu ai nhận cô ta thì đối nghịch với tập đoàn ta.
Hoàng Nhân hơi run sợ vì lần này Vạn Hoà tức giận thật rồi nhưng thật xứng đáng với cô ta, ai bảo cô ta chọc người không nên chọc.
Haizzz...! Tự cầu phúc cho mình đi!