Nội dung : Ngày ấm áp của Bắc - Nam cực
Cả ngày hôm đó và cho đến tuần sau ko khí lớp A nặng nề hết sức . Hắn thì cứ dè chừng mà xem thái độ nó. Nó thì hững hờ làm bài xong thì viết tiểu thuyết ko thì đọc sách . Bốn người kia thì giỡn qua giỡn lại chốc chốc lại nghe cãi nhau. Sang tiết , có người nhắn tin cho nó bảo gặp cuối giờ trên sân thượng. Thấy đc tin nhắn Demi hỏi nó :
- Ai thế m ? Có đi ko ? T nghĩ là ko phải chuyện gì hay ho đâu
- Đương nhiên phải đi thôi. M khỏi lo t bik ai rồi . Chuyện gì xảy ra t cx bik luôn. Nhưng đi cho vui - nó hào hứng
- Ok ! Nhớ cẩn thận - Demi tiếp lời
- An tâm ! - nó chắc ăn
Nãy giờ hắn im lặng nhìn thái độ nó và quyết định đi theo nó vì hắn bik chủ nhân cái tin nhắn ấy là ai. Cuối cùng tiếng chuông cuối cùng vang lên , nó bình thản cho cặp sách vào cặp rồi đi ra cửa lớp hắn vẫn bình tĩnh đợi nào đi gần ' mới mò theo . Còn Demi vs Py đi theo nhưng trc hắn. Nó vẫn lên sân thượng vs nụ cười nửa miệng . Khi đến sân thượng nó táo bạo quát lớn :
- Ra đây mau đừng chơi trò thối tha như thế .
- M giỏi đấy . Dám sỉ nhục t , giờ còn mạnh miệng để t xem m tài giỏi ra sao ? Mấy đứa đập chết con này cho chị . - nhỏ Bảo Ngân lên tiếng . Nhỏ nói xong cx là lúc mấy chục con nhỏ nhà giàu rỗi hơi bay lên hội đồng nó nhưng lũ đó toàn võ mèo cào sao đọ lại nó cơ chứ thật là ko bik lượng sức . Tuy bọn kia khoảng con nhưng nó là ai chứ Han mà . Nó không ngần ngại xông lên . Từng động tác xoạc chân hay nhào , quật người của nó đều khiến tụi con Ngân thoát tim . Hắn núp đằng sau cx rắt bất ngờ . Thấy vậy , bạn thân nó an tam rồi lếch ra xe ngồi đợi sợ nó bik sẽ giận. Kevin ko nghĩ con Du chỉ có nhiêu đó trò nên đứng quan sát dù gì cx tại hắn mà nó gặp rắc rối mà. Thật ra bọn đó chả nhầm nhò gì vs nó cả nhưng tụi nó chơi đểu quá làm nó mất sức . Đột nhiên từ đằng sau một con dao phi đến chỗ nó . Hắn thấy vậy mất binh tĩnh la to
- Kỳ Hânnnnnnnnnnn.....
Nó quay phắc lại và hoảng hốt , nó nhảy lên , thực hiện cú lộn người chủ yếu là làm nhỏ kia mất thăng bằng nhưng cx chính vì vậy mà nhỏ kia hoảng quá quơ dao rạch một vết dài ở chân nó . Nó té xuống nhưng ko chạm đất mà ngã vào lòng hắn . Nó vừa mệt , vừa sợ nên ngất luôn . Không bik sao lúc này hắn rất lo , lo lắm , hắn rất sợ nó xảy ra chuyện . Càng lo , hắn càng nổi giận vs bọn con Ngân . Hắn quát ầm lên :
- Các cô làm trò nhố nhăng gì đây ? Các cô liệu hồn đấy . Kỳ Hân làm sao thì đừng trách tôi ác
- Là nó hẹn em ra đấy anh. - Nhỏ Ngân xanh mặt nhưng vẫn mạnh miệng
- Xảo biện hay lắm .- hắn nhìn nhỏ bằng nửa mắt
Nói xong hắn để nó nằm xuống đất tiến lại nhỏ Du rồi tiếp tục :
- Không gì qua đc Hoàng Trung đâu.
Hắn nói xong thì bế nó ra cổng trường . Nhỏ Du thì đau lòng rồi rưng rưng nước mắt . Thật ra nhỏ cx yêu hắn nhiều lắm nhưng hắn ko thèm xem nhỏ có tồn tại hay ko nữa là ....
Hắn bế nó ra tới cổng . Thấy nó máu me đầy mik tụi bạn nó hốt hoảng. Phóng xuống xe :
- Nó sao vậy nè ?
- Tụi kia rạch . Thui chở Hân qua nhà thằng Minh đi . Mọi người đi chung luôn ha . Chỉ có nhà đó ko có phụ huynh thui . Các cô gọi mẹ Hân bảo qua nha các cô đi. Nói đt cổ hết pin . OK ?
