Bước vào bar Night Angel,
không khí vui nhộn, ánh đèn lấp lánh, tiếng nhạc ồn ào.
Ánh mắt mấy chàng trai trẻ,
điều dồn về phía cô gái xin đẹp với thân hình bốc lữa.
Trình Lam mặc một cái áo tung,
phía trên bó sát bờ ngực gợi cảm, phần dưới hơi Phùng ra để che lại cái bụng hơi nhô lên của cô.
Cùng với một cái quần bó và đôi giày ống.
Đường Tam thì mặc theo phong cách ăn chơi, áo sơ mi xanh, hai vạt áo được buột lại để lộ ra phần bụng trắng nõn cùng với một cái quần jean ngắn, để lộ ra cặp đùi thôn dài và một đôi giày ống.
Còn về phần Mạc Gia Yến, cô là thiên kim tiểu thư, nên phong cách ăn mặc của cô luôn sang trọng.
Mạc Gia Yến trên người mặc bộ váy bó sát màu trắng, kiểu mới nhất của Prada.
Và một đôi giày cao gót cm màu đỏ.
cô mỏi cô một phong cách, nhưng cô nào cũng hết sức là quyến rũ và khiêu gợi.
Ngồi xuống bàn Đường Tam và Mạc Gia Yến kêu mỏi người một ly cocktail “Long Island“.
Trình Lam vì đang mang thai nên chỉ gọi một ly nước cam tươi.
Bartender nhìn thấy Trình Lam liền cho người báo với Tề Phong,
anh nhớ lần trước cô gái này đi cùng ông chủ lớn, còn thấy họ rất thân mặt.
Ngồi trên ghế, Đường Tam lắc lư thân hình bốc lửa của mình theo điệu nhạc.
“Lau quá không ra chơi, hôm nay phải chơi cho đã.”
“Chơi một chút thôi thì về,
để anh Thiên biết mình tới đây là thiêu đời luôn.”
Mạc Gia Yến nhìn xung quanh rồi nói.
Cô biết đám người Lôi Lạc Thiên thường xuyên đến đây, nên kêu Trình Lam và Đường Tam đi chổ khác, nhưng Đường Tam nói,
“Muốn đi bar chơi thì phải đi cái lớn nhất và cái có tiến tâm nhất. “
Night Angel là quán Bar hàng đầu ở Thành phố S.
Trong lòng Mạc Gia Yến cầu nguyện, đừng để bọn họ bất gặp mấy cô.
Trong lúc cô uống rượu và nói chuyện, có người đàn ông khoảng chừng tuổi bước đến.
“Mấy em đi một mình, để bọn anh làm bạn với mấy em.”
Một tên tóc vàng nói.
Trình Lam bực bội quay mặt đi chổ khác, không muốn quan tâm đến bọn họ.
Mạc Gia Yến lo sợ trong lòng, nhìn thấy dáng vẽ của họ, chắc cũng không phải là dạn vừa.
Cô kéo cánh tay của Đường Tam nói nhỏ.
“Thôi chúng ta về đi.
Chị không muốn xảy ra chuyện gì.”
Đường Tam nói với cô.
“Có gì phải sợ, để em giải quyết.”
Vừa nói xong Đường Tam quay qua nói với người bọn họ.
“Đi chổ khác mà chơi, chị mày không rảnh.”
Tên mặc đồ lịch sự đứng đằng sau bước đến Mạc Gia Yến choàng tay qua vai cô nói.
“Tối nay đi đến khách sạn cùng anh.
Anh có rắt nhiêu tiền, có thể cho em.”
Mạc Gia Yến rung lên, vẩy ra khỏi vòng tay của hắn,
chạy đến sau lưng Trình Lam.
“Đúng là miệng chó không thể mọc ra ngà voi.”
Trình Lam kinh thường nói.
Sắc mặt tên đó tối xầm, nét mặt giận giữ, cặp mắt sắc bén nhìn cô.
Một tên xông lên bắt lấy cánh tay của Mạc Gia Yến, cô hét lên vì sợ hãi.
Đường Tam tức giận đập một cái lên bàn, ngồi dạy tát mạnh lên mặt hắn một cái.
Hắn buôn tay Mạc Gia Yến ra.
chỉ vào mặt Đường Tam nói.
“Con đàn bà đê tiện, mày dám đánh tao.
Hôm nay anh mầy sẽ cho mày một bài học.”
Nói xong hắn ra hiệu cho hai tên phía sau cùng nhau xông lên.
Bọn họ bắt đầu bước đến phía Đường Tam, Trình Lam và Mạc Gia Yến.
Tên tóc vàng, nắm lấy cổ tay của Trình Lam.
Cô tức giận và ghê tởm vì sự va chạm của hắn ta.
Trình Lam bắt lấy bàn tay của hắn quăng một cái, thân thể to lớn của hắn bị Trình Lam quăng xuống mặt đất.
Tiếng kêu lớn vì đau đớn vang lên,
tất cả mọi người xung quanh,
điều ngừng lại động tác của mình,
nhìn qua xem.
Hai tên còn lại tức giận xông lên phía Đường Tam và Mạc Gia Yến.
Đường Tam thì không sao, giải quyết hắn ta một cách gọn ghẽ.
Nhưng Mạc Gia Yến bị tên đó ôm chặt vào lòng.
Tề Phong và Tề Phú vừa nghe thủ hạ thong báo, Trình Lam đến đây,
họ muốn ra xem trước,
không muốn để Lôi Lạc Thiên biết,
rồi nổi trận lôi đình.
Vừa ra tới nhìn thấy một màn đấm đá hết hồn.
Chị dâu đang mang thai, lại dùng sức quăng một người đàn ông to lớn xuống đắt.
Đường Tam thì khỏi nói, đánh cho gã kia tơi bời hoa lá.
Tề Phú nhìn thấy Mạc Gia Yến bị một gã đàn ông ôm vào lòng, anh tức giận xông tới đấm mạnh vào mặt hắn ta.
Máu vâng ra từ miệng của hắn, làm Mạc Gia Yến hoảng sợ, nép mặt vào lòng Tề Phú.
Anh dịu dàng ôm cô vào lòng.
Lúc này Mạc Gia Yến không hiểu vì sao,
Nằm trong vòng tay của Tề Phú,
trong lòng cô cảm giác an toàn vô cùng.
Tề Phong đi qua, dùng chân đá vào người bọn họ rồi nhìn Trình Lam Cung kính nói.
“Chị dâu, Lão Đại cũng ở đây.”
Tất cả mọi người có mặt điều kinh ngạc.
Họ là người thương xuyên ra vào Night Angel, nên biết Tề Phong là ông chủ ở đây, vậy mà anh lại cung kính với cô gái này, chắc cô ta không phải là người tầm thường.
“Người của lão đại,
mày cũng dám đụng vào.”
Vừa nghe Tề Phong nói vậy, sắc mặt của bọn họ trở nên xanh mét.
Người xung quanh vừa kinh ngạc,
vừa tò mò, muốn xem tên này phải trả giá gì, vì dám động đến Lão Đại của bang Lôi Ưng.
Họ đã nghe qua bar Night Angel là do Tề Phong kinh doanh.
Nhưng đằng sau Tề Phong là bang Lôi Ưng, một thế lực hùng mạnh trong giới hắc đạo.
Vị Lão Đại trong truyền thuyết,
Mà chưa ai từng thấy mặt.
Một người máu lạnh, tàn nhẩn ra tay đọc ác không lưu tình.
người bọn họ rung lên vì sợ hãi,
liền quỳ trên mặt đất, dập đầu xin lỗi.
Tề Phong nhìn Trình Lam hỏi.
“Chị dâu, muốn trừng phạt bọn họ như thế nào?”
Cô bước tới nhìn người quỳ trên mặt đất nói.
“Đáng lẽ ai động vào người tôi,
thì tôi sẽ chặt tay của người đó.”
Trình Lam dừng một chút rồi nói tiếp.
Tên tóc vàng đụng vào người Trình Lam vừa rồi, rung lên đem bàn tay mình dấu ở sau lưng.
“Nhưng hôm nay tâm trạng tôi tốt, nên tha cho mấy người.”
người liền dập đầu cảm ơn Trình Lam.
Tề Phong ra hiệu cho đám thuộc ha.
“lôi bọn họ ra ngoài, đánh cho một trận, cấm không cho vào đây nữa bước.”
“Dạ.”
Người của Tề Phong lôi bọn họ đi.
“Sao chị lại tha cho họ dể dàng như vậy?”
Tề Phong thất mắt hỏi.
Theo như anh biết với tính tình của cô, thì sẽ bẽ gãy hai tay của hắn.
Trình Lam theo tối quen sờ lên bụng mình cười nói.
“Tôi đang để đức cho bảo bối nhà tôi.”