CHƯƠNG
Nếu Thời Nhiên Phong vội vàng ra nước ngoài là để đính hôn, vậy thì tối hôm đó anh ta lỡ hẹn cũng dễ hiểu.
Đến bây giờ vẫn chưa liên lạc với cô, cũng là vì đi gặp vợ chưa cưới nhỉ? Anh ta thật sự không phải là người đàn ông hoàn hảo sao?
Lý Tang Du biết rõ, giống như những gì cô nói với Lục Huyền Lâm, trong mắt cô, Thời Nhiên Phong trước kia thế nào, bây giờ dĩ nhiên cũng như thế, anh ta không theo đuổi cô có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Cô còn đang mang thai, ba đứa bé lại là Lục Huyền Lâm, dù cho Thời Nhiên Phong có thể chấp nhận thì người nhà của anh ta chắc chắn cũng sẽ phản đối. Cô không muốn gây thêm rắc rối cho hai nhà, quan tâm như bây giờ thật ra cũng rất tốt.
Đồ đạc trong nhà thu dọn mất một ngày, Lý Tang Du mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, ngả đầu nằm trên ghế sô pha ngủ thiếp đi.
Khi cô tỉnh lại đã là buổi trưa.
Chuẩn bị hành lý xong xuôi, nhìn máy tính xách tay trên bàn, cô ngẩn người một lúc. Sau đấy bỗng đi tới đó rồi mở ra, có mấy tin nhắn chưa đọc.
Cô mở xem, là của Thời Nhiên Phong.
Đêm qua anh ta nhắn tin nhưng Lý Tang Du không để ý.
:
Thời Nhiên Phong nhắn: …
Dấu chấm lửng? Nghĩa là sao? Anh ta không biết làm sao để giải thích chuyện lỡ hẹn tối hôm đó ư?
Lý Tang Du tiếp tục lướt xuống.
:
Thời Nhiên Phong: Có đó không?
Là tin nhắn vào sáng nay, Lý Tang Du lập tức nhắn lại.
Lý Tang Du: Xin lỗi nhé, sáng nay tôi bận, có chuyện gì không?
Chờ mấy phút, cô đang định đi tắm thì tiếng thông báo của máy tính chợt vang lên.
Thời Nhiên Phong: Không, người nên nói xin lỗi là tôi mới phải, tối đó thật sự xin lỗi, tôi đột nhiên có việc, tối qua muốn gọi cho cô nhưng điện thoại cô tắt máy. Tải áp Truyện Hola để đọc full nhé!
Lý Tang Du: Bị người nào đó gọi làm phiền nên mới phải tắt máy, không sao đâu, tối đó tôi biết rồi, không cần phải xin lỗi tôi.
Trên khung chat vừa hiển thị “đối phương đang nhập”, trong nháy mắt lại biến mất, mặc dù rất nhanh nhưng Lý Tang Du vẫn nhìn thấy.
Anh ta xóa mất lời muốn nói rồi? Là chuyện gì khó mở miệng lắm sao?
Vài giây sau, Thời Nhiên Phong nhanh chóng gửi tới một hàng chữ.
Thời Nhiên Phong: Tang Du, xin lỗi vì giấu cô nhiều chuyện như vậy, tôi nhất định phải nói câu xin lỗi này, xin lỗi cô, để cô mất công đợi lâu.
Lý Tang Du ngẩn người, ngoài miệng cô nói không sao nhưng chuyện đã hẹn nhau mà lại không không làm được dẫu sao vẫn thấy thất vọng.
Trong lòng cô có chút khó chịu, hai tay giơ giữa không trung, một lúc lâu sau mà vẫn không gõ ra nổi một chữ.
Thời Nhiên Phong lại nhắn tin tới.