Cô chưa cần nghe những gì hắn sắp nói tới, Phương Nghi hét lên một tiếng:''Á..Á...Á..? Anh..anh..anh nói cái gì?''
Hắn mỉm cười, ôm mặt cô, nói:
''Cô đã nghe rất là rõ rồi đấy! Chỉ cần cô thành đại minh tinh thì có thể đạp họ xuống vũng nước dưới chân mình!''
Nói xong, Lục Du lao thẳng đến cô, đè Phương Nghi lên bộ ghế sofa, định giở trò. Cô chả cần do dự, đánh hắn một cái....ngã dúi dụi. Phương Nghi mắng thẳng mặt:
''Đừng có điên! Phương Nghi tôi sẽ không chỉ vì thất tình mà phải lưu lạc đến mức này đâu! Hừ!!!''
Sự bực bội trong cô càng dâng lên cao hơn, nào ngờ đâu lại bị một tên như gã Lục Du làm tức thêm
Tên biến thái! Tên biến thái! Tâm địa đen tối!!! Mình biết ngay, hắn chẳng phải loại tốt lành gì! Đang bình thường thoải mái thì bị một tên ĐIÊN làm cho phát tức!!!
Cô rời khỏi đó ngay và không muốn quay trở lại vào cái chỗ đáng ghét đó nữa!
Còn hắn....đứng dậy rồi cười thầm:
''Hờ...càng ngày càng thú vị rồi đây!''
Bỗng dưng, cánh cửa phòng bị đẩy nhẹ vào, tưởng rằng Phương Nghi quay lại, tỏ vẻ khinh bỉ trong lòng thì thất vọng
Hóa ra cô ta chả khác gì những người phụ nữ khác...
Nhắm mắt làm ngơ, Lục Du nói:
''Sao nào? Thay đổi chủ ý rồi hả!''
Nhưng không....Lục Du lầm, người mở cánh cửa ra là Bách Thủy...bạn thân của Lục Du, phó giám đốc công ty Đông Dương, vô cùng đẹp trai nhưng....có tính bay nhảy! Trồ hai con mắt ra nhìn Bách Thủy:
''Làm sao lại là cậu?''
Bách Thủy bay như chim, chạy lại ôm chặt Lục Du, hét:
''A Du! Tôi đã phải bỏ bao mỹ nữ để tới gặp cậu đó! Sao lại thái độ với người ta thế hả? Hay là...do cô tiểu minh tinh vừa mới chạy ra ngoài đó kia!''
Bị nói trúng tim đen, mắt liếc Bách Thủy, đẩy bộ mặt biến thái ra khỏi người. Lục Du la lớn:
''Nửa đêm nửa hôm cậu lại chạy tới đây làm gì? Lại còn nói linh tinh cái gì đấy? Bộ công ty sắp phá sản rồi hả?''
Bách Thủy giở giọng liêm minh, nhìn chằm chằm Lục Du:
''Bạn thân yêu, cái kiểu tính tình đó thì sao mà không thay đổi hả? Cô ta có lợi ích gì tốt cho công ty của cậu đâu hả?''
''Anh đây thích!''-Lục Du đáp thẳng thừng
Đưa một tá tài liệu, hồ sơ cho Lục Du, nói:
''Đây là phần tư liệu mà cậu muốn công ty kiếm đây, cậu thật sự coi trọng cô nàng minh tinh đó lắm sao? Không phải chỉ là để chơi bời thôi chứ!''
Lục Du im lặng...không nói gì, cầm sấp tài liệu, anh nhìn Bách Thủy nói:
''Về sau cái loại chuyện này để cho trợ lý làm đi! Đường đường là giám đốc của Đông Dương mà lại làm công việc chạy chân sao được!''
Bách Thủy cười, rồi bảo:
''Tôi biết là cậu thương tôi nhất mà! Nhưng nếu là vì cậu....cái gì tôi cũng nguyện làm đó nha!!!''
