Sáng . am tại phòng nó, căn phòng chỉ có màu trắng- xám- đen, rộng gần m. Nó bất ngờ mở mắt ra, thu dọn chăn gối rồi đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, tắm rửa.Phòng cô. . am, căn phòng có màu chủ đạo là trắng- vàng, rộng ngang với phòng của nó. Cô đang trong trạng thái ngái ngủ mở mắt ra, vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân rồi kêu người hầu dọn giường ( chị lười quá ).
Đúng am, nó và cô bước xuống trong bộ đồng phục của trường Star. Cả hai bước lại phía bàn ăn thịnh soạn đã được chuẩn bị sẵn.
- Good morning my baby- Cô chạy lại ngồi xuống bên cạnh nó
- Hi baby- Nó nói nhưng rồi hơi nhíu mày
Cô nhìn cũng hiểu, vì nó không bao giờ ăn sáng mà chỉ uống cafe mà, còn cô thì cũng ít khi ăn sáng, chỉ uống capuchino. Rồi cô nói
- Quản gia Lâm, lấy cho Ice một ly cafe nguyên chất không đường không sữa, cho tôi một ly capuchino, sáng nào cũng như vậy rõ chưa?
- Vâng ạ- Quản gia Lâm lễ phép nói
- Nè Ice, mày lát tính đi học bằng gì? Moto hay xe hơi?- Cô quay sang nó
- Xe bus, chúng ta sẽ giữ kín thân phận của mình và tuyệt đối không nói họ ra, mày hiểu ý tao chứ?
- Ukm, tao hiểu rồi, ăn thôi
. am tại cổng trường học viện Star. Nó và cô bước vào trong vẻ mạt vô cùng lanh lùng và trở thành tâm điểm của sự chú ý. Rất nhiều con mắt ghen tị, ngưỡng mộ chiếu vào tụi nó và những lời bần tán vô cùng xôn xao
- Woa, thiên thần kìa tụi bây ơi!
- Hai em ơi, làm người yêu anh nha, chia tay anh không đòi quà!
- Xinh quá và cũng rất cá tính nữa
- Hừ! Mặt chát đầy phấn. Đã xấu còn bày đặt chảnh
- Nghèo rớt mồng tơi, con kia vừa đi xe bus kìa!
Bla bla...
Rồi bỗng dưng tiếng hét của tụi con gái vang lên
- A! Tam đại hoàng tử kìa tụi bây ơi!
- Anh ơi, I love you!
Thấy ồn ào, tụi nó quay lại nhìn, chiếc BMW lao vào sân trường khiến tất cả học sinh đều phải ngưỡng mộ trừ nó và cô ra. Từ trên xe hotboy bước xuống và tất nhiên là hắn, cậu và anh rồi. Thấy mình bị tụi nó làm lơ, cậu quay sang nói với hắn và anh
- Nè, tụi mình bị nhỏ kia làm lơ kìa
Theo hướng chỉ của cậu, anh và hắn quay sang nhìn tụi nó. Hắn nói
- Chà chà, cô nàng vô cùng xinh đẹp và cá tính nữa chứ! Tao kết
Còn anh thì s... s... s... s...s... anh chợt tỉnh lại. ' A... ' tiếng kêu của anh vang lên khiến cho tất cả mọi người mất bình tĩnh. người đào hoa và lạnh lùng như anh sao có thể hét lên cách bất ngờ như vậy? Không đợi cho ai có phản ứng gì thì anh chạy vọt về phía tụi nó và ôm lấy cả trước sự bất ngờ và sửng sốt của toàn trường
- Ice, Snow! đứa về khi nào mà anh không biết vậy? Nhớ đứa quá đi à!
- Á! Buông tụi em ra! Chết ngột đó tên rắc rối này- Cô kêu lên khiến cả trường bắt đầu đơ ra
- I also have to avoid the principal's office received class ( Tránh ra em còn phải lên phòng hiệu trưởng nhận lớp ) - Nó nhẹ nhành nói
- Xì! Lâu không gặp mà lúc nào cũng vậy! Ghét em chết được- Anh làm vẻ mặt phụng phịu đến đáng yêu
- Thôi bye bye nha, tí gặp lại- Cô cùng nhỏ bước đi và nói thầm vào tai anh - Nhớ giữ kín thân phận tụi em nha
- Ukm, bye bye my babies
Lúc tụi nó đi khuất rồi mà tất cả mọi người vẫn mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh không chớp mắt. Những lời bàn tán nổi lên
- nhỏ đó là ai vậy nhỉ?
- Trời! Dám quyến rũ anh Jun xem ra không sống được với chị Vân rồi!
Bla... bla...
Anh liền nói vời giọng âm độ
- Tất cả nhìn gì mà nhìn, cút hết cho tôi ngay lập tức
Lúc này hắn và cậu mới chen vào
- Nè, nhỏ đó là ai vậy? Sao mày lại biết được vậy?
- cô ấy tên gì vậy? Nhà ở đâu? Học lớp nào?
- Họ là gì của mày vậy? Bồ à?
Nghe đến đây anh bắt đầu tức giận vô cùng, anh hét lên
- Im! thằng nhà mày chỉ có mấy cái ý nghĩ đen tối đó thôi à? Là ai thì liên quan gì đến tụi bây? Tụi bây không thấy có gì quen quen à?
- Không hề- Hắn và cậu đồng thanh
Trời, anh phát điên mất thôi. Nhìn anh và nó rất giống nhau từ màu tóc, màu mắt cho tới khuôn mặt mà '' thằng cha mù '' này chẳng nhận ra. Mà thôi, như vậy cũng tốt thôi, phải giữ kín thân phận của nó và cô mà, như vậy càng tốt.
Còn tụi nó bây giờ đang đứng trước cánh cửa có tấm biển ghi rõ chữ '' HIỆU TRƯỞNG '' to hết cỡ. '' Rầm '' cách cửa bị cô đạp xông thằng, bên trong có chàng trai đang ngồi chơi Liên Minh. Vâng! Là hiệu trưởng và cũng là anh họ nó đó
( GTNV
Hàn Lâm Hoàng Thiên/ Zin. t. Anh họ nó, là anh trai Zan nên gia thế giống Zan. Hiệu trưởng trường Star ( trường này do nhà nó thành lập ) và cũng là trợ thủ đắc lực của tụi nó. Sát thủ thứ thế giới, cũng là đường chủ bang Darkness
Đẹp trai không kém tụi hắn là bao. Cao m, nạng kg. Body múi.
Cũng có bằng đại học
IQ: /)
Thấy tụi nó anh nhảy lên ( lại mất hình tượng giống em trai rùi )
- A! Hai con quỷ này sao giờ mới tới? Anh chờ mỏi mắt rùi đó ( có mà '' cày '' game mỏi mát ý )
- Anh Zin! A... Nhớ anh quá à! - cô hét lên
Còn nó thì không nói nói không rằng nhảy vào sofa ngồi... '' cày '' Liên Minh
- Nè, Ice này. Em không thèm để ý ông anh này chút nào hay sao?- Zin chu môi
- What you need to pay attention? ( Anh cần gì phải quan tâm? )
- Hừ! Không thèm nói chuyện với em nữa, à hai đứa học lớp A khối Hoàng Gia
- thank you, bye- Nó nó rồi bước đi
Nó và cô bước đi trên hành làng dãy Hoàng Gia, đứng trước cửa lớp A. Đợi đến khi bà cô chủ nhiệm bước ra thấy tụi nó thì hỏi
- Các em là học sinh mới à?
- Đúng vậy- Cô nói một cách thờ ơ
- Ừm, chào các em, cô là Lý Kim Lan, giáo viên chủ nhiệm A. Các em đợi cô lát để cô vào lớp thông báo đã
Nói rồi bà cô bước vào lớp, '' rầm ''. Cây thước sắt gõ mạnh xuống bàn khiến cả lớp im thin thít
- Các em, hôm nay chúng ta có bạn mới- Bà cô thông báo
- Là ai vậy coo
- Girl hay boy ạ?
- Có phải thiên thần xe bus sáng nay không ạ?
Bla... bla...
- Tất cả im lặng! em vào đi
Tụi nó bước vào lớp cách lạnh lùng thờ ơ
- Woa! Là cô gái hồi sáng kìa
- Hừ, mặt chát đầy phấn
- Nghèo mà chảnh
Bla... bla...
- Các em im đi. em tự giới thiệu đi- Cô Lan nói
Nghe xong cô bước ra
- Chào, tôi là Ngọc Tuyết, tên gọi khác là Alice, mọi người có thể gọi là Snow. Mình được nhận học bổng vào đây- Cô nói thờ ơ vô cùng
Cô nói xong thì nó nó chất giọng băng giá âm độ khiến ai cũng rùng mình
- Ngọc Băng or Ella, called Ice. Scholarship ( Ngọc Băng hoặc Ella, gọi Ice. Học bổng )
- Ừm, em có thể nói tiếng Việt không? Với lại các em là con lai đúng không? Họ tên đầy đủ của các em là gì có thể nói ra hết được không? - Cô Lan nói chảy mồ hôi vì không hiểu nó nói gì ( vì nó nói nhanh và thạo quá mà )
- Bạn ấy nói là '' Ngọc Băng hoặc Ella, gọi Ice. Học bổng '' ạ. Tiếng Việt Ice chưa quen, đợi thời gian tiếp xúc có lẽ sẽ quen dần. Đúng vậy, tụi em là con lai, còn họ và tên đày đủ tụi em không thể nói được, mọi người biết như thế này là quá đủ rồi đó. Biết nhiều không phải chuyện tốt đâu ạ- Cô nói cách lạnh lùng
- Ừm, cô hiểu rồi...
Chưa để cô Lan nói hết câu thì nó đã lạnh lùng nói
- Seat? ( chỗ ngồi )
- Ý em là chỗ ngồi?- Bà cô hỏi lại
- Yes - Nó lạnh lùng nói
- À, Băng ngồi cùng Bảo còn Tuyết ngồi cùng Khánh nhé
Nó không nói gì thêm trở về chỗ ngồi
- Cô ơi, tại sao lại để con nhỏ hèn hạ đó ngồi cùng hoàng tử chứ?
- Thật bất công mà...
Bla bla...
Thế là nó ngồi vào chỗ liền lôi laptop ra sử lý công việc mà không thèm quan tâm đến hắn đang ngồi ngắm mình. Còn cô và cậu thì trò chuyện vô cùng vui vẻ khiến anh ở bên trên phải nhức cả đầu