CHƯƠNG
Lý Mộ cũng mê mang.
…
Lục Huyền Lâm hốt hoảng trở lại thành phố A , A Minh và Elise đều mặt mày ngẩn ngơ hết cả.
Tổng giám đốc thật vất vả tìm được Lý Tang Du còn sống, nói sao cũng cần mấy ngày mới có thể trở về.
Sao chưa đến một ngày đã trở lại rồi?
Công ty từ trên xuống dưới, A Minh sợ xảy ra vấn đề nên quản lý rõ ràng, có điều thì cũng không có ai để ý chuyện Boss có đi làm hay không.
Đối với nhà họ Lục, A Minh và Elise vắt hết óc, đi công tác, đi họp, có thể trì hoãn thì đều giúp Lục Huyền Lâm trì hoãn. Nhưng là ông cụ vẫn là hung hăng thúc giục Lục Huyền Lâm về nhà.
“Ngài yên tâm, lần này anh ấy đi công tác về tôi sẽ chuyển lời!” Mỗi khi nhận điện thoại hối thúc của ông cụ, là một sự dày vò đối với A Minh, sao mình lại dính vào ông Tổng giám đốc tổ tông này vậy chứ.
Nhà họ Lục biết việc của Lý Tang Du đã mang đến tổn thương to lớn thế nào dối với Lục Huyền Lâm, luôn hi vọng Lục Huyền Lâm sớm chút thoát ra khỏi bóng ma.
Vì trợ giúp anh ra khỏi bóng ma.
Cho anh nghỉ ngơi, anh lại tăng ca ngày đêm.
Giới thiệu đối tượng cho anh, đối tượng bị mặt lạnh của anh hù đến không dám ra đường.
Dọn dẹp tất cả mọi thứ của Lý Tang Du, để anh chậm rãi quên đi, anh lại đánh bị thương nhân viên vận chuyển.
Ông cụ mặc dù nghiêm khắc với Lục Huyền Lâm, nhưng dù sao vẫn là bảo bối trong tim ông, trải qua giày vò quyết định để cháu trai tự mình điều chỉnh lại, nhấn mạnh để A Minh phải coi chừng anh.
Lúc A Minh đáp ứng ông cụ, mồ hôi trong lòng bàn tay toát ra nhiều đến nổi có thể dùng rửa tay.
“Ài… Ài… điện thoại của Tổng giám đốc…” Còn đắm chìm ở trong sự sợ hãi , A Minh rốt cục thấy được hi vọng từ điện thoại di động, hung hăng đụng phải Elise bên cạnh.
Elise không kích động như A Minh vậy, chỉ là chuyện trong công ty đang đồn đãi tổng giám đốc đi đâu đã giày vò cô không ít.
“A lô…tổng…a? anh là?” Mỉm cười nhận điện thoại, nụ cười trên mặt A minh dần dần biến mất…
“Cái gì? Tổng giám đốc trở về rồi? Ở bar Tinh Thần ?” A Minh lộ vẻ mặt thống khổ.
Tổng giám đốc đây là đào hố cho anh nhảy mà! Việc này sao bàn giao được với ông cụ đây?
Bình thường Lục Huyền Lâm dù thường xuyên đến bar Tinh Thần giết thời gian, thế nhưng không uống đến mức khiến người phục vụ rượu gọi điện thoại tới.
Đây rốt cuộc đã trải qua những gì.
A Minh và Elise không dám nghĩ tiếp, mau chóng rời công ty tới Bar.
“Tôi lặp lại, không cần bứt dây động rừng, phong tỏa lại tin tức, nhất là không cho phép nói cho ông Lục.” A Minh vừa lái xevừa dặn dò người phục vụ rượu bar Tinh Thần phong kín tin tức.
Tổng giám đốc rốt cuộc bị điên gì, người biết đến đại cuộc sao lại uống say như vậy?
“Có phải là không tìm được Cô Tang Du hay không ?” nhịp tim Elise cũng bịch bịch nhảy, đây quả thật là một tin dữ.
A Minh cũng không biết, nhưng vừa về liền uống rượu, nhất định không phải là tin tức tốt gì.
Chờ bọn họ đến bar thì nhìn thấy Lục Huyền Lâm nửa tỉnh nửa say.
Anh chật vật như kẻ chạy nạn.
Đây là Lục Huyền Lâm họ nhận biết sao? Đã từng là Tổng giám đốc chú trọng hình tượng của mình sao?