Anh Yêu Em Nhất Trên Đời [Giới Giải Trí]

chương 20:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh yêu em nhất trên đời - Lâm Áng Tư

Edit: Thỏ

Beta: Phương

Chương :

"Tâm nguyện ban đầu của em là Lâm An Lan."

Tôn Mạnh khuyên nhủ, "Anh nghĩ yêu cầu của ê-kíp chương trình cũng không quá đáng, quả thực có khả năng tồn tại tổ của hai cậu, mọi người sẽ dồn hết sự chú ý vào hai cậu rồi bỏ qua phần của những người khác, xem xong tổ của các cậu rồi cũng chẳng khác gì xem xong toàn bộ chương trình. Hơn nữa lần ghi hình này phân hai người vào một tổ, không có nghĩa là lúc nào cũng phải kè kè bên nhau, chủ yếu là lúc ngủ nghỉ buổi tối thì phải cùng một chỗ thôi, nên là cậu cũng không cần cưỡng lại lắm đâu, cứ coi như là nhiều thêm một người bạn cùng phòng đi."

"Em tham gia chương trình này vì muốn tìm bạn cùng phòng à?" Trình Úc hỏi ngược lại.

"Em tham gia chương trình này chẳng phải vì muốn xuất hiện cùng Lâm An Lan, làm nhiệm vụ cùng với em ấy, thỏa mãn lòng riêng của em, tiện thể phát triển fan cp của em sao?"

"Ê-kíp chương trình muốn giữ chân khán giả kiểu gì, đó không phải chuyện em cần suy nghĩ. Lên hình nhiều hay ít em cũng không để ý. Nếu như mấy anh cứ nhất quyết đi theo hướng kịch bản này, thế cũng được, nhưng mà mỗi đêm lúc nghỉ ngơi, chắc là mấy anh chỉ có thể nhìn thấy em ở phòng Lâm An Lan thôi. Đừng hỏi, hỏi thì là lân la tán chuyện, lân la tán chuyện gì mà muộn thế, bọn em tình ý hợp nhau, cùng chung sở thích, cứ muốn nửa đêm đốt đèn tâm sự, em nghĩ ê-kíp chương trình cũng không đến nỗi không cho em đốt đèn hay tâm sự đêm khuya đâu nhỉ?"

Tôn Mạnh: ...

"Chỉ sợ cậu không chỉ muốn nửa đêm đốt đèn tâm sự mà còn muốn ngủ chung nữa cơ!"

"Thông minh." Trình Úc khen hắn.

Tôn Mạnh: ... Tôi nói thế là vì muốn cậu khen tôi thông minh chắc!

Tôn Mạnh đau đầu, "Cậu có thể thỉnh thoảng, hơi hơi, chút chút, tém tém lòng yêu thích của cậu với Lâm An Lan không?"

"Đây là công việc." Tôn Mạnh tận tình khuyên nhủ.

Trình Úc nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Tại sao ban đầu em lại ham hố chọn công việc này? Là vì ham cái nghỉ ngơi làm việc chẳng ra quy luật gì? Hay vì ham số tiền mà nó mang lại, thậm chí còn không bằng số tiền hoa hồng chia cho em? Còn không phải là vì Lâm An Lan. Mọi người thường nói, bất kể làm gì đều phải nhớ đến tâm nguyện ban đầu của bạn, không nên bị vật chất hào nhoáng, xa hoa đồi trụy làm mờ con mắt còn gì."

"Người khác có nhớ tâm nguyện ban đầu của mình không thì em không biết, nhưng em luôn nhớ, tâm nguyện ban đầu của mình là Lâm An Lan, em bước chân vào cái giới này, chỉ vì muốn xuất hiện cùng em ấy, khiến em ấy nhìn thấy em, vì thế giờ anh nói mấy cái này với em, anh thấy có tác dụng không?"

"Anh không phải là đang khuyên con người ta quên đi ý niệm ban đầu, dụ dỗ người khác tham lam hư vinh sao?"

Tôn Mạnh: ...

Tôn Mạnh mở điện thoại xem lịch trình công việc, "Vì sao không có Talk Show hay chương trình tranh luận nào tìm cậu thế, cậu không đi tranh luận thật quá thiệt thòi, sao anh đây không nhận cho cậu cuộc thi tranh luận nào nhỉ."

Trình Úc "Này" một tiếng, vỗ vỗ vai Tôn Mạnh, tiếp tực nói đạo lý với hắn: "Lão Tôn này, mấy năm nay em liều mạng làm việc, cũng kiếm về cho đội ngũ chúng ta rất nhiều tiền, nhưng đây chỉ là tiện tay thôi anh hiểu không? Em liều mạng là bởi vì độ nổi tiếng của Lâm An Lan mỗi năm một tăng, nếu em không nổi tiếng, sau này bọn em xuất hiện cùng nhau, cư dân mạng sẽ chỉ cảm thấy bọn em không xứng với nhau, em đang dựa hơi, cho nên em ấy nổi tiếng một, em phải nổi tiếng mười như vậy em mới có cơ hội xuất hiện cùng em ấy. Mấy cái này anh biết rồi đúng không? Thế nên đừng làm chuyện vô ích nữa."

