A Ly bùng nổ. Bị túm một lèo trở về, thân xác còn chưa kịp thu về hết, cô đã phát ra một chuỗi sóng não truyền đến ban giám khảo trước, “Rốt cuộc phải làm thế nào các ngài mới chịu vừa lòng đây hả ….”.
Cô tổn thương thực rồi. Cứ nghĩ đến việc Tư Mã Dục ôm chặt cô trong ngực, khe khẽ gọi tên cô, kiềm nén đến mức, như là mọi âm thanh đều bị hút sạch đến không thể khóc được, anh đau đớn vỗ liên tục lên ngực cô.
Không thở nổi, đau thắt ruột thắt gan.
Sao cô có thể bỏ anh lại trong tình trạng đó? Rõ ràng đã đồng ý, đã hứa cả đời đều không chia lìa nhau rồi cơ mà.
Thế nhưng những chất vất của cô đã bị từng đợt sóng não liên tiếp vùi dập.
“Chạy từ tuyến tình cảm Tạ Liên sang Thái tử, cuối cùng người nên trả lời câu hỏi kia là cô mới đúng!”.
“Thôi được, thực ra cũng có thể tạm xem đây là một kết thúc. Nhưng rõ ràng đã mở ra tuyến tình cảm Tạ Liên, thế mà cô lại để cho Tạ Liên yêu người khác, còn buông xuôi cô nữa! Thật quá thất vọng!”.
“Hơn nữa đã mở ra nhánh tình cảm Thôi Sâm, tiếp đó không có phát triển gì thêm là sao?”.
“Còn nhánh tình cảm Vệ Lang, lại có thể để cho cậu ta nảy sinh hảo cảm với Tả tiểu tam!”.
“Có quá nhiều mỹ nam để cô thuận lợi vạch ra chiến lược tình yêu vậy mà cô cứ cố tình đi chọn cái thằng nhóc không có phẩm chất kia là cớ gì?!”.
“Đã trải qua tới hai lần sát hạch cô cảm thấy còn chưa đủ hay sao, không lẽ cô định làm thêm khoảng lần nữa mới thỏa!”.
Dù có là con mèo ngoan hiền đi nữa, bị chọc tức lên rồi cũng có thể cào nát người.
“Có phải chỉ khi toàn bộ thế giới đều yêu tôi, đều vì tôi mà cả đời thủ thân như ngọc, ở vậy đến cuối đời, thì các ngài mới thấy hài lòng!”
“Mơ mộng viễn vông, cô xứng sao? Khi nãy chúng tôi quên chưa nói cô quá đần độn! Bỏ Tư Mã trêu chọc Tạ Liên, dụ dỗ người ta từ khi còn bé, lợi dụng xong rồi thì một cước đá văng, trước khi đi còn tạt người ta một gáo nước dơ. Cô mà oan ức sao, tiểu Tạ mới thực sự bị oan ức đó!”.
A Ly:...... A Ly không có can đảm nói lại, chỉ dám lén lút phát họa bức tranh nguyền rủa bọn họ ở trong đầu, nguyền rủa bọn họ cũng bị xuyên không, tốt nhất là mỗi một nam phụ đều yêu bọn họ, yêu điên cuồn sống chết không dứt ra được, cảm thấy đau khổ đến mức trọng sinh một lần. Không được vạn nhân mê nên thất bại, thánh nữ quá cũng thất bại, cứ trọng sinh trọng sinh trọng sinh lại trọng sinh không ngừng nghỉ. Quên đi……. chỉ cần trọng sinh ba lần là đủ rồi, làm người thì không nên ác độc quá.
A Ly thấp thỏm bay tới chỗ bảy vị giám thị, ở chỗ giám thị đầu tiên các số liệu hình ảnh ghi lại của cô một tháng sau mới có thể lấy được, cô liền thận trọng rà soát từng tư liệu hình ảnh của giám thị thứ ba ghi lại. Ở mỗi cảnh có mặt Tư Mã Dục đều dừng lại xem lâu hơn.
Toàn bộ tin tức bằng hình chiếu quay lại toàn bộ góc độ hình ảnh tới mức hoàn mỹ nhất, thế giới này trông rất chân thật. Cô có thể cảm nhận được từng buồn vui của anh, nhưng tay lại xuyên qua cơ thể anh, không cách nào chạm vào anh được.
