Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

chương 537

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Hai người ra khỏi phòng bệnh, đứng ở bên ngoài hành lang bệnh viện.

“Tôi nhất định sẽ đi công tác!”

Lý Tang Du vẫn muốn giữ lại công việc này, dù sao cô cũng vẫn cần tiền để nuôi sống bọn trẻ.

Cho dù đi đến thành phố A thì cũng có sao? Thành phố A lớn như vậy, chưa chắc đã có thể đụng phải anh ta.

Nếu nói là miền đất đau thương thì cũng chỉ là lúc chưa buông bỏ được mà thôi. Hiện tại nó chẳng qua chỉ là một địa điểm trên bản đồ.

“Vậy được, tiếng hát của cô Lý thật sự rất tuyệt diệu, rất nhiều người trẻ yêu nhạc đều đang chờ đợi cô ra mắt đó. Cô có thể lộ mặt không?”

“Thôi. Tôi hi vọng mình vẫn có thể duy trì sự thần bí.”

“Cô Lý, tôi biết đối với phái nữ, cảm giác thần bí là một phương thức tạo ra mị lực rất tốt. Nhưng cô có tài, tướng mạo cũng tốt, lại thêm tiếng hát của cô. Không biết cô và các con sẽ sống tốt hơn bao nhiêu đâu.”

Vương Chung Lâm biết nhược điểm của Lý Tang Du chính là bọn trẻ.

Lý Tang Du cũng không muốn vì một chút tiền đó mà để Lục Huyền Lâm biết bây giờ mình đang dựa vào công việc gì để kiếm tiền nuôi sống gia đình.

“Không được, chúng tôi bây giờ đang rất ổn. Sếp Vương, không ra mắt thì tôi không thể hát nữa không?”

Cô thực sự không có một chút hứng thú nào, thậm chí là hơi chán ghét với việc ra mắt. Nếu không phải vì không muốn mất đi công việc này, cô cũng sẽ không hỏi về vấn đề này.

“Đương nhiên có thể tiếp tục công việc. Lợi ích mà tiếng hát của cô mang lại cho công ty chúng ta đủ nhiều lắm rồi!”

Ông Vương cũng không làm khó, Lý Tang Du nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần giữ được công việc là được.

Tối hôm qua, lúc gọi điện thoại cho Vương Chung Lâm, cô đã chuẩn bị tinh thần nghỉ việc, từ bỏ tất cả những thứ này để chuyên tâm chăm sóc con.

Giữa công việc và con, chắc chắn cô sẽ chọn các con. Chỉ là cuộc sống sau này sẽ gian nan hơn chút.

Nếu như Vương Chung Lâm có thể tiếp tục cho cô làm việc thì cô rất sẵn lòng. Nếu đàm phán không xong, cô cũng đã chuẩn bị để rút lui.

Về chuyện ra mắt, cô cũng không muốn làm người nổi tiếng gì cả.

Cô biết ngành giải trí hỗn loạn, biết sự khổ sở sau khi trở thành ngôi sao.

Bây giờ trong nhà còn có hai đứa con, cô nhất định phải đảm bảo mang đến cho chúng một cuộc sống yên bình, thoải mái để phát triển.

Cô làm thế, và Thái Vũ Hàng cũng thế.

Cho nên khi Thái Vũ Hàng giúp cô tìm được công việc này, cô luôn cảm thấy rất hài lòng.

Giống như ông trời lại ban cho cô một cơ hội tái sinh vậy.

Hiện tại, điều cô cực kỳ không hiểu chính là, trong công ty có rất nhiều nghệ sĩ có thanh sắc và vẻ đẹp hơn cô, vì sao công ty lại chọn cô đi bồi dưỡng?

Suất đi này hẳn là cũng không dễ kiếm.

“Là thế này, mấy thầy dạy chuyên môn trong công ty chúng tôi nghe ca khúc của cô, vẫn đốc thúc tôi đi tìm cô suốt, muốn gặp cô một lần. Họ rất tán thưởng tác phẩm của cô. Giọng hát của cô hẳn là đã từng được đào tạo chuyên nghiệp, hoặc là có thầy chuyên nghiệp nào từng dạy, đúng không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio