“Tại sao dự án TC rút đầu tư anh lại lấy nguồn đầu tư khác từ Tụ Hiên vậy?” –Triều Ca tức giận nhìn Cố Sâm.
Trời ạ! Nhân vật phản diện sao ngươi không hỏi ta tìm nguồn đầu tư, tự dưng mất công đi lôi kéo người ngoài làm gì? Nhiệm vụ trợ giúp làm sao hoàn thành nữa?
Cố Sâm ngớ người. Sao Ôn Noãn phản ứng kì lạ thế?
Phải chăng là cô ấy đang lo lắng cho ta gặp khó khăn khi đi cầu đầu tư? Vậy là thích lão tử rồi?
Thật ra là Ký Chủ đang lo lắng cho nhiệm vụ phụ tuyến của cô ấy, Tư thiếu người thật tội nghiệp...
Cố Sâm vì vậy tâm trạng vui vẻ hẳn lên. Cậu ta cười đáp lại Triều Ca.
“Tụ Hiên cũng là công ty của anh mà. Đầu tư vào Cố thị coi như cũng là nhà mình, hai bên lợi nhuận anh đều hưởng.”
Hả? Tụ Hiên là của Cố Sâm à? Sao cô không biết gì hết vậy?
Hệ Thống, ngươi mau ra đây! Chúng ta cần trò chuyện một chút.
Hệ Thống sợ sệt online, giọng Ký Chủ sao đáng sợ thế?
Tại sao Tụ Hiên lại là của Cố Sâm?
Vậy là ngươi đã biết chuyện này rồi? Sao không nói cho ta?
Hình như Bản Hệ Thống sập hố của Ký Chủ rồi...
Ngươi biết mà không nói? Làm Hệ Thống kiểu gì vậy? Cả ngày chỉ đưa ra mấy chủ ý vớ vẩn, sao không biến luôn đi?
Ta phát hiện Ký Chủ và Tư thiếu lúc mắng người rất giống nhau.
Mặc dù nó cũng không tính là người...
Về bảo chủ nhân ngươi sửa lại đi, tốt nhất là thay mới toàn bộ Hệ Thống.
Sao Ký Chủ biết ta có chủ nhân?
“Khoản đầu tư dự án đó vậy là Tụ Hiên gánh vác hết rồi? Mấy trăm vạn đấy!”
Cố Sâm vẫn tươi cười.
“Số tiền cũng khá lớn nhưng không sao, anh vẫn lo được.”
“Thật sự đủ rồi sao?” –Thế này làm sao ta trợ giúp được a!
Sao đối tượng công lược lại bày ra vẻ mặt tiếc nuối thế? Hắn đã làm gì sai rồi?
Lí do này hơi kì lạ.
Nhưng nó là sự thật a!
Cuối cùng Triều Ca vẫn lén nhét thêm được một trăm vạn vào khoản đầu tư vào Cố thị.
Đến lúc Cố Sâm đưa hợp đồng đến mới biết tiền đã được tăng thêm rồi.
“...” Tác phong làm việc của đối tượng công lược cũng thật kỳ lạ, không để lại dấu vết gì luôn.
Người vui nhất ở đây đương nhiên là các cổ đông rồi. Không những kiếm được đầu tư mới mà còn được tặng thêm một trăm vạn a! Trên đời này làm gì có ai chê tiền nhiều đâu chứ.
Vì khoản chi phí khổng lồ đó mà tiến độ dự án được đẩy nhanh, xong trước hẳn nửa tháng, lại còn thành công rất tốt đẹp.
Hảo cảm với Cố Sâm của các cổ đông cũng tăng không ít.
Lúc này cậu ta chớp thời cơ, không ngừng lôi kéo các cổ đông, thu mua cổ phần. Tất nhiên khoản này không thể nào không có Triều Ca giúp. Kĩ năng hack của cô cũng không phải để ngắm chơi a!
Nam chính đại nhân cũng nhận ra sự bất thường, bắt đầu củng cố lực lượng của mình. Thế nhưng hắn lại chưa tung ra chiêu đối phó với Cố Sâm.
Tại sao ư? Vì đó chính là sự khinh thường a! Cố Thanh hàn chưa từng coi Cố Sâm là mối nguy với vị trí của hắn.
( Triều Ca: Lí do nhân vật phản diện thua đấy.)
Thế nên quá trình thu mua cổ phần của Cố Sâm càng thuận lợi. Có sẵn % do Cố gia chủ chuyển nhượng, cộng thêm % do cậu ta thu mua được, hiện tại Cố Sâm đang nắm % cố phần Cố Thị.
Đừng nghĩ % là ít, trong tay Cố Thanh Hàn hiện tại cũng chỉ có % thôi.
Mà sợ rằng % này về sau cũng khó mà giữ được.
Vừa lúc đó, tiệc rượu ra mắt phó tổng mới của Ôn thị - Ôn Kiều mà Ôn Phong mời Triều Ca cũng đã đến.
Một gia tộc hào môn như Ôn gia, tiệc rượu quan trọng như vậy, đương nhiên là được đầu tư hết sức xa xỉ.
Cả hội trường đâu đâu cũng thấy hoa tươi cũng đủ loại vật trang trí đặt tiền. Bàn ăn trải khăn trắng muốt. Phục vụ lịch sự đúng ở khắp mọi nơi, trên tay là khay đồ uống tinh xảo. Đặc biệt, trên sàn đầu được trải thảm màu tối, phủ cánh hoa hồng. Sân khấu cũng được trang hoàng lộng lẫy không kém bất cứ một sàn diễn chuyên nghiệp nào.
Mọi người đều đến từ những gia tộc danh giá, quàn áo mặc trên người đương nhiên cũng toàn hàng hiệu. Chói mắt không để đâu hết.
Ôn Kiều chính là nhân vật chính của tối hôm nay. Cô ta mặc chiếc váy dạ hội màu vàng kim đính kim cương, trang điểm hết sức lộng lẫy, xinh đẹp kiêu sa như nữ hoàng đứng bên cạnh Cố Thanh Hàn. Phong phạm tổng tài cùng gương mặt đẹp trai lạnh lùng kia, lại vô cùng hòa hợp với Ôn Kiều. Không ít người chú ý đến họ.
Chỉ là so với Triều Ca cùng Cố Sâm, cặp nhân vật chính này có chút thua kém. Dù sao Triều Ca và Cố Sâm cũng là minh tinh được nhiều người yêu mến. Mọi người chú ý đến họ, phần là vì thân phận diễn viên cùng nhan sắc đỉnh cao kia, còn lại là vì sự tò mò.
Khác với Cố Thanh Hàn, Cố Sâm và Triều Ca hết sức đơn giản. Sườn xám màu lam đậm cùng hoa văn như ẩn như hiện, tây trang cùng bộ, chỉ nhìn qua thôi cũng thấy hai người họ chính là một đôi rồi.
Ôn Kiều vốn đã không ưa Triều Ca từ lâu, cơ hội bôi nhọ công khai như vậy làm sao cô ta có thể bỏ qua được. Ôn Kiều Kéo Cố Thanh Hàn đến chỗ Cố Sâm và Triều Ca.
“Ôn Noãn, em cũng đến tham gia tiệc rượu ra mắt chị với mọi người sao?”
Triều Ca nghe vậy mới bắt đầu hướng sự chú ý sang cô ta.
Ôi chao nữ chính, trình độ Bạch Liên Hoa của cô lại ngày càng tiến bộ rồi.
“Chẳng lẽ tôi không được đến sao?” –Cô cười đáp lại Ôn Kiều.
“A, đương nhiên không phải. Chỉ là em dù sao cũng làm trong ngành giải trí, đến mấy buổi tiệc rượu dành cho giới doanh nhân, hào môn có chút không thích hợp.”
Ha ha, đây là chê cô không có chuyên môn hay chê cô nghèo vậy?
“Tôi cũng không hiểu nữa, có người tốn bao công sức mời tôi đến đây, tôi cũng không thể không nể mặt người ta được. Chứ không loại tiệc như thế này tôi làm sao có thời gian để ý đến chứ.”
Ôn Kiều khó chịu, không ngờ Ôn Noãn lại là có người mời đến, còn nói không để buổi tiệc của Ôn gia vào mắt. Cô không thể để cho Ôn Noãn yên được!
“Vậy thì em cũng lợi hại thật đấy, quan hệ rộng rãi, lại còn rất thân thiết với nhiều người, nhỉ?”
“Thật xin lỗi, tôi không có thói quen nhờ vả, lôi kéo quan hệ với người khác. Hy vọng Ôn tiểu thư đừng cứ suy bụng ta ra bụng người nữa. Tôi không giống cô.”