- AAAA... Cô... Cô pha cái quái gì trong đây vậy hả?- Hắn quát ầm lên. Vì sao ư? Vì hắn cảm thấy cay đó.
- Tôi pha cà phê nè và có thêm " chút" ớt ấy mà.- Nó bình thản nói.
- Chút chút cái đầu cô ấy. Một hủ thì có. Cay chết đi được à.- Hắn thè lưỡi ra rồi lấy tay quạt lưỡi nhìn mất cười chết đi được.
- Ha Ha... Nước... Haha... Nè.- Nó đưa ly nước cho hắn rồi vừa nói vừa ôm bụng cười nức nẻ.
- Cô... Cô giỏi lắm.- hắn trừng mắt nhìn nó đang cười.
Lần đầu tiên nó được cười thả ga như vậy đấy. Không ngờ người làm cho nó cười lại là hắn cơ chứ. Đến lúc đi ăn trưa mà nó vẫn cứ lén liếc nhìn hắn rồi quay qua chỗ khác tủm tỉm cười miết làm hắn xấu hổ đỏ hết cả mặt lên.
Phòng Phó Chủ Tịch:
- Hôm nay chúng ta có buổi ăn trưa với tổng giám đốc tập đoàn J.B, lúc giờ chúng ta có buổi gặp mặt với Phó chủ tịch của tập đoàn K.Y mới về nước về bản hợp đồng Thời trang của công ty. Tối giờ chúng ta sẽ gặp chủ tịch tập đoàn A.B. Phó Chủ tịch hãy cố gắng giữ tinh thần để đi gặp mặt các đối tác. Tôi xin phép.- Cô nói một tràng muốn đứt cả hơi, nói xong rồi cô mới lấy lại được hơi thở quý giá của mình rồi đi ra khỏi phòng nhưng bị anh kêu lại.
- Cô làm cho tôi một cái sandwich và ly cà phê đá nhé. Cảm ơn cô.- Anh nói rồi quay lại làm việc tiếp làm cô mệt mà còn tức nữa. "Được lắm, tôi sẽ cho anh sandwich và cà phê nha. Anh sẽ có năng lượng để làm việc đấy."- Cô nghĩ rồi ra khỏi phòng đi lấy cho anh.
Sau phút, cô trở lại phòng với một cái bánh sandwich và ly cà phê đá. Cô mỉm cười làm anh đứng hình nhưng anh không biết đó là nụ cười gian tà, cô đi từ từ tới đến bàn anh bằng những bước đi uyển chuyển trông cô vô cùng gợi cảm, anh nhìn cô không rời. Bây giờ cô đã đứng trước bàn làm việc của anh mà anh vẫn chưa hoàn hồn được, thấy anh như vậy cô không khỏi cười thầm trong lòng. Cô lại tiếp tục kéo cà vạt của anh tới gần cô và bây giờ là khuôn mặt chỉ cách nhau cm duy nhất, anh thì đã hoàn hồn và đang khá ngạc nhiên về hành động này của cô nhưng rồi cũng nhếch mép tiến gần lại thêm nữa nhưng lại bị giọng nói của cô ngăn lại:
- Anh đang làm quái gì vậy? Ăn đi chứ?- Nói rồi cô bỏ cà vạt anh xuống và dùng tay đẩy anh ngồi xuống ghế, chỉ vào thức ăn trên khay nói tiếp.- Đây này, ăn đồ ăn chứ đừng nghĩ ăn tôi nhá. Mơ đi cưng.- Cô ném cho anh một cái nhếch mép khinh bỉ rồi lại ghế sopha ngồi vắt chéo chân nhìn anh.
- Ai mà thèm ăn cô chứ?- Anh xấu hổ nói rồi cắm đầu cắm cổ ăn.
- Haha, vậy à. Thế mà hồi nãy có người nhìn tôi như mèo gặp mỡ ý nhỉ.- Cô nói rồi nhìn anh thách thức.
- Ôi, cô mà là mỡ à. Cô tự tin quá rồi đó. Cô xem lại mình đi, cô không xứng làm mỡ với con mèo như tôi đâu há.- Anh ăn xong rồi nhìn cô nói thách thức không kém cô.
- Anh...- Cô tức không nói nên lời.
- Sao? Tức quá hả? Tức thì lúc sau tính. Bây giờ thì... AAA
Tại phòng Tổng Giám Đốc:
Nhỏ và cậu đang cãi nhau kịch liệt chỉ vì một lí do rất chi là " củ chuối ".
Chả là nhỏ đang sắp xếp lịch trình ngày mai cho cậu còn cậu thì đang ngồi vắt vẻo chơi vì công việc đã được giải quyết một nửa nên cậu ngồi nghỉ ngơi xíu. Cậu ngồi buồn quá nên quay qua nhìn nhỏ rồi nảy ra một câu đố khá hay nên đã đố nhỏ:
- Này, tôi đố cô nhá. Con gà có trước hay trứng gà có trước.
- Con gà.- Nhỏ không nhìn cậu mà trả lời.
- Tôi thì không nghĩ vậy. Trứng gà có trước chứ, không có trứng gà thì làm sao nở ra con gà. Phải không?- Cậu cãi lại.
- Tôi lại không nghĩ thế đâu. Nếu không có con gà thì làm sao đẻ ra trứng gà chứ.- Nhỏ cũng cãi lại nhưng lần này quay qua nhìn cậu.
- Không, là trứng gà cơ.- Cậu cãi tiếp.
- Không, là con gà mà.- Nhỏ cũng không vừa.
- Trứng gà.
- Con gà.
- Trứng gà mà.
- Không, con gà mới đúng.
...
Thế đấy, chỉ có một câu đố như thế thôi mà cả cãi nhau ỳ xèo cả lên. Chả đâu ra đâu cả. Cãi nhau một hồi lâu làm nhau mệt đứt cả hơi thì cậu lên tiếng nói:
- Thôi, không đôi co với cô nữa, đồ con gà.
- Cái gì? Anh nói ai là con gà hả.- Nhỏ bực bội nói.
- Ơ. tôi nói cô sao.- Cậu ngước mặt lên trời nói.
- Anh... hay lắm. Tôi cho anh chết này, chết này.- Nhỏ nói rồi chạy tới chỗ cậu đánh cậu túi bụi. Mỗi câu " chết này" là một cái đấm và đá.
Quay trở lại anh và cô nhá. Tại sao anh lại la lên? Bởi vì...
- Cô... bỏ... cái... gì... vào đây... vậy... hả?- Anh ôm bụng, khuôn mặt hiện lên chữ đau đớn rồi khó khăn nói.
- Ơ, tôi bỏ gì đâu? à, tôi chỉ bỏ một " ít" thuốc sổ thôi hà.- Cô nói rồi cười gian nhìn anh.
- Cô... Giỏi... Lắm.- Anh nói rồi chạy lẹ vào toilet với tốc độ không thể nào nhanh hơn được làm cô phải ôm bụng cười nắc nẻ ngoài ghế rồi nói vọng vào:
- Haha... Tôi... giỏi từ... haha... nhỏ rồi... haha... khỏi cần... anh... khen... haha.- Cô nói rồi ôm bụng cười tiếp mà quên mất các cuộc hẹn của đối tác nên anh phải cố chịu đựng để làm tốt công việc nhưng trong lúc đang trong cuộc hẹn thì đâu quên lườm cô cháy cả áo.
Công việc ở công ty quá nhiều nên chúng nó và chúng hắn không còn thời gian vui đùa với nhau nữa. Công việc của công ty chia đầu cho thành phần cao nhất của công ty nên tụi nó và tụi hắn rất bận rộn. ngày thì có khoảng cả chục cái bản hợp đồng tụi hắn giải quyết. Gần đây còn có cả vài vụ thua lỗ nữa cho nên càng ngày càng trở nên phức tạp hơn. Tối nay sẽ có sự kiện đặc biệt với các bang phái ở thế giới Hắc Đạo. Vậy nên, tụi hắn đã cố làm hết công việc công ty để tham gia sự kiện ấy. Tụi hắn chăm chỉ, cố gắng đến mức tụi nó nhìn mà há hốc miệng muốn rớt cả hàm. Tụi nó cũng cần phải chuẩn bị cho sự kiện tối nay nữa chứ. Lúc đã gần giờ thì tụi nó nói với tụi hắn là có việc nên về nhà trước tụi hắn. Tụi hắn cũng cần về nhà nghỉ ngơi một chút nên cả đám cùng về. Hắn đi với nó, anh đi với cô và cậu đi với nhỏ. chiếc xe lao vun vút trên đường và dừng lại ở biệt thự Rose của nó. Tụi nó vào nhà nhưng cả không quên tặng anh chàng ta cái nháy mắt đáng yêu và lời chúc ngủ ngon làm chàng nhà ta đỏ mặt, tim đập mạnh vô cùng. Chắc chắn chàng sẽ không được nghỉ ngơi yên bình rồi đây. giờ p.m
Tại quán Bar Zenny nổi tiếng nhất thành phố. Đang có một sự kiện vô cùng đặc biệt và đó là: NGÀY TAM HÀN CÔNG CHÚA CỦA THẾ GIỚI HẮC ĐẠO SẼ XUẤT HIỆN VÀ TÁI XUẤT GIANG HỒ. Ai ai cũng háo hức muốn biết Tam Hàn Công Chúa sẽ như thế nào? Mọi người chỉ nghe lời đồn là họ rất xinh đẹp, quyến rũ và vô cùng lạnh lùng, bí ẩn, vô cùng mạnh không ai địch được với họ. Họ là sát thủ mạnh nhất thế giới ngầm và cũng là Hacker giỏi của giới Hắc Đạo. Ai ai cũng nể, ai ai cũng kính trọng không dám đắc tội với họ nếu chưa muốn lìa đời. Tụi hắn cũng khá là háo hức muốn xem Tam Hàn như thế nào?
«Rầm» cô gái bước vào đã làm tâm điểm của tất cả sự chú ý kể cả tụi hắn. Thân hình nóng bỏng, quyến rũ vô cùng, đám con trai nhìn mà thèm thuồng không rời mắt khỏi cô gái đó. Cô gái đi đầu là xinh nhất trong cô_ Áo crop-top màu đen có hình đầu lâu ở giữa, khoác thêm áo khoác da lửng ở ngoài cùng quần bó sát tới mắt cá chân. Mang giày boot đen đến mắt cá chân, mái tóc màu bạch kim được buộc cao đuôi ngựa. Đeo khuyên tay hình bông hồng đen, dây chuyền hình chữ H.N màu đen dài đến ngang bụng. Nhìn cô gái đó vô cùng quyến rũ, bí ẩn và không kém phần lạnh lùng- đó chính là Nó- Scalet Kill. Cô gái đi bên phải nó cũng không kém phần hấp dẫn, quyến rũ. Áo lệch vai màu đỏ và đầu lâu ở giữa giống nó cùng quần da bó sát tới ngang cổ chân. Mang giày cao gót màu đỏ khoảng phân, mái tóc tím than cũng được buộc cao đuôi ngựa. Đeo khuyên tay hình bông hồng màu đỏ và dây chuyền chữ H.L. Cô gái này là Cô- Lusia Kull. Và cô gái còn lại có phần chững chạc và hấp dẫn, quyến rũ cũng không kém gì cô kia. Áo crop-top màu xanh dương cũng có hình đầu lâu như người kia cùng quần da bó sát đến mắt cá chân. Mang giày cao gót xanh dương khoảng phân, đeo khuyên tay hình bông hồng màu xanh dương và dây chuyền chữ H.M. Cô gái này là Nhỏ- Harri Kell.
tụi nó đều đeo mặt nạ giống kiểu nhưng khác màu. Nó_ đen, cô_ Đỏ, nhỏ_ xanh dương. Tuy vậy vẫn không che dấu được nét xinh đẹp như tiên của mình. Dưới lớp mặt nạ đó là một khuôn mặt lạnh tanh không chút cảm xúc nào. Bây giờ tụi nó là Tam Hàn của thế giới ngầm chứ không còn là Tam Hàn vui vẻ, hoà đồng như hằng ngày nữa. Trong giới sát thủ này bắt buộc phải có ít nhất tính cách để che dấu bản thân mình cẩn thận.
Tụi hắn nhìn mà mê mẫn không hề rời tụi nó. Bởi vì tụi nó hết sức xinh đẹp hoặc trên cả xinh đẹp và một phần thì lại thấy rất quen. Suy nghĩ tới đây thì chàng ta đánh vào đầu mình một cái rồi lắc đầu bãi bỏ cái ý nghĩ đó ngay lập tức.
Tụi nó sao có thể vào đây được chứ, còn lại là Tam Hàn nữa chứ. Không thể nào có chuyện đó được.
