CHƯƠNG
Anh không thể làm hai đứa nhỏ thất vọng!
Lục Huyền Lâm, cố gắng lên, tin rằng mình có thể!
“Vậy mọi người muốn ăn gì?”
“Cái gì ngon ngon!” Chỉ cần ăn ngon là được rồi, lúc này Tịch căn bản không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, yêu thích không thể buông tay với móc chìa khóa búp bê trong tay mình.
“Đều được.” Mộ không chọn, dù sao chỉ cần ngon hơn mẹ nấu là được rồi.
“Tôi sao cũng được.” Dù sao nấu ngon hơn mình là được rồi.
Lục Huyền Lâm nghe mấy câu trả lời này, nụ cười có chút cứng lại…
Gặp câu hỏi khó đầu tiên, liệu có thể cho anh một cái tên món được không?
Nhưng mà vẫn phải kiên trì, nhận lấy xe đẩy.
Nhìn dáng vẻ mê mang của Lục Huyền Lâm, Lý Tang Du cảm thấy thấy cần một thời gian nữa, quyết định dẫn hai đứa nhỏ đi, không ảnh hưởng đến Lục Huyền Lâm…
“Mộ, các con không phải ngày mai muốn ra ngoại thành chơi sao? Bây giờ mẹ đưa các con mua ít đồ!”
Nhìn ba người rời đi, Lục Huyền Lâm nhẹ nhàng thở ra, lấy điện thoại ra, tìm kiếm mấy món ăn gia đình, nhớ kỹ nguyên liệu nấu ăn.
Chuyện hôm nay đúng là đột ngột, anh hoàn toàn không ngờ được, lại còn một ngày mình xuống bếp… hơn nữa lại còn đến sớm như vậy, đột ngột như vậy.
Sớm biết vậy anh đã đi học nấu ăn rồi, nói không chừng còn có thể bắt lấy dạ dày của hai đứa nhỏ… như vậy có thể liên tục gặp mặt!
Nghĩ đến đây, Lục Huyền Lâm lập tức tràn đầy động lực, còn gọi cho A Minh, tìm một ít ý kiến.
Trước khi Lý Tang Du dẫn hai đứa nhỏ quay về đã mua xong nguyên liệu nấu ăn.
A Minh sau khi cúp điện thoại, vô cùng kinh ngạc.
Tổng giám đốc mười ngón tay không dính nước xuân, thật sự muốn xuống bếp sao?
Nếu như không phải không muốn quấy rầy cảm giác ấm áp của một nhà bốn người này, A Minh hận không thể lập tức vọt vào siêu thị, nhìn hình ảnh tổng giám đốc nhà mình mua thức ăn…
Người nhà họ Lục nếu biết, sẽ kinh ngạc đến mức nào!
Lý Tang Du nhìn Lục Huyền Lâm mua nguyên liệu nấu ăn, còn rất có hình có dáng, nếu như không biết, còn có thể cho rằng Lục Huyền Lâm chính là một người đàn ông nội trợ trong gia đình…
Sau khi thanh toán, Lý Tang Du và Lục Huyền Lâm thương lượng một chút, rồi đi về.
Siêu thị rất gần với khu chung cư của Lý Tang Du, không muốn quá nuông chiều đứa nhỏ.
Bốn người đi trên đường, hấp dẫn không ít ánh mắt hâm mộ.
Lục Huyền Lâm và Lý Tang Du, một người là tuấn nam, một người là mỹ nữ, mà trên gương mặt nhỏ của Mộ đã có nét anh tuấn, Tịch càng đáng yêu hơn.
Dáng vẻ một nhà bốn người vui vẻ hòa thuận, ai không hâm mộ?
Lục Huyền Lâm cảm nhận được ánh mắt đó, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu, Thái Vũ Hàng sao lại không ngại cực khổ về gấp, làm bạn với hai đứa con của Lý Tang Du như vậy rồi.