Nhìn lại tất cả góc hình, mới phát hiện hóa ra bọn họ đã bỏ lỡ nhau nhiều như vậy. Hình ảnh anh thường xuyên ôm bó hoa vàng tươi linh hoạt trèo lên cây thang gác bên tường để vào nhà, lúc đó cô lại đứng quay lưng lại bức tường này, ngước mặt thẫn thờ phơi nắng không hề hay biết.
Cô chưa từng để ý, hóa ra anh lại yêu thích sắc vàng tươi tắn đến thế. Màu sắc kia thật sống động tươi vui, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể trông thấy, chỉ cần trông thấy nó liền len sâu vào trong lòng mãi không thể xóa bỏ.
Màu sắc tươi sáng đến vậy, vì cớ gì cô đều không thể nhìn thấy.
“Trong lần trọng sinh này, độ mong đợi của giám khảo đều đã cao hơn. Cho nên dù là thi lại, yêu cầu so với lần một còn khó hơn nữa”. Đã nghĩ hè, vậy mà bạn cùng phòng của A Ly vẫn còn ở lại, “Cô giáo thấy bạn bị giám khảo mắng, trong lòng cũng thấy khó chịu, bạn đừng hờn bà ấy nữa. Thật ra muốn thông qua kỳ sát hạch này vẫn có một số mẹo”.
“Bà ấy chính là mẹ kế trong việc tốt nghiệp của Học Viện đó”. A Ly thực sự không muốn nhắc tới con người này.
Cô không thể hiểu được, vì sao các giáo viên ra đề khác có thể đứng vững trước áp lực của ban giám khảo, cường lực xoay nội dung tình tiết thẳng đến Happy Ending, trong một lần, nhiều nhất là hai lần phải đạt tiêu chuẩn? Đối với người có tâm hồn yếu ớt như cô làm sao mà làm được chứ?
Thật sự là hơi quá đáng, bà mẹ kế à!
“Bạn thi một lần đã qua, làm sao hiểu được nỗi đau khổ của mình cơ chứ…..” A Ly dúi đầu vào hai chân.
“Quả thật mình cũng hiếu kỳ, bạn đã ngẫu nhiên chọn trúng một mệnh đề rõ ràng là đơn giản nhất, đơn giản đến mức mà vừa làm vừa chơi vẫn dư sức qua, thế quái nào bạn lại thất bại tới hai lần? Mình thực sự tò mò vô cùng”.
“Sao mà cả bạn cũng nói mình như vậy hả……..”
“Cho nên mình đã quyết định”. Bạn cùng phòng vỗ vỗ bả vai của cô, “Lần sau bạn thi lại, mình sẽ xin được xuyên không với bạn. Không tin bạn còn có thể thất bại lần nữa”.
“…….. Mình chỉ lo bạn chạy theo giúp đỡ càng vô dụng, mới vừa mở màng đã bị đánh rớt luôn”.
“Yên tâm yên tâm đi, lại đây, chúng ta cùng kiểm tra xem thử vì sao bạn cứ bị đánh rớt suốt”.
Quả nhiên suy nghĩ của sinh viên đạt loại ưu khác hoàn toàn A Ly.
Bị cô ấy một mực tra hỏi, A Ly trả lời bừa cho xong.
“Bạn quá coi trọng chuyện tình yêu rồi, thế nên ban giám khảo mới theo bạn chú ý đến tình yêu. Ai cũng đều nói, loại vấn đề khó đạt được nhất chính là tình yêu. Bởi vậy mới có câu ‘Cầu toàn chi hủy’, ngoại trừ thanh sạch như băng nổi trên hồ, nếu không ấy hả, bị bám một chút tì vết thôi cũng sẽ bị bọn họ mắng chửi cho thối mặt ra”.
“Lần thi đầu, Tả Giai Tư đã thành công đoạt được tình yêu, cớ vì sao giám khảo còn tiếp tục chờ đợi? Là vì khi ấy tình cảm của bạn đối với Tư Mã còn quá mờ mịt, nên giám khảo đối với bạn còn có loại chờ mong khác —— Các bà ấy đang đợi bạn thăng chức thành Thái Hậu. Nếu bạn chịu dốc hết sức thu nuôi một đứa nhỏ, nâng nó lên ngôi hoàng đế, bạn sẽ mở ra được một thế giới lớn hơn”.
“Thời gian đó bạn quá may mắn, đã danh chính ngôn thuận lên ngôi Hoàng hậu, còn có một gia tộc lớn làm hậu thuẫn, cha mẹ yêu thương chìu chuộng hết mực, còn một thằng em có tương lai đầy hứa hẹn nữa chứ. Người duy nhất có thể chống lại bạn chỉ có Tạ Liên, nhưng cũng là thanh mai trúc mã của bạn, còn là quan hệ thông gia thân thiết, nói không chừng đã thầm yêu bạn từ lâu. Anh ta sẽ không có khả năng phản bội bạn. Mà địa vị của bạn lại hợp thời cơ, chính là cơn sóng mang đến chiến thắng, Bắc Tần bị nuốt chửng, quần hùng phương Bắc đánh nhau, thời điểm đó không có thế lực nào chống lại bạn được. Bạn và Tạ Liên có khả năng sẽ trở thành bộ đôi hoàn hảo như Hiếu Trinh Hoàng hậu và Hoàn Bộ Thanh —– Bạn với Tạ Liên có thể thống nhất thiên hạ lại lần nữa, sáng lập ra một dòng dõi đế vương mới”.
A Ly đánh gãy lời hùng hồn của cô, “Nhưng điều này không phải A Mang có thể sẽ làm được sao? Hơn nữa sao bạn cứ muốn để A Mang của mình ….. chết sớm vậy chứ”.
Bạn cùng phòng nhịn không được gõ đầu cô, “Bởi vậy mới bạn mới bị hỏng cả lần thi đầu lẫn lần thi lại đó!”.
A Ly:...... Đây là loại đạo lý gì chứ! Không lẽ cứ hễ A Mang không yêu cô, cô sẽ tiêu giệt anh ngay tức khắc?
Làm sao mà xuống tay cho được cơ chứ!
“Mình chỉ là đang cố giảng giải một loại khả năng trong kiếp nhân sinh của bạn thôi”. Bạn cùng phòng vội vàng vỗ về cô, “Nào có nói chỉ khi làm như vậy bạn mới đạt yêu cầu đâu —– hơn nữa cũng phải nói lại, cái địa điểm mà bạn phải thi, chả phải Hiếu Trang Hoàng hậu và Hiếu Trinh Hoàng hậu đã thông qua rồi sao? Hiếu Trinh Hoàng hậu đã làm cho nơi đó phụ nữ còn lên làm nữ đế được. Người ta căn bản chính là tấm gương kinh điển trong địa điểm thi của bạn”.
“Nhưng kiếp nhân sinh của các chị ấy thật sự hoàn hảo sao?”.
“Theo góc độ của các giám khảo, tất nhiên là hoàn hảo —- tình cảm Mộ Dung Hoằng đối với Hiếu Trang Hoàng hậu là phát triển theo kiểu ngược luyến tình thâm, chị ấy dám tự vẫn trước mặt anh ta đồng nghĩa với việc ngược điên anh ta đó….”
“Đợi chút, vì sao giám khảo lại chấm chị ấy đạt tiêu chuẩn? Căn cứ vào kinh nghiệm và khuôn khổ, chị ấy dám ngược một nam thứ si tình tuyệt đối phải bị mắng đến chết chứ nhỉ!”
“Ai nói Mộ Dung là nam thứ? Hiếu Trang Hoàng đế mới là nam thứ cặn bã. Mộ Dung chính là nam chính, hơn nữa còn là một đại nhân vật phản diện đến xâm lược, theo đuổi không thành liền tiêu diệt nước của chị ấy, giết con dân của chị, dùng đại binh bức vua thoái vị chỉ vì muốn muốn đoạt được mỹ nhân. Người như thế nên cho anh ta một kết cục gọn lẹ là tự vẫn thì mới làm rung động tâm can. Kết thúc bi kịch còn làm cho các giám khảo yêu đến chết luôn ấy chứ, từ trước tới nay chỉ có mình Hiếu Trang Hoàng hậu thi đậu điểm tuyệt đối ngay vòng đầu”.
A Ly phun một bụng máu …… “…..Vậy còn Hiếu Trinh Hoàng hậu thì sao?”.