- Uk . Chở nó ? - Py e dè
- Uk . Đi thôi. - hắn tự nhiên
Nói xong hắn quăng nó lên chiếc Bentpley yêu dấu rồi chạy như điên về nhà Ken . Thật ra lòng hắn đang rất lo cho nó . Hắn rất muốn giết chết con Du vì đụng đến nó nhưng sao lại như thế ?
Đến nhà Minh hắn bấm mật khẩu rồi bế nó thẳng lên phòng mik ( hắn vs hai tên kia ở chung ) . Lúc này hai con kia mới đến do phải về nhà thay đồ rồi mang quần áo qua cho nó . Đêm nay tui nó đành tá túc nhà Ken thui.
Hắn xuống lầu thấy tụi Demi thì nói :
- thay đồ cho Hân ik . Rồi tui băng lại cho .
Tụi nó nghe xong thì chạy lên lầu rồi vào thay đồ cho nó trong khi nó vẫn đang ngất lịm . Trong lúc ấy nó mơ thấy một người đang mắng nó, tát nó , xua đuổi nó , bao nhiêu kí ức xưa tuôn về . Người đó là Phan Bảo Thiên - tình iu đầu của nó - nỗi đau của nó - kẻ khiến nó vo cảm như hôm nay . Bất chợt nó mớ :
- Tôi đã làm gì chứ , làm gì mà cậu đối xử vs tui như thế chứ .
Vừa nói nó vừa khóc nức nở . Demi thấy thế thì lắc đầu nói vs Py:
- Lại mơ về thằng khốn nạn đó rồi.
- Kệ nó đi - Py chán nản
- Bốn năm rồi đó. - Demi buồn rười rượi khi thấy con bạn như thế
Lúc này hắn gõ cửa phòng , tụi bạn nó đứng lên ra ngoài giao nó lại cho hắn . Hắn bước vào phòng nhẹ nhàng lau vết máu trên chân nó , sát trùng rồi băng lại . Hắn ngắm nó , hắn ko bik sao lúc này nhìn nó đẹp như thế , đáng iu như thế rồi hắn tự lắc đầu , xua tan cái suy nghĩ vớ vẩn ấy . Hắn nhìn nó như thế đến lúc nó cựa mik tỉnh dậy . Nó dụi mắt rồi ngồi bật dậy khi thấy chỉ mik nó vs hắn trong phòng :
- Tui ở đâu đây
- phòng tui - hắn thản nhiên
- why ? - nó lạnh lùng
- Bị rạch chân - hắn trả lời cộc lốc
Lúc này nó mới nhớ ra nhìn xuống chan mik rồi nhẹ nhàng nâng niu . Bất chợt hợt nó la toáng lên :
- Thay đồ cho tui ?
- Bạn cô - hắn cười mỉm khi thấy hành động đó của nó. Trong nó lúc lo lắng hiền lắm chứ ko bãn lĩnh như khi hây vs hắn
Nó lại lạnh lùng :
- Demi , Py đâu ?
- Phòng khách .
Nó đứng dậy tính đi xuống phòng khách nhưng do chân nó bị thương nên nó liền ngả xuống , hắn lập tức đỡ lấy nó rồi lại bế nó " quăng " lên giường .
- Nó nằm xuống quay mặt chỗ khác để ko thấy hắn
Hắn hơi buồn ngồi một lúc cho tới khi thấy nó ngủ rồi mới ngồi lên giường nói nhỏ vs nó :
- Xin lỗi nhé. Đừng đối vs tôi như thế nữa .
Nói xong hắn đi ra phòng khách . Còn nó thì mỉm cười nhẹ nhàng , nó vui lắm rất vui là đằng khác, nó cx chả hiểu tại sao nữa. Thật ra nãy giờ chị ấy có ngủ ít nào đâu ! Lúc này nó mới thiếp đi trong niềm vui
_____________ Chuyện tào lao ______________
Trước đây nó có một mối tinh rất đẹp vào năm lớp . Tình iu của nó chính là Phan Bảo Thiên . Nó rất iu tên đó nhưng đến một ngày nó phát hiện ra tên đó chẳng iu thương gì nó mà chỉ lợi dụng nó mà thôi. Người y iu là một nhỏ trong đám bạn thân nó . Và theo nó đc bik thì nhỏ đó đã kể xấu nó vs y để y iu nhỏ. Điều đó đã trở thành nỗi đau , bài học và vết nhơ trong đời nó. Bảo Thiên là nguồn gốc của sự hinh thành con tim ko cảm xúc của nó nhưng hôm nay.
Quay về thực tại nó đang rất hạnh phúc vì lời xin lỗi đáng yêu của hotboy Hoàng Trung. Chẳng phải nó ghét hắn lắm hay sao ?