Tụi nó bước thản nhiên qua cái đám người đang nhìn tụi nó không rời bằng ánh mắt thèm thuồng. Nó lướt qua từng khu vực trong Bar và có hơi ngạc nhiên khi thấy tụi hắn nhưng rồi cũng nhếch mép. Quay qua khều tay nhỏ thì thầm với nhỏ, nhỏ khá ngạc nhiên đấy nhưng rồi cũng nhếch mép thú vị y như nó. Còn cô thì cũng biết đấy, bởi vì sao có thể quên được tụi hắn chứ. Quá dể để nhận biết tụi hắn. Tụi nó đều nhìn về phía tụi hắn và... đôi mắt chạm nhau mà không hề nhận biết nhau ( tụi hắn thôi). Hắn có thể thấy nó rất quen nhưng không thể biết là ai khi nó đang đeo mặt nạ thế kia. tên kia thì đang ở trên tầng mây vẫn chưa đáp xuống nữa vì được nhìn mỹ nhân như thế. tên đó nhìn nhau rồi nhếch mép. ( à, xin nói sơ qua trang phục của tụi hắn ạ. Hắn_ quần jeans nam, áo thun đen cùng áo khoác da đen bên ngoài và mang boot tới ngang cổ chân. Anh_ quần Kaki nâu, áo phông cùng áo khoác denim bên ngoài và mang giày nam cao cổ. Cậu_ quần da đen, áo thun trắng cùng áo choàng cao cổ và mang giày Nike trắng.)
tụi nó nhìn nhau rồi cũng nhếch mép và bước từ từ tới thảm đỏ.
- Cảm ơn mọi người đã đến đây để tham gia sự kiện ngày hôm nay: Sự Kiện đặc biệt là Ngày Tam Hàn Công Chúa Tái Xuất Giang Hồ. Chúng ta cùng hướng mắt về thảm đỏ nào.- Tiếng của Quản Lý Bar- Jun vang lên và đưa tay về phía thảm đỏ dẫn đến sàn nhảy. Nhỏ đang đi thản nhiên bước qua từng ánh mắt của mọi người trong bar và hướng về phía trong ba chiếc ghế trên sàn nhảy- chiếc ghế có khắc hình bông hồng màu xanh. Và đồng loạt mọi người trừ tụi hắn quỳ chân cúi xuống cách khoảng với mặt đất rồi hô to:
- Harri Kell - Blue Rose đã về ạ.
Nhỏ vừa nghe xong thì nhíu mày cực kì khó chịu. Có cần phải kêu lớn lên như vậy không chứ. Nhưng rồi nhỏ cũng về chiếc ghế của mình ngồi xuống rồi vắt chéo chân nhìn mọi người. Tiếp theo là cô, cô đi bình thản lướt qua mọi người. Mọi người tiếp tục hô to:
- Lusia Kull - Red Rose đã về ạ.
Cô nhíu mày rồi hướng về trong chiếc ghế trên sàn nhảy- chiếc ghế có khắc hình bông hồng màu đỏ. Cô ngồi xuống vắt chéo chân như nhỏ. Tiếp theo là nó, nó đi không như tụi nó mà nó đi rất có khí chất của một người lãnh đạo. Vì nó là bang chủ nên nó bắt buộc phải đi như vậy chứ nó có muốn đi như vậy đâu. Mọi người hô to tiếp:
- Scalet Kill - Black Rose thưa bang chủ ngài đã về ạ.
Nó cũng nhíu mày như con bạn nhưng đành dãn ra rồi bước tiếp đến chiếc ghế trên sàn nhảy- chiếc ghế ở giữa có khắc hình bông hồng màu đen. Nó ngồi lên vắt chéo chân giống con bạn rồi lại nhìn lướt xung quanh bar lần nữa và dừng lại ở Jun. Jun như hiểu được ý nó và cầm micro nói:
- Nhân tiện đây, hôm nay cũng có sự có mặt của Tam Thiên Hộ Vệ nên mọi người hãy chào đón họ về nước nào.- Tiếng Jun vừa dứt thì mọi người ngạc nhiên hết cỡ và " Ồ" lên một tiếng to.
- Mời người bước lên.- Tiếng Jun lại vang lên và cũng vừa dứt câu thì trên sàn nhảy có thân ảnh cao to đeo mặt nạ đang đứng đằng sau chiếc ghế của tụi nó. Nó nhếch mép rồi đưa tay lên quất về phía trước. thân ảnh ấy hiểu ý nên từ từ tiến lên phía trước tụi nó quay người lại chào tụi nó rồi quay lưng tiến vài bước tháo mặt nạ ra.