“Chị ấy cũng xuất sắc ra tay thâu tóm Trung Tông Hoàng Thượng và Hoàn Bộ Thanh đó thôi. Trung Tông Hoàng Thượng vì chị ấy mà nâng đỡ con gái vào ngôi vị. Hoàn Bộ Thanh dã tâm bừng bừng còn nắm trong tay quyền to chức lớn, lại bị chị ấy lừa phỉnh là hợp tác mưu phản cuối cùng chỉ để lót đường cho con gái mình mà thôi. Thế mới phát sinh ra tình huống bỏ lỡ thời cơ”.
A Ly: có hai vị tiền bối như châu như ngọc ngay trước mắt, cô có thể thi đạt mới gọi là kỳ tích!
“Kiếp thứ hai bạn lại chui vào ngõ cụt, cứ tưởng nhớ đến lý do bạn thất bại chính là vì ông xã bạn không yêu bạn. Vì thế, giám khảo mới trơ mắt nhìn bạn lôi kéo tiểu Hồ vào kịch bản luôn”.
“Ngay từ đầu, bạn đã tự đặt ra cho mình một mục tiêu —- gả cho Tạ Liên, rồi an phận sống cả đời….. Bạn đã vạch ra chính xác đến như vậy, giám khảo còn có thể nói được gì nữa? Vậy thì cứ mở tuyến tình cảm Tạ Liên đi. Kết quả thì sao?”.
A Ly:...... Cô đã chạy đến tuyến tình cảm Thái tử mất tiêu rồi.
Được rồi, không trách được sao các giám khảo lại ghét và trách mắng cô đến thế. Dù là ai ngay từ đầu đã không có tâm lý kỳ vọng cao nhưng sau đó lại phát sinh hướng đi mới, cũng đều sẽ tăng kỳ vọng lên hơn nữa.
“Nhìn cái mặt đơ của bạn cũng đủ thấy bạn đang suy nghĩ lệch lạc rồi”. Bạn cùng phòng vô cùng bất mãn nhìn cô, “Cũng không phải là không cho cưới Tư Mã, chỉ là khi cố gắng phát triển tuyến tình cảm với Tư Mã. Không muốn cũng phải nói, bạn đã sớm thất bại có phải vậy không?”.
A Ly hỗn loạn.
“Đúng là vậy, nhưng mà mình đã gả cho anh ấy rồi…….” Cô không cách nào có thể đi làm cái chuyện phản bội trong hôn nhân.
“Chuyện đó có gây trở ngại gì trong việc sau này bạn hợp tác với Tạ Liên, dắt tay nhau cùng thống nhất thiên hạ chứ…..”
“Này! Không phải lại quay về khởi điểm sao!” Không lẽ muốn đạt tiêu chuẩn chỉ có một con đường duy nhất là xử lý Tư Mã Dục, thế chỗ anh ấy nắm giữ trách nhiệm cùng quyền lực?
“Tóm lại, bạn có thể cùng Tạ Liên hoàn thành bài thi, mà tự đáy lòng Tạ Liên bạn vẫn chính là ngươi quan trọng nhất. Đây mới chính là cách nhìn xa trông rộng, hợp tác hai bên cùng có lợi, đều thành toàn tình yêu cho nhau, còn điều gì tốt đẹp hơn nữa. Cớ sao bạn cứ chấp nhất cái chuyện tình cảm trong hôn nhân vặt vãnh kia vậy hả?”
A Ly:......Loại tình yêu này cuối cùng sẽ có kết quả tốt đẹp sao? Đi con đường này, người đầu tiên cô phải phản bội chính là chồng cô, là anh em tốt của Tạ Liên đó. Nếu như vậy, không những trước khi kết hôn cô hi sinh Tạ Liên, sau khi kết hôn cô lại hi sinh Tư Mã Dục và Hoàn Đạo Liên. Thẳng tay tạo ra bốn con người sống trong thảm họa của hôn nhân. Này mới gọi là tận cùng của dày vò đó.
Huống chi cái thể loại tình yêu đó có gì hay ho, từ đầu đến cuối trong lòng cô, vẫn đinh ninh hướng về Tư Mã Dục thôi.
