Hai mươi phút sau, hai chiếc xe nối đuôi nhau tiến vào Bệnh viện Quân y dưới màn đêm đen. Ngay khoảnh khắc đạp chân phanh, lốp xe ma sát kịch liệt với mặt đất khiến bụi đất bay lên mịt mù, tiếp sau đó lúc bọn họ bước đến trước cửa liền đã thấy Lam Minh mặt mày nghiêm túc, khoanh tay trước ngực đứng ở đó: “Xảy ra chuyện gì rồi? Sao đột nhiên người của anh phía bên kia lại trúng đạn?”
Bạc Dạ tiến lên tiếp đón, nói: “Tôi cũng vừa mới được gọi qua đây. Người này là bạn của Đường Thi, cho nên Lam Minh, anh có thể giúp chứ?”
Lam Minh liếc nhìn RCKY sắc mặt tái nhợt được đưa ra ngoài, dưới màn đêm dày đặc, Lam Minh cũng không nhìn ra được điều gì, anh ta chỉ đành chau mày, thở dài nói: “Vào đi, mấy người các anh có thể giấu được thân phận thì cứ giấu, dù sao thì bên Trung ương cũng có thể trực tiếp điều tra bên này, cho dù là tôi có bảo vệ được các anh thì cũng khó tránh khỏi việc bọn họ đến kiểm tra đột xuất, cho nên nhất định phải chú ý đấy.”
Bạch Việt sớm đã lấy mũ hớt hết tóc lên làm lộ ra đôi mắt thanh tú xinh đẹp, anh ta vốn cũng đã là một người đàn ông còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ.
Mấy người theo sau Lam Minh vào trong bệnh viện, tiếp đó Lam Minh lợi dụng quyền hạn của mình để bọn họ được dùng phòng phẫu thuật vô trùng. Sau khi chuyển RCKY vào trong, bọn họ liền bắt đầu gấp rút kiểm tra.
Lam Minh đứng bên ngoài, Ventus cũng đứng ngoài phòng phẫu thuật theo anh ta. Lúc hai người đối diện với nhau, Lam Minh mẫn cảm nhận thấy ánh mắt đối phương nhìn anh không mấy thiện cảm.
Anh ta híp mắt nhìn: “Chúng ta có quen nhau từ trước không?”
Ventus quay mặt đi: “Không quen.”
Thật vậy sao? Đây chỉ là ảo giác của anh ta thôi sao? Anh ta vậy mà lại thấy được sát ý lộ ra trong mắt người đàn ông trước mặt này.
Giang Lăng cùng Bạch Việt mặc áo vô trùng cùng bước vào phòng phẫu thuật còn Đường Thi cùng Đường Duy đứng đợi ở một bên. Ngay khi Đường Thi còn đang lo lắng không yên thì Đường Duy đột nhiên bắt lấy tay Bạc Dạ.
Bạc Dạ ngây người, cậu nhóc nhỏ giọng nói: “Ba qua bên này một lúc ạ.”
Bạc Dạ đưa mắt nhìn Đường Thi, thấy cô không để ý liền len lén đi theo Đường Duy đến góc hành lang. Đường Duy mở máy tính lên: “Ba có thể giúp con xâm nhập vào hệ thống an ninh của chung cư bọn con đang sống ở Bạch Thành không ạ?”
Bạc Dạ có hơi hoài nghi nhưng anh cũng rất nhanh đã phản ứng lại được. Nếu vết đạn trên người RCKY là do người kẻ nguy hiểm nào đó gây nên vậy thì bọn họ chắc chắn vẫn sẽ lại đến điều tra hành tung của anh ta.
Nếu cuối cùng để bọn họ phát hiện nhóm Đường Duy thông qua camera giám sát thì sẽ kéo cả Đường Thi theo xuống nước.
Nếu đã muốn tiêu hủy chứng cứ thì phải tiêu hủy gọn gàng sạch sẽ. Đường Duy chỉ đem đốt chiếc áo dính máu của Rcky kia thôi thì vẫn chưa đủ.
Bọn họ còn phải tiêu hủy hết thảy những thứ có thể minh chứng RCKY đã xuất hiện ở gần nhà bọn họ. “Con sẽ giải quyết chỗ camera giám sát trên đường vì rất có khả năng camera giám sát đã ghi lại được hình ảnh của nhóm chú Ventus, cho nên con muốn nhờ ba kiểm tra video giám sát trong khu chung cư. Chúng ta xóa bỏ được những đoạn ghi hình này càng sớm thì sẽ càng an tâm hơn phần nào.”
Thằng bé vậy mà lại có thể suy xét mọi chuyện tỉ mỉ đến như vậy.
Bạc Dạ cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói: “Được, để ba ra xe lấy máy tính. Con ở đây đợi ba nhé.”
Đường Duy siết chặt nắm tay nhìn theo bóng lưng rời đi của Bạc Dạ.
RCKY là người của Thất Tông Tội, hơn nữa còn là người đứng đầu trong bảng xếp hạng của Thất Tông Tội, thầy ấy không thể nào để người khác làm bản thân bị thương dễ dàng như vậy được.
Tại sao Thất Tông Tội Lý lại đột nhiên bị người khác ám sát? Nhất định là đã bại lộ điều gì… Đường Duy cảm thấy nhóm người của Thất Tông Tội Lý hiện tại dường như đều đang dần nổi lên khỏi mặt nước, cho dù là vì lý do gì thì bọn họ cùng đang dần phơi bày thân phận của chính mình từng chút một.
Người vạch ra hết thảy những kế hoạch từ đầu đến cuối này rốt cuộc là ai? Người đứng đằng sau giở thủ đoạn lại là ai đây?