CHƯƠNG
“Không sao, anh nói xem, tôi còn không thể chấp nhận được cái gì nữa đâu?”
Người phụ nữ ngốc nghếch này lại bắt đầu cậy mạnh.
Thời Nhiên Phong hít sâu một hơi: “Đứa bé không còn…”
Đứa bé?
Lý Tang Du hơi bối rối nhìn anh ta, đứa bé của cô không còn, nhưng đó cũng là chuyện rất lâu trước đây, tại sao Thời Nhiên Phong lại nhắc tới chuyện này?
Vẻ mặt Lý Tang Du khiến Thời Nhiên Phong hiểu ra, cô còn không biết mình mang thai, trong lòng không khỏi trầm xuống, cẩn thận thăm dò: “Cô mang thai.”
Hả? Lý Tang Du kinh ngạc há to miệng.
Nhưng bây giờ, đứa bé không còn nữa.
Nghe được tin dữ này cả người Lý Tang Du lập tức bất động.
Cái gì? Đứa bé mất rồi sao? Đứa bé…lại mất nữa…
“Đứa bé mất rồi?” Lý Tang Du như dùng chút sức lực cuối cùng của mình yếu ớt bắt lấy cổ áo của Thời Nhiên Phong.
Chỉ có bản thân cô và Thời Nhiên Phong biết cô đầy phẫn nộ, nhưng cơ thể yếu ớt, người ngoài nhìn thấy còn có thể nghĩ Lý Tang Du giống như làm nũng hơn.
“Tôi cũng rất tiếc, Du, vì cô sợ hãi quá độ, đứa bé không thể chịu nổi.”
Thời nhiên Phong không muốn nhìn thấy Lý Tang Du giống như bây giờ, vừa muốn khóc vừa muốn cười.
Như vậy sẽ khiến anh ta đều cảm thấy áy náy, chính anh ta cũng sẽ không bỏ qua cho người đàn ông khiến Lý Tang Du chịu khổ.
Lý Tang Du phát điên đấm vào ngực Thời Nhiên Phong, hai hàng nước mắt rơi trên mặt.
Tuy rằng Lý Tang Du mới khôi phục lại sức lực không đủ lớn, nhưng đánh vào ngực Thời Nhiên Phong, Thời Nhiên Phong cũng thấy đau lòng theo.
Nếu như biết Lý Tang Du bị bắt đến đồn cảnh sát sớm một chút, cứu cô ra sớm một chút sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Bây giờ có thể nhìn ra vị trí của đứa nhỏ này trong lòng Lý Tang Du.
“Có gì không vui thì phát tiết ra đi, tôi ở cùng cô.” Thời Nhiên Phong mặc kệ cho Lý Tang Du đấm vào người mình, còn ôm chặt lấy cô.
Có thể phát tiết ra còn tốt hơn là cứ nghẹn ở trong lòng nhiều.
Lý Tang Du phát tiết trong chốc lát cuối cùng cũng mệt, tựa vào trong ngực Thời Nhiên Phong nhỏ giọng khóc nức nở.
“Ăn chút cháo đi, từ từ bình tĩnh lại, tôi ở cùng cô.” Nhìn Lý Tang Du từ từ khôi phục tâm trạng, Thời Nhiên Phong bưng cháo nóng người giúp việc mới mang tới. Định đút cho cô từng miếng một.
Lý Tang Du cũng không giãy dụa, để mặc cho Thời Nhiên Phong đút cháo vào miệng mình.
Suy nghĩ trong đầu có thể đã bay đến thời điểm đó rồi.
Vì ông, bọn họ đã động phòng, cũng thành công mang thai, lại bất hạnh bị bạn thân Vu Thiến hại mất con.
Cô lại giành chiến thắng một lần nữa vào đêm điên rồ sau khi say rượu.
Nhưng tại sao số cô lại khổ như vậy?
Lần thứ hai mất đi đứa con!