Không phải A Ly đối với chuyện Tư Mã Dục không có quyết tâm, mà là cô đối với tình yêu rất cố chấp. Cô không thể chỉ vì chạy trốn tổn thương trong tình yêu mà chọn đại một người khác để làm mục tiêu sống.
May thay Tạ Liên là người quyết tâm gánh lấy trách nhiệm, đạt được cũng tốt, không đạt được cũng rất đàn ông. Cô chưa hề lo sợ anh sẽ hủy diệt một đời tình duyên của cả hai.
Cái duy nhất mà cô làm hỏng, chính là tình yêu của Tư Mã Dục.
“Hiện tại, điều hệ trọng nhất là bạn phải vạch ra được hướng đi ở kiếp thứ ba”.
“Quan trọng nhất, không nói bạn cũng biết rồi đó —- nhân vật đặt ra cho bạn, trên người có một điểm khó, đó là vô sinh”.
“Kế đó, luật bất thành văn của giám khảo trong hệ xuyên không là —– chỉ cần một lần ngoại tình, vĩnh viễn không chấp nhận. Cho nên nam chính của bạn phải là người tuyệt đối sạch sẽ, trung trinh không thay đổi”.
“Nói cách khác, chuyện cơ bản nhất, bạn phải tìm ra một gã đàn ông, cho dù bạn vô sinh, anh ta cũng không được phụ bạc bạn, ngoài ra còn phải có gan chống đối lại cha mẹ anh ta —– tuyệt đối không được lấp liếm cho xong. Bạn phải biết, nếu mẹ anh ta làm cho bạn bị oan ức, mà anh ta không dám lập tức trở mặt, giương cờ biến thành bức tường để bảo vệ bạn, sẽ có giám khảo khinh anh ta là ngu hiếu, phán anh ta bị knockout. Bạn có chắc chắn, bản thân bạn có thể tự đạp tan khốn cảnh này được không?”.
“Ý kiến của mình là, Tư Mã là người cực kỳ không thích hợp để bạn chọn —- cha mẹ chỉ có mình anh ta, lại là Thái tử. Chính bạn phải dư sức hiểu được mới đúng”.
“Tạ Liên cũng là con trai một, hơn nữa từ nhỏ đã sống nhờ sống gửi, đối với huyết mạch hẳn là càng mẫn cảm hơn so với người khác. Nhưng mà anh ta rất độ lượng, đại khái dù trong lòng có tiếc nuối, cuối cũng cũng sẽ chấp nhận nhận con nuôi làm con thừa tự. Coi như là người đầu tiên có thể lựa chọn”.
“Còn lựa chọn tốt nhất không thể chối cải chính là Vệ Lang —- bản tính bề ngoài không câu nệ mọi thứ, tính tình tùy ý phóng khoáng. Mà tâm địa lại kiên định vô cùng, có nghĩa có tình. Quả thật chính là một nam chính hoàn hảo dành cho bạn. Nên cân nhắc một chút”.
……. Trước khi bắt đầu kiếp thứ ba, cuối cùng A Ly vẫn muốn trở về gặp Tư Mã Dục một lần —- chỉ hóa thành một du hồn mà thôi, ngay cả đi vào giấc mộng cũng không thể được. Chỉ là đứng một bên ngắm nhìn.
Trong đất nước kia, trời đã sang thu, là thời điểm chiến tranh bùng nổ mạnh mẽ.
Anh bận trên người bộ giáp kim loại, ánh mắt kiên nghị nhưng lại lạnh như băng, giống như không còn quan tâm điều gì ngoài chém giết. A Ly bay ra phía sau, nhẹ nhàng ôm lấy anh —- chớp mắt thân thể anh bỗng dưng căng cứng, lúc anh quay đầu lại, A Ly cứ nghĩ rằng anh có thể nhìn thấy cô. Nhưng ánh mắt anh xuyên qua cơ thể cô, mờ mịt tìm kiếm.
Cô nhìn thấy môi anh run run, khe khẽ thốt ra vài tiếng, đó là hai chữ “A Ly”.
Cô vuốt ve gương mặt anh, đến gần hôn lên môi anh, nói với anh “xin lỗi”.
Kiếp thứ ba của A Ly, vẫn bắt đầu từ năm lên bảy, là cuộc gặp gỡ Tạ Liên ở Đông Sơn.