App Diễn Viên Phim Kinh Dị

chương 78: ngôi nhà bị ám 1552 (10)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Sáu chiếc răng.”

Một bàn tay trắng bệch duỗi ra khỏi hơi sương, đang đòi răng từ anh ta.

Cùng lúc này, mặt quỷ lặng lẽ dán sát lại gần, gương mặt xấu xí đáng sợ kia hà hơi, mùi hôi tanh lập tức phả vào gáy Lộ Minh.

Con quỷ giống như rắn độc, lè cái lưỡi rắn, đùa bỡn con mồi, nuốt chửng sự sợ hãi của nó.

Đầu gối Lộ Minh như nhũn ra, ra sức rụt cổ về phía sau, bị khống chế không gian sinh tồn, nỗi sợ hãi cái chết giống như ấu trùng lúc nhúc trong xương tủy, anh ta vội nhắm mắt lại, tự huyễn hoặc bản thân cảnh tượng trước mắt là một cơn ác mộng, cuối cùng suy sụp nói: “Tôi sẽ đưa! Làm ơn đừng giết tôi!”

Anh ta buông nắm tay ra, chiếc răng trắng dính máu trong lòng bàn tay phát ra ánh sáng trắng yếu ớt.

Bàn tay quỷ lập tức chụp lấy chiếc răng kia, trong mắt chứa đầy sự tham lam tà ác và điên cuồng….

Không có tiếng động gì nữa? Quỷ đi rồi sao?

Bên tai hoàn toàn yên tĩnh, Lộ Minh siết chặt bàn tay, đôi mắt nhắm chặt khẽ hé ra thành một đường chỉ nhỏ, đang định thăm dò, nhưng cảnh tượng đập vào mắt dọa anh ta muốn chết!

Hơi sương đã tản đi nhiều rồi, ở bên bệ cửa sổ, con quỷ đang há to miệng, vạch khóe miệng nứt toác của mình ra.

Quỷ nữ rách miệng nhét răng vào vị trí còn thiếu, thử một chút, sau khi xác định đây là vị trí của chiếc răng thì dùng sức ấn mạnh xuống.

Chiếc răng kia.. quay về vị trí.

Quỷ nữ lại có thêm một chiếc răng.

Ả từ từ xoay cổ lại, nhìn về phía Lộ Minh, khóe miệng nứt đến mang tai nhếch lên một chút, thành một nụ cười vừa khôi hài vừa châm chọc, giống như đang chế giễu anh ngu xuẩn.

“Ầm” một tiếng, phía chân trời vang lên tiếng sấm sét, ngoài trời mưa xối xả, trong gian phòng u ám, trên cánh cửa kính mờ của phòng tắm dần xuất hiện mấy dấu tay máu, dấu tay máu lộn xộn chồng chéo lên nhau, lớp này đè lên lớp kia, càng ngày càng nhạt màu, cuối cùng con mồi trong phòng tắm mất hết sức lực, ngừng giãy giụa, dấu tay máu đọng lại trên lớp kính mờ, máu đỏ sậm kéo dài xuống theo từng hoa văn trên cửa phòng tắm.

Cả quá trình không có bất cứ tiếng động nào truyền ra ngoài.

【Trời má lừa người! Cho răng rồi cuối cùng vẫn chết!】

【Chẳng lẽ quy tắc là con quỷ có thêm một răng thì chết thêm một người?】

【Con quỷ này ở đâu ra vậy, loạn quá.】

Du Cảnh bị tiếng sét đánh thức, trong đêm tối hắn nghe thấy tiếng nói mơ nhỏ nhẹ mà gấp gáp, giật mình hét lên. Hắn ngồi bật dậy quay đầu nhìn lại, phát hiện Triệu Cẩm Hoa đang nói mơ, lập tức thở phào nhẹ nhõm, thầm than mình đúng là quá đa nghi rồi.

Một tia chớp rạch ngang chân trời, chiếu sáng cả gian phòng, bấy giờ Du Cảnh mới phát hiện Triệu Cẩm Hoa nằm trên giường tái mét mặt mày, từ đầu tới chân mướt mồ hôi, trực giác hắn cảm thấy không ổn, vội nhào người tới lay Triệu Cẩm Hoa dậy, muốn đánh thức mẹ mình.

“Không, không! Đừng tới đây, đừng.. đừng giết tôi, tôi vô tội!” Giọng Triệu Cẩm Hoa càng gấp gáp hơn.

“Mẹ à!” Du Cảnh bị dọa sợ quá chừng, gào to bên tai bà.

Triệu Cẩm Hoa choàng mở mắt tỉnh dậy, cả người cứng ngắc lạnh buốt, bà ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích, giống như một thi thể.

Du Cảnh bị dọa đến độ hồn bay phách tán, đôi mắt đỏ au vội lay bả vai bà: “Mẹ à mẹ tỉnh rồi!”

Triệu Cẩm Hoa hoàn hồn lại, chỉ cảm thấy trái tim vẫn đập dữ dội trong lồng ngực, bà ôm ngực, yếu ớt nói: “Mẹ mơ thấy quỷ nữ kia, còn đối mặt nói chuyện với cô ta.”

Du Cảnh ngạc nhiên: “Thông linh ư? Thông linh phát huy tác dụng rồi hả mẹ?”

Triệu Cẩm Hoa gật đầu.

Du Cảnh lập tức hóa buồn thành vui.

Triệu Cẩm Hoa sợ mình sẽ quên mất cảnh trong mơ, bà cất tiếng nói rất nhanh, “Quỷ nữ nói cho mẹ, chồng cô ta có sở thích ăn uống khác thường, thích ăn những món có trong menu của chúng ta, chính là mấy món như óc khỉ sống, canh thai nhi, chồng cô ta bắt cô ta ăn cùng nhiều lần, cô ta không chịu, liều chết chống cự, còn muốn báo cảnh sát ngăn chồng mình tiếp tục ăn những món ấy. Chuyện báo cảnh sát thực sự khiến chồng cô ta tức giận, quỷ nữ bị chồng mình nhổ răng, cắt lưỡi tận gốc để trả thù, cuối cùng cho chảy máu tới chết.”

“Thế chồng cô ta đâu?” Du Cảnh bưng cốc nước tới cho mẹ, vội hỏi.

“Xử lý xong thi thể của cô ta, đang chuẩn bị bỏ trốn thì bị cô ta giết chết.”

Du Cảnh: “Nói cách khác trong ngôi nhà này trừ cô ta ra còn một con quỷ nữa? Có khả năng chồng cô ta cũng thành quỷ?”

Triệu Cẩm Hoa gật đầu.

Du Cảnh chau mày, thoạt đầu hắn đinh ninh chỉ có một con quỷ bị oan, như vậy bọn họ chỉ cần hoàn thành tâm nguyện của nó, giúp nó siêu độ thì nó sẽ không gây hại cho bản thân, nhưng bây giờ còn một con quỷ nam khác, xem ra bọn họ cần cẩn thận hơn.

Vậy nên phim này là phim ma cứu quỷ nữ đánh bại quỷ nam, ngoài việc trợ giúp quỷ nữ đối phó với quỷ nam ra, bọn họ còn cần phải đề phòng linh thể những động vật bị ăn có oán khí rất lớn nữa.

Du Cảnh lại hỏi: “Vậy thi thể của quỷ nữ đâu?”

Bình thường mà nói, muốn siêu độ cần tìm được thi thể của quỷ nữ, để thi thể của cô ấy xuất hiện, công khai nỗi oan của cô ra với mọi người.

Triệu Cẩm Hoa: “Bị thiêu rồi.”

Du Cảnh “ồ” một tiếng, “Thế chúng ta giúp cô ấy thế nào? Không có thi thể, chúng ta phải làm gì để giải trừ oán khí của cô ấy?”

Triệu Cẩm Hoa nhấp một ngụm nước nóng, bấy giờ bà đã hoàn toàn khôi phục tinh thần, bà trấn an rằng: “Yên tâm, có cách, cô ta nói cô ta vẫn còn trăn trở ở đây vì cảm thấy mình không được hoàn chỉnh, cô ta muốn tìm lại đủ số răng và lưỡi đã mất rồi đầu thai.”

Du Cảnh mờ mịt: “Răng và lưỡi cũng dễ tìm mà? Sao đến giờ vẫn chưa tìm được?”

Triệu Cẩm Hoa lắc đầu: “Trước khi chồng cô ta chuẩn bị bỏ trốn đã giấu răng của cô ta ở các ngóc ngách trong căn nhà, như vậy chỉ cần cô ta không tìm đủ răng và lưỡi thì không thể rời khỏi căn nhà đuổi theo anh ta, anh ta tính toán rất cẩn thận, tiếc là còn chưa kịp ra khỏi căn nhà đã bị cô ta giết chết.”

Du Cảnh cứ có cảm giác hơi khiên cưỡng, nhưng cũng không đặt câu hỏi, mà nghe Triệu Cẩm Hoa nói tiếp.

Triệu Cẩm Hoa nói: “Cô ta nói cô ta bị quy luật hạn chế, mỗi tối chỉ có mười phút để tìm răng, căn nhà này lại lớn, cô ta tìm ròng rã một năm mới được hai mươi sáu chiếc răng, cô ta có tổng cộng ba mươi hai chiếc răng, bây giờ chỉ còn lại sáu chiếc cuối cùng.”

“Phải rồi,” Triệu Cẩm Hoa bổ sung, “Có lưỡi rồi, đã nhét vào trong miệng, nhờ vậy nên mới có thể nói chuyện với chúng ta, trước đó cô ta muốn nói chuyện với mẹ nhưng vì không có lưỡi nên đành phải từ bỏ.”

“Tìm được lưỡi rồi à?” Du Cảnh bồn chồn.

Triệu Cẩm Hoa đưa mắt nhìn hắn: “Hôm qua ăn đồ Nhật có món sò đỏ, ấy chính là biến thể lưỡi của cô ta.”

Du Cảnh trố mắt ra nhìn, cảm thấy hoảng sợ, nghĩ ngộ nhỡ mình ăn hết món sò đỏ kia, có lẽ quỷ nữ muốn chui vào bụng mình tìm lưỡi.

Ý đồ của quỷ nữ đã rất rõ ràng.

“Thế cô ta muốn chúng ta giúp cô ta tìm nốt sáu chiếc răng còn lại à?”

Triệu Cẩm Hoa gật đầu, “Chỉ cần chúng ta đề phòng quỷ nam, tìm sáu chiếc răng còn lại trong kỳ hạn phim, như vậy có thể thuận lợi hoàn thành rời khỏi bộ phim.”

Bà cười tươi roi rói, bộ dạng nắm chắc phần thắng trong tay.

“Hơn nữa mẹ nhận lời tìm kiếm giúp cô ta, cô ta cam đoan sẽ không ra tay với chúng ta, bây giờ chúng ta chỉ cần tập trung tìm răng, sau đó cẩn thận với quỷ nam là được rồi.” Triệu Cẩm Hoa lặp lại mục tiêu tiếp theo của họ, cảm thấy vui vẻ vì nắm rõ kết cục, bọn họ có thể nhanh chóng hoàn thành bộ phim này nhận thưởng.

Du Cảnh cứ có cảm giác có điều gì đó không đúng, nhưng cụ thể là gì thì nhất thời hắn không nói ra được.

Triệu Cẩm Hoa nói: “Cô ta bảo chúng ta phải đề phòng chồng cô ta, nói chồng cô ta rất mạnh, ra tay giết người không cố định vào buổi tối, rạch ngực mổ bụng ăn hết nội tạng.”

Du Cảnh cảm thấy sởn tóc gáy, da gà da vịt nổi “rần rần” cả lên.

“Vậy nghe ý của cô ta, chắc hẳn chồng cô ta còn mạnh hơn cô ta ư?” Du Cảnh trầm mặc một lúc, đột nhiên cất tiếng hỏi.

Triệu Cẩm Hoa gật đầu.

“Mẹ à, con có một câu hỏi, nếu đã có hai con quỷ, đồng thời chồng cô ta mạnh hơn cô ta, vậy sao mẹ chỉ có thể cảm ứng được mỗi quỷ nữ, nói chuyện với cô ta?” Du Cảnh thận trọng nói.

Triệu Cẩm Hoa: “Con quỷ kia có ác niệm quá sâu đậm, chỉ muốn giết chóc, xem thường nói chuyện với chúng ta, trước kia mẹ cũng từng gặp tình huống như vậy rồi.”

Du Cảnh cảm thấy cách giải thích này rất hợp lý, hoàn toàn thả lỏng lòng mình.

“Vậy khi chúng ta tìm được răng rồi, giao cho cô ta thế nào đây?” Du Cảnh hỏi một vấn đề thực tế.

Triệu Cẩm Hoa nói: “Mỗi ngày cô ta có mười phút để ra ngoài tự do tìm kiếm mà, sau khi chúng ta tìm được, mẹ chỉ cần dùng thuật thông linh báo với cô ta một tiếng là được rồi, cô ta sẽ tới lấy.”

Du Cảnh gật đầu, do dự một chút, cuối cùng vẫn hỏi điều mình băn khoăn ra: “Mẹ à, mẹ xác định năng lực của mẹ % không có vấn đề gì chứ? Dù sao chúng ta liên hệ với quỷ…”

Triệu Cẩm Hoa cắt ngang lời con trai, bị nghi ngờ năng lực như vậy, hiển nhiên bà không vui, “Mẹ đã tới đây bao lâu rồi, còn con mới tới được bao lâu? Năng lực này mẹ dùng chưa tới trăm lần thì cũng hơn bốn, năm mươi lần, chưa từng xảy ra vấn đề.”

Du Cảnh cũng cảm thấy mình quá đa nghi, bộ phim này phẩm chất “Tì vết không che được ánh ngọc”, nhất định có không ít tỳ vết, nói không chừng có khuyết điểm về mặt bối cảnh hơi gượng ép như vậy.

Hai người họ trò chuyện với nhau, điện thoại đột nhiên phát ra âm báo, Du Cảnh ngạc nhiên, lấy điện thoại ra xem.

【Tiến độ kịch bản đã thêm mới, Triệu Cẩm Hoa và Du Cảnh tìm kiếm sáu chiếc răng còn lại của quỷ nữ, giúp quỷ nữ hoàn thành tâm nguyện.】

App đã đổi mới nhiệm vụ, nói cách khác phương hướng của họ là chính xác, trên mặt Du Cảnh hiện lên vẻ vui mừng, hoàn toàn yên tâm.

“Mẹ à, hai chúng ta tìm răng liệu có đủ không? Sáng mai chúng ta thông báo với những người khác nhé? Dù sao căn nhà lớn như vậy, tìm răng chẳng khác nào mò kim đáy biển, quỷ nữ ở đây lâu như vậy mà cũng chưa tìm được hết, nói rõ số còn lại được giấu rất sâu..”

Du Cảnh đang nói thì dừng lại, sực nhớ ra điều gì đó, bừng hiểu ra, cất cao giọng nói: “Mẹ à! Tạ Trì có răng trong tay!”

Triệu Cẩm Hoa kinh ngạc: “Sao cơ? Sao con biết?!”

Cảnh tượng tối qua nhanh chóng hiện lên trong đầu, từng chi tiết không ngừng ùa về ―― Một tay Tạ Trì chống xuống đất, duỗi chân với vào gầm giường lấy đồ vật không rõ nguồn gốc rồi vân vê trong tay, là món đồ rất nhỏ, bị giấu đi..

Là răng! Nhất định là răng rồi!!

Triệu Cẩm Hoa nghe Du Cảnh miêu tả xong, giữa ấn đường hiện lên vẻ dữ tợn, nhanh chóng ra quyết định: “Chúng ta tìm nó đòi.”

“Nếu là phim ma thể loại thu thập, đương nhiên thu thập càng nhiều, ban thưởng tiến độ kịch bản lại càng nhiều, chúng ta không thể để nó nhanh chân cướp phần được.”

“Nhỡ nó không giao cho thì sao?” Du Cảnh nói.

“Thì nó phải chết.” Triệu Cẩm Hoa cười lạnh một tiếng.

Du Cảnh đắc ý cười.

Có xung đột lợi ích, bọn họ công khai ra tay với Tạ Trì, không phải bọn họ tiểu nhân, mà do Tạ Trì không biết điều, không nghe lời.

Tiếng sấm nhỏ dần, sau khi Tạ Trì bị đánh thức, anh nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng sức.

Sự việc vẫn chưa kết thúc, anh vẫn không thể ra ngoài.

Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng dép ma sát sàn nhà nhỏ xíu, Tạ Trì lập tức cảnh giác mở mắt ra.

Trong bóng tối, một bóng đen cao lớn từ từ tới gần giường anh, rón rén từng bước một.

“Anh à.” Tạ Trì căng người, thầm nghĩ.

Tạ Tinh Lan sờ lấy lưỡi dao ác linh trong chăn, giả vờ ngủ, đợi bóng đen tới gần, chuẩn bị đánh gục kẻ kia trong một cước.

Bóng đen duỗi cánh tay cường tráng ra, nắm lấy góc chăn của Tạ Trì, lặng lẽ vén lên, nhích mình lại gần.

Tạ Tinh Lan túm lấy cổ tay kia, giọng nói lạnh lùng chưa từng có: “Cút đi!”

Hắn không chút do dự đâm về phía bóng đen, bóng đen bị hắn dọa bật khóc tại chỗ, nức nở nói rằng: “Anh à, sét đánh, em sợ, muốn ngủ với anh.”

Nước mắt to như hạt đậu soi lên gương mặt tủi thân đang nhăn nhó khóc lóc của Nhậm Nhiễm.

Tạ Tinh Lan và Tạ Trì: “……………”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio