Khi bác sĩ khám cho Nhã Ngân thì Vạn Hoà gấp như kiến bò trong chảo nóng nên hỏi:
- Bác sĩ, cô ấy sao rồi?
- Không sao, cô ấy chỉ mệt nên ngủ thôi, chuyền dịch xong thì anh có thể đưa cô ấy về. - Bác sĩ nói, nãy giờ người này thật là nôn nóng làm ông cũng mệt theo a.
Lúc này, Vạn Hoà mới thở phào nhẹ nhõm, một lúc sau, Nhã Ngân mở mắt ra và khóc:
- " Huhu...huhu...." anh ơi, người xấu bắt bé, bé sợ...
- Không sao, anh đã bắt hết người xấu rồi, bé đừng sợ.- Vạn Hoà ôm Nhã Ngân an ủi.
- "Hihi..." có anh nên bé không sợ. - Nhã Ngân cười meo meo trả lời.
Vạn Hoà chỉ nghĩ cô bám theo anh vì thói quen nhưng khi nghe câu đó của cô thì anh không thể dùng từ nào để tả sự vui mừng khi cô ỷ lại anh như vậy.
- Về nhà nào bé ngốc. - Vạn Hoà cưng chìu nói.
- Ừm, về nhà bé muốn xem phim hoạt hình. -Nhã Ngân cười và nói.
Khi về nhà, theo thói quen nên Nhã Ngân đi tìm con gấu của mình nhưng không thấy nên rất buồn.
-Ngày mai chúng ta đi mua con gấu khác nhé! -Vạn Hoà dỗ Nhã Ngân như dỗ một đứa trẻ, Nhã Ngân cười và gật đầu.
Bỗng di động của Vạn Hoà reo, nhìn thì thấy số của mẹ, Vạn Hoà tắt máy và lại mở vi tính lên, lập tức hiện lên ảnh của mẹ nhưng hai mẹ con chưa kịp nói chuyện thì nghe tiếng hét hưng phấn của Nhã Ngân:
-" Oa...." cái này có chứa người luôn, hay thật.
Nghe câu đó của Nhã Ngân thì hai mẹ con phì cười, sau đó Vạn Hoà kéo Nhã Ngân ngồi trên đùi mình và nói:
- Đây là mẹ anh, chào mẹ đi.
- Bé chào mẹ, mẹ ăn kẹo nha mẹ. -Rồi Nhã Ngân định nhảy xuống để lấy kẹo nhưng Vạn Hoà ngăn lại và búng nhẹ lên trán Nhã Ngân rồi nói:
- Bé ngốc, mẹ không ăn được.
Nhìn hành động đó của con trai thì mẹ của Vạn Hoà biết Vạn Hoà thật tâm yêu Nhã Ngân nên nói:
-Xem ra, mẹ sắp có dâu rồi.
- Ba mẹ sẽ không phản đối chứ? - Vạn Hoà hỏi bà, anh mong là ba mẹ mình sẽ chấp nhận.
- Ba mẹ không phản đối, chỉ cần con hạnh phúc là được rồi nhưng con chắc chắn là con bé chứ? - Bà hỏi lại, bà không muốn con trai hối hận.
- Dạ, con chắc chắn. - Vạn Hoà nói như chém đinh chặt sắt.
- vậy là được rồi, còn người nhà của con bé thì sao? - bà hỏi.
-Con chưa tìm nhưng cũng không cần tìm đâu mẹ, chắc trước kia họ không đối xử tốt với cô ấy. -Vạn Hoà nghi ngờ.
- Thôi hai đứa cưới nhanh để mẹ còn có cháu bế nữa. - Mẹ của Vạn Hoà chọc.
- con sẽ không để cho cô ấy mang thai.- Vạn Hoà nói.
-"Haizzz..." vậy cháu đâu mà mẹ bế. - bà than vãn.
- " Hừ!..." mẹ có thể bế con của anh mà, thôi con cúp đây. -Vạn Hoà tắt máy.
Còn mẹ của Vạn Hoà thì vui mừng vì sắp có dâu nhưng nghĩ đến không có cháu bế thì thật là buồn.
Haizz! Thôi thì con cháu có phúc của con cháu. Tối đó, bà đem chuyện này nói với cả nhà, ai cũng vui mừng, họ còn an ủi bà là cứ xem như Vạn Hoà yêu con trai @@@@
Vạn Hoà biết gia đình mình mà ví dụ mình thành dạng này thì không biết sẽ có phản ứng gì nữa????
Rồi Hoàng Nhân đến nhà Vạn Hoà nói là do Gia Liễu giở trò, gân xanh trên trán Vạn Hoà nổi đầy sau đó anh nói:
- Tôi muốn công ty đó phá sản càng nhanh càng tốt và cậu tìm chứng cớ để đưa cho công an.- đó là kết quả của kẻ đã dám tổn thương bảo bối của anh, anh không cho phép ai làm tổn thương đến cô.
Ngày hôm sau, Vạn Hoà đưa Nhã Ngân đi mưa gấu bông thì gặp cô gái, sau đó, cô ấy nắm tay Nhã Ngân và nói:
- Bé hai, em đi đâu mấy tháng nay?
- Xin lỗi nhưng tôi nghĩ cô nhận nhầm người rồi. - Vạn Hoà ôm Nhã Ngân vào lòng và nói.
-Không đâu, nhưng tại sao nó lại không nhận ra tôi? - cô ấy lắc đầu.
Sau khi nghe Vạn Hoà kể lại mọi chuyện thì cô ấy cố kìm nén nước mắt và nói:
- Như vậy cũng tốt, nó không thể sống trong nhà kia được nữa. -Rồi cô ấy nhìn Vạn Hoà khó xử nhưng vẫn nói tiếp:
- Xin anh chăm sóc nó giùm.
Sau khi thấy Vạn Hoà gật đầu thì cô ấy nói:
- Cảm ơn anh, anh cho tôi xin địa chỉ nhà được không?
Vạn Hoà khó hiểu nhưng vẫn đọc địa chỉ, rồi dẫn Nhã Ngân về. Anh luôn suy nghĩ tại cô gái ấy lại quen biết với bé ngốc nhà anh, giữa họ có quan hệ gì?
Nhưng rất nhanh anh đã có đáp án nhưng nó khiến anh khổ sở, đau đớn, tức giận vì bé ngốc của anh