Lục Du đầy sát khí, ném nguyên chai nước vào mặt Bách Thủy:
''Lượn dùm đi ha...''
Ngồi cạnh Lục Du. Bách Thủy hỏi:
''Chẳng qua A Du này, nếu cậu quan tâm cô nàng tiểu minh tinh đó, vậy tin tức tiếp theo, chắc cậu không để tâm đâu nhỉ...Tần Sở về nước rồi!''
Nhìn thẳng vào Bách Thủy, ánh mắt tức giận lại hiện lên từ phía Lục Du kèm thêm lời nói lạnh tanh:
''Nếu cậu tới đây là để nói chuyện đó thì cậu có thể đi được rồi đấy!''
Bách Thủy lại ra sức khuyên nhủ:
''Tôi coi cậu như anh em tốt của mình, chuyện ngày xưa là do tôi...chỉ là bây giờ tôi muốn giúp cậu mà thôi...''
Lục Du lại im lặng, không nói gì. Đặt tay lên vai Lục Du, Bách Thủy nói: (T/g: cái ông này nói nhìu ghê á)
''Dù là cô tiểu minh tinh đó hay là Tần Sở....chỉ cần là cậu muốn, bằng bất cứ giá nào tôi cũng dâng tận tay cho cậu!''
Gạt tay Bách Thủy ra khỏi vai.....Lục Du khẳng định một lần nữa:
''Chuyện này không cần cậu động tay! Chuyện của tôi, tôi sẽ tự xử lí!''
Bách Thủy có đôi chút hơi ngạc nhiên rồi cũng biết rằng có khuyên thêm cũng vô ích...thở dài rồi đứng dậy đi về.....
Chỉ còn một mình Lục Du...nằm ngẫm nghĩ một mình trên ghế....Lục Du lại nhớ tới những ngày vừa mới quen Tần Sở...từ mùa hoa anh đào năm ấy. Biết nhau từ năm cuối cấp hai, bạn bè, tri kỉ rồi đến cả việc bày tỏ tình cảm đều có hết. Tần Sở là một cô gái đáng yêu, xinh xắn, Tần Sở cũng đã từng nói thích Lục Du. Tưởng rằng chính bản thân mình sẽ mang lại hạnh phúc cho cô. Nhưng có ai ngờ rằng.....Tần Sở lại đi kết hôn với Lợi Duệ! Cái thằng mà phải nói cả trường biết đến về sự giàu sang, đua đòi, ăn chơi bậc nhất thành phố,.... Chỉ trong vòng một năm sau khi kết hôn....Tần Sở từ Mỹ bay về và nói đúng một câu:
''Lục Du...Lợi Duệ...anh ấy không yêu mình....''
Nhớ lại ngày đó, Lục Du nghĩ mình thật ngu ngốc....
Qúa chán nản và mệt mỏi....anh ngồi phắt dậy thì vô tình lại đụng trúng điều khiển....màn ảnh hiện lên buổi liveshow mà Phương Nghi vừa tham gia hồi tối...những hình ảnh cùng giọng hát hiện lên trong mắt Lục Du.....anh nhìn Phương Nghi một cách trìu mến...vừa mỉm cười vừa nghĩ
Thật là...sao lúc hát lại đáng yêu đến mức ấy nhỉ...
CẢM ƠN CÁC BẠN ĐỘC GIẢ ĐÃ ỦNG HỘ!!! MỜI CÁC BẠN ĐÓN ĐỌC CHƯƠNG ''ĐỐI ĐẦU'' VÀO NGÀY // ĐỂ BIẾT CON ĐƯỜNG TIẾP THEO CỦA PHƯƠNG NGHI VỚI SỰ THẬT PHŨ PHÀNG CỦA PHI TUYẾT VÀ BĂNG DIỆP!!!!
THE END CHƯƠNG
a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a â a a a a a a a a â a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a â a a â a a a â a a a â a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a z a a a a â a a a a a a f e gd fh hf j j ky k a a a â a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a â a a a a a a a a a â a a a a a a a a a a a
á á á a