Tôn Mạnh: ...

Tôn Mạnh câm lặng nhìn trời, thế này thì còn nói năng được gì nữa, nghệ sĩ của hắn không quên ý niệm ban đầu như thế, ai nghe cũng phải khen giỏi! Có kiên trì!

Tôn Mạnh chọn im lặng, cúi đầu trả lời Trác Tư Á: 【 Trình Úc không đồng ý. 】

Tiện thể trả lời nguyên xi câu này với đạo diễn chương trình.

Trác Tư Á nhìn năm chữ này, bất đắc dĩ đưa điện thoại cho Lâm An Lan.

Lâm An Lan nhận lấy, ngẩng đầu nhìn hắn nói, "Vậy bên chúng ta cũng từ chối đi anh."

"Hay là cậu suy nghĩ lúc nữa nhá?"

"Không cần đâu." Lâm An Lan nói, "Anh ấy không muốn, em lại nói là đồng ý, chẳng phải là sẽ khiến anh ấy khó xử? Từ chối đi, cứ bảo là em không thích."

Trác Tư Á không thể làm gì khác bèn đồng ý, từ chối kiến nghị của ê-kíp chương trình.

Đạo diễn chương trình vừa thấy hai người đều từ chối, tức khắc đau đầu, chỉ đành yên lặng khẩn cầu lúc ghi hình hai người đừng chọn trúng nhau, nếu không thật sự sẽ giảm lượng theo dõi của chương trình!

Lâm An Lan và Trình Úc ra sân bay vào thời điểm khác nhau, hai người đều đi lối VIP, mặc dù đã rất bí mật nhưng vẫn bị một nhóm fan mua trước hành trình ngồi cùng chuyến bay chụp.

Rừng cây nhỏ của An An: Ảnh mới đây, anh nhà hôm nay đẹp trai nhất quả đất, chỉ là không biết anh tôi có hoạt động gì mới? [tự hỏi]

Dưới hình là ảnh đăng chín ô vuông của Lâm An Lan với độ phân giải cao.

Fan Lâm An Lan nhìn tấm ảnh chụp này, dồn dập tò mò hỏi, "Anh tôi có hoạt động mới á? Sao không có chút tin tức gì cả?"

"Đúng rồi, lịch trình gì vậy?"

"Tò mò quá thể."

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh, tôi cũng muốn đến ngồi xổm ở sân bay, lần này anh tôi đi đâu vậy? Xin trả lời, tôi muốn đón máy bay!"

"Lúc trước tôi hóng tin tức thì hình như là thành phố Y."

"Trùng hợp thế á? Tôi thấy nhà Trình Úc cũng đăng ảnh, điểm đến là thành phố Y."

"Đệt!!! Không phải là đi chung với Trình Úc đấy chứ?"

"Không thể nào, hai nhà chúng ta không phải là như nước sông với nước giếng à? Liên hoan phim điện ảnh, liên hoan phim truyền hình, tiệc tối từ thiện, lễ hội thời trang, v.v. chẳng một lần nào hai người cùng góp mặt, chắc chắn không thể nào đâu."

"Cũng phải, chắc là mỗi người đều có hoạt động riêng đấy."

Mọi người nói xong cũng không coi là chuyện to tát, chỉ có fan Hoa Ngọc Lan ôm chung mục đích mà hu hu hu gào khóc gặm đường trong fandom.

"Đến cùng một địa điểm đấy, trời ạ, ngọt quá đi!"

"Hai người hít thở cùng một bầu không khí trong cùng một ngày, quá ngọt, tôi gặm đây."

"Đây có lẽ là khoảng cách gần nhất của Úc Úc và An An, mèo mướp lông vàng rơi nước mắt, Hoa Ngọc Lan đầy éo le."

Vương Thành nhìn nhóm Weibo của mình, chỉ thấy vô cùng đau lòng cho fan cp nhà mình.

Nhà người ta thì cứ cùng xuất hiện trong một khung hình tức là tung kẹo hỷ, nhìn nhau tức là lên giường. Sang nhà mình thì éo le đến nỗi, ở cùng thành phố tức là có kẹo ăn, còn nếu xuất hiện được cùng khung hình thì có lên được giường luôn rồi.

Quá ngược, Vương Thành cảm thấy bản thân mình đã bị ngược từng bước một, bị ngược thành fan trung thành của Hoa Ngọc Lan rồi!

Nhưng mà không sao, Vương Thành đưa mắt nhìn Trình Úc ngồi phía trước, cậu tin tưởng không bao lâu nữa, siêu thoại Hoa Ngọc Lan sẽ chật ních fan, cp Hoa Ngọc Lan sẽ dẫn theo lực lượng mới gia nhập, thẳng tiến tới xếp hạng đầu của bảng xếp hạng couple trên Weibo, càn quét qua các diễn đàn lớn, khiến mỗi một nơi mà các thiếu nữ đu thần tượng tập trung lại đều bung nở những đóa hoa ngọc lan rực rỡ.

Dù sao thì ngôi sao thật vẫn đang phấn đấu cùng với bọn họ!

Còn gì kích động hơn việc bản thân ngôi sao cũng chèo cùng thuyền với mình đâu chứ?

Đương nhiên là người thật tự mình phất cờ hò reo, vì yêu mà cổ vũ!

Chỉ cần anh Trình đứng trên đỉnh cao, cây ngọc lan sẽ không ngừng đơm hoa.

Nguyên văn 玉兰开花节节高, mình tra được câu "芝麻开花节节高" - Chi ma khai hoa tiết tiết cao: bởi vì cây vừng luôn nở hoa từ dưới lên trên nên câu này dùng để hình dung con người từng bước thăng tiến, cuộc sống ngày càng tốt hơn.

Chỉ cần anh Trình phát đường nhiều, hoa ngọc lan đã nở mãi mãi không bao giờ tàn!

Anh Trình, xông lên!!

Vương Thành của ngày hôm nay không hổ là fan của Hoa Ngọc Lan.

Lâm An Lan và Trình Úc ngồi hơn hai giờ đồng hồ máy bay, lần lượt đến thành phố Y, lên xe mà ê-kíp chương trình sắp xếp sẵn, hướng đến thôn Trái Cây.

Đúng như tên gọi, ngôi làng này chủ yếu trồng các loại trái cây, trời đã vào thu, vừa đúng mùa thu hoặc lê chín, trưởng thôn đã rửa sạch những trái lê đã thu hoạch, chờ mọi người đến.

Ghi hình lần này tổng cộng có mười người, ngoại trừ Lâm An Lan và Trình Úc còn có Lý Vĩnh Tư, Trần Anh Kiệt, Quan Phi đã ký hợp đồng trước đó, và Giản Nhã Đạt, Viên Nhạc Nhân, Chu Viễn, Mã Tuấn Sơn, Hà Gia Tường ký hợp đồng sau.

Trong đó có Viên Lạc Nhân và Chu Viễn là một đôi tình nhân nhỏ chưa công khai, hai người định nhân dịp chương trình này thu hút một lượng fan cp, là bước đệm để sau này công khai.

Lúc Trình Úc đến, mọi người đều đã đến cả, thậm chí Quan Phi đã ngồi bên cạnh Lâm An Lan trò chuyện với cậu.

Hắn chính là vị khách mời hâm mộ Lâm An Lan mà ê-kíp chương trình sắp xếp, nhưng đây lại không phải là do sắp đặt.

Bản thân Quan Phi vốn nghiền phim điện ảnh của Lâm An Lan, rất yêu thích vai Cao Dương cậu từng đóng, vì thế khi ê-kíp chương trình đưa ra đề nghị, hắn vô cùng nhiệt tình đồng ý, tuy nhiên không ngờ Lâm An Lan lại từ chối.

"Nhưng mà anh Lâm ơi, em thật sự thấy kỹ năng diễn xuất của anh rất tốt, em thích vai diễn Cao Dương của anh vô cùng."

Lâm An Lan mỉm cười nhìn hắn, "Cảm ơn."

Quan Phi cười hì hì, "Không cần, không cần đâu ạ, lần này được ghi hình chương trình truyền hình với anh, em vui lắm."

Hai người đang nói chuyện thì Trình Úc đi tới bên cạnh Lâm An Lan.

Nhìn thấy anh đến, Lâm An Lan đứng lên, "Ngồi không?"

Trình Úc ấn cậu xuống, "Em ngồi đi."

"Cho anh cái này." Lâm An Lan đưa trái lê trong tay cho anh, là quả đồng nghiệp vừa đưa cho cậu.

Trình Úc nhận lấy nhưng lại không ăn.

Anh không thích ăn lê lắm, hồi còn nhỏ mẹ anh không thích ăn, nói rằng "lê" đồng âm với "ly", chia lê chính là tách biệt vì vậy bà không thích.

Không biết vì sao Trình Úc lại nhớ kỹ câu nói này, anh chưa từng ăn lê bao giờ.

Quan Phi nhìn hai người tương tác tự nhiên, kinh ngạc nói, "Anh Lâm ơi, anh quen anh Trình ạ?"

Tác giả:

Trình Úc: Đâu chỉ là quen biết, bạn học cũ, đang trong thời kỳ yêu đương nồng nàn, ngủ chung một giường!

Trình Úc giấu trong lòng hai gói kẹo ngọt mềm, hận không thể tung kẹo ngay tại chỗ, mỗi người một cái!

Ngày mai bắt đầu bước vào giai đoạn tung kẹo khi ghi hình chương trình, kẹo ở cái chương trình truyền hình này siêu nhiều, cụ thể thì tôi không nói trước, nhưng mà Tiểu Hoa vui vẻ vô cùng, nụ hoa sắp nở tới nơi rồi kìa!!

Vương Thành: Anh Trình cố lên! Máy làm kẹo di động!

An An: Lại coi thường anh ấy rồi, anh ấy không phải máy làm kẹo, nhà máy kẹo còn nghe được!

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio