CHƯƠNG
Ý nghĩ của anh ta và Lý Tang Du không mưu mà hợp, trực giác của cô cũng từng có lúc nhắc nhở cô, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cô cũng không tìm thấy sơ hở nào cả.
“Đừng nên suy nghĩ nhiều làm gì, chỉ là một đợt huấn luyện ngắn hạn thôi mà, em không có tiền không có quyền, ai lại có ý đồ với em chứ.” Lý Tang Du an ủi anh ta.
Cô đã thành công xua tan đi lo nghĩ cho Thái Vũ Hàng: “Đi đến thành phố A, làm gì cũng phả cẩn thận.”
“Ừm!”
“Mẹ, có phải là mẹ muốn ra ngoài hay không, vì không có cách nào nên mới phải mang bọn con đi cùng!” Chẳng biết lúc nào, Lý Mộ đã xuất hiện ở phía sau bọn họ.
Lý Mộ thông minh biết người tìm mẹ chính là ông chủ, sao ông chủ lại muốn mang theo bọn họ cùng đi du lịch chứ?
Mẹ vẫn luôn coi bọn họ là bảo bối, một khắc cũng không để rời khỏi người.
Nếu như bọn họ cùng đi theo thì sẽ không gây thêm phiền phức cho mẹ chứ?
“Dĩ nhiên không phải, lần này mẹ đi công tác nên tranh thủ cho các con đi theo thôi!” Lý Tang Du hiểu rõ Lý Mộ đang lo lắng cái gì.
“Con và em cũng có thể ở nhà chờ mẹ, hơn nữa bọn con cũng có thể đi đến nhà chú Thái Vũ Hàng ở!” Lý Mộ vẫn cảm thấy mẹ đi làm mà còn phải “vướng bận” bọn họ nữa thì có vẻ không ổn.
“Đúng rồi, để cho bọn nó ở lại chỗ anh đi.” Thái Vũ Hàng cũng hi vọng bọn trẻ ở lại. Ở cùng bọn trẻ anh ta luôn cảm thấy thoải mái, hơn nữa nếu như bọn trẻ còn ở lại chỗ này thì cho dù Lý Tang Du ở thành phố A có gặp được Lục Huyền Lâm thì cũng sẽ lo lắng cho bọn trẻ mà sớm ngày trở lại.
Đây cũng là một chút ý nghĩ cá nhân của anh ta.
“Lý Mộ, chú Thái Vũ Hàng vì bệnh tình của Tịch Tịch mà đã chậm chuyến lưu diễn cuối cùng rồi. Lần tuần diễn này có thể là lần quan trọng nhất của chú ấy, chúng ta đi để chú an tâm lưu diễn cho xong có được hay không?”
Chuyện Lý Tang Du đã quyết định, làm gì có ai có thể thay đổi được?
Thái Vũ Hàng biết, Lý Mộ càng biết.
Nhưng điều làm cho Lý Mộ không thể hiểu nổi đó là: Mẹ làm sao vậy, chẳng lẽ không biết thành phố A có ba hay sao?
Ba người về lại phòng bệnh.
…
“Mẹ, chúng ta sẽ đi ra ngoài du lịch sao ạ?” Dù sao Lý Tịch cũng còn nhỏ, chỉ biết mình sẽ được đi ra ngoài chơi thôi.
“Đúng thế, nhưng mà điều kiện tiên quyết là bệnh của Tịch Tịch phải chữa khỏi mới được!”
Đối với bệnh tình của Lý Tịch, Lý Tang Du cũng không dám chủ quan, công ty đã cho đầy đủ thời gian như thế, cô cũng không cần phải sốt sắng.
“Mộ Mộ, mẹ sẽ cho con học tạm ở bên kia. Đến lúc đó chỉ có người đàn ông bé nhỏ là con thôi đấy, con nhất định phải giúp mẹ gánh vác nữa nhé!”
Lý Tang Du tiếp tục nhấn mạnh quyết tâm muốn dẫn hai đứa nhỏ đi đến thành phố A.
“Mẹ…”
Nội tâm Lý Mộ càng thêm nghi ngờ, mẹ kiên định đi đến thành phố A như thế thật sự là bởi vì công việc hay sao?
Hay là…
Vì…
Lục Huyền Lâm?