Vào buôi sáng, hôm nay đt reo báo thức quá chừng nhưng nó thật sự chẳng muốn thức dậy chút xíu nào, hôm nay là ngày nó sẽ làm việc kết thúc tình cảm vừa hé nở, nó mệt mỏi lắm, sao hôm nay tim nó lại nhói thế, tối qua nó đã mơ giấc mơ, trong đó có hắn, ban đầu thì mơ thấy lại giấc mơ ngày đầu nó đến VN, nhưng lần này lại nhìn thấy rất rõ khuông mặt chàng trai ấy, chính là hắn, chàng trai làm nó mong nhớ suốt đêm, chàng trai làm nó phải mệt mỏi như thế này đây và đó cũng là chàng trai duy nhất có thể làm cho trái tim này trong giấc mơ lẫn ngoài đời thực bị lỗi nhịp và đập mạnh. sau đó bỗng chốc chiếu đến cảnh nó quyết đấu với bang kia, bỗng nhiên hắn đâu ra đến đỡ cho nó nhát dao, nó sợ, rất sợ, sau đó bỗng chốc xung quanh mọi thứ đều biến mất, chỉ còn minh hắn từ từ tan biến theo lớp không khí kia, tim nó đập đến nỗi thật khó thở, khó thở quá, chỉ còn loáng thoáng câu nói của hắn "Anh Yêu Em" chỉ chữ nhưng đủ để tim nó nhói lên từng cơn, từng cơn rồi thành bão, hắn lại hỏi nó là "Em có Yêu Anh không?" nó đưa tay đến chạm vào hắn thì hắn đã tan biến từ lúc nào, lúc đó nó chỉ biết hét lớn, lớn thật lớn rằng_Em Yêu Anh, Chỉ cần Anh còn Yêu Em, Em nhất định sẽ tìm anh, bằng mọi cách, mãi mãi anh cũng không được xa em, mãi mãi... - Nó cứ hét thế trong màn đêm tĩnh mịch, đến lúc giật mình thức dậy đã là h sáng
Đang suy nghĩ mê man thì điện thoại vang lên nhạc chờ bài Young của TFBOYS, nó là fan của Vương Tuấn Khải, trùng họ và tên với Hắn, quả là trái đất tròn
_Alo - Nó lạnh lùng lên tiếng
_Anh Ray này, hqa em kêu anh tìm thêm ng để giúp Sennie với Sanny với trường hợp như em thì xong rồi đấy, giờ sao nữa - Ray nói
_Vậy anh kêu ng kia tới nhà con heo đó đi, họ sẽ pk cần làm gì - Nó ánh mắt hướng về phía xa xăm
_Ừ, lát anh qua rước em - Ray
_Um - Nó
Nó vào làm vscn sau đó thay bộ đồ trông thật dịu dàng, đây là kiểu đồ khiến nó khá khó chịu, nhưng vì chỉ có như vầy hắn mới nghĩ nó yêu Ray thật. Nó mặc áo đầm xoè màu tím than, vòng và dây chuyền đeo kiểu cỏ lá, trông hết sức dịu dàng cộng thêm chiếc túi xanh dây dài đeo xéo, trông thật đáng yêu, mất hẳn vẻ lạnh lùng, Nó đã kêu Hồng Anh gọi cho hắn đến nhà nó rước nó đi học vì hnay phải học nhưng nó nghỉ, để hắn thấy cảnh nó vui vẻ với Ray và nó biết chắc hắn sẽ đi theo vì đương nhiên hắn sẽ k dễ tin nó dễ dàng thế đc, nó đứng ngay cửa đợi, thấy hắn chạy xe tới thì đi ra liếc Ray để anh biết hắn tới thì Ray gật đầu, cười tươi với nó rồi đỡ nó lên xe, nó cười với Ray nhưng lòng rất khó chịu, hắn đang vui vẻ đến thì thấy cảnh đó liền nghi ngờ dừng xe lại coi xem đúng k thì thấy nó cười với Ray, hắn tức điên vì thấy Ray ôm eo nó đỡ vào xe ngồi, nhưng hắn hơi sợ sợ, có cảm giác gì đó bất an dâng lên, nhưng đương nhiên hắn vẫn cứ tin nó, nên quyết định đến k đến trường mà đi theo dõi nó
Nhin thấy hắn đang theo dõi thì nó dựa đầu vào vai Ray, xe hắn cách xe nó k xa nên dễ dàng thấy được cử chỉ đó, nhưng hắn vẫn nhịn, hắn đang mong chờ điều gì đó, mong chờ đó là ng thân của nó, đúng thế, là hắn đang mong chờ điều đó, nó cho xe chạy đến bar, hắn cũng cho xe dừng ở đó, nó với Ray vào thì hắn cũng vào chung, nó với Ray chọn chỗ ngồi ít ng thấy vì đơn giản là nhìu ng biết Ray là quản Lý bang Nó, rất dễ bị lộ, nhưng hắn lại nghĩ họ chọn chỗ đó vì muốn làm chuyện xằng bậy, hắn chọn chỗ ngồi khuất bóng, ít ai thấy nhưng lại là chỗ thấy rõ chỗ nó ngồi rõ nhất, Nó thấy hắn ngồi đó thì choàng tay qua cổ Ray "hôn môi" Ray, hắn thấy thế thì biết chắc là nó phản bội hắn nên tức tốc lại đó kéo nó với Ray ra, xô ngã nó sang phía bên kia
_Hai ng đang làm gì thế - Hắn quát
_Anh...anh.. - Nó thấy vậy thì giả vờ sợ hãi, trong lòng đau thắt, đây k phải là kết thúc nó đã sắp sẵn sao? sao lại đau đớn thế này?
_Anh là ai, tại sao lại hôn ngiu tôi - Hắn trừng mắt nhìn Ray
_Tôi là ngiu cô ấy - Ray diễn y như diễn viên thực thụ
_Anh ta nói là sự thật? - Hắn rối bời nhìn sang Nó
_Em..em..đúng vậy - Nó giả vờ ấp úng rồi thừa nhận
_Vậy bao lâu nay, cô xem tôi là gì hả? - Hắn hét lên như con ác quỷ, hắn đã thành thiên thần vì nó, và bg cũng có thể vì nó trở lại thành ác quỷ
_Tôi chỉ xem anh là ng do cha mẹ sắp xếp, hoàn toàn k có tình yêu - Nó nói dứt khoát k dám nhìn vào mắt hắn
_Nhìn vào mắt tôi đây này, Trước giờ, Em hoàn toàn chưa từng yêu Tôi?? - Hắn xoay mặt nó đối diện với hắn
_Đúng vậy - Nó đau đớn nhưng lại mạnh mẽ nhìn thẳng vào mắt hắn thốt lên để hắn tin mình nói thật
_Khốn kiếp, từ nay, tôi hận cô, chúng ta k còn quan hệ gì nữa - Hắn tức giận đá ghế bước nhanh ra khỏi quán bar để khỏi thấy nó với Ray thân thiết nữa, nhưng biết đâu được là lúc nãy, chỉ là môi gần môi, nó hoàn toàn chỉ lm động tác giả để hắn nghĩ là hôn thật vì hắn ngồi xa nên k thể thấy được
Hắn vừa đi thì cũng là lúc nó đau đớn ngồi xuống ghế, ánh mắt lạ lẫm, k thể xác định được phương hướng, nó kêu Ray đưa về sau đó gọi cho Thiên Kim với Hồng Anh vì chắc chắn rằng họ đã xong vở kịch của mình, nó chac chan rằng hắn sẽ k nói ra chuyện này vì hắn đã nói hận nó, mà hận nó thì sẽ k mún tự mik nói ra cái đau đớn của mình
~~~~Vở kịch của Thiên Kim dành cho Nam~~~~
_Kim kêu tui ra đây có chuyện gì...thế...? - Vừa ra thì Nam thấy cảnh Thiên Kim hun giả ng mà Ray nói là pn diễn cô
_À, Nam ơi, hì, đây là ngiu tui, tui mún gt cho ông trc - Thiên Kim nói xong thì nhìn bạn diễn của mình rồi cười cái rõ tươi nhưng tim thì rõ đau
_V...Vâ..Vậy à... - Nam lắp bắp, Nam dù chưa tỏ tình với Kim nhưng lun có cảm giác Kim cũng thích mình
_Giữ bí mật nhé, tui chưa mún ai biết, cả đưa kia cũng không được nha - Thiên Kim k mún Nam nc vì chắc chắn nếu xếp lại sẽ thấy rất trùng hợp và sinh nghi
_Đ..ư..ợ...c - Nam nói như k còn sức lực
_Thôi tui với Huy (bạn diễn) đi chơi nhé, hnay tui cúp, hì hì - Thiên Kim cười rồi đi để Nam nghĩ mik thật lòng iu Huy
_Ừ, chào - Nam đau đớn nói
_Bye - Đi ra tới gara xe thì mạnh ai nấy đi, từ khi quay lưng thì ánh mắt Kim chỉ còn lại đau đớn, nhận được đt Nó thì cũng cho xe đến nhà nó
~~~~~Vở kịch của Hồng Anh dành cho Phong~~~~~
_Phong ơi, Anh hẹn Phong ra đây là để nói với Phong là mình chia tay nha - Hồng Anh đau đớn nói
_Sao thế, Phong, Phong làm gì sai sao? Anh nói Phong biết đi - Phong sợ hãi, anh đã rất yêu cô gái này rồi, anh sợ mất cô ấy lắm rồi
_Anh nhận ra là Anh không yêu Phong, thật ra Anh chỉ quen Phong vì gia đình thôi, Anh yêu ng này - Anh nói xong thì đưa Quang (bạn diễn) vào
_Đây là....? - Phong lo lắng hỏi
_Đây là Quang, ng Anh yêu, Anh k thể sống nếu thiếu ng này, rất rất yêu, mình chia tay nha, Anh muốn quen ng mìh yêu, k thể cứ bên cạnh Phong khi k có ty đc - Anh nói cái xót xa
_Anh có yêu Phong k? - Phong sợ hãi hỏi
_Anh chưa từng yêu Phong, Anh xin lỗi, đừng nói cho ai biết được k? Anh sợ sẽ bị ba mẹ ngăn cản, bị mọi ng kinh rẻ, xin Phong - Anh khóc vài giọt nhưng lý do khóc thật sự là vì phải xa Phong
_Được - Phong đau đớn nói, ánh mắt ngập tràn nỗi buồn
_Cám ơn Phong, tạm biệt Phong nha, giờ Anh với Quang phải đi mua ít đồ, bye Phong - Anh nói xong thì cố nở nụ cười thật tươi rồi quay bước nhanh đi, cô sợ nếu k đi nhanh thì cô sẽ quay lại khóc sướt mướt nói yêu Phong mất, ra đến cổng thì gặp Thiên Kim nên cô đi cùng Thiên Kim đến nhà Nhi lun